Trả lời chủ đề

Cách đây khá lâu tôi có đọc một bài phỏng vấn nhà thơ Quang Dũng trên tạp chí Văn Nghệ Quân đội. Nhà thơ đã chia sẻ một vài kỷ niệm có liên quan đến bài thơ Tây tiến, giúp người đọc có cái nhìn sâu sắc hơn về bài thơ này. Một trong số những kỷ niệm ấy có lien quan đến câu thơ Mai Châu mùa em thơm nếp xôi

        Quang Dũng kể: Lính Tây tiến sốt rét rất nhiều nên trạm Quân y không đủ chỗ nằm. Ai khá hơn một chút sẽ được đưa ra gửi đồng bào để điều trị tiếp. Nhà thơ cùng với 1 người bạn khác, sau khi đỡ bệnh, đã được đưa ra nằm tại nhà của một bà mế sống cùng con gái. 

   Tại đây các anh đã được chăm sóc rất chu đáo. Khi bệnh gần khỏi, người bệnh bắt đầu ăn trả bữa. Nhưng đồng bào còn nghèo lắm.... Cô gái thương các anh đói nên trong một lần mẹ đi làm nương xa cô đã cắt trộm nếp non của mẹ để nấu thêm xôi cho các anh ăn!

       Có biết câu chuyện ấy mới hiểu rằng: chỉ một dòng thơ ngắn ngủi nhưng gói ghém trong đó biết bao kỷ niệm. Mai Châu mùa em thơm nếp xôi  không đơn giản là mùi thơm của nếp mà còn là cái mùi thơm thảo, ấm nồng của tình người, của tình em Mai Châu - 


Top