Nó quá thẳng thắn và vô tâm đến mức lạnh lùng. Tao thấy sợ nó...

  • Thread starter Thread starter __TÀ__
  • Ngày gửi Ngày gửi

__TÀ__

New member
Xu
0
"Nó quá thẳng thắn và vô tâm đến mức lạnh lùng. Tao thấy sợ nó..."

Những câu nói của cậu với Nhung đã làm tớ phải suy nghĩ rất nhiều, đã quá đau lòng...


Ba tháng rồi... Ba tháng chúng ta chưa gặp nhau, ba tháng kể từ ngày bọn mình cãi vã, ba tháng buồn cho một tình bạn gần mười năm đang dần nguội lạnh. Những viên gạch trên bức tường tình bạn mà chúng ta xây dựng trong mười năm đó đang dần bị rút ra bởi cái tôi quá lớn của cả hai đứa.


Tớ đã nghĩ rằng tớ luôn được bạn bè yêu mến vì tính cách của mình, và lấy làm tự hào về điều đó. Nhất là cậu, tớ nghĩ cậu yêu tớ nhất trong đám bạn, thật đấy! Dù cậu chưa bao giờ nói với tớ hay bất kỳ ai về điều này. Trong nhiều chuyện, khi có khúc mắc hay tâm sự, cậu tìm đến tớ đầu tiên. Tớ đã từng thầm vui vì điều đó. Đã từng!


Việc luôn chia sẻ và ở bên cậu, thậm chí có nằm mơ tớ cũng không thể nghĩ nó cũng có mặt trái. Nó khiến cậu không nhận ra rằng tớ cũng có những tâm sự, cũng có những phút giây phiền muộn. Nhưng vì tớ không mong có ai hiểu được, vì chính bản thân tớ cũng chẳng hiểu rõ được mình nên việc "gói ghém" nỗi đau, cất giấu thật kĩ với tớ đã gần như là cố tật. Đã thật buồn khi biết rằng cậu cho tớ là kẻ vô tâm...


Tớ vô tâm thật sao?!? Là tớ vô tâm hay do cậu ích kỷ? Hay... Chẳng lẽ sai lầm là ở tớ khi đã luôn giấu trái tim chất chứa bao nỗi niềm u uẩn đằng sau bộ mặt cười? Ngay cả lúc nghe những điều cậu nói về tớ từ Nhung, tớ cũng chỉ khẽ nhếch mép, dù trong lòng trào lên cảm giác uất nghẹn và bất lực...


Khi một đứa trẻ chào đời, công việc đầu tiên Tạo hóa cho nó làm là khóc. Như một món quà, cũng có thể là một "gánh nặng"... Là món quà vô giá giúp nó gửi đi những nỗi buồn, chia sẻ niềm vui, niềm hạnh phúc mà nó nhận được. Hay tiếng khóc đó như một sự chuẩn bị, sự tập dượt đầu tiên của đứa trẻ cho cuộc sống về sau với những khổ đau chỉ có thể giãi bày bằng nước mắt? Không một ai có thể biết trước được điều đó. Thời khắc ấy, tiếng khóc với đừa trẻ chỉ là bản năng. Nhưng ở tớ, từ lâu đã chỉ khóc với sự bình thản, với khuôn mặt phẳng lặng... Đó luôn là một "liều kháng sinh" hữu hiệu giúp tớ đối phó với nỗi buồn. Chẳng dám để buồn đau của mình có cơ hội được mọi người biết đến và sẻ chia. Đôi khi chính tớ cũng ghê tởm kiểu mạnh mẽ giả tạo của mình. Dù thế, nói cho công bằng, nếu ở hoàn cảnh của tớ cậu cũng chẳng có nhiều sự lựa chọn đâu.


Đừng trách tớ khi đã không phải là con mèo Kitty của cậu! Mèo Kitty không có miệng, quả là một người bạn tuyệt vời khi cậu chỉ muốn được lắng nghe. Còn tớ, khác nhiều đấy! Khi trái tim tớ đã đầy ắp nỗi buồn, khi tớ đã quá mỏi mệt, không còn đủ sức để kìm nén nó... Tớ đâu thể chỉ luôn nghe?


Giận và ức chế vì cậu không hề ít, nhưng tớ chỉ để cậu biết điều đó qua thái độ của mình. Hy vọng vớ vẩn vào một sự ân hận, có cũng được, không có cũng xong. Nhưng không hiểu vì sao hôm ấy tớ lại không thể kìm được cơn nóng giận của mình. Thật sự rất giận cậu. Tình bạn tớ dành cho cậu đã không thể vượt qua được...


Cãi nhau vài phút, giận vài tiếng, buồn vài ngày, và sau đó là cảm giác trống rỗng, rối bời không thể định nghĩa... Ngập tràn và khó chịu!


Tớ chưa từng rõ mình quý mến cậu ở điểm gì. Mà cũng chẳng quan trọng, vì từ mười năm trước tớ đâu cần lý do gì để chơi với cậu. Lẽ nào giờ đây, vì mấy phút nóng nảy mà tớ có lý do để không còn quý mến cậu nữa. Mười năm tuyệt vời vì vài phút ngớ ngẩn? Không đáng như vậy!


Tớ sẽ không xin lỗi đâu. Lòng tự trọng không cho phép tớ làm điều đó. Có thể, "lòng tự trọng" đó thật tệ, nhưng nó là con người tớ, là của tớ. Tớ dám chắc rằng cậu vẫn còn dành tình yêu mến cho tớ. Hãy yêu thêm cả tật xấu của tớ và làm thinh với nó đi! Tớ cũng sẽ làm thế với cậu, và cũng vì cả chính tớ nữa.


Cậu à, tớ thật sự mong Tết này bọn mình lại có thể cùng đi chơi!



Gửi H
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top