Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
MUSIC
Nhật ký của Tử thần...
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="death00" data-source="post: 94962" data-attributes="member: 130547"><p>Entry...</p><p>Nó lên lớp 5! </p><p>Nó thấy mình lớn thêm một chút, nó thấy mình biết tự giác hơn, không còn trốn nhà đi chơi lang thang như trước nữa. Bây giờ nó ngồi cùng một bạn nữ... nó thấy... tiêng tiếc. Biết đâu được ngồi cùng với con trai lại khám phá ra được điều gì đó hay hay và đặc biệt... Nó thấy nhớ Sơn...!</p><p>Đầu tuần, cô giáo lại đổi chỗ ngồi. Lần này là bàn đằng sau nó. Nó thấy Hưng và nhỏ Hương được xếp ngồi cùng nhau.Hưng là thằng con trai nó không bao giờ tới gần và trò chuyện. Cậu ấy quá đẹp trai, học quá giỏi và có nụ cười quá đẹp (ít nhất lúc nó 11 tuổi thì nó vẫn biết tới 3 chữ nụ-cười-đẹp). Thế nên con nhóc lười nhác, xấu xí, đen đúa như nó không bao giờ dám nghĩ rằng có một ngày được nhìn thẳng vào mắt cậu ấy chứ đừng nói là bắt chuyện.</p><p>Thế nhưng...</p><p>Có điều gì đó đã thay đổi...</p><p>Từ đầu năm học tới giờ nó chỉ quen vài thằng con trai hay cãi lộn và gây gổ trong lớp. Nó hay là kẻ châm ngòi cho mọi cuộc tranh luận. Nó thấy Hưng hay xuất hiện, lý sự này kia rồi cuối cùng biến nó trớ thành kẻ thua cuộc. Mấy bận thế nó thầm nghĩ "đừng thấy vẻ ngoài đẹp trai, dễ thương mà... oánh giá con người. Thì Hưng đấy thôi. Trông thì đẹp trai mà... xấu tính muốn chết." Có một lần nó và hội bàn dưới cãi nhau một bài toán khó. Nó khăng khăng làm theo ý mình rồi mang bài nộp cùng cả lũ. Hôm sau, nó ăn ngay trứng ngỗng. Còn nhóm làm theo cách của Hưng thì toàn 9 với 10. Nó tức điên, đôi mắt đỏ hoe, trực muốn trào nước mắt...</p><p>" tại cậu làm tớ bị điểm kém!"</p><p>"Ai bắt cậu làm thế đâu! Tại câụ thích đối đầu đấy chứ"</p><p>"tại sao cậu cứ phản đối tớ thế?"</p><p>"Làm bạn với tớ đi!"</p><p>"Gì cơ?"</p><p>"Làm bạn tốt sẽ đứng cùng một phe dù thế nào..., nếu cậu cũng nghĩ giống tớ, ít nhất cậu cũng không phải làm ngược lại"</p><p>"Hả?"</p><p>"Làm bạn tốt! Thế nhé!"</p><p>... Nó thấy truyện này thật kì lạ. Nó chẳng dám tin vào tai mình, chỉ tròn xoe đôi mắt, nuốt nước bọt đánh cái "Ực!"</p><p>Hôm sau nó tới lớp, nhận được nụ cười "chết người" của Hưng (có vẻ như vốn từ vựng của nó đã nhiều thêm). Nó bắt đầu cảm thấy hình như không phải lúc nào cũng bất công với nó hết. Nó thích những lúc tranh luận bài vở, những lúc nghe Hưng kể những câu truyện về những con vật trong truyện ngụ ngôn mà nội Hưng đã kể. Nó vẫn vẽ. Nó vẫn giữ thói quen ngày xưa mỗi khi không có việc gì làm. Mỗi lúc như vậy, nó lại nhớ tới người bạn nhỏ ngày xưa... Có điều bây giờ nó không vẽ Sôngôku hay Hesman nữa mà chuyển qua vẽ nhân vật theo kiểu con gái. Nó biết xin tiền ngoại, mua thẻ thư viện ở trường và rôì để ngập chìm trong những cuốn sách và những ước mơ. Và tất nhiên Hưng luôn đi cùng nó. </p><p>Nhà Hưng ở trong khu tập thể trong trường cấp 3 gần nhà nó. (ngôi trường mà sau này nó đã gắn bó những năm tháng cấp 3 đầy kỉ niệm) Mẹ Hưng là giáo viên dạy văn trong trường. Cứ sáng sớm, nó thây Hưng đứng đợi nó ở đầu ngõ rồi hai đứa đi học. Nó thấy vui trong lòng. Khác với Sơn, Hưng hay sang nhà nó chơi và học cùng nó. Chắc chắn Hưng là người đầu tiên khiến nó nhận ra là nó thông minh (ít ra là không phải theo cách nghĩ của ông ngoại). Hưng không hiểu sao thích học chữ Nho và tìm hiểu thứ văn hóa Trung Hoa. Có vẻ như Hưng với ông rất hợp chuyện. Chà! Hai đứa nhóc mới chỉ học lớp 5! </p><p>Ngày nó đi thi kể chuyện theo sách ở trên tỉnh, Hưng sang tận nhà chúc nó thi tốt và không quên dặn nó mua quà. (hi hi, lúc ấy vẫn là trẻ con). Rồi nó chỉ được giải khuyến khích, nó buồn hiu, Hưng ngồi cạnh nó và an ủi nó rất nhiều...</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="death00, post: 94962, member: 130547"] Entry... Nó lên lớp 5! Nó thấy mình lớn thêm một chút, nó thấy mình biết tự giác hơn, không còn trốn nhà đi chơi lang thang như trước nữa. Bây giờ nó ngồi cùng một bạn nữ... nó thấy... tiêng tiếc. Biết đâu được ngồi cùng với con trai lại khám phá ra được điều gì đó hay hay và đặc biệt... Nó thấy nhớ Sơn...! Đầu tuần, cô giáo lại đổi chỗ ngồi. Lần này là bàn đằng sau nó. Nó thấy Hưng và nhỏ Hương được xếp ngồi cùng nhau.Hưng là thằng con trai nó không bao giờ tới gần và trò chuyện. Cậu ấy quá đẹp trai, học quá giỏi và có nụ cười quá đẹp (ít nhất lúc nó 11 tuổi thì nó vẫn biết tới 3 chữ nụ-cười-đẹp). Thế nên con nhóc lười nhác, xấu xí, đen đúa như nó không bao giờ dám nghĩ rằng có một ngày được nhìn thẳng vào mắt cậu ấy chứ đừng nói là bắt chuyện. Thế nhưng... Có điều gì đó đã thay đổi... Từ đầu năm học tới giờ nó chỉ quen vài thằng con trai hay cãi lộn và gây gổ trong lớp. Nó hay là kẻ châm ngòi cho mọi cuộc tranh luận. Nó thấy Hưng hay xuất hiện, lý sự này kia rồi cuối cùng biến nó trớ thành kẻ thua cuộc. Mấy bận thế nó thầm nghĩ "đừng thấy vẻ ngoài đẹp trai, dễ thương mà... oánh giá con người. Thì Hưng đấy thôi. Trông thì đẹp trai mà... xấu tính muốn chết." Có một lần nó và hội bàn dưới cãi nhau một bài toán khó. Nó khăng khăng làm theo ý mình rồi mang bài nộp cùng cả lũ. Hôm sau, nó ăn ngay trứng ngỗng. Còn nhóm làm theo cách của Hưng thì toàn 9 với 10. Nó tức điên, đôi mắt đỏ hoe, trực muốn trào nước mắt... " tại cậu làm tớ bị điểm kém!" "Ai bắt cậu làm thế đâu! Tại câụ thích đối đầu đấy chứ" "tại sao cậu cứ phản đối tớ thế?" "Làm bạn với tớ đi!" "Gì cơ?" "Làm bạn tốt sẽ đứng cùng một phe dù thế nào..., nếu cậu cũng nghĩ giống tớ, ít nhất cậu cũng không phải làm ngược lại" "Hả?" "Làm bạn tốt! Thế nhé!" ... Nó thấy truyện này thật kì lạ. Nó chẳng dám tin vào tai mình, chỉ tròn xoe đôi mắt, nuốt nước bọt đánh cái "Ực!" Hôm sau nó tới lớp, nhận được nụ cười "chết người" của Hưng (có vẻ như vốn từ vựng của nó đã nhiều thêm). Nó bắt đầu cảm thấy hình như không phải lúc nào cũng bất công với nó hết. Nó thích những lúc tranh luận bài vở, những lúc nghe Hưng kể những câu truyện về những con vật trong truyện ngụ ngôn mà nội Hưng đã kể. Nó vẫn vẽ. Nó vẫn giữ thói quen ngày xưa mỗi khi không có việc gì làm. Mỗi lúc như vậy, nó lại nhớ tới người bạn nhỏ ngày xưa... Có điều bây giờ nó không vẽ Sôngôku hay Hesman nữa mà chuyển qua vẽ nhân vật theo kiểu con gái. Nó biết xin tiền ngoại, mua thẻ thư viện ở trường và rôì để ngập chìm trong những cuốn sách và những ước mơ. Và tất nhiên Hưng luôn đi cùng nó. Nhà Hưng ở trong khu tập thể trong trường cấp 3 gần nhà nó. (ngôi trường mà sau này nó đã gắn bó những năm tháng cấp 3 đầy kỉ niệm) Mẹ Hưng là giáo viên dạy văn trong trường. Cứ sáng sớm, nó thây Hưng đứng đợi nó ở đầu ngõ rồi hai đứa đi học. Nó thấy vui trong lòng. Khác với Sơn, Hưng hay sang nhà nó chơi và học cùng nó. Chắc chắn Hưng là người đầu tiên khiến nó nhận ra là nó thông minh (ít ra là không phải theo cách nghĩ của ông ngoại). Hưng không hiểu sao thích học chữ Nho và tìm hiểu thứ văn hóa Trung Hoa. Có vẻ như Hưng với ông rất hợp chuyện. Chà! Hai đứa nhóc mới chỉ học lớp 5! Ngày nó đi thi kể chuyện theo sách ở trên tỉnh, Hưng sang tận nhà chúc nó thi tốt và không quên dặn nó mua quà. (hi hi, lúc ấy vẫn là trẻ con). Rồi nó chỉ được giải khuyến khích, nó buồn hiu, Hưng ngồi cạnh nó và an ủi nó rất nhiều... [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
MUSIC
Nhật ký của Tử thần...
Top