thutrang6384
New member
- Xu
- 0
Đời gian dối với nỗi buồn lộng lẫy
Bởi thế nên uy lực vô chừng
Đời viết nên dòng tự sự khốn cùng
Bằng bàn tay vụng về, thô bạo
Tôi thường nhủ, mỗi lần tôi lại
Khép làn mi: “Hồn trăn trở làm chi
Đời dối gian nhưng cũng đôi khi
Đem vui sướng điểm tô tình gian dối
Hãy ngẩng mặt nhìn trời cao vời vợi
Hãy nhìn trăng thầm bói số phận mình
Hãy bình tâm, hỡi người của cõi trần
Đừng đòi hỏi sự thật đâu cần đến!”
Dễ chịu thay trong tiếng reo cây đào dại
Nghĩ rằng đời chỉ như một chặng đường
Mặc cho đám bạn bè hời hợt
Gái dối lừa và trai cứ quay lưng
Cứ ve vuốt lòng tôi bằng lời êm dịu
Cứ nói đi miệng lưỡi sắc hơn dao
Sống trên đời tôi chấp nhận từ lâu
Với tất cả tôi đã quen, không thương xót
Tầng cao ấy làm hồn tôi lạnh buốt
Chẳng có đâu hơi ấm lửa sao trời
Người tôi yêu đã chối bỏ tôi rồi
Những người là ý nghĩa đời tôi – đã quên tôi mãi mãi
Bị xua đuổi, cùng đường, tôi vẫn
Ngắm vừng đông môi nở nụ cười
Trên trái đất mến thương, gần gụi
Vì mọi điều, với cuộc đời này xin được tri ân
Thụy Anh (dịch)
Bởi thế nên uy lực vô chừng
Đời viết nên dòng tự sự khốn cùng
Bằng bàn tay vụng về, thô bạo
Tôi thường nhủ, mỗi lần tôi lại
Khép làn mi: “Hồn trăn trở làm chi
Đời dối gian nhưng cũng đôi khi
Đem vui sướng điểm tô tình gian dối
Hãy ngẩng mặt nhìn trời cao vời vợi
Hãy nhìn trăng thầm bói số phận mình
Hãy bình tâm, hỡi người của cõi trần
Đừng đòi hỏi sự thật đâu cần đến!”
Dễ chịu thay trong tiếng reo cây đào dại
Nghĩ rằng đời chỉ như một chặng đường
Mặc cho đám bạn bè hời hợt
Gái dối lừa và trai cứ quay lưng
Cứ ve vuốt lòng tôi bằng lời êm dịu
Cứ nói đi miệng lưỡi sắc hơn dao
Sống trên đời tôi chấp nhận từ lâu
Với tất cả tôi đã quen, không thương xót
Tầng cao ấy làm hồn tôi lạnh buốt
Chẳng có đâu hơi ấm lửa sao trời
Người tôi yêu đã chối bỏ tôi rồi
Những người là ý nghĩa đời tôi – đã quên tôi mãi mãi
Bị xua đuổi, cùng đường, tôi vẫn
Ngắm vừng đông môi nở nụ cười
Trên trái đất mến thương, gần gụi
Vì mọi điều, với cuộc đời này xin được tri ân
Thụy Anh (dịch)