Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Tản văn, Tạp bút
Ô mai...
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Hide Nguyễn" data-source="post: 50025" data-attributes="member: 6"><p>Tác giả: Thu Hà</p><p></p><p><strong>Vị mằn mặn, chua chua, ngòn ngọt của những trái ô mai nhỏ xinh khiến tôi hiển hiện một nỗi nhớ nao lòng và cảm giác trong huyết quản trào dâng đã về thật gần với Hà Nội của tôi.</strong></p><p> </p><p></p><p>Đi xa Hà Nội nhỏ bé, điều tôi nhớ mong nhất chính là những buổi chiều tối lang thang trên phố Hàng Đường, xà vào những quán ô mai bên phố cổ san sát các cửa hàng bày bán thứ đặc sản này.</p><p> Hít hà hương vị của những món ô mai bày ngay ngắn trong mỗi ô vuông của cửa hàng, tận hưởng vị mằn mặn, chua chua, ngòn ngọt của những trái ô mai nhỏ xinh... đó là nỗi nhớ nao lòng và cảm giác trong huyết quản trào dâng cảm giác đã về thật gần với Hà Nội của tôi. Tôi gọi đó là những góc nhỏ kỷ niệm đong đầy trong ký ức tuổi thơ.</p><p> </p><p></p><p>Rất rõ trong tôi cái không khi xa xưa có một con bé tóc buộc hai bên tung tăng cầm trên tay gói ô mai màu đỏ in hình cành đào. Gói ô mai chỉ vỏn vẹn 500 đồng nhỏ ngày bé nhưng lại là món quà tôi thích nhất mỗi lúc tan học, ngón tay nhỏ xinh nhẹ nhàng nhón từng hạt ô mai bé xíu, cứ thế đưa vào miệng chờ thật lâu cho tan chảy trong vị mặn dịu dàng nơi đầu lưỡi.</p><p> </p><p></p><p>Và tôi còn nhớ cả cảm giác hân hoan khi cầm trên tay gói ô mai chia cho từng đứa bạn cùng lớp, để nụ cười dường như kéo dài bất tận đến tận cuối con đường về nhà.</p><p> </p><p></p><p>Qua đi khoảng ấu thơ về những hạt ô mai trong gói bọc màu đỏ ấy, đôi lúc nhớ vị mằn mặn và chua chua của nó tôi hay chạy xe lên đường Yên Phụ ở đó có một số quán hàng người ta vẫn còn nhập món quà ô mai đỏ và cũng thật lạ tôi vẫn giữ được niềm cảm xúc vui thích khi được cầm trên tay gói ô mai nhỏ xinh màu đỏ.</p><p></p><p></p><p></p><p></p><p> <img src="https://tuanvietnam.net/assets/images/xinhxinh.com.vn1.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></p><p></p><p> <span style="color: #800000">Ô mai mang vị nhớ thương với những người đi xa. Ảnh: xinhxinh.com.vn</span></p><p><span style="color: #800000"></span></p><p><span style="color: #800000"></span> Những trưa hè ngày bé, đi qua góc phố gần nhà thấy cửa hàng bày bán cơ man là các món ô mai chua, ô mai ngọt, ô mai cả chua, cay, mặn, ngọt... Và cả ô mai khô, ô mai ướt, ô mai dẻo với đủ loại: từ ô mai sấu, ô mai khế, ô mai mận, ô mai đào, ô mai mơ... được đựng trong những chiếc lọ thủy tinh trong suốt hòa quyện cùng đủ màu sắc của các loại ô mai: màu vàng ngọt thơm của cam thảo, màu đỏ của siro... tôi luôn ngước mắt nhìn tiếc nuối và ao ước có cả chiếc tủ đựng đầy ô mai đó.</p><p></p><p></p><p> Vì tôi nhớ hồi ấy một lạng ô mai bằng cả số tiền ăn sáng của mình, cảm giác thèm đến ứa nước miếng nhưng dặn lòng bước qua thật nhanh. Đến lúc có được ít tiền để dành, tôi chạy ngay sang hàng bán ô mai dõng dạc nói với bà bán ô mai: <em>"Bà ơi! Cho cháu nửa lạng ô mai mơ gừng nhưng cháu ăn ít gừng thôi cho cháu nhiều quả..."</em> . Bà bán hàng sẽ lấy một chiếc túi trong veo và lấy thìa xúc từng trái ô mai nhỏ vào, đem cân lên dưới con mắt háo hức của con bé con. Thế là đủ cho nó tấp tểnh niềm vui bước chân sáo về nhà và niềm hân hoan đến tận mấy ngày sau... Chao ôi! Sao niềm vui và hạnh phúc giản dị đơn sơ nhường ấy?</p><p></p><p></p><p> Lớn lên rồi, tôi vẫn giữ thói quen đem bên mình những trái ô mai nhỏ xinh như một món quà cho bạn bè lúc gặp gỡ nhau. Những lúc buồn vui, những khi có một người bạn đi xa Hà Nội hay bạn từ nước ngoài về tôi hay mua những hộp ô mai xinh xinh bằng nhựa và kèm theo một chiếc thiếp nhắn nhủ: <em>"Giữ ô mai như thể một Hà Nội rất riêng và gói gém cả tình yêu, nỗi nhớ mà Hà Nội luôn đợi chờ bạn trở lại..."</em></p><p></p><p> Không quá cầu kỳ, không quá kiêu sang cho một món quà nhỏ nhưng nó là niềm ký ức về một miền thơ ấu đã khó lòng lấy lại được. Tôi hay trân trọng những góc kỷ niệm vì tôi hoài cổ hay vì cuộc sống ồn ào khiến ta quên đi nụ cười xinh yêu, niềm thích thú giản dị mộc mạc khi có trên tay gói ô mai ngày đó...</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Hide Nguyễn, post: 50025, member: 6"] Tác giả: Thu Hà [B]Vị mằn mặn, chua chua, ngòn ngọt của những trái ô mai nhỏ xinh khiến tôi hiển hiện một nỗi nhớ nao lòng và cảm giác trong huyết quản trào dâng đã về thật gần với Hà Nội của tôi.[/B] Đi xa Hà Nội nhỏ bé, điều tôi nhớ mong nhất chính là những buổi chiều tối lang thang trên phố Hàng Đường, xà vào những quán ô mai bên phố cổ san sát các cửa hàng bày bán thứ đặc sản này. Hít hà hương vị của những món ô mai bày ngay ngắn trong mỗi ô vuông của cửa hàng, tận hưởng vị mằn mặn, chua chua, ngòn ngọt của những trái ô mai nhỏ xinh... đó là nỗi nhớ nao lòng và cảm giác trong huyết quản trào dâng cảm giác đã về thật gần với Hà Nội của tôi. Tôi gọi đó là những góc nhỏ kỷ niệm đong đầy trong ký ức tuổi thơ. Rất rõ trong tôi cái không khi xa xưa có một con bé tóc buộc hai bên tung tăng cầm trên tay gói ô mai màu đỏ in hình cành đào. Gói ô mai chỉ vỏn vẹn 500 đồng nhỏ ngày bé nhưng lại là món quà tôi thích nhất mỗi lúc tan học, ngón tay nhỏ xinh nhẹ nhàng nhón từng hạt ô mai bé xíu, cứ thế đưa vào miệng chờ thật lâu cho tan chảy trong vị mặn dịu dàng nơi đầu lưỡi. Và tôi còn nhớ cả cảm giác hân hoan khi cầm trên tay gói ô mai chia cho từng đứa bạn cùng lớp, để nụ cười dường như kéo dài bất tận đến tận cuối con đường về nhà. Qua đi khoảng ấu thơ về những hạt ô mai trong gói bọc màu đỏ ấy, đôi lúc nhớ vị mằn mặn và chua chua của nó tôi hay chạy xe lên đường Yên Phụ ở đó có một số quán hàng người ta vẫn còn nhập món quà ô mai đỏ và cũng thật lạ tôi vẫn giữ được niềm cảm xúc vui thích khi được cầm trên tay gói ô mai nhỏ xinh màu đỏ. [IMG]https://tuanvietnam.net/assets/images/xinhxinh.com.vn1.jpg[/IMG] [COLOR=#800000]Ô mai mang vị nhớ thương với những người đi xa. Ảnh: xinhxinh.com.vn [/COLOR] Những trưa hè ngày bé, đi qua góc phố gần nhà thấy cửa hàng bày bán cơ man là các món ô mai chua, ô mai ngọt, ô mai cả chua, cay, mặn, ngọt... Và cả ô mai khô, ô mai ướt, ô mai dẻo với đủ loại: từ ô mai sấu, ô mai khế, ô mai mận, ô mai đào, ô mai mơ... được đựng trong những chiếc lọ thủy tinh trong suốt hòa quyện cùng đủ màu sắc của các loại ô mai: màu vàng ngọt thơm của cam thảo, màu đỏ của siro... tôi luôn ngước mắt nhìn tiếc nuối và ao ước có cả chiếc tủ đựng đầy ô mai đó. Vì tôi nhớ hồi ấy một lạng ô mai bằng cả số tiền ăn sáng của mình, cảm giác thèm đến ứa nước miếng nhưng dặn lòng bước qua thật nhanh. Đến lúc có được ít tiền để dành, tôi chạy ngay sang hàng bán ô mai dõng dạc nói với bà bán ô mai: [I]"Bà ơi! Cho cháu nửa lạng ô mai mơ gừng nhưng cháu ăn ít gừng thôi cho cháu nhiều quả..."[/I] . Bà bán hàng sẽ lấy một chiếc túi trong veo và lấy thìa xúc từng trái ô mai nhỏ vào, đem cân lên dưới con mắt háo hức của con bé con. Thế là đủ cho nó tấp tểnh niềm vui bước chân sáo về nhà và niềm hân hoan đến tận mấy ngày sau... Chao ôi! Sao niềm vui và hạnh phúc giản dị đơn sơ nhường ấy? Lớn lên rồi, tôi vẫn giữ thói quen đem bên mình những trái ô mai nhỏ xinh như một món quà cho bạn bè lúc gặp gỡ nhau. Những lúc buồn vui, những khi có một người bạn đi xa Hà Nội hay bạn từ nước ngoài về tôi hay mua những hộp ô mai xinh xinh bằng nhựa và kèm theo một chiếc thiếp nhắn nhủ: [I]"Giữ ô mai như thể một Hà Nội rất riêng và gói gém cả tình yêu, nỗi nhớ mà Hà Nội luôn đợi chờ bạn trở lại..."[/I] Không quá cầu kỳ, không quá kiêu sang cho một món quà nhỏ nhưng nó là niềm ký ức về một miền thơ ấu đã khó lòng lấy lại được. Tôi hay trân trọng những góc kỷ niệm vì tôi hoài cổ hay vì cuộc sống ồn ào khiến ta quên đi nụ cười xinh yêu, niềm thích thú giản dị mộc mạc khi có trên tay gói ô mai ngày đó... [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Tản văn, Tạp bút
Ô mai...
Top