NHỮNG VIỆC KHÔNG THỂ NHẪN TÂM Tử Cống gặp Nguyên Hiến

BonJour_SG

New member
Xu
0
Nam Hoa Kinh – Nhượng Vương, Trang Tử kể ;

Nguyên Hiến, người nước Lỗ, ở trong một căn nhà chật hẹp, mái lợp bằng cỏ tươi, cánh cửa tạm bợ bằng cỏ bồng, then cửa bằng cành dâu, cửa sổ làm bằng cái vò lủng đáy, che bằng vải thô.

Nhà dột, đất ẩm thấp, Nguyên Hiến ngồi ngay ngắn, gảy đàn và hát.

Tử Cống, ngồi xe, thắng ngựa lớn, tàn làm bằng lụa trong màu tía, ngoài màu trắng, cao quá nên xe không vào trong ngõ được.

Nguyên Hiến đội cái nón bằng vỏ cây, dép vẹt gót, chống một cái gậy bằng cành cây, đích thân ra cửa tiếp bạn

Cống Tử hỏi ;
-Sao tiên sinh khốn khổ như vậy ?

Nguyên Hiến đáp;
-Tôi nghe nói, không có tiền gọi là nghèo, học mà không hành được thì gọi là khốn khổ. Hiến tôi nghèo, không phải là khốn khổ.

-Tử Cống sượng, xấu hổ. Nguyên Hiến cười, nói .

- Hành động mà chiều lòng người, ai cũng kết thân được; học để cầu danh, dạy học để cầu lợi ; giả nhân giả nghĩa mà làm điều gian ác ; đi đâu thì cũng xe ngựa lộng lẫy, những cái đó, Hiến tôi không làm được, vì không thể nhẫn tâm.
 
Các bạn hãy đọc truyện và suy ra bài học cho mình, đừng suy nghĩ lung tung. Người xưa thường rất thâm thúy trong ngôn từ, chứ không phải chém đểu ;)
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top