happyfunny
New member
- Xu
- 0
Họ tên: Lê Hữu Lạc
Sinh Năm: 1/1/1992
Địa chỉ: Xã Mỹ Hội- Cao Lãnh- Đồng Tháp
Thấm thoát đã hơn bốn năm rồi.Tôi không về thăm mẹ.Nhớ lúc Tôi chỉ là một cậu bé mười lăm tuổi xa nhà vào cửa Phật trở thành một "chú tiểu ".Tôi tự hỏi:"mình có bất hiếu với Mẹ không"Tôi chạnh lòng, nghẹn ngào, nước mắt rưng...rưng ...như muốn thốt lên"Mẹ ơi !con xin lỗi...
Thuở nhỏ Tôi rất đam mê và yêu thích viết Thư Pháp, nhìn những bức tranh thư pháp vào ngày tết thật đẹp. Mỗi khi nhớ đến Mẹ ngoài việc ngồi mài mực, bày giấy viết những câu thơ về Mẹ Tôi không làm gì nữa, đêm trăng rằm trăng sáng cả bầu trời Tôi mở toan cửa sổ nhìn ánh trăng bao tâm tư và khắc khoải vọng về trong tâm thức Tôi, nhất là hình ảnh Mẹ hiền phúc hậu. Đêm đó Tôi cầm bút viết câu thư pháp để tưởng nhớ đến Mẹ. Tôi viết "Trăng nay tròn rồi lại khuyết, sao đựng đầy hai tiếng Mẹ ơi" viết được vài chữ Tôi xúc động chẳng thể viết tiếp…. Tôi buồn rười rượi như muốn òa lên khóc...khóc thật to. Tôi cầm nén nổi lòng nhưng nước mắt ứ đọng trên đôi mắt, từng giọt nước mắt rơi xuống làm chữ viết lem, nhòa cả đi... Ngay lúc đó sư phụ lại đến bên tôi ôm tôi vầo lòng, xoa đầu tôi bảo "con nín đi...đừng khóc" Thầy lại khuyên Tôi "con nhớ Mẹ phải nổ lực, siêng năng học hành để mai này thành danh đỗ đạt không cô phụ hoài bảo của Mẹ con nhé !" Tôi dạ...dạ không nên lời…Con khóc là vì khi viết lên hai chữ "Mẹ ơi" vì nhớ Mẹ , nhớ đã từng làm Mẹ khóc lúc con ra đi không lời từ biệt. Khi được tin, Mẹ không cầm lòng được nước mắtt Mẹ chảy trên đôi má gầy, đôi mắt Mẹ đỏ xưng lên. Con không biết là đã làm Mẹ buồn hay thương nhớ con, con thật có lỗi... Sư phụ vỗ về an ủi và bảo"đừng buồn nữa con đi ngủ mai còn đi học " tôi vâng lời... Đêm đã khuya mà Tôi vẫn không ngủ được Tôi trở mình liên tục vì nhớ Mẹ. Tôi khóc thầm, khóc đến vào giấc ngủ không hay.
Thế rồi thời gian cũng trôi qua, những cơn gió se lạnh cuối đông rồi cũng qua, những tia nắng Mùa Xuân ấm áp lại trở về, muôn hoa đua nở, cây lá xanh tươi … . Trên đường phố, chợ hoa, đồng quê tưng bừng, rạo rực sắc xuân. Cả ba miền Nam Trung Bắc hưởng một mùa xuân thanh bình, tươi đẹpvà hạnh phúc. Và ngày Tết Mẹ đi chùa lễ Phật và thăm Tôi mua nào là bánh mứt và Mẹ cũng không quên là Tôi thích ăn hạt sen nên mua cho Tôi cả mấy búp…và Mẹ còn lì xì cho Tôi. Tôi thấy hạnh phúc biết bao ! Nhưng Mẹ có biết không? Con lại buồn mỗi một mùa xuân đi qua Mẹ lại già đi, mái tóc Mẹ điểm màu sương trắng, làn da nhăn, đôi má gầy gầy...con không biết được nhìn thấy hình bóng thân yêu của Mẹ đến khi nào ?..Con sợ lắm ! sộ sẽ xa Mẹ mãi mãi….
Rồi Mùa xuân cũng lặng lẽ qua sang năm mới đó cũng là một thông điệp nhắn gửi bao người con trên mọi miền đất nước" hãy yêu thương Mẹ, luôn nghĩ về Mẹ, Mẹ là tất cả " hãy trở thành những người con hiếu thảo…
Mẹ ơi ! dù có dùng hết ngôn ngữ trần gian không thể diễn tả hết kỉ niệm về mẹ, con xin dừng bút. Mẹ kính yêu ! Con xin dâng lên Mẹ vầng thơ:
Dẫu mai đi mọi phương trời
Hình dáng mẹ hiền trọn đời khắc ghi
Mẹ vì con chẳng nhọc chi
Tất bật hy sinh nay vì trẻ thơ
Mẹ ơi! giây phút bây giờ
Chỉ xin Trời Phật độ cho mẹ hiền.
View attachment 11198View attachment 11199View attachment 11200
Sinh Năm: 1/1/1992
Địa chỉ: Xã Mỹ Hội- Cao Lãnh- Đồng Tháp
Thấm thoát đã hơn bốn năm rồi.Tôi không về thăm mẹ.Nhớ lúc Tôi chỉ là một cậu bé mười lăm tuổi xa nhà vào cửa Phật trở thành một "chú tiểu ".Tôi tự hỏi:"mình có bất hiếu với Mẹ không"Tôi chạnh lòng, nghẹn ngào, nước mắt rưng...rưng ...như muốn thốt lên"Mẹ ơi !con xin lỗi...
Thuở nhỏ Tôi rất đam mê và yêu thích viết Thư Pháp, nhìn những bức tranh thư pháp vào ngày tết thật đẹp. Mỗi khi nhớ đến Mẹ ngoài việc ngồi mài mực, bày giấy viết những câu thơ về Mẹ Tôi không làm gì nữa, đêm trăng rằm trăng sáng cả bầu trời Tôi mở toan cửa sổ nhìn ánh trăng bao tâm tư và khắc khoải vọng về trong tâm thức Tôi, nhất là hình ảnh Mẹ hiền phúc hậu. Đêm đó Tôi cầm bút viết câu thư pháp để tưởng nhớ đến Mẹ. Tôi viết "Trăng nay tròn rồi lại khuyết, sao đựng đầy hai tiếng Mẹ ơi" viết được vài chữ Tôi xúc động chẳng thể viết tiếp…. Tôi buồn rười rượi như muốn òa lên khóc...khóc thật to. Tôi cầm nén nổi lòng nhưng nước mắt ứ đọng trên đôi mắt, từng giọt nước mắt rơi xuống làm chữ viết lem, nhòa cả đi... Ngay lúc đó sư phụ lại đến bên tôi ôm tôi vầo lòng, xoa đầu tôi bảo "con nín đi...đừng khóc" Thầy lại khuyên Tôi "con nhớ Mẹ phải nổ lực, siêng năng học hành để mai này thành danh đỗ đạt không cô phụ hoài bảo của Mẹ con nhé !" Tôi dạ...dạ không nên lời…Con khóc là vì khi viết lên hai chữ "Mẹ ơi" vì nhớ Mẹ , nhớ đã từng làm Mẹ khóc lúc con ra đi không lời từ biệt. Khi được tin, Mẹ không cầm lòng được nước mắtt Mẹ chảy trên đôi má gầy, đôi mắt Mẹ đỏ xưng lên. Con không biết là đã làm Mẹ buồn hay thương nhớ con, con thật có lỗi... Sư phụ vỗ về an ủi và bảo"đừng buồn nữa con đi ngủ mai còn đi học " tôi vâng lời... Đêm đã khuya mà Tôi vẫn không ngủ được Tôi trở mình liên tục vì nhớ Mẹ. Tôi khóc thầm, khóc đến vào giấc ngủ không hay.
Thế rồi thời gian cũng trôi qua, những cơn gió se lạnh cuối đông rồi cũng qua, những tia nắng Mùa Xuân ấm áp lại trở về, muôn hoa đua nở, cây lá xanh tươi … . Trên đường phố, chợ hoa, đồng quê tưng bừng, rạo rực sắc xuân. Cả ba miền Nam Trung Bắc hưởng một mùa xuân thanh bình, tươi đẹpvà hạnh phúc. Và ngày Tết Mẹ đi chùa lễ Phật và thăm Tôi mua nào là bánh mứt và Mẹ cũng không quên là Tôi thích ăn hạt sen nên mua cho Tôi cả mấy búp…và Mẹ còn lì xì cho Tôi. Tôi thấy hạnh phúc biết bao ! Nhưng Mẹ có biết không? Con lại buồn mỗi một mùa xuân đi qua Mẹ lại già đi, mái tóc Mẹ điểm màu sương trắng, làn da nhăn, đôi má gầy gầy...con không biết được nhìn thấy hình bóng thân yêu của Mẹ đến khi nào ?..Con sợ lắm ! sộ sẽ xa Mẹ mãi mãi….
Rồi Mùa xuân cũng lặng lẽ qua sang năm mới đó cũng là một thông điệp nhắn gửi bao người con trên mọi miền đất nước" hãy yêu thương Mẹ, luôn nghĩ về Mẹ, Mẹ là tất cả " hãy trở thành những người con hiếu thảo…
Mẹ ơi ! dù có dùng hết ngôn ngữ trần gian không thể diễn tả hết kỉ niệm về mẹ, con xin dừng bút. Mẹ kính yêu ! Con xin dâng lên Mẹ vầng thơ:
Dẫu mai đi mọi phương trời
Hình dáng mẹ hiền trọn đời khắc ghi
Mẹ vì con chẳng nhọc chi
Tất bật hy sinh nay vì trẻ thơ
Mẹ ơi! giây phút bây giờ
Chỉ xin Trời Phật độ cho mẹ hiền.
View attachment 11198View attachment 11199View attachment 11200
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: