Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
MUSIC
Nỗi lòng của những "Cô gái xấu xí"
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="__TÀ__" data-source="post: 75723" data-attributes="member: 46576"><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="color: Blue"><strong></strong></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="color: Blue"><strong>Chỉ vì là những “cô gái xấu xí”, họ luôn bị bạn bè trêu chọc, tẩy chay, thậm chí cả khinh thường. Và câu nói đầu tiên họ thốt ra trong bất kỳ câu chuyện nào đều là: “Ước gì, tôi không phải là cô gái xấu xí”!</strong></span></span><span style="color: Blue"></span></p><p><span style="color: Blue"></span></p><p> <span style="font-family: 'Arial'"><strong>Cô bạn xấu xí thứ nhất</strong></span></p><p></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôi luôn giật nảy mình mỗi khi nghe thấy ai nhắc đến tên tôi trong lớp. Bởi vì tên tôi thường được nhắc đến những khi bọn con trai trêu trọc nhau, họ lấy tôi ra để pha trò cười, để gán ghép lẫn nhau. Ví dụ thế này "Mày á, chỉ yêu được con T.( tên tôi ) thôi","Số mày sau này chắc phải yêu con T. rồi"... Họ nói rồi phá lên cười, không một ai ngoái lại nhìn khuôn mặt đỏ bừng và nước mắt tôi chỉ trực trào ra...</span></p><p></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôi luôn lo sợ mỗi lần bước trên hành lang trường học vào mỗi giờ ra chơi, tôi đi và cúi gằm mặt, cố bước nhanh khi đi qua những đám đông. Làm gì ư? Để họ không nhìn chằm chằm vào tôi như sinh vật lạ, để họ không huýt gió, cười cợt, cười vào cái dáng đi lẻo khoẻo, cười vào làn da "không thể đen hơn", vào chiếc môi sứt không giống ai, vào mớ tóc xù lên như rễ tre của tôi, để họ không réo những biệt danh họ đặt cho tôi "hotgal", "cute girl Hà Thành"...</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôi chỉ ước 1 ngày đến trường mà được yên thân, 1 ngày không bị trêu trọc, không bị gán ghép với hết bạn này bạn kia, không bị nhìn chằm chặp, không bị gọi bằng những cái nickname mà tôi không thích…</span></p><p></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôi chỉ ước mình không phải là 1 "Cô gái xấu xí".</span></p><p></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><strong>Cô bạn xấu xí thứ hai</strong></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Hôm nay mẹ đến nhà cô chủ nhiệm, cô khen tôi ngoan, học được, chỉ phàn nàn rằng tôi chưa hoà đồng với các bạn trong lớp, chả nói chuyện với ai bao giờ, suốt ngày chỉ lủi thủi chơi 1 mình, cô còn nói tôi như 1 cái bóng trong lớp.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Cô không hiểu gì cả, tôi rất muốn chơi cùng các bạn, nhưng có ai muốn làm bạn với tôi? Ai cũng xa lánh, hắt hủi tôi, dường như họ sợ bị bắt gặp khi đang chơi hay nói chuyện với tôi, rồi những đứa bạn khác sẽ cười họ đến chết mất. Những tiết thực hành phải làm nhóm, nhóm này đùn đẩy tôi cho nhóm kia. Hôm thực hành nấu ăn vừa rồi, một nhóm sau khi từ chối cho tôi làm cùng, còn thì thầm với nhau rằng: “Cho nó vào "bẩn" hết cả thức ăn còn ai dám ăn nữa”, tôi đã cố gắng để không khóc trước lớp.</span></p><p></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Trong “Cô gái xấu xí”, Huyền Diệu xấu xí, nhưng xung quanh cô ấy luôn có thật nhiều bạn bè, có anh bạn Ninh Lâm luôn bên cạch giúp đỡ, có nhóm G7 luôn sẵn sàng che chở mỗi khi Huyền Diệu bị bắt nạt, Huyền Diệu luôn vui vẻ bên những người bạn thật sự. Còn tôi, tôi có ai? Lúc nào cũng có một hòn đá đặt trước miệng khiến tôi không thể mở lời trò chuyện cùng bạn bè. Tôi sợ, lời nói làm đau họ, vì mặt họ đã nhăn lại khi mới chỉ nhìn thấy tôi chứ đừng nói tới chuyện lắng nghe.</span></p><p></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôi không được như Huyền Diệu, dù tôi cũng giống như cô ấy, là một "cô gái xấu xí".</span></p><p></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><strong>Cô bạn xấu xí thứ 3</strong></span></p><p></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Chiều nay, tôi vừa online thì nhận được 1 đường link gửi tới, đường link dẫn tới topic một forum dành cho tuổi teen, tên topic đó là "Hotgirl Hà Nội", mình click vào xem thử thì giật mình đánh rơi cả chuột khi thấy trong ấy toàn là ảnh của tôi(!?). Trong 1 thoáng tôi chợt hiểu ra tất cả. Dưới chùm ảnh đó là những comment, những lời nhận xét, nói đúng ra là những lời lăng mạ, sỉ nhục: " Kinh quá", "kinh tởm", "ô uế" cả 4rum"...</span></p><p></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Tôi đã ngồi hàng giờ trước màn hình, cố không khóc nhưng nước mắt lại chảy ướt cả bàn phím. Tôi biết rồi mà, đã biết là mình xấu, rất xấu. Có lẽ tôi đáng bị như vậy.</span></p><p></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Con gái xấu thì muôn đời không có quà, tôi đã đọc được ở đâu đó như thế.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đó mới chỉ là 3 trong số rất nhiều những "cô gái xấu xí", những teengirl bình thường nhưng lại luôn bị trêu ghẹo, bị xua đuổi, bị cô lập bởi chính bạn bè của mình. Vô tình trường học trở thành "địa ngục", thành "cơn ác mộng" đối với những cô bạn đó.</span></p><p> <span style="font-family: 'Arial'"><span style="color: Blue"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="color: Blue">Họ có đáng bị như vậy không chỉ vì sinh ra đã là những "Cô gái xấu xí" ?</span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="color: Blue"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="color: Blue"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="color: Blue"><span style="color: Black">__Sưu tầm__</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"><span style="color: Blue"></span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="__TÀ__, post: 75723, member: 46576"] [FONT=Arial][COLOR=Blue][B] Chỉ vì là những “cô gái xấu xí”, họ luôn bị bạn bè trêu chọc, tẩy chay, thậm chí cả khinh thường. Và câu nói đầu tiên họ thốt ra trong bất kỳ câu chuyện nào đều là: “Ước gì, tôi không phải là cô gái xấu xí”![/B][/COLOR][/FONT][COLOR=Blue] [/COLOR] [FONT=Arial][B]Cô bạn xấu xí thứ nhất[/B][/FONT] [FONT=Arial]Tôi luôn giật nảy mình mỗi khi nghe thấy ai nhắc đến tên tôi trong lớp. Bởi vì tên tôi thường được nhắc đến những khi bọn con trai trêu trọc nhau, họ lấy tôi ra để pha trò cười, để gán ghép lẫn nhau. Ví dụ thế này "Mày á, chỉ yêu được con T.( tên tôi ) thôi","Số mày sau này chắc phải yêu con T. rồi"... Họ nói rồi phá lên cười, không một ai ngoái lại nhìn khuôn mặt đỏ bừng và nước mắt tôi chỉ trực trào ra...[/FONT] [FONT=Arial]Tôi luôn lo sợ mỗi lần bước trên hành lang trường học vào mỗi giờ ra chơi, tôi đi và cúi gằm mặt, cố bước nhanh khi đi qua những đám đông. Làm gì ư? Để họ không nhìn chằm chằm vào tôi như sinh vật lạ, để họ không huýt gió, cười cợt, cười vào cái dáng đi lẻo khoẻo, cười vào làn da "không thể đen hơn", vào chiếc môi sứt không giống ai, vào mớ tóc xù lên như rễ tre của tôi, để họ không réo những biệt danh họ đặt cho tôi "hotgal", "cute girl Hà Thành"... [/FONT] [FONT=Arial]Tôi chỉ ước 1 ngày đến trường mà được yên thân, 1 ngày không bị trêu trọc, không bị gán ghép với hết bạn này bạn kia, không bị nhìn chằm chặp, không bị gọi bằng những cái nickname mà tôi không thích…[/FONT] [FONT=Arial]Tôi chỉ ước mình không phải là 1 "Cô gái xấu xí".[/FONT] [FONT=Arial][B]Cô bạn xấu xí thứ hai[/B][/FONT] [FONT=Arial]Hôm nay mẹ đến nhà cô chủ nhiệm, cô khen tôi ngoan, học được, chỉ phàn nàn rằng tôi chưa hoà đồng với các bạn trong lớp, chả nói chuyện với ai bao giờ, suốt ngày chỉ lủi thủi chơi 1 mình, cô còn nói tôi như 1 cái bóng trong lớp.[/FONT] [FONT=Arial]Cô không hiểu gì cả, tôi rất muốn chơi cùng các bạn, nhưng có ai muốn làm bạn với tôi? Ai cũng xa lánh, hắt hủi tôi, dường như họ sợ bị bắt gặp khi đang chơi hay nói chuyện với tôi, rồi những đứa bạn khác sẽ cười họ đến chết mất. Những tiết thực hành phải làm nhóm, nhóm này đùn đẩy tôi cho nhóm kia. Hôm thực hành nấu ăn vừa rồi, một nhóm sau khi từ chối cho tôi làm cùng, còn thì thầm với nhau rằng: “Cho nó vào "bẩn" hết cả thức ăn còn ai dám ăn nữa”, tôi đã cố gắng để không khóc trước lớp.[/FONT] [FONT=Arial]Trong “Cô gái xấu xí”, Huyền Diệu xấu xí, nhưng xung quanh cô ấy luôn có thật nhiều bạn bè, có anh bạn Ninh Lâm luôn bên cạch giúp đỡ, có nhóm G7 luôn sẵn sàng che chở mỗi khi Huyền Diệu bị bắt nạt, Huyền Diệu luôn vui vẻ bên những người bạn thật sự. Còn tôi, tôi có ai? Lúc nào cũng có một hòn đá đặt trước miệng khiến tôi không thể mở lời trò chuyện cùng bạn bè. Tôi sợ, lời nói làm đau họ, vì mặt họ đã nhăn lại khi mới chỉ nhìn thấy tôi chứ đừng nói tới chuyện lắng nghe.[/FONT] [FONT=Arial]Tôi không được như Huyền Diệu, dù tôi cũng giống như cô ấy, là một "cô gái xấu xí".[/FONT] [FONT=Arial][B]Cô bạn xấu xí thứ 3[/B][/FONT] [FONT=Arial]Chiều nay, tôi vừa online thì nhận được 1 đường link gửi tới, đường link dẫn tới topic một forum dành cho tuổi teen, tên topic đó là "Hotgirl Hà Nội", mình click vào xem thử thì giật mình đánh rơi cả chuột khi thấy trong ấy toàn là ảnh của tôi(!?). Trong 1 thoáng tôi chợt hiểu ra tất cả. Dưới chùm ảnh đó là những comment, những lời nhận xét, nói đúng ra là những lời lăng mạ, sỉ nhục: " Kinh quá", "kinh tởm", "ô uế" cả 4rum"...[/FONT] [FONT=Arial]Tôi đã ngồi hàng giờ trước màn hình, cố không khóc nhưng nước mắt lại chảy ướt cả bàn phím. Tôi biết rồi mà, đã biết là mình xấu, rất xấu. Có lẽ tôi đáng bị như vậy.[/FONT] [FONT=Arial]Con gái xấu thì muôn đời không có quà, tôi đã đọc được ở đâu đó như thế. Đó mới chỉ là 3 trong số rất nhiều những "cô gái xấu xí", những teengirl bình thường nhưng lại luôn bị trêu ghẹo, bị xua đuổi, bị cô lập bởi chính bạn bè của mình. Vô tình trường học trở thành "địa ngục", thành "cơn ác mộng" đối với những cô bạn đó. [COLOR=Blue] Họ có đáng bị như vậy không chỉ vì sinh ra đã là những "Cô gái xấu xí" ? [COLOR=Black]__Sưu tầm__[/COLOR] [/COLOR][/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
MUSIC
Nỗi lòng của những "Cô gái xấu xí"
Top