D
DOO DOO
Guest
Mình chỉ là kẻ nhút nhát mà thôi!
Trót yêu rồi, nhưng mà không dám nói...
Cũng bởi vì mình làm sao chạm tới
Thứ hạnh phúc nhỏ nhoi xa tay với quá mà...
Mình chỉ là kẻ bước bên cạnh người ta!
Buồn lắm chứ, nhưng biết làm gì khác...
Tại vì người ấy đã và đang hạnh phúc
Với tình yêu trong say đắm ngọt ngào.
Ừ, thì mình cũng có ước ao,
Cũng tin vào điều diệu kỳ y như trong cổ tích.
Ừ, thì có đôi khi trong những lời đùa nghịch,
Vẫn níu giữ âm thầm những hi vọng nhỏ nhoi...
Rồi những ngày vơ vẩn, thấy đơn côi,
Mình cứ nghĩ: Hay là thôi, không đợi nữa!
Nhìn người ta bước cạnh bên một nửa,
Mình tự nhủ, chắc số phận đã định rồi...
Định mệnh bảo chúng mình chẳng phải là một đôi!
Cứ lặng lẽ xa rời, phải chăng nên như thế?
Nhưng rốt cuộc thì vẫn là không thể,
Không thể bảo trái tim thôi nhung nhớ, mong chờ...
Và thế là lại tiếp tục bơ vơ,
Tiếp tục mơ những điều chẳng bao giờ thành sự thật.
Và thế là lại cố tình quên mất,
Mình là kẻ ngốc khờ mong đuổi bắt yêu thương...
Và thế là lại tiếp tục đơn phương...
Trót yêu rồi, nhưng mà không dám nói...
Cũng bởi vì mình làm sao chạm tới
Thứ hạnh phúc nhỏ nhoi xa tay với quá mà...
Mình chỉ là kẻ bước bên cạnh người ta!
Buồn lắm chứ, nhưng biết làm gì khác...
Tại vì người ấy đã và đang hạnh phúc
Với tình yêu trong say đắm ngọt ngào.
Ừ, thì mình cũng có ước ao,
Cũng tin vào điều diệu kỳ y như trong cổ tích.
Ừ, thì có đôi khi trong những lời đùa nghịch,
Vẫn níu giữ âm thầm những hi vọng nhỏ nhoi...
Rồi những ngày vơ vẩn, thấy đơn côi,
Mình cứ nghĩ: Hay là thôi, không đợi nữa!
Nhìn người ta bước cạnh bên một nửa,
Mình tự nhủ, chắc số phận đã định rồi...
Định mệnh bảo chúng mình chẳng phải là một đôi!
Cứ lặng lẽ xa rời, phải chăng nên như thế?
Nhưng rốt cuộc thì vẫn là không thể,
Không thể bảo trái tim thôi nhung nhớ, mong chờ...
Và thế là lại tiếp tục bơ vơ,
Tiếp tục mơ những điều chẳng bao giờ thành sự thật.
Và thế là lại cố tình quên mất,
Mình là kẻ ngốc khờ mong đuổi bắt yêu thương...
Và thế là lại tiếp tục đơn phương...
Sửa lần cuối: