D
DOO DOO
Guest
View attachment 15247
Những kẻ si tình vẫn ngóng đợi mùa đông
Em không chắc chúng mình trong số ấy
Mà nếu có...không biết anh có vậy
Nhưng mỗi đông về...sao em vẫn ngóng trông!
Anh có nghe không...cái lạnh đầu đông?
Mùa gió bấc xoáy vần chiều quên - nhớ
Đôi khi tình yêu chẳng cần gì duyên cớ
Người ta vẫn hoài chờ đợi mãi đấy thôi!
Anh có hay một sáng đầu đông?
Mùi sương sớm thì thầm trong gió bấc
Cây sấu đầu hồi run khẽ khàng tiếng nấc
Yêu dấu trở mình sau những giấc ngủ say...
Đông đã đến rồi,anh có hay?
Con phố sáng nay lá rơi đầy ngõ vắng
Nhánh bàng trước hiên lười cựa mình,im ắng
Cái lạnh vội vàng...đông cuốn nắng về đâu?
Cái lạnh khiến người chẳng muốn bước thật mau
Hối hả ngày thường dường như mùa chững lại
Con phố bỗng dài,hương sầu đông ngai ngái
Cái lạnh ngọt ngào níu khẽ bước chân ai....
Cái lạnh ùa về giữa một sớm ban mai
Mở mắt ngỡ ngàng thoáng nhìn mùa trút lá
Chiếc lá mùa xưa trút cuộc đời từng-đã
Chiếc lá sau này còn chờ đợi mùa qua...
Cái lạnh mùa này chẳng như sáng tháng ba
Mang theo nỗi nhớ bâng khuâng lòng đến lạ
Cái lạnh mùa về theo một vòng vay trả
Mang cả những điều cứ ngỡ đã quá xa.....
Những kẻ si tình thường ngóng đợi mùa đông
Nhưng lại sợ cơn gió mùa cô độc
Sợ nỗi cô đơn phút yếu lòng bật khóc
Sợ những nỗi niềm chôn mãi với hư không...
Những kẻ si tình vẫn trông đợi mùa đông
Chỉ để biết trái tim mình còn ấm
Khi gió lạnh về tìm một bàn tay nắm
Nỗi nhớ cựa mình cần lắm một.... tình yêu!
Những kẻ si tình vẫn ngóng đợi mùa đông
Em không chắc chúng mình trong số ấy
Mà nếu có...không biết anh có vậy
Nhưng mỗi đông về...sao em vẫn ngóng trông!
Anh có nghe không...cái lạnh đầu đông?
Mùa gió bấc xoáy vần chiều quên - nhớ
Đôi khi tình yêu chẳng cần gì duyên cớ
Người ta vẫn hoài chờ đợi mãi đấy thôi!
Anh có hay một sáng đầu đông?
Mùi sương sớm thì thầm trong gió bấc
Cây sấu đầu hồi run khẽ khàng tiếng nấc
Yêu dấu trở mình sau những giấc ngủ say...
Đông đã đến rồi,anh có hay?
Con phố sáng nay lá rơi đầy ngõ vắng
Nhánh bàng trước hiên lười cựa mình,im ắng
Cái lạnh vội vàng...đông cuốn nắng về đâu?
Cái lạnh khiến người chẳng muốn bước thật mau
Hối hả ngày thường dường như mùa chững lại
Con phố bỗng dài,hương sầu đông ngai ngái
Cái lạnh ngọt ngào níu khẽ bước chân ai....
Cái lạnh ùa về giữa một sớm ban mai
Mở mắt ngỡ ngàng thoáng nhìn mùa trút lá
Chiếc lá mùa xưa trút cuộc đời từng-đã
Chiếc lá sau này còn chờ đợi mùa qua...
Cái lạnh mùa này chẳng như sáng tháng ba
Mang theo nỗi nhớ bâng khuâng lòng đến lạ
Cái lạnh mùa về theo một vòng vay trả
Mang cả những điều cứ ngỡ đã quá xa.....
Những kẻ si tình thường ngóng đợi mùa đông
Nhưng lại sợ cơn gió mùa cô độc
Sợ nỗi cô đơn phút yếu lòng bật khóc
Sợ những nỗi niềm chôn mãi với hư không...
Những kẻ si tình vẫn trông đợi mùa đông
Chỉ để biết trái tim mình còn ấm
Khi gió lạnh về tìm một bàn tay nắm
Nỗi nhớ cựa mình cần lắm một.... tình yêu!
Sửa lần cuối: