T
Tuyền Nguyễn
Guest
View attachment 15280
Sao có lúc lòng buồn đến thế
Dù vẫn cười như chẳng có gì đâu
Mỗi ngày sống vẫn làm đủ việc
Nào đâu hay người đổi mặt thay màu
Sao có lúc vẫn buồn vô cớ
Qua ngã tư chen chúc những người
Huých, đẩy, dẩy, xô như là quỷ dữ
Trời đang yên bỗng gió nổi tơi bời
Sao có lúc lòng buồn đến thế
Dòng sông xưa còn đỏ phù sa?
Ta về quê nhớ một thời khao khát
Cỏ rất thơm mây rất trắng hiền hòa
Ta ao ước giá gì còn trẻ dại
Sẽ chẳng đi ra phía đô thành
Làm thôn nữ bế bồng con cái
Ấp iu nâng bếp lửa nhà mình
Thì sẽ chẳng thấy buồn đến thế
Ở đâu ra sao lắm kẻ dữ dằn
Những người tốt đi đâu hết cả
Thương cây còn cố giữ một màu xanh…
Sao có lúc lòng buồn đến thế
Dù vẫn cười như chẳng có gì đâu
Mỗi ngày sống vẫn làm đủ việc
Nào đâu hay người đổi mặt thay màu
Sao có lúc vẫn buồn vô cớ
Qua ngã tư chen chúc những người
Huých, đẩy, dẩy, xô như là quỷ dữ
Trời đang yên bỗng gió nổi tơi bời
Sao có lúc lòng buồn đến thế
Dòng sông xưa còn đỏ phù sa?
Ta về quê nhớ một thời khao khát
Cỏ rất thơm mây rất trắng hiền hòa
Ta ao ước giá gì còn trẻ dại
Sẽ chẳng đi ra phía đô thành
Làm thôn nữ bế bồng con cái
Ấp iu nâng bếp lửa nhà mình
Thì sẽ chẳng thấy buồn đến thế
Ở đâu ra sao lắm kẻ dữ dằn
Những người tốt đi đâu hết cả
Thương cây còn cố giữ một màu xanh…