Đầu tiên,về "Những thiên thần áo trắng" và "Bộ tứ 10A8", xin nói thật, mình là một người trẻ tuổi,mà mọi người thường gọi là teen, nhưng khi xem BT10A8 cũng không thể nào chấp nhận được. Bộ phim này quá nhảm, vô duyên, chỉ bắt chước một cách vụng về những bộ phim hài sitcom của nước ngoài, không đáng để xem. Về NTTAT, ban đầu nó cũng khá thu hút, tuy nhiên ngay cả đạo diễn Lê Hoàng cũng thừa nhận, thế giới học đường trên phim này của ông ấy là thế giới lí tưởng hóa, KHÔNG CÓ THẬT.
Mình nói thật,một giáo viên giỏi thì lẽ dĩ nhiên sẽ truyền được niềm đam mê,tình yêu cảm xúc của mình cho học sinh. Học sinh có quyền không thích một bài thơ nào đó,được thôi,đó là quyền tự do cá nhân của mỗi người.Bạn có thể không học,đó là quyền của bạn. Nhưng theo tôi, như vậy quả thật là quá nông cạn. Không phải ngẫu nhiên trong hàng trăm ngàn tác phẩm người ta lại chọn những tác phẩm ấy đưa vào SGK cho bạn học. Bạn có quyền tranh luận với giáo viên để làm rõ quan điểm của mình và cùng giáo viên tìm hiểu tác phẩm trong hoàn cảnh đương thời và giá trị lịch sử của nó để có thể hiểu được tâm tư,tình cảm của tác giả qua tác phẩm chứ không phải để chứng minh một cái tôi, chứng minh bản thân ta đây hơn người.
Thật ra những bài văn thể hiện được cảm nhận của cá nhân học sinh mới thật sự đạt điểm cao. Tuy nhiên cảm nhận đó phải bắt nguồn từ những gì tác giả gửi gắm đã chứ xuyên tạc kiểu này
thì...:sweat:
P/S:Các bạn kêu ca môn văn không học nổi, rồi giảng văn một cách lạc hậu, cổ hủ, xin hỏi các bạn đã thật sự tôn trọng môn Ngữ Văn, tôn trọng tiếng mẹ đẻ của mình hay chưa. Đây là diễn đàn, một reply của các bạn không cần phải có trong vài ba giây, tại sao các bạn không bỏ thêm ít phút để gõ Tiếng Việt cho đàng hoàng mà phải sử dụng ngôn ngữ chat.