...
Một năm mới vừa qua chúng ta đã đi hết một nửa chặng đường của những năm cấp ba. Chỉ còn một năm học lớp 12 nữa thôi là chúng ta đã phải xa nhau để rồi mỗi người một ngả, mỗi người đi theo một con đường riêng của mình để đến với tương lai. Mà thời gian trôi nhanh lắm. Vì thế, chúng ta còn chần chừ gì nữa mà không nói: Tôi yêu tập thể 11van biết bao!".
Không yêu sao được khi lớp mình là lớp đặc biệt nhất trường với sĩ số 28 nhị thập bát tú mà chỉ toàn con gái. Có gì lạ đâu vì lớp mình là dân khối D mà. Thế mà thầy cô nào lần đầu tiên vào lớp cũng nhìn khắp một lượt rồi ngạc nhiên hỏi: "Thế lớp này không có cậu con trai nào à?". Sao mà những lúc ấy mình cảm thấy vui và tự hào đến lạ. Vui vì không có con trai thì lớp mình vẫn rất đoàn kết, vẫn tham gia tốt các hoạt động của Đoàn trường mà thành tích cũng đâu có nhỏ. Sau nhiều hoạt động như vậy, mặc dù không hiếm khi chúng mình gặp phải những khó khăn nhưng chính nhờ những khó khăn đó mà tập thể lớp mình lại càng gắn kết với nhau hơn.
Không yêu sao được khi lớp mình có những người cô, người thầy thật tâm lí và nhiệt huyết. Từ năm lớp 10 đến giờ, lớp mình phải đổi nhiều giáo viên nên được tiếp cận với nhiều phương pháp giảng dạy khác nhau. Tuy không phải lúc nào lớp mình cũng ngoan, cũng sôi nổi trong giờ học nhưng thật may mắn là thầy cô nào cũng yêu quý và ưu ái lớp mình. Có lẽ bởi vì lớp mình toàn con gái, ai mà nỡ ghét cơ chứ. Mình thấy biết ơn và hạnh phúc vì điều đó.
Mình yêu quý các bạn, những người bạn thật tuyệt vời. Được học tập, vui chơi cùng các bạn, mình thấy trưởng thành hơn rất nhiều. Các bạn đã giúp mình thoát khỏi cái vỏ bọc tự ti và nhút nhát để trở thành một con người khác: vui vẻ hơn, sôi nổi hơn, tự tin hơn và không ngừng nỗ lực để hoàn thiện mình. Trước khi sống trong đại gia đình 11van mình cũng đã có chín năm ngồi trên ghế nhà trường nhưng có thể nói, chưa bao giờ mình được sống hết mình, học tập say mê như bây giờ. Bởi vì mình có những người bạn thật tốt để cùng mình vươn lên trong học tập, cùng chia sẻ những cảm xúc, nghĩ suy về cuộc sống và cùng nương tựa vào nhau trước những khó khăn, thất bại. Tất nhiên trong một tập thể, chúng mình cũng không thể tránh khỏi những lúc bất hoà, những việc làm, lời nói không ưa nhưng mình chưa bao giờ bận tâm về điều đó, đơn giản vì chúng mình là bạn, là chị em trong một đại gia đình. Và mình biết, mình tin các bạn cũng như vậy.
Có người nói: "Hạnh phúc là tất cả những gì chúng ta đang có". Và hạnh phúc của mình là được sống, được học tập trong tập thể 11van thân yêu, nơi có những thầy cô tâm huyết, những người bạn tuyệt vời. Mình không ngần ngại bày tỏ và chia sẻ niềm hạnh phúc ấy. Ngưỡng cửa tương lai đang rộng mở phía trước, mình mong các bạn sẽ xác định rõ mục tiêu học tập đúng đắn và phấn đấu hết mình vì mục tiêu đó, vì một tương lai tươi sáng hơn.
Trong chúng ta ai cũng có thể có được hạnh phúc lớn lao mà bình dị như mình. Những ai chưa tìm được hạnh phúc ấy, hãy mở rộng cánh cửa tim mình, rồi bạn sẽ thấy, rồi bạn sẽ hiểu những cảm xúc của mình. Còn những ai đã có và đã cảm nhận được niềm hạnh phúc ấy, hãy chia sẻ nó với mình, với tập thể lớp thân yêu của mình và tất cả những ai đang sống một thời học sinh trong sáng. Hạnh phúc là do chính mình tạo ra. Hãy biết trân trọng nó bạn thân yêu!
Một năm mới vừa qua chúng ta đã đi hết một nửa chặng đường của những năm cấp ba. Chỉ còn một năm học lớp 12 nữa thôi là chúng ta đã phải xa nhau để rồi mỗi người một ngả, mỗi người đi theo một con đường riêng của mình để đến với tương lai. Mà thời gian trôi nhanh lắm. Vì thế, chúng ta còn chần chừ gì nữa mà không nói: Tôi yêu tập thể 11van biết bao!".
Không yêu sao được khi lớp mình là lớp đặc biệt nhất trường với sĩ số 28 nhị thập bát tú mà chỉ toàn con gái. Có gì lạ đâu vì lớp mình là dân khối D mà. Thế mà thầy cô nào lần đầu tiên vào lớp cũng nhìn khắp một lượt rồi ngạc nhiên hỏi: "Thế lớp này không có cậu con trai nào à?". Sao mà những lúc ấy mình cảm thấy vui và tự hào đến lạ. Vui vì không có con trai thì lớp mình vẫn rất đoàn kết, vẫn tham gia tốt các hoạt động của Đoàn trường mà thành tích cũng đâu có nhỏ. Sau nhiều hoạt động như vậy, mặc dù không hiếm khi chúng mình gặp phải những khó khăn nhưng chính nhờ những khó khăn đó mà tập thể lớp mình lại càng gắn kết với nhau hơn.
Không yêu sao được khi lớp mình có những người cô, người thầy thật tâm lí và nhiệt huyết. Từ năm lớp 10 đến giờ, lớp mình phải đổi nhiều giáo viên nên được tiếp cận với nhiều phương pháp giảng dạy khác nhau. Tuy không phải lúc nào lớp mình cũng ngoan, cũng sôi nổi trong giờ học nhưng thật may mắn là thầy cô nào cũng yêu quý và ưu ái lớp mình. Có lẽ bởi vì lớp mình toàn con gái, ai mà nỡ ghét cơ chứ. Mình thấy biết ơn và hạnh phúc vì điều đó.
Mình yêu quý các bạn, những người bạn thật tuyệt vời. Được học tập, vui chơi cùng các bạn, mình thấy trưởng thành hơn rất nhiều. Các bạn đã giúp mình thoát khỏi cái vỏ bọc tự ti và nhút nhát để trở thành một con người khác: vui vẻ hơn, sôi nổi hơn, tự tin hơn và không ngừng nỗ lực để hoàn thiện mình. Trước khi sống trong đại gia đình 11van mình cũng đã có chín năm ngồi trên ghế nhà trường nhưng có thể nói, chưa bao giờ mình được sống hết mình, học tập say mê như bây giờ. Bởi vì mình có những người bạn thật tốt để cùng mình vươn lên trong học tập, cùng chia sẻ những cảm xúc, nghĩ suy về cuộc sống và cùng nương tựa vào nhau trước những khó khăn, thất bại. Tất nhiên trong một tập thể, chúng mình cũng không thể tránh khỏi những lúc bất hoà, những việc làm, lời nói không ưa nhưng mình chưa bao giờ bận tâm về điều đó, đơn giản vì chúng mình là bạn, là chị em trong một đại gia đình. Và mình biết, mình tin các bạn cũng như vậy.
Có người nói: "Hạnh phúc là tất cả những gì chúng ta đang có". Và hạnh phúc của mình là được sống, được học tập trong tập thể 11van thân yêu, nơi có những thầy cô tâm huyết, những người bạn tuyệt vời. Mình không ngần ngại bày tỏ và chia sẻ niềm hạnh phúc ấy. Ngưỡng cửa tương lai đang rộng mở phía trước, mình mong các bạn sẽ xác định rõ mục tiêu học tập đúng đắn và phấn đấu hết mình vì mục tiêu đó, vì một tương lai tươi sáng hơn.
Trong chúng ta ai cũng có thể có được hạnh phúc lớn lao mà bình dị như mình. Những ai chưa tìm được hạnh phúc ấy, hãy mở rộng cánh cửa tim mình, rồi bạn sẽ thấy, rồi bạn sẽ hiểu những cảm xúc của mình. Còn những ai đã có và đã cảm nhận được niềm hạnh phúc ấy, hãy chia sẻ nó với mình, với tập thể lớp thân yêu của mình và tất cả những ai đang sống một thời học sinh trong sáng. Hạnh phúc là do chính mình tạo ra. Hãy biết trân trọng nó bạn thân yêu!