Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Nhật Ký Viết Cho Con - Tô Minh Yến
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Tuyền Nguyễn" data-source="post: 165434"><p style="text-align: center"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="font-size: 15px">Nhật Ký Viết Cho Con</span></span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p> <p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><span style="font-size: 15px"></span></span></span>[ATTACH]15613[/ATTACH]</p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span><strong> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Chiều hôm qua chở con đi ăn, vội quá không kịp thay quần jean áo thun như mọi hôm. Chỉ đơn giản với bộ đồ tươm tất và khoác vội chiếc áo khoác. Đến quán lột chiếc áo ra, con lấy tay ngăn lại.</span></span></strong></p><p></p><p><strong> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"> - Mẹ đừng mở áo khoác ra người ta nhìn cười mẹ đó.</span></span></strong></p><p></p><p><strong> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"> - Sao vậy con?</span></span></strong></p><p></p><p><strong> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"> - Vì mẹ mặc đồ này...</span></span></strong></p><p></p><p><strong> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Mình nhìn con và cười, thấy chú giữ xe nhìn.</span></span></strong></p><p></p><p><strong> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"> - Anh thấy đó, nhóc em ngại khi mẹ mặc đồ bộ chở đi ăn kìa!</span></span></strong></p><p> <strong><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Anh giữ xe nhìn cười bảo nhóc:</span></span></strong> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px"><strong><span style="font-family: 'arial'"> - Mẹ con mặc đồ bộ này là đồ bộ của quý bà đó…</span></strong></span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px"></span><strong> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Nhóc bẽn lẽn nhìn chú bảo vệ, rồi lẳng lặng vào ăn.</span></span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></strong></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Verdana'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Verdana'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">***</span></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Verdana'"> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></span></p><p><strong> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Đêm về như mọi hôm thì trước khi vào giấc ngủ, nhóc đòi mẹ kể truyện cho nghe.</span></span></strong></p><p></p><p><strong> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"> - Hôm nay mẹ sẽ kể cho con nghe một câu truyện về hai mẹ con nhé.</span></span></strong></p><p></p><p><strong> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"> - Mẹ kể đi, giống hai mẹ con mình không mẹ?</span></span></strong></p><p></p><p><strong> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">… Có hai mẹ con nhà nọ nghèo lắm, người mẹ phải đi lượm ve chai nuôi con lớn khôn và cho con đi học. Cậu bé thông minh và học rất giỏi, học hết trường huyện rồi cậu lên thành phố học, ở đây cậu được quen rất nhiều bạn bè, có những bạn xuất thân từ gia đình lao động và có những bạn thì xuất thân con nhà khá giả. Trong số bạn đó cậu quen được cô bạn gái xuất thân từ gia đình khá giả.</span></span></strong></p><p></p><p><strong> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"> Thế rồi một lần người mẹ lên thăm là ngay lúc các bạn tố chức sinh nhật cho cậu ta. Người mẹ nghèo với quần áo chẳng được cao sang nên khi vào cậu ấy giới thiệu ngay là người giúp việc của gia đình cậu ta ở dưới quê. Đôi mắt người mẹ thoáng buồn nhưng thầm nghĩ sao cho con mình vui và không mất mặt với ban bè thì người mẹ cảm thấy như mình vừa cho con được cái gì đó. </span></span></strong></p><p> <strong><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"> Người mẹ ấy vẫn sống cuộc sống lầm lũi, lo lắng cho con từ phía sau mà chưa một bạn bè nào ở thành phố biết người ấy chính là mẹ của cậu ta.</span></span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span><span style="font-family: 'arial'"></span></strong></p><p><strong><span style="font-family: 'arial'"></span></strong> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px"><strong><span style="font-family: 'arial'"> Rồi một ngày hay tin con sắp được đi du học, thì cũng là lúc nhận được hung tin con bị tai nạn giao thông đang nằm viện và có thể bị mù đôi mắt nếu không có người hiến cho giác mạc. Người mẹ đã vào ngay bệnh viện không chút đắn đo và âm thầm nhường cho con đôi mắt của mình…</span></strong></span></p><p><span style="font-size: 15px"><strong></strong></span><strong></strong></p><p> <strong><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"> Sau khi bình phục cậu lại tiếp tục đi du học, hơn mười năm bặt vô âm tín với gia đình mình. Ở quê nhà vì mù lòa và không còn khả năng lao động, người mẹ phải đi ăn xin sống nhờ tình thương của mọi người. Rày đây mai đó nhớ thương, mong một lần được sờ mặt đứa con yêu quý, nhưng thời gian đối với bà ngày càng tuyệt vọng.</span></span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span><span style="font-family: 'arial'"></span></strong></p><p><strong><span style="font-family: 'arial'"></span> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Times'"></span></span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Times'"><span style="font-family: 'arial'"> Cho đến một hôm, dường như ông trời mở mắt đã xuôi cho tình thân gặp gỡ,một bé gái gần 10 tuổi thật dễ thương thường lui tới chăm chừng người ăn xin bất hạnh và thường ngồi nghe bà kể chuyện lại chính là đứa cháu nội của bà… Sau 2 tháng tiếp tục đi xa để tìm con thì những mẫu chuyện bà kể thực về cuộc đời mình đã được đứa bé kể lại với bố.</span></span></span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'Times'"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span><span style="font-family: 'Times'"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></strong></p><p><strong><span style="font-family: 'Times'"><span style="font-family: 'arial'"></span> <span style="font-size: 15px"></span></span></strong></p><p><strong><span style="font-family: 'Times'"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"> Nghe xong người bố giật mình và lập tức quyết định đi tìm bà, lần theo dấu vết đến khi tìm được mới biết người mẹ bất hạnh ấy đã qua đời. Người quen kể lại trước khi chết bà rất khát khao được một lần sờ mặt đứa con yêu quý của mình. Khi đó trong tay bà còn giữ chặt một kỷ vật, là một món đồ chơi mà ngày ấy cậu con đòi mua nhưng bà không tiền, sau này bà nhặt được trong đống ve chai và giữ mãi đến ngày bà vĩnh viễn không còn trên cõi đời... Còn chăng là nỗi hối hận của người con trai. Làm sao cậu ta có thể can đảm để nói được với đứa con gái yêu quý mà cậu đã dạy bảo nhiều điều về đạo đức trong khi chính cậu lại là người thiếu đạo đức...</span></span></span></strong></p><p><strong><span style="font-family: 'Times'"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></span></strong></p><p></p><p><strong> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"> Nhóc con đang nằm trên tay mẹ mà nước mắt ướt mềm.</span></span></strong></p><p></p><p><strong> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"> – Mẹ con xin lỗi mẹ..</span></span></strong></p><p> <strong><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Nhóc con khóc thật nhiều.</span></span></strong></p><p><strong><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"></span></span></strong> <span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px"><strong><span style="font-family: 'arial'"> – Con hứa sẽ không làm mẹ buồn đâu, con không có như cậu học trò đó đâu mẹ, con yêu mẹ.</span></strong></span></p><p><span style="font-size: 15px"></span></p><p><span style="font-size: 15px"></span><strong> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"> – Con à!</span></span></strong></p><p></p><p><strong> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"> – Con thấy không, ở trên đời này con có thể có tất cả nếu như con thông minh và tài giỏi, con có thể lựa chọn vợ, có thể có cách lựa chọn bạn cho phù hợp… nhưng có một thứ con không thể lựa chọn là cha mẹ của mình con yêu nhé.</span></span></strong></p><p></p><p><strong> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"> - Dù mẹ có xấu, có nghèo, có tàn tật, hay có như thế nào thì con vẫn là concủa mẹ, vẫn một tình yêu thương mẹ cho con và ngược lại con có như thế không con</span></span></strong></p><p></p><p><strong> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"> - Con yêu mẹ lắm mẹ ơi!</span></span></strong></p><p></p><p><strong> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'">Và như thế nhóc con đi vào giấc ngủ ngọt ngào với câu truyện được mẹ kể là bài học vềđạo đức, về tình người mà mẹ đã cho con.</span></span></strong></p><p></p><p><strong> <span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"> Mong con sau này khôn lớn có thông minh và tài giỏi đến mấy cũng đừng quên những câu truyện để LÀM NGƯỜI mà mẹ đã kể cho con, con yêu nhé!</span></span></strong></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Tuyền Nguyễn, post: 165434"] [CENTER] [SIZE=4][FONT=arial][SIZE=4]Nhật Ký Viết Cho Con [/SIZE][/FONT][/SIZE][ATTACH=CONFIG]15613[/ATTACH][/CENTER] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE][B] [SIZE=4][FONT=arial]Chiều hôm qua chở con đi ăn, vội quá không kịp thay quần jean áo thun như mọi hôm. Chỉ đơn giản với bộ đồ tươm tất và khoác vội chiếc áo khoác. Đến quán lột chiếc áo ra, con lấy tay ngăn lại.[/FONT][/SIZE][/B] [B] [SIZE=4][FONT=arial] - Mẹ đừng mở áo khoác ra người ta nhìn cười mẹ đó.[/FONT][/SIZE][/B] [B] [SIZE=4][FONT=arial] - Sao vậy con?[/FONT][/SIZE][/B] [B] [SIZE=4][FONT=arial] - Vì mẹ mặc đồ này...[/FONT][/SIZE][/B] [B] [SIZE=4][FONT=arial]Mình nhìn con và cười, thấy chú giữ xe nhìn.[/FONT][/SIZE][/B] [B] [SIZE=4][FONT=arial] - Anh thấy đó, nhóc em ngại khi mẹ mặc đồ bộ chở đi ăn kìa![/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Anh giữ xe nhìn cười bảo nhóc:[/FONT][/SIZE][/B] [SIZE=4] [B][FONT=arial] - Mẹ con mặc đồ bộ này là đồ bộ của quý bà đó…[/FONT][/B] [/SIZE][B] [SIZE=4][FONT=arial]Nhóc bẽn lẽn nhìn chú bảo vệ, rồi lẳng lặng vào ăn. [/FONT][/SIZE][/B] [COLOR=#000000][FONT=Verdana] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#000000][FONT=Verdana] [SIZE=4][FONT=arial]***[/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [COLOR=#000000][FONT=Verdana] [SIZE=4][FONT=arial] [/FONT][/SIZE][/FONT][/COLOR] [B] [SIZE=4][FONT=arial]Đêm về như mọi hôm thì trước khi vào giấc ngủ, nhóc đòi mẹ kể truyện cho nghe.[/FONT][/SIZE][/B] [B] [SIZE=4][FONT=arial] - Hôm nay mẹ sẽ kể cho con nghe một câu truyện về hai mẹ con nhé.[/FONT][/SIZE][/B] [B] [SIZE=4][FONT=arial] - Mẹ kể đi, giống hai mẹ con mình không mẹ?[/FONT][/SIZE][/B] [B] [SIZE=4][FONT=arial]… Có hai mẹ con nhà nọ nghèo lắm, người mẹ phải đi lượm ve chai nuôi con lớn khôn và cho con đi học. Cậu bé thông minh và học rất giỏi, học hết trường huyện rồi cậu lên thành phố học, ở đây cậu được quen rất nhiều bạn bè, có những bạn xuất thân từ gia đình lao động và có những bạn thì xuất thân con nhà khá giả. Trong số bạn đó cậu quen được cô bạn gái xuất thân từ gia đình khá giả.[/FONT][/SIZE][/B] [B] [SIZE=4][FONT=arial] Thế rồi một lần người mẹ lên thăm là ngay lúc các bạn tố chức sinh nhật cho cậu ta. Người mẹ nghèo với quần áo chẳng được cao sang nên khi vào cậu ấy giới thiệu ngay là người giúp việc của gia đình cậu ta ở dưới quê. Đôi mắt người mẹ thoáng buồn nhưng thầm nghĩ sao cho con mình vui và không mất mặt với ban bè thì người mẹ cảm thấy như mình vừa cho con được cái gì đó. [/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial] Người mẹ ấy vẫn sống cuộc sống lầm lũi, lo lắng cho con từ phía sau mà chưa một bạn bè nào ở thành phố biết người ấy chính là mẹ của cậu ta. [/FONT][/SIZE][FONT=arial] [/FONT][/B] [SIZE=4] [B][FONT=arial] Rồi một ngày hay tin con sắp được đi du học, thì cũng là lúc nhận được hung tin con bị tai nạn giao thông đang nằm viện và có thể bị mù đôi mắt nếu không có người hiến cho giác mạc. Người mẹ đã vào ngay bệnh viện không chút đắn đo và âm thầm nhường cho con đôi mắt của mình…[/FONT] [/B][/SIZE][B] [SIZE=4][FONT=arial] Sau khi bình phục cậu lại tiếp tục đi du học, hơn mười năm bặt vô âm tín với gia đình mình. Ở quê nhà vì mù lòa và không còn khả năng lao động, người mẹ phải đi ăn xin sống nhờ tình thương của mọi người. Rày đây mai đó nhớ thương, mong một lần được sờ mặt đứa con yêu quý, nhưng thời gian đối với bà ngày càng tuyệt vọng. [/FONT][/SIZE][FONT=arial] [/FONT] [SIZE=4][FONT=Times] [FONT=arial] Cho đến một hôm, dường như ông trời mở mắt đã xuôi cho tình thân gặp gỡ,một bé gái gần 10 tuổi thật dễ thương thường lui tới chăm chừng người ăn xin bất hạnh và thường ngồi nghe bà kể chuyện lại chính là đứa cháu nội của bà… Sau 2 tháng tiếp tục đi xa để tìm con thì những mẫu chuyện bà kể thực về cuộc đời mình đã được đứa bé kể lại với bố. [/FONT][/FONT][/SIZE][FONT=Times][FONT=arial] [/FONT] [SIZE=4] [FONT=arial] Nghe xong người bố giật mình và lập tức quyết định đi tìm bà, lần theo dấu vết đến khi tìm được mới biết người mẹ bất hạnh ấy đã qua đời. Người quen kể lại trước khi chết bà rất khát khao được một lần sờ mặt đứa con yêu quý của mình. Khi đó trong tay bà còn giữ chặt một kỷ vật, là một món đồ chơi mà ngày ấy cậu con đòi mua nhưng bà không tiền, sau này bà nhặt được trong đống ve chai và giữ mãi đến ngày bà vĩnh viễn không còn trên cõi đời... Còn chăng là nỗi hối hận của người con trai. Làm sao cậu ta có thể can đảm để nói được với đứa con gái yêu quý mà cậu đã dạy bảo nhiều điều về đạo đức trong khi chính cậu lại là người thiếu đạo đức... [/FONT][/SIZE][/FONT][/B] [B] [SIZE=4][FONT=arial] Nhóc con đang nằm trên tay mẹ mà nước mắt ướt mềm.[/FONT][/SIZE][/B] [B] [SIZE=4][FONT=arial] – Mẹ con xin lỗi mẹ..[/FONT][/SIZE] [SIZE=4][FONT=arial]Nhóc con khóc thật nhiều. [/FONT][/SIZE][/B] [SIZE=4] [B][FONT=arial] – Con hứa sẽ không làm mẹ buồn đâu, con không có như cậu học trò đó đâu mẹ, con yêu mẹ.[/FONT][/B] [/SIZE][B] [SIZE=4][FONT=arial] – Con à![/FONT][/SIZE][/B] [B] [SIZE=4][FONT=arial] – Con thấy không, ở trên đời này con có thể có tất cả nếu như con thông minh và tài giỏi, con có thể lựa chọn vợ, có thể có cách lựa chọn bạn cho phù hợp… nhưng có một thứ con không thể lựa chọn là cha mẹ của mình con yêu nhé.[/FONT][/SIZE][/B] [B] [SIZE=4][FONT=arial] - Dù mẹ có xấu, có nghèo, có tàn tật, hay có như thế nào thì con vẫn là concủa mẹ, vẫn một tình yêu thương mẹ cho con và ngược lại con có như thế không con[/FONT][/SIZE][/B] [B] [SIZE=4][FONT=arial] - Con yêu mẹ lắm mẹ ơi![/FONT][/SIZE][/B] [B] [SIZE=4][FONT=arial]Và như thế nhóc con đi vào giấc ngủ ngọt ngào với câu truyện được mẹ kể là bài học vềđạo đức, về tình người mà mẹ đã cho con.[/FONT][/SIZE][/B] [B] [SIZE=4][FONT=arial] Mong con sau này khôn lớn có thông minh và tài giỏi đến mấy cũng đừng quên những câu truyện để LÀM NGƯỜI mà mẹ đã kể cho con, con yêu nhé![/FONT][/SIZE][/B] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Nhật Ký Viết Cho Con - Tô Minh Yến
Top