Thơ Nỗi lòng học sinh năm cuối 2

  • Thread starter Thread starter thongoc
  • Ngày gửi Ngày gửi

thongoc

New member
Xu
0
Hoa phượng nở đỏ rực một góc trời
Hoa đẹp thế khoe chói chang với nắng
Mà lòng người héo úa tuổi mộng mơ
Buồn hiu hắt một nỗi buồn li biệt.

Đã đến lúc rồi, xa trường xa lớp
Xa ông thầy nào xấu tính khó ưa
Xa cô giáo vẫn thường hay cáu gắt
Xa bạn bè, lũ quỷ nhỏ ngây thơ.

Ôi lòng người đong đầy nỗi nhớ
Bao mộng mơ kỉ niệm chẳng êm đềm
Trôi một dòng những kí ức thân quen
Thương thương thế! Ôi, thầy cô trường lớp!
 
Rất hay, nhưng đoạn cuối chưa thể hiện rõ sự thăng hoa của cảm xúc và sự thăng hoa cần thiết. Chúc Thỏ Ngọc có những tác phẩm hay hơn nữa để phục vụ bạn đọc.
 
"Mà lòng người héo úa tuổi mộng mơ"
Nghe kinh quá, bi quan quá em nhỉ?

"nỗi buồn li biệt." từ này nghe như xa vĩnh biệt á, em nên thay từ khác hay hơn

"Xa ông thầy nào xấu tính khó ưa
Xa cô giáo vẫn thường hay cáu gắt"

Em nói vậy thầy cô buồn lắm đó, thông cảm, anh có thể viết vài câu tùy theo cảm xúc của mình tạm cho là thơ đi, anh không rành về bình phẩm thơ văn lắm, :)
 
Anh không ở trong hoàn cảnh của em nên không hiểu dược đó thôi. Thế này nhá!
- "Hoa phượng nở đỏ rực một góc trời"
"Mà lòng người héo úa tuổi mộng mơ"
Em muốn dùng biện pháp tương phản để nhấn mạnh cái bi của học sinh sắp phải kết thúc đời áo trắng. "Héo úa" là cả một quá trình chứ không phải là một khoảnh khắc anh ạ, mặc dù em chỉ bất chợt cảm nhận nó trong khoảnh khắc thật, lúc đó nhìn cây hoa phượng, cái em nghĩ đến đầu tiên là nó vậy, em không có nhìu thời gian để mà phân tích thiệt hơn khi rời ghế nhà trường đâu anh.
- Li biệt thật anh ạ! Em hiểu chứ, em biết là sẽ gặp lại chứ, nhưng khi đó mỗi người đã khoác một thân phận khác, một hình dung khác, thậm chí là một tâm hồn khác anh ạ! Không còn những nguyên sơ như cái khoảng khắc đó đâu anh.
- Còn về phần thầy cô, em đang đứng trên lập trường trên cái nhìn chung của "lũ quỷ nhỏ". Bọn nhóc này đi học khi nào cũng có mến người này, khó chịu với người khác, và hay xét đoán về thầy cô. Nhưng dù thế nào đi nữa, dù cảm nhận có khác nhau thì tựu trung vẫn là một nỗi nhớ, nỗi nhớ da giết mà chũng sẽ phải đối mặt sau này. Học sinh thì hơi tinh nghịch thậm chí hơi quỷ quái nên các thầy cô đừng buồn khi đọc câu này, vì học sinh không quên ơn mọi người đâu.

=> Đó là cảm nhận của em khi viết bài thơ này, bài thơ viết trong khoảnh khắc hồi tưởng lại những xúc cảm bất chợt của mình khi buổi sáng bước trên sân trường và ngắm nhìn cây hoa phượng đỏ rực xinh đẹp. Hoa càng đỏ thì càng như thiêu đốt lòng người!...
 
Anh nguoidien! Anh cũng là thầy phải không? Anh có buồn khi đọc những vần thơ của em không? Em nghĩ đó là bản chất học trò anh ạ, có yêu có ghét, rất tinh khôi, vụng dại. Nói chung bọn em vẫn là học sinh mà!
 
Tăng Thỏ Ngốc này! Bài thơ anh viết hồi rời ghế nhà trường đó!
Thế Là !

Thế là ta phải chia tay
Thế là ta bứt cỏ may ... ném trời ...
Thế là hè đến em ơi
Thế là tôi phải xa người em thương
Thế là ... ta phải xa trường ...
Thế là ... bè bạn ... vấn vương ... khóc ... thầm ....
 
Uhm, không bít rồi đây em có sẽ khóc không nhỉ? Cảm ơn anh nhìu, bài thơ rất hay đó, nhưng anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của emm mà. Anh có thấy buồn không? Có hả anh?
 
Tăng Thỏ Ngốc này! Bài thơ anh viết hồi rời ghế nhà trường đó!
Thế Là !

Thế là ta phải chia tay
Thế là ta bứt cỏ may ... ném trời ...
Thế là hè đến em ơi
Thế là tôi phải xa người em thương
Thế là ... ta phải xa trường ...
Thế là ... bè bạn ... vấn vương ... khóc ... thầm ....

Người điên làm thơ hay thiệt đó.
 
Người học sinh nào khi xa nhà trường cũng cảm thấy buồn vui lẫn lộn.
Buồn vì không còn thấy mấy cái "bản mặt" của thầy cô, không còn bị bạn bè trêu ghẹo.
Nhưng không thấy thỏ ngốc vui, nên vui vì thỏ ngốc sẽ không còn ngồi trên ghế phổ thông, mà sẽ là 1 GV, bác sĩ, kĩ sư... tương lai.
Mình chỉ mới ra trường PT 5 năm nên những kỉ niệm về thời học sinh còn gần đây lắm, nhưng:
Ngâm thơ ta vốn không ham
Nhưng mà thơ dở, ngâm thơ làm gì
 
Tăng Thỏ Ngốc này! Bài thơ anh viết hồi rời ghế nhà trường đó!
Thế Là !

Thế là ta phải chia tay
Thế là ta bứt cỏ may ... ném trời ...
Thế là hè đến em ơi
Thế là tôi phải xa người em thương
Thế là ... ta phải xa trường ...
Thế là ... bè bạn ... vấn vương ... khóc ... thầm ....

bổ sung: thế là tui vẫn yêu...ai
thế là vẫn hơi "điên điên":D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D:D
 
Vô duyên vừa thui bạn! Dám nói zậy zới người lớn đó hả???
Thay mặt anh Nguoidien, một thẻ vàng cảnh cáo dành cho bạn tội nói xấu cán bộ và tội Spam.
 

Mà lòng người héo úa tuổi mộng mơ
Buồn hiu hắt một nỗi buồn li biệt.


câu thơ này không hợp cho lắm.tại sao lại là héo úa.từ đó không hợp chút nào với "tuổi mộng mơ' dù biết rằng xa trường xa lớp là rất buồn nhưng có phải là héo úa hay không.tuổi mộng mơ đẹp thật nhưng cuộc sống đâu chỉ có thế thôi,còn có bao nhiêu điều thú vị đang chờ ta.dù xa trường xa lớp đó nhưng ta lại bước vào một chân trời mới,một chân trời đang chờ đón ta.thay vì ngồi đó buồn bã vì sắp phải xa trường xa lớp tại sao ta không cố gắng sống thật tốt những ngày tháng sắp qua đó,để rồi một ngày nào đó ta không phải hối hận vì những chuyện hôm nay,những chuyện mà ta có thể thay đổi và thực hiện nó ngay bây giờ.hãy cố gắng đón nhận nó đi,hãy bước đi trên con đường của mình sẽ chọn,đừng đi nhanh quá kẻo bị vấp ngã nhưng cũng đừng đi chậm quá kẻo không theo kịp mọi người
good luck
 
em ah. chị cũng đang là học sinh có yêu có ghét nhưng những vần thơ đó sẽ làm thầy cô đã mất bao công sức dạy dỗ chúng ta phải buồn đó em ah. tuy có lúc rất khiêm khắc với học sinh nhưng cũng là để chúng ta tiến bộ hơn mà em.
 
Em biết chứ. Có yêu có ghét, đúng vậy! LÀ người không có ai là hoàn hảo cả, ngay các thầy cô cũng vậy thôi, khi trên ghế nhà trường phần lớn thầy cô đều khiến học sinh phật ý, nhưng nhìn chung học sinh vẫn tôn trọng mà. Đây chả qua là chút cảm nhận thầy cô của một số học sinh và cúng có thể hiểu là cách nói thể hiện tình yêu k nói nên lời, chính cái xấu ấy, chính sự khó chịu ấy lại khiến học sinh nhớ nhất khi rời trường đó ạ! Và công lao của thầy cô thì học sinh sẽ không bao giờ quên đâu. Cái này là chắc rồi. Dù là ba mẹ mình cũng có lúc khiến mình phải cãi lại, phải khóc, phải tức tối nhưng có thể không yêu ba mẹ không? Chắc chắn là không rồi! Đối với thầy cô cũng tương tự vậy thôi ạ! Chắc khó có ai hiểu được những điều em nói:D
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top