Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Oxford Thương Yêu
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Hide Nguyễn" data-source="post: 108350" data-attributes="member: 6"><p><span style="font-size: 15px">Nhiều độc giả hỏi tôi khi đang viết một cuốn sách, tôi có bị cuốn vào dòng truyện và sống cùng tâm trạng với các nhân vật không.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Cũng tùy cuốn sách và thời gian viết có tập trung không.</span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">Thường tôi phải viết từng chút, mỗi lần chỉ chừng vài dòng, nhiều lắm là nửa trang.</span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">Nhưng với cuốn “Oxford thương yêu” thì khác. Tôi viết cuốn sách khi đã lập gia đình nhưng chưa có em bé, tức là còn rất “quỡn”. Tôi đã viết vào những buổi tối ngoài giờ làm việc, những cuối tuần rảnh rỗi. Nhờ được viết liền mạch, mỗi lần 2 đến 3 trang nên cảm xúc khi viết rất “đã”.</span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px">Có những lần đi công tác với sếp, cùng ngồi chờ lên máy bay ở phi trường. Tôi mở máy lên viết. Sếp không biết tôi đang làm gì mà nhìn mặt thì rất “lạ”, cứ cười cười, ngơ ngẩn, rồi buồn buồn. Sếp hỏi “Bộ cô đang viết thư tình cho người yêu cũ hả?”. Buổi tối, khi công việc đã xong, sếp thích rủ tôi đi uống nước dưới sảnh reception nhưng tôi ngồi “chưa nóng đít” thì đã tìm cớ trốn lên phòng để viết tiếp. Ông không hiểu được tôi làm gì mà cứ thích tìm không gian riêng, dù là đang đi công tác xa nhà. Ông hay nói với mọi người trong công ty “Tôi ghét đi công tác chúng với cô này, cô ấy thích ở một mình, thích mở máy tính lên viết gì đó, mặt nhìn “tửng tửng”, trong khi tôi rất muốn trò chuyện”. Sau này sếp biết tôi viết truyện, ông thú vị lắm. Bây giờ người sếp này đã về lại Pháp vài năm, ông hỏi tôi có muốn dịch cuốn “Oxford thương yêu” ra tiếng Pháp không, ông nhờ Việt kiều dịch nhưng tôi không thấy thích ý tưởng này lắm. Sếp này cũng rất thích đọc sách (thật ra là người Pháp nào cũng thích đọc sách), ông từng cho tôi mượn mấy cuốn sách triết rồi ngày nào cũng hỏi “Cô đọc đến đâu rồi”. Tôi thì ngán triết nhưng trước sự nhiệt tình của sếp nên cũng cố đọc. </span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px"></span><p style="text-align: left"> <span style="font-size: 15px">Trở lại với thời gian viết “Oxford thương yêu”, tôi viết những chương cuối cuốn sách khi đang công tác ở Anh (thị trấn Guildford, đọc thêm về Guildford ở mục “Nơi chốn tôi qua” trong web này). Buổi tối ở thị trấn này chắc cũng có vài trò vui, tôi được đồng nghiệp ở Anh rủ đi pub (muốn tìm hiểu thêm về pub ở Anh, bạn có thể đọc ở: <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Public_house" target="_blank">https://en.wikipedia.org/wiki/Public_house</a>). Nhưng tôi không biết uống rượu, không hút thuốc, vào pub chẳng enjoy gì mà thấy rất khó thở (giống Thiên Kim khi phải đi pub với Mauricio). Vì thế, dù muốn hòa đồng với mọi người, tôi chỉ ngồi được một chút là “đánh bài chuồn”. Những trang sách cuốn hút tôi hơn rất nhiều. Tôi vội vã quay về khách sạn, mở máy lên. Vậy là Fernando, Kim, Mauricio… “nhảy ra” làm bạn với tôi.</span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px">Nhiều độc giả hỏi tôi có phải là Kim và Fernando cố thật ngoài đời. Bạn muốn sao cũng được, điều quan trọng là bạn thấy thích những nhân vật đó. Bản thân tôi khi đọc là cuốn « Oxford thương yêu », tôi vẫn thường cười một mình. Và tôi thấy, Fernando đang ở đâu đó, thật gần…</span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px"></span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px">Dương Thụy</span></p> <p style="text-align: left"><span style="font-size: 15px">(SG, 6/2010)</span><span style="color: #000000"> <span style="font-size: 15px"></span></span></p> <p style="text-align: left"><span style="color: #000000"><span style="font-size: 15px"></span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Hide Nguyễn, post: 108350, member: 6"] [SIZE=4]Nhiều độc giả hỏi tôi khi đang viết một cuốn sách, tôi có bị cuốn vào dòng truyện và sống cùng tâm trạng với các nhân vật không. Cũng tùy cuốn sách và thời gian viết có tập trung không. Thường tôi phải viết từng chút, mỗi lần chỉ chừng vài dòng, nhiều lắm là nửa trang. Nhưng với cuốn “Oxford thương yêu” thì khác. Tôi viết cuốn sách khi đã lập gia đình nhưng chưa có em bé, tức là còn rất “quỡn”. Tôi đã viết vào những buổi tối ngoài giờ làm việc, những cuối tuần rảnh rỗi. Nhờ được viết liền mạch, mỗi lần 2 đến 3 trang nên cảm xúc khi viết rất “đã”. Có những lần đi công tác với sếp, cùng ngồi chờ lên máy bay ở phi trường. Tôi mở máy lên viết. Sếp không biết tôi đang làm gì mà nhìn mặt thì rất “lạ”, cứ cười cười, ngơ ngẩn, rồi buồn buồn. Sếp hỏi “Bộ cô đang viết thư tình cho người yêu cũ hả?”. Buổi tối, khi công việc đã xong, sếp thích rủ tôi đi uống nước dưới sảnh reception nhưng tôi ngồi “chưa nóng đít” thì đã tìm cớ trốn lên phòng để viết tiếp. Ông không hiểu được tôi làm gì mà cứ thích tìm không gian riêng, dù là đang đi công tác xa nhà. Ông hay nói với mọi người trong công ty “Tôi ghét đi công tác chúng với cô này, cô ấy thích ở một mình, thích mở máy tính lên viết gì đó, mặt nhìn “tửng tửng”, trong khi tôi rất muốn trò chuyện”. Sau này sếp biết tôi viết truyện, ông thú vị lắm. Bây giờ người sếp này đã về lại Pháp vài năm, ông hỏi tôi có muốn dịch cuốn “Oxford thương yêu” ra tiếng Pháp không, ông nhờ Việt kiều dịch nhưng tôi không thấy thích ý tưởng này lắm. Sếp này cũng rất thích đọc sách (thật ra là người Pháp nào cũng thích đọc sách), ông từng cho tôi mượn mấy cuốn sách triết rồi ngày nào cũng hỏi “Cô đọc đến đâu rồi”. Tôi thì ngán triết nhưng trước sự nhiệt tình của sếp nên cũng cố đọc. [/SIZE][LEFT] [SIZE=4]Trở lại với thời gian viết “Oxford thương yêu”, tôi viết những chương cuối cuốn sách khi đang công tác ở Anh (thị trấn Guildford, đọc thêm về Guildford ở mục “Nơi chốn tôi qua” trong web này). Buổi tối ở thị trấn này chắc cũng có vài trò vui, tôi được đồng nghiệp ở Anh rủ đi pub (muốn tìm hiểu thêm về pub ở Anh, bạn có thể đọc ở: [URL]https://en.wikipedia.org/wiki/Public_house[/URL]). Nhưng tôi không biết uống rượu, không hút thuốc, vào pub chẳng enjoy gì mà thấy rất khó thở (giống Thiên Kim khi phải đi pub với Mauricio). Vì thế, dù muốn hòa đồng với mọi người, tôi chỉ ngồi được một chút là “đánh bài chuồn”. Những trang sách cuốn hút tôi hơn rất nhiều. Tôi vội vã quay về khách sạn, mở máy lên. Vậy là Fernando, Kim, Mauricio… “nhảy ra” làm bạn với tôi. Nhiều độc giả hỏi tôi có phải là Kim và Fernando cố thật ngoài đời. Bạn muốn sao cũng được, điều quan trọng là bạn thấy thích những nhân vật đó. Bản thân tôi khi đọc là cuốn « Oxford thương yêu », tôi vẫn thường cười một mình. Và tôi thấy, Fernando đang ở đâu đó, thật gần… [/SIZE] [SIZE=4]Dương Thụy (SG, 6/2010)[/SIZE][COLOR=#000000] [SIZE=4] [/SIZE][/COLOR][/LEFT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Oxford Thương Yêu
Top