Đây không phải chuyện của mình nhưng mình post lên cho mọi người đọc, đọc để hiểu thêm về cuộc sống sinh viên sau khi ra trường
Nhà Huyên ở lâm đồng nhưng huyên học đại học ở đăklăk, khi ra trường huyên xin bố mẹ cho mình tự đi tìm việc và như hướng đã lựa chọn từ 4 năm đại học là tương lai sẽ xuống bình dương và đồng nai để làm. Từ ngày ra trường háo hức cầm bảng điểm tốt nghiệp kế toán loại khá đi tìm việc với rất nhiều mơ ước cho tương lai của mình, mục tiêu đầu tiên của mình là xin làm ở công ty nào đó để có cơ hội học hỏi tiếp xúc với công việc để kinh nghiệm của mình thật vững, sau này làm bất kỳ một công việc nào mình cũng không cảm thấy khó khăn và bỡ ngỡ nữa, những tháng này mình muốn công ty trả cho mình mức lương bao nhiêu cũng được, rồi sau này mình làm tốt thì công ty sẽ trả theo năng lực của mình. Tháng đầu tiên khi mình bước chân xuống đồng nai đi tìm phòng trọ xong, mình bắt tay đi tìm việc luôn, xuống đây ở miền đất lạ lúc đầu mình cũng bỡ ngỡ, nhưng nhiều ngày đi tìm việc mình cũng rành hết đường ở đồng nai. Tháng đầu tiên mình tìm ròng rã chạy xe máy cả sáng và chiều đi vào các khu công nghiệp hỏi các công ty nhưng không tìm được công ty tuyển kế toán, rồi mình chạy hết qua các đường để xem các tờ tuyển dụng dán trên tường, nhưng tìm hoài tìm mãi đều không có. Sang tháng thứ 2 mình tích cực lên mạng xem các trang tuyển dụng lớn, rồi qua bình dương, sài gòn tìm nữa. ngày nào mình cũng đi, đi nhiều thành ra ỏ đây 2 tháng mà mình cũng biết cơ bản đường đi ở bình dương, đồng nai và sài gòn, ngày nào mình cũng đăng tuyển trên mạng hoặc nếu có công ty nào đăng tuyển là mình nộp hồ sơ luôn, và cũng có nhiều công ty gọi mình đi phỏng vấn, có khi 1 tuần mình nộp hồ sơ với phỏng vấn 6 công ty, nhưng đợi mãi mà không có kết quả, mình đã đi rất nhiều và phỏng vấn cũng rất nhiều nhưng kết quả lại không nhận được gì. Thời gian cứ lặng lẽ trôi đi, giờ đã sang tháng thứ 3 rồi nhưng mọi thứ vẫn như vậy, ngày nào mình cũng đi, mình kiên trì vì hy vọng sẽ có một công ty nào đó sẽ nhận mình, cứ sáng đi tối mới về, nhiều ngày đi nắng rồi mưa gió mình đau đầu và mệt mỏi, tiền xăng mỗi ngày đi phải mất cả hơn 100.000. nhiều ngày đi về phòng mình cảm thấy rất chán, nản, rồi mình suy nghĩ liệu mình có buông xuôi không nếu cứ mãi như vậy, mình cảm thấy việc học như mất giá trị, học xong nhưng lại khó xin việc đến vậy. Mình rất muốn gắn bó với nghành kế toán đã học nên mình không muốn làm việc khác nghành, nhà thì khó khăn không quen biết không có bà con nên cũng không giới thiệu cho mình được công ty nào, dù nhà khó khăn nhưng mẹ vấn chạy gửi mỗi tháng 2 triệu để mình lo liệu đủ chi tiêu trong tháng, anh em trong nhà thì không ủng hộ mình, luôn chê trách mình, và coi thường mình là sẽ không làm được gì. Điều đó nhiều khi đã tạo cho mình động lực là phải quyết tâm tìm việc nhanh để cho các anh không còn coi thường mình, và mình cũng không dám đi về tay không vì không muốn nghe sự chê trách của các anh, và không muốn mẹ mất hy vọng về mình. nhà mình khó khăn trong nhà lại có 6 anh em nên các anh học tới lớp 1 và lớp 2 đã nghỉ và lập gia đình, do mình rất muốn được đi học nên mình đã xin bố mẹ rất nhiều để được đi học, thi đại học được 21.5 điểm, trước ngày đi học mẹ nói " hay là con nghỉ học đi mẹ sợ không có tiền cho con đi học". Mình rất muốn được đi học và năn nỉ bố mẹ nhiều lắm và bố mẹ đã buộc phải đồng ý, suốt 4 năm đi học bố mẹ đã đi làm cỏ với làm cà phê thuê kiếm tiền từng tháng gửi cho mình, nhiều khi đóng học phí nộp nhiều khoản tiền thì bố mẹ lại phải đi vay. Giờ đã ra trường nhưng bố mẹ vẫn phải gửi tiền hàng tháng cho mình, mình thương bố mẹ, không muốn bố mẹ thất vọng về mình, không muốn bố mẹ thất vọng về đứa con bố mẹ nuôi lớn khôn lại không có kết quả gì. Giờ mình vẫn chưa tìm được việc, ở trong phòng một mình với rất nhiều tâm trạng nên mình đã tìm diễn đàn tâm sự.
Đồng nai 14/9/2012
Nguyễn văn Huyên
Nhà Huyên ở lâm đồng nhưng huyên học đại học ở đăklăk, khi ra trường huyên xin bố mẹ cho mình tự đi tìm việc và như hướng đã lựa chọn từ 4 năm đại học là tương lai sẽ xuống bình dương và đồng nai để làm. Từ ngày ra trường háo hức cầm bảng điểm tốt nghiệp kế toán loại khá đi tìm việc với rất nhiều mơ ước cho tương lai của mình, mục tiêu đầu tiên của mình là xin làm ở công ty nào đó để có cơ hội học hỏi tiếp xúc với công việc để kinh nghiệm của mình thật vững, sau này làm bất kỳ một công việc nào mình cũng không cảm thấy khó khăn và bỡ ngỡ nữa, những tháng này mình muốn công ty trả cho mình mức lương bao nhiêu cũng được, rồi sau này mình làm tốt thì công ty sẽ trả theo năng lực của mình. Tháng đầu tiên khi mình bước chân xuống đồng nai đi tìm phòng trọ xong, mình bắt tay đi tìm việc luôn, xuống đây ở miền đất lạ lúc đầu mình cũng bỡ ngỡ, nhưng nhiều ngày đi tìm việc mình cũng rành hết đường ở đồng nai. Tháng đầu tiên mình tìm ròng rã chạy xe máy cả sáng và chiều đi vào các khu công nghiệp hỏi các công ty nhưng không tìm được công ty tuyển kế toán, rồi mình chạy hết qua các đường để xem các tờ tuyển dụng dán trên tường, nhưng tìm hoài tìm mãi đều không có. Sang tháng thứ 2 mình tích cực lên mạng xem các trang tuyển dụng lớn, rồi qua bình dương, sài gòn tìm nữa. ngày nào mình cũng đi, đi nhiều thành ra ỏ đây 2 tháng mà mình cũng biết cơ bản đường đi ở bình dương, đồng nai và sài gòn, ngày nào mình cũng đăng tuyển trên mạng hoặc nếu có công ty nào đăng tuyển là mình nộp hồ sơ luôn, và cũng có nhiều công ty gọi mình đi phỏng vấn, có khi 1 tuần mình nộp hồ sơ với phỏng vấn 6 công ty, nhưng đợi mãi mà không có kết quả, mình đã đi rất nhiều và phỏng vấn cũng rất nhiều nhưng kết quả lại không nhận được gì. Thời gian cứ lặng lẽ trôi đi, giờ đã sang tháng thứ 3 rồi nhưng mọi thứ vẫn như vậy, ngày nào mình cũng đi, mình kiên trì vì hy vọng sẽ có một công ty nào đó sẽ nhận mình, cứ sáng đi tối mới về, nhiều ngày đi nắng rồi mưa gió mình đau đầu và mệt mỏi, tiền xăng mỗi ngày đi phải mất cả hơn 100.000. nhiều ngày đi về phòng mình cảm thấy rất chán, nản, rồi mình suy nghĩ liệu mình có buông xuôi không nếu cứ mãi như vậy, mình cảm thấy việc học như mất giá trị, học xong nhưng lại khó xin việc đến vậy. Mình rất muốn gắn bó với nghành kế toán đã học nên mình không muốn làm việc khác nghành, nhà thì khó khăn không quen biết không có bà con nên cũng không giới thiệu cho mình được công ty nào, dù nhà khó khăn nhưng mẹ vấn chạy gửi mỗi tháng 2 triệu để mình lo liệu đủ chi tiêu trong tháng, anh em trong nhà thì không ủng hộ mình, luôn chê trách mình, và coi thường mình là sẽ không làm được gì. Điều đó nhiều khi đã tạo cho mình động lực là phải quyết tâm tìm việc nhanh để cho các anh không còn coi thường mình, và mình cũng không dám đi về tay không vì không muốn nghe sự chê trách của các anh, và không muốn mẹ mất hy vọng về mình. nhà mình khó khăn trong nhà lại có 6 anh em nên các anh học tới lớp 1 và lớp 2 đã nghỉ và lập gia đình, do mình rất muốn được đi học nên mình đã xin bố mẹ rất nhiều để được đi học, thi đại học được 21.5 điểm, trước ngày đi học mẹ nói " hay là con nghỉ học đi mẹ sợ không có tiền cho con đi học". Mình rất muốn được đi học và năn nỉ bố mẹ nhiều lắm và bố mẹ đã buộc phải đồng ý, suốt 4 năm đi học bố mẹ đã đi làm cỏ với làm cà phê thuê kiếm tiền từng tháng gửi cho mình, nhiều khi đóng học phí nộp nhiều khoản tiền thì bố mẹ lại phải đi vay. Giờ đã ra trường nhưng bố mẹ vẫn phải gửi tiền hàng tháng cho mình, mình thương bố mẹ, không muốn bố mẹ thất vọng về mình, không muốn bố mẹ thất vọng về đứa con bố mẹ nuôi lớn khôn lại không có kết quả gì. Giờ mình vẫn chưa tìm được việc, ở trong phòng một mình với rất nhiều tâm trạng nên mình đã tìm diễn đàn tâm sự.
Đồng nai 14/9/2012
Nguyễn văn Huyên