Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Những lo lắng khôn nguôi
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Tranlevan" data-source="post: 162141" data-attributes="member: 309443"><p style="text-align: center"><span style="color: #0000ff"><strong>NHỮNG LO LẮNG KHÔN NGUÔI_NHỮNG NỖI BUỒN SÂU LẮNG</strong></span></p> <p style="text-align: center"><span style="color: #0000ff"><strong></strong></span></p><p><span style="color: #0000ff"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"> Trong cuộc sống, ai cũng có những nỗi niềm ưu tư khó tả. Đối với tôi, không gì làm tôi lo lắng nhất đó chính là mái ấm gia đình. Gần đây, gia đình tôi có những chuyển biến bất thường từ người mẹ yêu dấu của mình. Bà nay 72 tuổi. Có những lúc bà nhớ các con gọi điện giữa đêm khuya, có những lúc bà mong muốn gặp gỡ anh chị em ở xa, có những lúc bà muốn đi đây đi đó đi tới những nơi mà bà chưa được đến… Ôi lòng hăng say của bà đáng lẽ ra là niềm vui cho cả nhà, nhưng ngược lại sau các con lại thấy thấp thỏm lo âu. Có lẽ đó là dấu hiệu chuyển mình mà chúng tôi chưa hề hay biết và rồi nó sẽ vụt qua nếu các con chưa giữ chặt. Tôi lo âu khôn xiết, mặt đất đang quay cuồn khi những thay đổi lạ diễn ra trong gia đình mình. Vì vậy hằng đêm tôi suy nghĩ, có phải cuộc đời này quá ngắn ngủi chăng? Đến khi các con nhận ra và muốn gần bà có phải là muộn màng. Ai cũng lo cho số phận, chạy theo vật chất kim tiền để rồi lãng quên hình bóng mẹ già trong căn nhà rộng lớn. Tiền, vật chất đầy đủ… liệu có mua được sự ân cần, ấm áp, tình yêu thương dành cho bà không? Làm con hẳn ai cũng có lòng yêu thương bố mẹ không ít thì nhiều. Hiện các chị em tôi đang chăm sóc bà rất kỹ, tất cả người con không rời mắt bà một giây. Chăm chút từng cử chỉ và hành động cũng như thái độ của bà. Có lẽ đến bây giờ các con mới nhận ra là sự quan trọng của người mẹ là đã quá muộn màng. Nhưng cuộc sống quay đầu là bờ. Có những lúc mà không thể nào miêu tả được, nhưng tôi hy vọng mình có thể mang đến tất cả những gì tốt đẹp nhất và hữu ích nhất dâng tặng mẹ đến cuối cuộc đời. Chính vì vậy, qua câu chuyện của tôi. Tôi mong những ai còn bố hay mẹ thì hãy biết trân trọng đừng để đến phút cuối cùng mới ngộ nhận ra thì đã quá muộn màng. </span></span></span></p><p><span style="color: #0000ff"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">“Nếu trên đời không còn mẹ nữa</span></span></span></p><p><span style="color: #0000ff"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">thế giới này buồn thảm biết bao nhiêu </span></span></span></p><p><span style="color: #0000ff"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">xung quanh vắng lặng hoang tàn </span></span></span></p><p><span style="color: #0000ff"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">màu đen vô tận thật là thảm đau</span></span></span></p><p><span style="color: #0000ff"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">con như chim nhỏ lạc loài </span></span></span></p><p><span style="color: #0000ff"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">không cha chẳng mẹ giữa biển người mênh mông.”</span></span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Tranlevan, post: 162141, member: 309443"] [CENTER][COLOR=#0000ff][B]NHỮNG LO LẮNG KHÔN NGUÔI_NHỮNG NỖI BUỒN SÂU LẮNG [/B][/COLOR][/CENTER] [COLOR=#0000ff] [SIZE=4][FONT=arial] Trong cuộc sống, ai cũng có những nỗi niềm ưu tư khó tả. Đối với tôi, không gì làm tôi lo lắng nhất đó chính là mái ấm gia đình. Gần đây, gia đình tôi có những chuyển biến bất thường từ người mẹ yêu dấu của mình. Bà nay 72 tuổi. Có những lúc bà nhớ các con gọi điện giữa đêm khuya, có những lúc bà mong muốn gặp gỡ anh chị em ở xa, có những lúc bà muốn đi đây đi đó đi tới những nơi mà bà chưa được đến… Ôi lòng hăng say của bà đáng lẽ ra là niềm vui cho cả nhà, nhưng ngược lại sau các con lại thấy thấp thỏm lo âu. Có lẽ đó là dấu hiệu chuyển mình mà chúng tôi chưa hề hay biết và rồi nó sẽ vụt qua nếu các con chưa giữ chặt. Tôi lo âu khôn xiết, mặt đất đang quay cuồn khi những thay đổi lạ diễn ra trong gia đình mình. Vì vậy hằng đêm tôi suy nghĩ, có phải cuộc đời này quá ngắn ngủi chăng? Đến khi các con nhận ra và muốn gần bà có phải là muộn màng. Ai cũng lo cho số phận, chạy theo vật chất kim tiền để rồi lãng quên hình bóng mẹ già trong căn nhà rộng lớn. Tiền, vật chất đầy đủ… liệu có mua được sự ân cần, ấm áp, tình yêu thương dành cho bà không? Làm con hẳn ai cũng có lòng yêu thương bố mẹ không ít thì nhiều. Hiện các chị em tôi đang chăm sóc bà rất kỹ, tất cả người con không rời mắt bà một giây. Chăm chút từng cử chỉ và hành động cũng như thái độ của bà. Có lẽ đến bây giờ các con mới nhận ra là sự quan trọng của người mẹ là đã quá muộn màng. Nhưng cuộc sống quay đầu là bờ. Có những lúc mà không thể nào miêu tả được, nhưng tôi hy vọng mình có thể mang đến tất cả những gì tốt đẹp nhất và hữu ích nhất dâng tặng mẹ đến cuối cuộc đời. Chính vì vậy, qua câu chuyện của tôi. Tôi mong những ai còn bố hay mẹ thì hãy biết trân trọng đừng để đến phút cuối cùng mới ngộ nhận ra thì đã quá muộn màng. “Nếu trên đời không còn mẹ nữa thế giới này buồn thảm biết bao nhiêu xung quanh vắng lặng hoang tàn màu đen vô tận thật là thảm đau con như chim nhỏ lạc loài không cha chẳng mẹ giữa biển người mênh mông.”[/FONT][/SIZE][/COLOR] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Những lo lắng khôn nguôi
Top