small star
Moderator
- Xu
- 94
Hà nội giờ chỉ còn trong ký ức
Cảnh mưa phùn gió bấc lạnh căm căm
Nhớ gối chăn qua làn hơi thở ấm
Cho thịt da hâm nóng mộng nghìn năm.
Nhớ Thăng long ngày đầu xây dựng nước
Thịnh trị một thời oanh liệt một phương
Còn gì ngoài văn bia-quốc tử giám
Khiêm tốn trở thành di tích quê hương!
Nhớ tháp rùa đứng nghiêng chờ nắng đổ
Mặt hồ gươm phẳng lặng bóng chiều xiêu
Hàng cây xanh mấy lần thay lá cũ
Cho nhựa về nhú mộng hạt đâm mơ?
Nhớ hồ tây mưa phùn bay giăng phủ
Bụi sương mờ lảng đảng bến bờ xa
Từ Thiên phúc, Kim liên về Tảo sách
Bước lãng du bến đỗ gót đường qua.
Nhớ gánh hàng hoa bên bờ yên phụ
Đôi vai gầy ướt đầm bụi sương mai
Rảo bước chân qua phố phường sau trước
Đem cho đời cái đẹp tưởng chừng phai!
Nhớ những hàng cây xanh mờ nâu tím
Bóng chiều nghiêng che phủ ánh trời xa
Bụi mưa phùn tung gió bay trút lá
Cho đâm chồi nẩy lộc với nghìn sau.
Nhớ ba mươi sáu phố phường xưa cũ
Cửa đóng then cài phong kín tường rêu
Của một thời chỉ còn qua tên gọi
Ký ức nhạt nhoà hiện thực còn đâu!
Nhớ tách chè xanh vỉa hè hôm sớm
Ấm lòng người hơi toả bóng mù sương
Bên tách café ven hồ hoàn kiếm
Đường qua đi lơ đễnh bước chân về.
Nhớ một cột chùa xưa sau giấc mộng
Nét hương mù sen toả ngát nghìn năm
Còn hiện tại qua rêu mờ năm tháng
Chút tình xưa dư ảnh mộng vì dân.
Nhớ mái chùa cong cong chờ nắng đậu
Bụi mưa buồn loan lổ vách tường sa
Vẫn hiên ngang chở che hồn dân tộc
Nghiệp sống muôn đời của tổ tiên ta .
Phổ Đồng
Cảnh mưa phùn gió bấc lạnh căm căm
Nhớ gối chăn qua làn hơi thở ấm
Cho thịt da hâm nóng mộng nghìn năm.
Nhớ Thăng long ngày đầu xây dựng nước
Thịnh trị một thời oanh liệt một phương
Còn gì ngoài văn bia-quốc tử giám
Khiêm tốn trở thành di tích quê hương!
Nhớ tháp rùa đứng nghiêng chờ nắng đổ
Mặt hồ gươm phẳng lặng bóng chiều xiêu
Hàng cây xanh mấy lần thay lá cũ
Cho nhựa về nhú mộng hạt đâm mơ?
Nhớ hồ tây mưa phùn bay giăng phủ
Bụi sương mờ lảng đảng bến bờ xa
Từ Thiên phúc, Kim liên về Tảo sách
Bước lãng du bến đỗ gót đường qua.
Nhớ gánh hàng hoa bên bờ yên phụ
Đôi vai gầy ướt đầm bụi sương mai
Rảo bước chân qua phố phường sau trước
Đem cho đời cái đẹp tưởng chừng phai!
Nhớ những hàng cây xanh mờ nâu tím
Bóng chiều nghiêng che phủ ánh trời xa
Bụi mưa phùn tung gió bay trút lá
Cho đâm chồi nẩy lộc với nghìn sau.
Nhớ ba mươi sáu phố phường xưa cũ
Cửa đóng then cài phong kín tường rêu
Của một thời chỉ còn qua tên gọi
Ký ức nhạt nhoà hiện thực còn đâu!
Nhớ tách chè xanh vỉa hè hôm sớm
Ấm lòng người hơi toả bóng mù sương
Bên tách café ven hồ hoàn kiếm
Đường qua đi lơ đễnh bước chân về.
Nhớ một cột chùa xưa sau giấc mộng
Nét hương mù sen toả ngát nghìn năm
Còn hiện tại qua rêu mờ năm tháng
Chút tình xưa dư ảnh mộng vì dân.
Nhớ mái chùa cong cong chờ nắng đậu
Bụi mưa buồn loan lổ vách tường sa
Vẫn hiên ngang chở che hồn dân tộc
Nghiệp sống muôn đời của tổ tiên ta .
Phổ Đồng