LẠI VỚ VẨN !
Cây mọc giữa rừng rủi may đâu biết !
Chen lấn nhau , len lách nhoi lên !
Ánh sáng mặt trời, khô ướt xuôi hên !
Cằn khén, mỡ màu...nào ai được chọn !
Cổ thụ khuất che, dây leo đeo bám !
Giãy giụa,nằm im...cũng hết một đời !
Cây cỏ khác chi !_ chẳng thèm trốn làm người !
Đủng đỉnh bước ngay cho lòng thoải mái !
Rãnh cạn, rạch sâu...xắn quần ta lội !
Đói thơ, khát suối...thảnh thơi ngâm !
Ai vội vàng cứ chui vào đường ống !
Tới trước,về sau...cũng trọn một đời !
Mặc khen chê _xấu tốt cũng con người !
...............Hoàng Thị.................
Mặc khen chê _ xấu tốt cũng con người
Lòng tự trong ai cũng có _ trong tôi
Là tim óc là hình hài cha mẹ tạo
Không thể để vô cớ người sỉ báng , chửi bới thô bạo
" Người yêu người là sống để yêu nhau"
Nhà thơ lớn từng gửi vào áng thơ nhắc nhở vào
Bao thế hệ nắm tay nào trên đường tiến bước
Nhưng ỷ thế người lớn trên kẻ trước
Họ chửi càn lấn lướt đám trẻ con
Họ giẫm lên cái lối cũ đường mòn
Oai trấn vũ , búa rùi oai pháp trị
Họ sân si, tị hiềm đố kị
Lập đảng, băng, để đàn áp bọn nhóc bằng
Đủ lập luận bịa sằn, dóc láo
Chẳng thể thống như cáo già nhốn nháo
Lừa nai tơ ngơ ngác để kiếm mồi
Chén ngon rồi lại giở thói đê tồi
Giơ mống vuốt xé tơi thân nai ngốc
Một thỏ con mới ra đời tựa góc
Trố mắt nhìn rừng dọc, đồi ngang
Thỏ hốt hoảng rừng thiêng vấy máu tràn
Khiếp ! Khiếp quá ! Thỏ con chạy báng mạng
Nhìn rừng xanh trùng trùng tìm lối sáng
THỊ lực xa ánh chiếu HOÀNG thiêng sang
Thỏ nhô răng mừng hé ánh thiên* đàng (trời)
_ Con bái tạ ơn ban Người lời thiện
Lan Anh
( Cảm ơn lời _ ý thâm sâu của Hoàng Thị gia gia )
Những ý thơ ôi thật tuyệt thật thanh
Một đời kiếp loanh quanh trong tạm bợ
Thế nhân ơi lọc lừa chi phỉ nhổ
Để hận sâu đời nhí nhố tầm thường
Thân trên trước ... trưởng bối phải làm gương
Để trẻ nhỏ còn tiến đường tiếp bước ...