Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch sử Việt Nam
Lịch Sử Địa Phương
Những cuộc chiến sinh tử
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Butchi" data-source="post: 33632" data-attributes="member: 7"><p><strong>Bài 4: Cuộc chiến từ trong lòng đất</strong></p><p></p><p style="text-align: center"><img src="https://giaoduc.edu.vn/upload/image/2010/04/26/cuoc-chien.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></p> <p style="text-align: center"> </p> <p style="text-align: center">Nữ du kích Củ Chi trong những năm kháng chiến chống Mỹ. <strong><em>Ảnh: </em></strong><em>T.L</em></p> <p style="text-align: center"><em></em></p> <p style="text-align: center"><em></em></p><p> <strong>Ngay từ những ngày đầu, khi các cuộc càn quét của quân xâm lược Mỹ đổ bộ vào đất Củ Chi thì địch đã bị thiệt hại rất nhiều về người và phương tiện chiến tranh. Sau những thất bại, chúng phát hiện được các lực lượng chiến đấu của ta đều xuất phát từ dưới đường hầm, các công sự… Điều này làm chúng điên cuồng và quyết tâm phá hủy hệ thống địa đạo lợi hại này. Thế nhưng, bằng sự chiến đấu quả cảm của quân và dân Củ Chi, địch càng lún sâu từ thất bại này đến thất bại khác…</strong></p><p></p><p><strong>Đánh địch bằng vũ khí tự tạo</strong></p><p></p><p> Từ năm 1961-1965, cuộc chiến tranh du kích của nhân dân Củ Chi phát triển mạnh gây cho địch những tổn thất nặng, góp phần làm thất bại cuộc “chiến tranh đặc biệt” của Mỹ. Giai đoạn này, toàn bộ hệ thống địa đạo ở các xã phía bắc Củ Chi đã hoàn thành mạng “xương sống” và nối thông với nhau. Những năm 1961-1962, vũ khí của du kích lúc này vẫn chủ yếu là mã tấu, tầm vông vạt nhọn, lựu đạn… Ông Chín Ảnh (Nguyễn Văn Ảnh - cựu chiến binh xã Nhuận Đức, Củ Chi) nhớ lại: Súng hồi đó rất hiếm! Ngon lắm là được cấp súng tự tạo. Nòng súng bằng sắt ống nước hoặc tuýp xe đạp, bắn vài viên là cong hoặc toác nòng, vì thế phải bắn thật gần, chính xác. Với cây súng không có tên trong từ điển vũ khí thế giới này, du kích Phạm Văn Chệ (xã Nhuận Đức) lần đầu tiên bắn chết một tên địch tại ấp Bàu Tròn ở khoảng cách… 3m khiến quân ta nức lòng, còn bọn Mỹ - Ngụy thêm kinh hồn bạt vía. Vì súng… ống nước phải bắn tầm gần nên ngay giữa lòng địa đạo, du kích phải bố trí tạo những ổ châu mai nhô lên khỏi mặt đất, ngụy trang là ụ đất, ổ gò mối hoặc hốc cây… Không có xi măng và các vật liệu khác, ổ châu mai được thiết kế là một hầm âm dưới đất, hình chóp nón, vật liệu chính là thân tầm vông dày nhiều lớp được trét dày bởi đất trộn rơm. Xung quanh ổ chiến đấu được bố trí dày đặc các kiểu hầm chông, hố chông. Nhiều loại chông sắt bằng ngón tay được chặt ngạnh như lưỡi câu, khi giặc đạp phải thì chỉ còn nước bê nguyên bàn chông về Sài Gòn giải phẫu. Nhưng đó là những tên giặc may mắn. Gặp các loại chông hầm dày đặc là coi như thân thể bị xăm nhừ; chông treo như quả cầu gai sắt thì bị băm toác đầu hoặc nát ngực; chông bàn, chông thọt… thì chỉ còn cách cưa chân. Thường dưới mỗi hầm chông đều có chiến hào hoặc địa đạo liên thông để khi địch dính đòn thì du kích nhanh tay thu chiến lợi phẩm.</p><p></p><p> Ông Chín Ảnh nhớ lại lần đầu tiên “chơi” với lính Mỹ. Đó là khoảng cuối năm 1963. Lúc này ông chiến đấu ở ấp Bàu Cạp, chung ấp với anh hùng du kích Phạm Văn Cội. Tờ mờ sáng, địch đổ quân trên toàn tuyến. Một mũi bộ binh Mỹ có trên 10 xe tăng lội nước yểm hộ từ Bến Cát (Bình Dương) vượt sông Sài Gòn đánh thẳng vào Bàu Cạp. Tổ chiến đấu của Phạm Văn Cội không nao núng, vừa lẩn giặc vừa tìm thế đánh trả. Với những quả lựu đạn tự tạo, tổ của Phạm Văn Cội đã đánh bứt xích một chiếc xe tăng khiến địch bối rối làm mồi cho các tay du kích bắn tỉa xuất quỉ nhập thần của ta. Du kích rút êm xuống lòng đất. Địch bỏ lại một xe tăng. Đây là trận đầu tiên đi vào lịch sử khi quân dân Củ Chi buộc xe tăng địch bỏ xác tại chiến trường bằng… lựu đạn tự tạo.</p><p></p><p> <strong>Bẻ gãy hai chiến dịch “Cái bẫy” và “Bóc vỏ trái đất”</strong></p><p></p><p> Rạng sáng 8-1-1966, quân Mỹ tung Sư đoàn 1 bộ binh “Anh Cả Đỏ” thực hiện cuộc hành quân mang tên Crimp (Cái bẫy) vào Củ Chi với sự tham gia của 12.000 binh lính Mỹ phối hợp không quân, xe tăng, pháo binh. Quân du kích vừa đánh vừa lui trước thế tấn công biển người của địch. Cả vùng rộng lớn bắc Củ Chi thành một chiến trường khổng lồ. Ở từng ngóc ngách địa đạo, dưới mỗi gốc cây, ụ đất, bìa rừng, bất cứ chỗ nào cũng là một ổ đề kháng. Lối đánh thoắt ẩn thoắt hiện xuất quỉ nhập thần bắt đầu từ lòng đất được nhân rộng ra trên toàn chiến trường khiến quân Mỹ hoang mang tột độ. Chúng dùng bom rải thảm nhưng hệ thống địa đạo như sợi tơ trong lòng đất, không tài nào biết đâu mà đánh phá. Ông Tư Cậm (Nguyễn Văn Cậm - cựu chiến binh xã Nhuận Đức, Củ Chi) cho biết: “Không biết bộ đội, du kích ở đâu trong khi quân Ngụy, Mỹ bị chết và thương vong mỗi ngày một lớn. Túng thế, chúng dùng trực thăng cẩu từng khối nước đóng thùng và máy bơm dội nước vào địa đạo, tưởng rằng đối phương sẽ bị ngộp nước phải trồi lên mặt đất. Chúng không hề biết rằng một số cửa ngõ của địa đạo được thông ra lòng sông Sài Gòn. Vậy là nước lại về với sông”. </p><p></p><p> Tổn thất nặng nề sau 11 ngày “đưa lưng” cho quân du kích nện, ngày 19-1-1966 địch quyết định dừng chiến dịch Cái bẫy. Toàn bộ chiến dịch, quân địch chỉ phá hủy được 70m địa đạo trong khi có 1.600 tên bỏ mạng và thương vong, 77 xe tăng và thiết giáp bị phá hủy, 84 máy bay bị bắn rơi. Cái bẫy “sập lại” và chính bọn Mỹ đã đưa mình vào rọ.</p><p></p><p> Đúng một năm sau đó, tháng 1-1967, địch mở cuộc hành quân mang tên Cedar Fall (Bóc vỏ trái đất), không giấu ý đồ xới tung đất Củ Chi, lật từng ngọn cỏ để truy diệt hết quân du kích.</p><p> Lần này chúng huy động 30.000 quân, (gấp 2,5 lần chiến dịch Cái bẫy), được trang bị tận răng và sự yểm trợ của máy bay, xe tăng, thiết giáp, pháo binh, đánh phá khốc liệt vào vùng “tam giác sắt”. Trong chiến dịch này, chúng dùng “đội quân chuột cống” lùng sục tìm địa đạo và bơm khí độc vào; dùng chất nổ phá hủy từng đoạn địa đạo… Tuy nhiên, thành lũy trong lòng đất càng vững vàng hơn bao giờ hết. Những túi gạo rang trộn đường đã được tập kết trong những kho bí mật dưới địa đạo giúp quân ta có thể ung dung sống cả chục ngày và thỉnh thoảng tổ chức phản kích lẻ tẻ ở bất kỳ đâu đó. Đêm, đội quân từ lòng đất tỏa lên đặt mìn gạt, gài chông…</p><p></p><p> Cuộc hành quân Bóc vỏ trái đất bị tổn thất nặng hơn gấp đôi cuộc càn Cái bẫy và phải chấm dứt sớm hơn dự tính. Những quả mìn gạt của anh hùng Tô Hoài Đức (Tô Văn Đực) chế tạo được cài khắp nơi trên chiến trường khiến quân địch tổn thất nặng nề. Chỉ sau 20 ngày càn quét, địch buộc phải kết thúc sớm chiến dịch với số thương vong gấp đôi chiến dịch Cái bẫy: 3.500 tên chết và bị thương, 130 xe tăng, 28 máy bay bị phá hủy.</p><p></p><p style="text-align: right"><strong>Q.Huy - N.Hải - Báo GD TPHCM</strong></p> <p style="text-align: right"><strong></strong></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Butchi, post: 33632, member: 7"] [b]Bài 4: Cuộc chiến từ trong lòng đất[/b] [CENTER][IMG]https://giaoduc.edu.vn/upload/image/2010/04/26/cuoc-chien.jpg[/IMG] Nữ du kích Củ Chi trong những năm kháng chiến chống Mỹ. [B][I]Ảnh: [/I][/B][I]T.L [/I][/CENTER] [B]Ngay từ những ngày đầu, khi các cuộc càn quét của quân xâm lược Mỹ đổ bộ vào đất Củ Chi thì địch đã bị thiệt hại rất nhiều về người và phương tiện chiến tranh. Sau những thất bại, chúng phát hiện được các lực lượng chiến đấu của ta đều xuất phát từ dưới đường hầm, các công sự… Điều này làm chúng điên cuồng và quyết tâm phá hủy hệ thống địa đạo lợi hại này. Thế nhưng, bằng sự chiến đấu quả cảm của quân và dân Củ Chi, địch càng lún sâu từ thất bại này đến thất bại khác…[/B] [B]Đánh địch bằng vũ khí tự tạo[/B] Từ năm 1961-1965, cuộc chiến tranh du kích của nhân dân Củ Chi phát triển mạnh gây cho địch những tổn thất nặng, góp phần làm thất bại cuộc “chiến tranh đặc biệt” của Mỹ. Giai đoạn này, toàn bộ hệ thống địa đạo ở các xã phía bắc Củ Chi đã hoàn thành mạng “xương sống” và nối thông với nhau. Những năm 1961-1962, vũ khí của du kích lúc này vẫn chủ yếu là mã tấu, tầm vông vạt nhọn, lựu đạn… Ông Chín Ảnh (Nguyễn Văn Ảnh - cựu chiến binh xã Nhuận Đức, Củ Chi) nhớ lại: Súng hồi đó rất hiếm! Ngon lắm là được cấp súng tự tạo. Nòng súng bằng sắt ống nước hoặc tuýp xe đạp, bắn vài viên là cong hoặc toác nòng, vì thế phải bắn thật gần, chính xác. Với cây súng không có tên trong từ điển vũ khí thế giới này, du kích Phạm Văn Chệ (xã Nhuận Đức) lần đầu tiên bắn chết một tên địch tại ấp Bàu Tròn ở khoảng cách… 3m khiến quân ta nức lòng, còn bọn Mỹ - Ngụy thêm kinh hồn bạt vía. Vì súng… ống nước phải bắn tầm gần nên ngay giữa lòng địa đạo, du kích phải bố trí tạo những ổ châu mai nhô lên khỏi mặt đất, ngụy trang là ụ đất, ổ gò mối hoặc hốc cây… Không có xi măng và các vật liệu khác, ổ châu mai được thiết kế là một hầm âm dưới đất, hình chóp nón, vật liệu chính là thân tầm vông dày nhiều lớp được trét dày bởi đất trộn rơm. Xung quanh ổ chiến đấu được bố trí dày đặc các kiểu hầm chông, hố chông. Nhiều loại chông sắt bằng ngón tay được chặt ngạnh như lưỡi câu, khi giặc đạp phải thì chỉ còn nước bê nguyên bàn chông về Sài Gòn giải phẫu. Nhưng đó là những tên giặc may mắn. Gặp các loại chông hầm dày đặc là coi như thân thể bị xăm nhừ; chông treo như quả cầu gai sắt thì bị băm toác đầu hoặc nát ngực; chông bàn, chông thọt… thì chỉ còn cách cưa chân. Thường dưới mỗi hầm chông đều có chiến hào hoặc địa đạo liên thông để khi địch dính đòn thì du kích nhanh tay thu chiến lợi phẩm. Ông Chín Ảnh nhớ lại lần đầu tiên “chơi” với lính Mỹ. Đó là khoảng cuối năm 1963. Lúc này ông chiến đấu ở ấp Bàu Cạp, chung ấp với anh hùng du kích Phạm Văn Cội. Tờ mờ sáng, địch đổ quân trên toàn tuyến. Một mũi bộ binh Mỹ có trên 10 xe tăng lội nước yểm hộ từ Bến Cát (Bình Dương) vượt sông Sài Gòn đánh thẳng vào Bàu Cạp. Tổ chiến đấu của Phạm Văn Cội không nao núng, vừa lẩn giặc vừa tìm thế đánh trả. Với những quả lựu đạn tự tạo, tổ của Phạm Văn Cội đã đánh bứt xích một chiếc xe tăng khiến địch bối rối làm mồi cho các tay du kích bắn tỉa xuất quỉ nhập thần của ta. Du kích rút êm xuống lòng đất. Địch bỏ lại một xe tăng. Đây là trận đầu tiên đi vào lịch sử khi quân dân Củ Chi buộc xe tăng địch bỏ xác tại chiến trường bằng… lựu đạn tự tạo. [B]Bẻ gãy hai chiến dịch “Cái bẫy” và “Bóc vỏ trái đất”[/B] Rạng sáng 8-1-1966, quân Mỹ tung Sư đoàn 1 bộ binh “Anh Cả Đỏ” thực hiện cuộc hành quân mang tên Crimp (Cái bẫy) vào Củ Chi với sự tham gia của 12.000 binh lính Mỹ phối hợp không quân, xe tăng, pháo binh. Quân du kích vừa đánh vừa lui trước thế tấn công biển người của địch. Cả vùng rộng lớn bắc Củ Chi thành một chiến trường khổng lồ. Ở từng ngóc ngách địa đạo, dưới mỗi gốc cây, ụ đất, bìa rừng, bất cứ chỗ nào cũng là một ổ đề kháng. Lối đánh thoắt ẩn thoắt hiện xuất quỉ nhập thần bắt đầu từ lòng đất được nhân rộng ra trên toàn chiến trường khiến quân Mỹ hoang mang tột độ. Chúng dùng bom rải thảm nhưng hệ thống địa đạo như sợi tơ trong lòng đất, không tài nào biết đâu mà đánh phá. Ông Tư Cậm (Nguyễn Văn Cậm - cựu chiến binh xã Nhuận Đức, Củ Chi) cho biết: “Không biết bộ đội, du kích ở đâu trong khi quân Ngụy, Mỹ bị chết và thương vong mỗi ngày một lớn. Túng thế, chúng dùng trực thăng cẩu từng khối nước đóng thùng và máy bơm dội nước vào địa đạo, tưởng rằng đối phương sẽ bị ngộp nước phải trồi lên mặt đất. Chúng không hề biết rằng một số cửa ngõ của địa đạo được thông ra lòng sông Sài Gòn. Vậy là nước lại về với sông”. Tổn thất nặng nề sau 11 ngày “đưa lưng” cho quân du kích nện, ngày 19-1-1966 địch quyết định dừng chiến dịch Cái bẫy. Toàn bộ chiến dịch, quân địch chỉ phá hủy được 70m địa đạo trong khi có 1.600 tên bỏ mạng và thương vong, 77 xe tăng và thiết giáp bị phá hủy, 84 máy bay bị bắn rơi. Cái bẫy “sập lại” và chính bọn Mỹ đã đưa mình vào rọ. Đúng một năm sau đó, tháng 1-1967, địch mở cuộc hành quân mang tên Cedar Fall (Bóc vỏ trái đất), không giấu ý đồ xới tung đất Củ Chi, lật từng ngọn cỏ để truy diệt hết quân du kích. Lần này chúng huy động 30.000 quân, (gấp 2,5 lần chiến dịch Cái bẫy), được trang bị tận răng và sự yểm trợ của máy bay, xe tăng, thiết giáp, pháo binh, đánh phá khốc liệt vào vùng “tam giác sắt”. Trong chiến dịch này, chúng dùng “đội quân chuột cống” lùng sục tìm địa đạo và bơm khí độc vào; dùng chất nổ phá hủy từng đoạn địa đạo… Tuy nhiên, thành lũy trong lòng đất càng vững vàng hơn bao giờ hết. Những túi gạo rang trộn đường đã được tập kết trong những kho bí mật dưới địa đạo giúp quân ta có thể ung dung sống cả chục ngày và thỉnh thoảng tổ chức phản kích lẻ tẻ ở bất kỳ đâu đó. Đêm, đội quân từ lòng đất tỏa lên đặt mìn gạt, gài chông… Cuộc hành quân Bóc vỏ trái đất bị tổn thất nặng hơn gấp đôi cuộc càn Cái bẫy và phải chấm dứt sớm hơn dự tính. Những quả mìn gạt của anh hùng Tô Hoài Đức (Tô Văn Đực) chế tạo được cài khắp nơi trên chiến trường khiến quân địch tổn thất nặng nề. Chỉ sau 20 ngày càn quét, địch buộc phải kết thúc sớm chiến dịch với số thương vong gấp đôi chiến dịch Cái bẫy: 3.500 tên chết và bị thương, 130 xe tăng, 28 máy bay bị phá hủy. [RIGHT][B]Q.Huy - N.Hải - Báo GD TPHCM [/B][/RIGHT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch sử Việt Nam
Lịch Sử Địa Phương
Những cuộc chiến sinh tử
Top