Một đám đông đang vây quanh một chiếc xe con loại đắt tiền mới cứng, Mọi người đều đang nghển dài cổ lên và nhòm vào phía trong, nơi có người đàn ông đang đứng cạnh chiếc xe. Không ai nói gì.
Một người đàn ông tuổi không lớn lắm, ăn mặc âu phục hàng hiệu đắt tiền, tóc chải mượt láng cóng đứng bên cạnh xe, đang tỏ vẻ lo lắng và vội vã, nói to với đám đông.
“ Có ai trong các vị giúp vặn chặt con ốc dưới gầm xe hộ một chút không?”
Nguyên do là thùng chứa xăng của ô tô nằm ở gầm xe có vấn đề. Từ khu vực nhà nghỉ cao cấp đến đây, xăng rò rỉ ra khá nhiều rồi, ướt nhèm cả thành xe. Mà từ đây đến trạm bán xăng gần nhất cũng còn hơn trăm cây số nữa. Vì thế chẳng trách người đàn ông kia lo lắng như kiến bò lòng chảo rang là như vậy.
Cô gái ăn mặc diêm dúa và mát mẻ, mắt xanh mỏ đỏ ngồi trong xe đang soi gương thoa son môi, hình như đã khá sốt ruột và bực mình, từ trong xe nói vọng ra:
“ Anh hô hào làm gì cho khản cổ chứ? Cứ có tiền nhiều, tất có người làm!”
Nghe người trong xe nói vậy, người đàn ông bên ngoài liền móc ví ra, rút tờ giấy bạc 100 đô la, giơ lên cao vẫy vẫy nói to.
Ai giúp tôi vặn chặt mấy con ốc, tiền này là của người đó! “ Một chú bé phía sau vừa nhích động thân hình định bước tới, thì ra chú bé khác đứng bên cạnh túm lấy tay, giật nhẹ mấy cái, nói nhỏ:
“ Làm kẻ lắm tiền , khó mà tin được!”
Mọi người vẫn đứng im lặng.
Bỗng một chú bé học sinh khoảng 13, 14 tuổi rẽ đám đông bước tới, miệng nói.
“ Để cháu giúp cho”
Công việc thật đơn giản cũng chẳng mất nhiều thời gian. Chú bé loay hoay một lúc dưới gầm xe, các con ốc dưới gầm xe đều được vặn chặt lại. Chỉ sau vài phút, mùi xăng bay ra hết dần rồi hết hẳn. Chú bé chui ra khỏi gầm xe, đứng yên lặng nhìn người đàn ông, với ánh mắt như chờ đợi.
Người đàn ông đứng bên ngoài xe vừa định đưa tờ giấy bạc 100 đô la cho chú bé, thì tiếng người phụ nữ trong xe đã chặn anh ta lại.
Anh định cho nó cả 100 đô la thật à? Cho nó 5 đô la thôi là được rồi ! Tiền lẻ đây, thiếu gì !
Người đàn ông nhận nắm tiền đô la lẻ từ tay người phụ nữ đưa ra, chọn lấy tờ 5 đô la đưa cho chú bé. Chú bé không cầm tiền mà lại lắc cái đầu.
Nghe thấy tiếng xì xầm bàn tán chê bai của những người xung quanh., người đàn ông liền lấy thêm tờ bạc 5 đô la lẻ nữa gộp lại thành 10 đô la, đưa cho chú bé.
Người đàn ông có vẻ bực mình, nói :
Những 10 đô la ! Chê ít hả ? Nếu chê, thì ngay cả 10 đô la này cũng không cho chú mày nữa !
Không ! Tôi không chê ít hay nhiều ! Các thầy cô giáo đã dạy, giúp người khác không phải để nhận tiền thù lao !
Chú bé bình thản nói.
Thế sao chú mày không biến đi ? Còn đợi cái gì ? Người đàn ông đã nổi nóng thật sự.
Tôi đợi ông nói với tôi hai tiếng Cám ơi !
Theo VHTT
Một người đàn ông tuổi không lớn lắm, ăn mặc âu phục hàng hiệu đắt tiền, tóc chải mượt láng cóng đứng bên cạnh xe, đang tỏ vẻ lo lắng và vội vã, nói to với đám đông.
“ Có ai trong các vị giúp vặn chặt con ốc dưới gầm xe hộ một chút không?”
Nguyên do là thùng chứa xăng của ô tô nằm ở gầm xe có vấn đề. Từ khu vực nhà nghỉ cao cấp đến đây, xăng rò rỉ ra khá nhiều rồi, ướt nhèm cả thành xe. Mà từ đây đến trạm bán xăng gần nhất cũng còn hơn trăm cây số nữa. Vì thế chẳng trách người đàn ông kia lo lắng như kiến bò lòng chảo rang là như vậy.
Cô gái ăn mặc diêm dúa và mát mẻ, mắt xanh mỏ đỏ ngồi trong xe đang soi gương thoa son môi, hình như đã khá sốt ruột và bực mình, từ trong xe nói vọng ra:
“ Anh hô hào làm gì cho khản cổ chứ? Cứ có tiền nhiều, tất có người làm!”
Nghe người trong xe nói vậy, người đàn ông bên ngoài liền móc ví ra, rút tờ giấy bạc 100 đô la, giơ lên cao vẫy vẫy nói to.
Ai giúp tôi vặn chặt mấy con ốc, tiền này là của người đó! “ Một chú bé phía sau vừa nhích động thân hình định bước tới, thì ra chú bé khác đứng bên cạnh túm lấy tay, giật nhẹ mấy cái, nói nhỏ:
“ Làm kẻ lắm tiền , khó mà tin được!”
Mọi người vẫn đứng im lặng.
Bỗng một chú bé học sinh khoảng 13, 14 tuổi rẽ đám đông bước tới, miệng nói.
“ Để cháu giúp cho”
Công việc thật đơn giản cũng chẳng mất nhiều thời gian. Chú bé loay hoay một lúc dưới gầm xe, các con ốc dưới gầm xe đều được vặn chặt lại. Chỉ sau vài phút, mùi xăng bay ra hết dần rồi hết hẳn. Chú bé chui ra khỏi gầm xe, đứng yên lặng nhìn người đàn ông, với ánh mắt như chờ đợi.
Người đàn ông đứng bên ngoài xe vừa định đưa tờ giấy bạc 100 đô la cho chú bé, thì tiếng người phụ nữ trong xe đã chặn anh ta lại.
Anh định cho nó cả 100 đô la thật à? Cho nó 5 đô la thôi là được rồi ! Tiền lẻ đây, thiếu gì !
Người đàn ông nhận nắm tiền đô la lẻ từ tay người phụ nữ đưa ra, chọn lấy tờ 5 đô la đưa cho chú bé. Chú bé không cầm tiền mà lại lắc cái đầu.
Nghe thấy tiếng xì xầm bàn tán chê bai của những người xung quanh., người đàn ông liền lấy thêm tờ bạc 5 đô la lẻ nữa gộp lại thành 10 đô la, đưa cho chú bé.
Người đàn ông có vẻ bực mình, nói :
Những 10 đô la ! Chê ít hả ? Nếu chê, thì ngay cả 10 đô la này cũng không cho chú mày nữa !
Không ! Tôi không chê ít hay nhiều ! Các thầy cô giáo đã dạy, giúp người khác không phải để nhận tiền thù lao !
Chú bé bình thản nói.
Thế sao chú mày không biến đi ? Còn đợi cái gì ? Người đàn ông đã nổi nóng thật sự.
Tôi đợi ông nói với tôi hai tiếng Cám ơi !
Theo VHTT