Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Thơ ca chọn lọc
Những bài thơ về lẽ sống của chúng ta
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="keluhanhcodoc" data-source="post: 163440" data-attributes="member: 311027"><p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><strong>Những bài thơ về lẽ sống của chúng ta</strong></span></p> <p style="text-align: center"><strong>Bùi Quang Minh</strong></p><p></p><p><em>Cuộc đời con người có lúc thăng, lúc trầm, lúc thế này, lúc thế kia nhưng cốt cách của con người lúc nào cũng có, bạn phải có trách nhiệm hoàn thành kiếp nhân sinh của mình, mà người Nga gọi là bạn phải tự cho thấy bạn là loại thép nào, xứng với "Thép đã tôi thế đấy" không.</em></p><p></p><p>Những người nỗ lực lao động của họ mang lại nhiều giá trị lớn lao cho xã hội sẽ luôn luôn thấy mãn nguyện về mình, được người đời đề cao, ngưỡng mộ. Để làm được điều lớn lao, những người đó phải chọn được lẽ sống đúng cho mình, và sống phải lẽ theo lẽ sống ấy, không bị những điều vô nghĩa, những cạm bẫy, những điều xã hội không mong muốn làm tha hóa...</p><p></p><p>Mỗi thời đại, các cá nhân có cách lựa chọn lẽ sống riêng, không bao giờ là muộn nhưng thường là ở lứa tuổi thanh niên, trung niên. Nếu nghĩ về lẽ sống, bạn có thể tìm từ 3 nguồn ý nghĩa cơ bản của đời người: thành tựu trong công việc, sự quan tâm chăm sóc đối với những người thân yêu và lòng can đảm khi đối mặt với những thời khắc, những nhiệm vụ lớn lao, khó khăn, cam go, nghiệt ngã của cuộc sống cá nhân, cuộc sống đồng loại. Nhưng gần đây, bạn trẻ sống lơ lửng, không mục đích, không chỗ bám vào một lẽ sống rõ ràng. Ai ai cũng nói mình dám nói, dám làm, dám sống, dám chơi... nhưng cụ thể Lẽ sống của họ là gì? Ước mơ, hoài bão, lý tưởng của họ đối với bản thân mình, với lợi ích chung, sự tiến bộ của xã hội, cái tôi trong cái chúng ta của xã hội và hy sinh bản thân vì cái chung để xã hội đi lên... Giản Tư Trung, chuyên gia đào tạo doanh nhân có nói "<em>Lẽ sống giống bánh lái của cuộc đời. Con người không có lẽ sống giống như con thuyền không có bánh lái, chẳng biết đi đâu, về đâu</em>". Sống để làm gì? Nếu xác định được mục đích, bạn sẽ sống khác đi và cuộc sống của bạn cũng sẽ khác.</p><p></p><p>Anh Trung trong một bài trình bày của mình có diễn giải về lẽ sống như sau: "<em>Một người không có ước mơ sẽ có cuộc sống giống thực vật. Trong xã hội, nhiều người không may phải nằm bất động trong bệnh viện nhưng không sống thực vật vì họ từng ngày, từng giờ, từng phút, từng giây vẫn đang quyết tâm đấu tranh với bệnh tật để cứu lấy sinh mạng của mình. Họ có ước mơ và niềm tin khỏi bệnh.</em></p><p></p><p><em>Nhưng ngược lại, có những người khỏe mạnh lại "bất động" về tâm hồn. Ấy là khi họ không xác định được cho mình phương hướng và mục đích sống. Vì vậy, người trẻ hãy luôn thường trực câu hỏi: Mình phải dùng cuộc sống này vào việc gì</em>?"</p><p></p><p>Nhưng chọn con đường đi đúng cho một người đâu phải dễ? Khi bạn đã cất bước trên đường rồi, sẽ có lúc bạn phải xem lại và suy nghĩ về đích đến của đời mình. Nhiều khi, con đường đi đúng chỉ ló dạng khi ta dám cất bước.</p><p></p><p>Tôi sưu tầm vài bài thơ về Lẽ sống của người đời cho mình, xin chia sẻ với các bạn & mong được đóng góp thêm:</p><p></p><p><strong>Bài 1: Lẽ sống </strong></p><p><em>(Thơ Đặng Hải)</em></p><p></p><p>Lẽ sống tình đời sống khắp nơi</p><p>Sống đời có ích tệ sống chơi</p><p>Ai làm trăm sự cho ta sống</p><p>Cớ sao tham sống chỉ hại đời</p><p></p><p>Lẽ sống tình đời sống khắp nơi</p><p>Sống đẹp xem ai quyết xây đời</p><p>Tự tránh xa hoa nơi đàng điếm</p><p>Trần thế không nên sống ham chơi</p><p></p><p>Vui sao sống đẹp mãi sáng ngời</p><p>Ghi dấu sáng danh nghĩa tình đời</p><p>Nhân văn ghi chép thiên niên kỷ</p><p>Nghĩa tình cao cả với con người.</p><p></p><p></p><p><strong>Bài 2: Thơ Đạo Phật</strong></p><p></p><p>Sống không giận không hờn không oán trách</p><p>Sống mỉm cười với thử thách chông gai</p><p>Sống vươn lên cho kịp ánh ban mai</p><p>Sống chan hòa với những người chung sống...</p><p></p><p>Sống là động nhưng lòng luôn bất động</p><p>Sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương</p><p>Sống hiên ngang danh lợi xem thường</p><p>Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến. </p><p></p><p><img src="http://file:///C:/Users/ADMINI~1/AppData/Local/Temp/msohtmlclip1/01/clip_image001.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></p><p></p><p><strong>Bài 3: Thơ Tự Sự - Lưu Quang Vũ</strong></p><p></p><p>Dù đục dù trong, con sông vẫn chảy</p><p>Dù cao dù thấp, cây lá vẫn xanh</p><p>Dù người phàm tục hay kẻ tu hành</p><p>Vẫn phải sống từ những điều rất nhỏ</p><p></p><p>Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó</p><p>Sao ta không tròn ngay tự trong tâm</p><p>Đất ấp ôm cho mọi hạt nảy mầm</p><p>Những chồi non tự vươn lên tìm ánh sáng</p><p></p><p>Nếu tất cả đường đời đều trơn láng</p><p>Chắc gì ta đã nhận ra ta</p><p>Ai trong đời cũng có thể tiến xa</p><p>Nếu có khả năng tự mình đứng dậy</p><p></p><p>Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy</p><p>Không chỉ dành cho một riêng ai!</p><p></p><p></p><p></p><p><strong>Bài 4: Thơ Sống - Chết</strong></p><p><em>(Đặng Văn Bá làm nhân cái chết Tây Hồ Phan Châu Trinh)</em></p><p></p><p></p><p>SỐNG</p><p></p><p>Sống dại mà chi sống chật đời!</p><p>Sống xem Âu Mỹ hổ chăng ai?</p><p>Sống làm nô lệ cho người khiến,</p><p>Sống chịu ngu si để bạn cười!</p><p></p><p>Sống tưởng công danh không tưởng nước,</p><p>Sống lo phú quí chẳng lo đời.</p><p>Sống mà như thế đừng nên sống,</p><p>Sống dại sinh chi đứng chật đời.</p><p></p><p></p><p>CHẾT</p><p></p><p>Chết mà vì nước, chết vì dân,</p><p>Chết đấng nam nhi trả nợ trần.</p><p>Chết buổi Đông Chu, hồn thất quốc,</p><p>Chết như Tây Hán lúc tam phân.</p><p></p><p>Chết như Hưng Đạo, hồn thành thánh,</p><p>Chết tựa Trưng Vương, phách hóa thần.</p><p>Chết cụ Tây Hồ danh chẳng chết,</p><p>Chết mà vì nước, chết vì dân. </p><p></p><p></p><p><strong>Bài 5: Thơ Nguyễn An Ninh</strong></p><p></p><p>SỐNG</p><p></p><p>Sống mà vô dụng, sống làm chi</p><p>Sống chẳng lương tâm, sống ích gì?</p><p>Sống trái đạo người, người thêm tủi</p><p>Sống quên ơn nước, nước càng khi.</p><p></p><p>Sống tai như điếc, lòng đâm thẹn</p><p>Sống mắt dường đui, dạ thấy kỳ</p><p>Sống sao nên phải, cho nên sống</p><p>Sống để muôn đời, sử tạc ghi.</p><p></p><p></p><p>CHẾT</p><p></p><p>Chết sao danh tiếng vẫn còn hoài</p><p>Chết đáng là người đủ mắt tai</p><p>Chết được dựng hình tên chẳng mục</p><p>Chết đưa vào sử chứ không phai</p><p></p><p>Chết đó, rõ ràng danh sống mãi</p><p>Chết đây, chỉ chết cái hình hài</p><p>Chết vì Tổ quốc, đời khen ngợi</p><p>Chết cho hậu thế, đẹp tương lai.</p><p></p><p><img src="http://file:///C:/Users/ADMINI~1/AppData/Local/Temp/msohtmlclip1/01/clip_image003.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></p><p></p><p><strong>Bài 6: Tự Nguyện </strong></p><p><em>(Thơ Trương Quốc Khánh)</em></p><p></p><p>Nếu là chim, tôi sẽ là loài bồ câu trắng</p><p>Nếu là hoa, tôi sẽ là một đóa hướng dương</p><p>Nếu là mây, tôi sẽ là một vầng mây ấm</p><p>Là người, tôi sẽ chết cho quê hương</p><p></p><p>Là chim, tôi sẽ cất cao đôi cánh mềm</p><p>Từ nam ra ngoài bắc báo tin nối liền</p><p>Là hoa, tôi nở tình yêu ban sớm</p><p>Cùng muôn trái tim ngất ngây hoà bình</p><p></p><p>Là mây, theo làn gió tung bay khắp trời</p><p>Nghìn xưa oai hùng đó tôi xin tiếp lời</p><p>Là người, xin một lần khi nằm xuống</p><p>Nhìn anh em đứng lên phất cao ngọn cờ</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="keluhanhcodoc, post: 163440, member: 311027"] [CENTER][SIZE=4][B]Những bài thơ về lẽ sống của chúng ta[/B][/SIZE] [B]Bùi Quang Minh[/B][/CENTER] [I]Cuộc đời con người có lúc thăng, lúc trầm, lúc thế này, lúc thế kia nhưng cốt cách của con người lúc nào cũng có, bạn phải có trách nhiệm hoàn thành kiếp nhân sinh của mình, mà người Nga gọi là bạn phải tự cho thấy bạn là loại thép nào, xứng với "Thép đã tôi thế đấy" không.[/I] Những người nỗ lực lao động của họ mang lại nhiều giá trị lớn lao cho xã hội sẽ luôn luôn thấy mãn nguyện về mình, được người đời đề cao, ngưỡng mộ. Để làm được điều lớn lao, những người đó phải chọn được lẽ sống đúng cho mình, và sống phải lẽ theo lẽ sống ấy, không bị những điều vô nghĩa, những cạm bẫy, những điều xã hội không mong muốn làm tha hóa... Mỗi thời đại, các cá nhân có cách lựa chọn lẽ sống riêng, không bao giờ là muộn nhưng thường là ở lứa tuổi thanh niên, trung niên. Nếu nghĩ về lẽ sống, bạn có thể tìm từ 3 nguồn ý nghĩa cơ bản của đời người: thành tựu trong công việc, sự quan tâm chăm sóc đối với những người thân yêu và lòng can đảm khi đối mặt với những thời khắc, những nhiệm vụ lớn lao, khó khăn, cam go, nghiệt ngã của cuộc sống cá nhân, cuộc sống đồng loại. Nhưng gần đây, bạn trẻ sống lơ lửng, không mục đích, không chỗ bám vào một lẽ sống rõ ràng. Ai ai cũng nói mình dám nói, dám làm, dám sống, dám chơi... nhưng cụ thể Lẽ sống của họ là gì? Ước mơ, hoài bão, lý tưởng của họ đối với bản thân mình, với lợi ích chung, sự tiến bộ của xã hội, cái tôi trong cái chúng ta của xã hội và hy sinh bản thân vì cái chung để xã hội đi lên... Giản Tư Trung, chuyên gia đào tạo doanh nhân có nói "[I]Lẽ sống giống bánh lái của cuộc đời. Con người không có lẽ sống giống như con thuyền không có bánh lái, chẳng biết đi đâu, về đâu[/I]". Sống để làm gì? Nếu xác định được mục đích, bạn sẽ sống khác đi và cuộc sống của bạn cũng sẽ khác. Anh Trung trong một bài trình bày của mình có diễn giải về lẽ sống như sau: "[I]Một người không có ước mơ sẽ có cuộc sống giống thực vật. Trong xã hội, nhiều người không may phải nằm bất động trong bệnh viện nhưng không sống thực vật vì họ từng ngày, từng giờ, từng phút, từng giây vẫn đang quyết tâm đấu tranh với bệnh tật để cứu lấy sinh mạng của mình. Họ có ước mơ và niềm tin khỏi bệnh.[/I] [I]Nhưng ngược lại, có những người khỏe mạnh lại "bất động" về tâm hồn. Ấy là khi họ không xác định được cho mình phương hướng và mục đích sống. Vì vậy, người trẻ hãy luôn thường trực câu hỏi: Mình phải dùng cuộc sống này vào việc gì[/I]?" Nhưng chọn con đường đi đúng cho một người đâu phải dễ? Khi bạn đã cất bước trên đường rồi, sẽ có lúc bạn phải xem lại và suy nghĩ về đích đến của đời mình. Nhiều khi, con đường đi đúng chỉ ló dạng khi ta dám cất bước. Tôi sưu tầm vài bài thơ về Lẽ sống của người đời cho mình, xin chia sẻ với các bạn & mong được đóng góp thêm: [B]Bài 1: Lẽ sống [/B] [I](Thơ Đặng Hải)[/I] Lẽ sống tình đời sống khắp nơi Sống đời có ích tệ sống chơi Ai làm trăm sự cho ta sống Cớ sao tham sống chỉ hại đời Lẽ sống tình đời sống khắp nơi Sống đẹp xem ai quyết xây đời Tự tránh xa hoa nơi đàng điếm Trần thế không nên sống ham chơi Vui sao sống đẹp mãi sáng ngời Ghi dấu sáng danh nghĩa tình đời Nhân văn ghi chép thiên niên kỷ Nghĩa tình cao cả với con người. [B]Bài 2: Thơ Đạo Phật[/B] Sống không giận không hờn không oán trách Sống mỉm cười với thử thách chông gai Sống vươn lên cho kịp ánh ban mai Sống chan hòa với những người chung sống... Sống là động nhưng lòng luôn bất động Sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương Sống hiên ngang danh lợi xem thường Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến. [IMG]file:///C:/Users/ADMINI~1/AppData/Local/Temp/msohtmlclip1/01/clip_image001.jpg[/IMG] [B]Bài 3: Thơ Tự Sự - Lưu Quang Vũ[/B] Dù đục dù trong, con sông vẫn chảy Dù cao dù thấp, cây lá vẫn xanh Dù người phàm tục hay kẻ tu hành Vẫn phải sống từ những điều rất nhỏ Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó Sao ta không tròn ngay tự trong tâm Đất ấp ôm cho mọi hạt nảy mầm Những chồi non tự vươn lên tìm ánh sáng Nếu tất cả đường đời đều trơn láng Chắc gì ta đã nhận ra ta Ai trong đời cũng có thể tiến xa Nếu có khả năng tự mình đứng dậy Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy Không chỉ dành cho một riêng ai! [B]Bài 4: Thơ Sống - Chết[/B] [I](Đặng Văn Bá làm nhân cái chết Tây Hồ Phan Châu Trinh)[/I] SỐNG Sống dại mà chi sống chật đời! Sống xem Âu Mỹ hổ chăng ai? Sống làm nô lệ cho người khiến, Sống chịu ngu si để bạn cười! Sống tưởng công danh không tưởng nước, Sống lo phú quí chẳng lo đời. Sống mà như thế đừng nên sống, Sống dại sinh chi đứng chật đời. CHẾT Chết mà vì nước, chết vì dân, Chết đấng nam nhi trả nợ trần. Chết buổi Đông Chu, hồn thất quốc, Chết như Tây Hán lúc tam phân. Chết như Hưng Đạo, hồn thành thánh, Chết tựa Trưng Vương, phách hóa thần. Chết cụ Tây Hồ danh chẳng chết, Chết mà vì nước, chết vì dân. [B]Bài 5: Thơ Nguyễn An Ninh[/B] SỐNG Sống mà vô dụng, sống làm chi Sống chẳng lương tâm, sống ích gì? Sống trái đạo người, người thêm tủi Sống quên ơn nước, nước càng khi. Sống tai như điếc, lòng đâm thẹn Sống mắt dường đui, dạ thấy kỳ Sống sao nên phải, cho nên sống Sống để muôn đời, sử tạc ghi. CHẾT Chết sao danh tiếng vẫn còn hoài Chết đáng là người đủ mắt tai Chết được dựng hình tên chẳng mục Chết đưa vào sử chứ không phai Chết đó, rõ ràng danh sống mãi Chết đây, chỉ chết cái hình hài Chết vì Tổ quốc, đời khen ngợi Chết cho hậu thế, đẹp tương lai. [IMG]file:///C:/Users/ADMINI~1/AppData/Local/Temp/msohtmlclip1/01/clip_image003.jpg[/IMG] [B]Bài 6: Tự Nguyện [/B] [I](Thơ Trương Quốc Khánh)[/I] Nếu là chim, tôi sẽ là loài bồ câu trắng Nếu là hoa, tôi sẽ là một đóa hướng dương Nếu là mây, tôi sẽ là một vầng mây ấm Là người, tôi sẽ chết cho quê hương Là chim, tôi sẽ cất cao đôi cánh mềm Từ nam ra ngoài bắc báo tin nối liền Là hoa, tôi nở tình yêu ban sớm Cùng muôn trái tim ngất ngây hoà bình Là mây, theo làn gió tung bay khắp trời Nghìn xưa oai hùng đó tôi xin tiếp lời Là người, xin một lần khi nằm xuống Nhìn anh em đứng lên phất cao ngọn cờ [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Thơ ca chọn lọc
Những bài thơ về lẽ sống của chúng ta
Top