Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Văn học dân gian
Điển cố, giai thoại văn học
Ông vua có hiếu - Tự Đức.
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Thandieu2" data-source="post: 18540" data-attributes="member: 1323"><p><strong>Trăng soi bốn vách chi gieo sầu</strong></p><p></p><p style="text-align: center"><strong>Trăng soi bốn vách chi gieo sầu</strong> </p><p></p><p>Có lần vua Tự Đức ra đầu đề cho các quan làm thơ. Nhà vua nêu quy tắc rất nghiệt ngã... </p><p> </p><p>Đầu đề muốn chọn thế nào cũng được, nhưng bài thơ phải có đủ tám câu. Tám chữ đầu của tám câu ấy bắt buộc phải là tám chữ: phong, hoa, tuyết, nguyệt, cầm, kỳ, thi, họa và theo thứ tự từ câu đầu đến câu cuối, phải có tám chữ số: nhất, nhị, tam, tứ, ngũ, lục, thất, bát, câu nào theo con số nấy. Đa số các quan khách văn nhân đều gác bút, hoặc chỉ viết được những bài lủng củng, non nớt. Nhưng Hồng Bảo, anh ruột của Tự Đức lại làm thành một bài thơ rất hay. Hồng Bảo viết:</p><p><em>Vân</em> đạm, phong kinh, <em>nhất</em> diệp châu</p><p><em>Hoa</em> cù ẩn nước <em>nhị </em>tầng lâu</p><p><em>Tuyết </em>ngưng địa thượng <em>tam</em> đông lãnh</p><p><em>Nguyệt</em> đáo thiên trung <em>tứ</em> bích sầu</p><p><em>Cầm</em> vận <em>ngũ </em>huyền ca nhã hứng</p><p><em>Kỳ</em> vi <em>lục </em>cuộc thúc doanh thâu</p><p><em>Thi</em> thành <em>thất</em> bộ chung hoài cổ</p><p><em>Họa</em> nhập Tiêu tương <em>bát</em> cảnh đồ </p><p>Bản dịch của Nguyễn Đôn Dư:</p><p><em>Gió nhẹ mây êm một lá thuyền</em></p><p><em>Lầu hai lấp ló khóm hoa hiên</em></p><p><em>Ba đông tuyết phủ dồn hơi lạnh</em></p><p><em>Bốn vách trăng soi gởi nỗi phiền</em></p><p><em>Đàn gảy năm dây ca hát thú</em></p><p><em>Cờ vây sáu cuộc đổi thay phiên</em></p><p><em>Thơ xong bảy bước xui hoài cổ</em></p><p><em>Bút họa Tiệu tương tám cảnh tiên! </em></p><p>Thơ như vậy là hay và giỏi. Tự Đức phải phục tài. Nhưng có người đã mách riêng với nhà vua rằng câu thơ thứ tư có dụng ý ác. Nói rằng trăng lên giữa trời, gieo thảm gieo sầu cho thiên hạ là có ý ám chỉ Tự Đức không xứng đáng lên ngôi vua. Có lẽ Tự Đức cũng ngầm công nhận ý kiến ấy nên đã rất đề phòng ông anh mình. Sau này, Hồng Bảo làm đảo chính đã bị thất bại.</p><p> </p><p style="text-align: right"><em>Nguồn: Internet.</em></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Thandieu2, post: 18540, member: 1323"] [b]Trăng soi bốn vách chi gieo sầu[/b] [CENTER][B]Trăng soi bốn vách chi gieo sầu[/B] [/CENTER] Có lần vua Tự Đức ra đầu đề cho các quan làm thơ. Nhà vua nêu quy tắc rất nghiệt ngã... Đầu đề muốn chọn thế nào cũng được, nhưng bài thơ phải có đủ tám câu. Tám chữ đầu của tám câu ấy bắt buộc phải là tám chữ: phong, hoa, tuyết, nguyệt, cầm, kỳ, thi, họa và theo thứ tự từ câu đầu đến câu cuối, phải có tám chữ số: nhất, nhị, tam, tứ, ngũ, lục, thất, bát, câu nào theo con số nấy. Đa số các quan khách văn nhân đều gác bút, hoặc chỉ viết được những bài lủng củng, non nớt. Nhưng Hồng Bảo, anh ruột của Tự Đức lại làm thành một bài thơ rất hay. Hồng Bảo viết: [I]Vân[/I] đạm, phong kinh, [I]nhất[/I] diệp châu [I]Hoa[/I] cù ẩn nước [I]nhị [/I]tầng lâu [I]Tuyết [/I]ngưng địa thượng [I]tam[/I] đông lãnh [I]Nguyệt[/I] đáo thiên trung [I]tứ[/I] bích sầu [I]Cầm[/I] vận [I]ngũ [/I]huyền ca nhã hứng [I]Kỳ[/I] vi [I]lục [/I]cuộc thúc doanh thâu [I]Thi[/I] thành [I]thất[/I] bộ chung hoài cổ [I]Họa[/I] nhập Tiêu tương [I]bát[/I] cảnh đồ Bản dịch của Nguyễn Đôn Dư: [I]Gió nhẹ mây êm một lá thuyền Lầu hai lấp ló khóm hoa hiên Ba đông tuyết phủ dồn hơi lạnh Bốn vách trăng soi gởi nỗi phiền Đàn gảy năm dây ca hát thú Cờ vây sáu cuộc đổi thay phiên Thơ xong bảy bước xui hoài cổ Bút họa Tiệu tương tám cảnh tiên! [/I] Thơ như vậy là hay và giỏi. Tự Đức phải phục tài. Nhưng có người đã mách riêng với nhà vua rằng câu thơ thứ tư có dụng ý ác. Nói rằng trăng lên giữa trời, gieo thảm gieo sầu cho thiên hạ là có ý ám chỉ Tự Đức không xứng đáng lên ngôi vua. Có lẽ Tự Đức cũng ngầm công nhận ý kiến ấy nên đã rất đề phòng ông anh mình. Sau này, Hồng Bảo làm đảo chính đã bị thất bại. [RIGHT][I]Nguồn: Internet.[/I][/RIGHT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Văn học dân gian
Điển cố, giai thoại văn học
Ông vua có hiếu - Tự Đức.
Top