Đề bài: Phân tích đoạn thơ “Không có kính, rồi xe không có đèn… trái tim” trong bài “Bài thơ về tiểu đội xe không kính” của Phạm Tiến Duật.
Gợi ý
- Phạm Tiến Duật được gọi là “Viên ngọc Trường Sơn của thơ ca”. Đặc biệt mảng thỏ về người lính lái xe của ông đã để lại một ấn tưởng thú vị.
- Bài thơ về tiểu đội xe không kính là một trong những “Viên ngọc Trường Sơn” đó.
- Cuối bài thơ tác giả đưa ra một tứ thơ bất ngờ - đó là trái tim cầm lái: “không có kính… trái tim”.
- Chiếc xe không kính - một hình ảnh trần trụi của chiến tranh, trong chiếc xe ấy người lái xe phải chỉ huy mọi giác quan, năng lực để lái xe trong mạo hiểm, phưu lưu. Tất cả đều vượt qua bởi một điều hết sức bình dị mà thiêng liêng: “Xe vẫn chạy… trái tim”.
- Đây là hình ảnh sâu sắc nhất của bài thơ. Nhà thơ đã nói đúng tinh thần thời đại: Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước, Mà lòng phơi phới dậy tương lai” (Tố Hữu), cả nước lên đường đánh Mỹ vì một miền Nam ruột thịt.
- Vậy là trái tim vì miền Nam thân yêu đã giúp người lính vượt qua gian khổ trong chiếc xe không kính, không đèn , không mui xe… Trái tim rực lửa căm thù giặc Mỹ và nóng bỏng yêu thương đồng bào miền Nam ấy chính là vẻ đẹp sâu thẳm tâm hồn Việt Nam thời đánh Mỹ, là trái tim nhân hậu thủy chung của cả dân tộc.
- Phạm Tiến Duật đã thể hiện thành công tâm hồn một thế hệ trẻ Việt Nam yêu nước trong những năm tháng hi sinh gian khổ mà vĩ đại của dân tộc ta.
- Chiến tranh đã lùi xa, nhưng thơ của Phạm Tiến Duật, hình ảnh người chiến sĩ lái xe và “Vết xe lăn Trường Sơn” sẽ còn nóng bỏng trong tâm hồn của những người Việt Nam yêu nước.Những chiếc xe độc đáo ấy, những con người anh hùng của một thời ấy đã góp phần làm nên huyền thoại về Trường Sơn, về Việt Nam anh dũng kiên cường.
Gợi ý
- Phạm Tiến Duật được gọi là “Viên ngọc Trường Sơn của thơ ca”. Đặc biệt mảng thỏ về người lính lái xe của ông đã để lại một ấn tưởng thú vị.
- Bài thơ về tiểu đội xe không kính là một trong những “Viên ngọc Trường Sơn” đó.
- Cuối bài thơ tác giả đưa ra một tứ thơ bất ngờ - đó là trái tim cầm lái: “không có kính… trái tim”.
- Chiếc xe không kính - một hình ảnh trần trụi của chiến tranh, trong chiếc xe ấy người lái xe phải chỉ huy mọi giác quan, năng lực để lái xe trong mạo hiểm, phưu lưu. Tất cả đều vượt qua bởi một điều hết sức bình dị mà thiêng liêng: “Xe vẫn chạy… trái tim”.
- Đây là hình ảnh sâu sắc nhất của bài thơ. Nhà thơ đã nói đúng tinh thần thời đại: Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước, Mà lòng phơi phới dậy tương lai” (Tố Hữu), cả nước lên đường đánh Mỹ vì một miền Nam ruột thịt.
- Vậy là trái tim vì miền Nam thân yêu đã giúp người lính vượt qua gian khổ trong chiếc xe không kính, không đèn , không mui xe… Trái tim rực lửa căm thù giặc Mỹ và nóng bỏng yêu thương đồng bào miền Nam ấy chính là vẻ đẹp sâu thẳm tâm hồn Việt Nam thời đánh Mỹ, là trái tim nhân hậu thủy chung của cả dân tộc.
- Phạm Tiến Duật đã thể hiện thành công tâm hồn một thế hệ trẻ Việt Nam yêu nước trong những năm tháng hi sinh gian khổ mà vĩ đại của dân tộc ta.
- Chiến tranh đã lùi xa, nhưng thơ của Phạm Tiến Duật, hình ảnh người chiến sĩ lái xe và “Vết xe lăn Trường Sơn” sẽ còn nóng bỏng trong tâm hồn của những người Việt Nam yêu nước.Những chiếc xe độc đáo ấy, những con người anh hùng của một thời ấy đã góp phần làm nên huyền thoại về Trường Sơn, về Việt Nam anh dũng kiên cường.