Có những nỗi buồn ta gởi thầm trong gió
nên thu về cuốn chiếc lá vàng bay
Có những nỗi buồn ta gởi thầm trong mây
nên mây khóc trên dòng đời phiêu lãng
Có những nỗi buồn ta trả về dĩ vãng
lại vơi đầy như con nước chiều nay
Có những nỗi buồn ta quên hết đắng cay
sao lệ tình vẫn còn đầy trên má
Có những nỗi buồn lòng ta tưởng đã
có hay đâu niềm đau vẫn gọi về
Có những nỗi buồn ngủ mãi trong cơn mê
mà mặt trời chẳng bao giờ ló dạng
Có những nỗi buồn làm hồn ta nứt rạn
nhói trong tim bao mảnh nát cuộc đời
Có những nỗi buồn ta không nói nên lời
nhưng gào thét giữa đất trời tan vỡ
Có những nỗi buồn ta không còn bỡ ngỡ
nhưng một đời luôn tự hỏi "vì sao"?
Sưu tầm.
nên thu về cuốn chiếc lá vàng bay
Có những nỗi buồn ta gởi thầm trong mây
nên mây khóc trên dòng đời phiêu lãng
Có những nỗi buồn ta trả về dĩ vãng
lại vơi đầy như con nước chiều nay
Có những nỗi buồn ta quên hết đắng cay
sao lệ tình vẫn còn đầy trên má
Có những nỗi buồn lòng ta tưởng đã
có hay đâu niềm đau vẫn gọi về
Có những nỗi buồn ngủ mãi trong cơn mê
mà mặt trời chẳng bao giờ ló dạng
Có những nỗi buồn làm hồn ta nứt rạn
nhói trong tim bao mảnh nát cuộc đời
Có những nỗi buồn ta không nói nên lời
nhưng gào thét giữa đất trời tan vỡ
Có những nỗi buồn ta không còn bỡ ngỡ
nhưng một đời luôn tự hỏi "vì sao"?
Sưu tầm.