Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
MUSIC
Nhật ký của Tử thần...
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="death00" data-source="post: 94956" data-attributes="member: 130547"><p>Entry...</p><p>Sáng sớm, nó bị đánh thức bởi tiếng chim bồ câu đằng sau nhà... cu rúc... cu rù...</p><p> Nó mở cửa sổ đón ánh nắng sớm mùa hạ... Hít hà từng hơi thở để mong những luồng khí quý giá trôi dần cào lồng ngực. Nó ngửi thấy mùi hoa sấu thoang thoảng. Tiếng gió nhẹ thổi vi vu thành một bản nhạc nở tung những nốt thanh âm trong trẻo đang nhảy nhót trong ánh nắng sớm.</p><p> Chà! Một buổi sớm đẹp!</p><p> Nó ... đã không còn là trẻ con. Nó đã 22 tuổi rồi. (có ai đó nói đùa... nó đã 22 mùa ổi chín rụng lộp độp ở sân sau...)</p><p> Thời học sinh, thời sinh viên cũng đã trôi qua... như dòng sông trôi dần về ký ức. Cái ký ức ngọt ngào thấm đầy sự vất vả, cực nhọc nhưng chứa chan tình yêu thương, chở che của người thân và bạn vè...</p><p> Nó nhớ lại những tháng ngày đã qua... tuổi thơ đầy khó khăn nhưng ngập đầy tiếng cười khi nó chỉ là một con nhóc loi choi, rồi nó lớn, biết học chữ, biết làm thơ, biết hờn giận, biết yêu cái đẹp... Rồi nó lớn hơn nữa, biết ý thức sự tồn tại của chính mình, biết đến sự xuất hiện của một quy luật của Thượng đế đó là có con trai và con gái, biết số hữu tỷ không phải ra đời khi bạn Mi Mi không đồng ý cho bạn Bin mút chung kẹo mút (để cắn kẹo mút vỡ làm đôi), biết thế giới thật nhiều màu sắc, biết tình bạn thật tuyệt vời... Rồi nó lại lớn thêm, biết cuộc sống xung quanh nó không đẹp đẽ và vành vạnh như nó vẫn tưởng tượng, biết sự thật không phaỉ là tất cả, biết niềm vui không một mình ngự trị trên trái đất mà còn có những nỗi đau, biết cuộc đời có những điều người ta thấy bằng mắt, nghe bằng tai nhưng cũng có những điều người ta phải cảm nhận bằng trái tim và trí tưởng tượng của chính mình, biết tới tình yêu (có lẽ thế) <img src="https://cdn.jsdelivr.net/gh/twitter/twemoji@14.0.2/assets/72x72/1f600.png" class="smilie smilie--emoji" loading="lazy" width="72" height="72" alt=":D" title="Big grin :D" data-smilie="8"data-shortname=":D" /> biết tới sự mất mát, sinh ly tử biệt... nó còn biết nhiều hơn nữa chăng? Hình như nó chỉ đang học hỏi mà thôi...</p><p> Nó mỉm cười! Ánh nắng đã nhuộm vàng khung cửa sổ cũ kỹ.</p><p> Nó sẽ bắt đầu từ đâu....trong miền ký ức lạ kỳ vọng về trong tiềm thức tưởng như đáng lẽ đã ngủ quên...</p><p> Ký ức từ lâu lắm...</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="death00, post: 94956, member: 130547"] Entry... Sáng sớm, nó bị đánh thức bởi tiếng chim bồ câu đằng sau nhà... cu rúc... cu rù... Nó mở cửa sổ đón ánh nắng sớm mùa hạ... Hít hà từng hơi thở để mong những luồng khí quý giá trôi dần cào lồng ngực. Nó ngửi thấy mùi hoa sấu thoang thoảng. Tiếng gió nhẹ thổi vi vu thành một bản nhạc nở tung những nốt thanh âm trong trẻo đang nhảy nhót trong ánh nắng sớm. Chà! Một buổi sớm đẹp! Nó ... đã không còn là trẻ con. Nó đã 22 tuổi rồi. (có ai đó nói đùa... nó đã 22 mùa ổi chín rụng lộp độp ở sân sau...) Thời học sinh, thời sinh viên cũng đã trôi qua... như dòng sông trôi dần về ký ức. Cái ký ức ngọt ngào thấm đầy sự vất vả, cực nhọc nhưng chứa chan tình yêu thương, chở che của người thân và bạn vè... Nó nhớ lại những tháng ngày đã qua... tuổi thơ đầy khó khăn nhưng ngập đầy tiếng cười khi nó chỉ là một con nhóc loi choi, rồi nó lớn, biết học chữ, biết làm thơ, biết hờn giận, biết yêu cái đẹp... Rồi nó lớn hơn nữa, biết ý thức sự tồn tại của chính mình, biết đến sự xuất hiện của một quy luật của Thượng đế đó là có con trai và con gái, biết số hữu tỷ không phải ra đời khi bạn Mi Mi không đồng ý cho bạn Bin mút chung kẹo mút (để cắn kẹo mút vỡ làm đôi), biết thế giới thật nhiều màu sắc, biết tình bạn thật tuyệt vời... Rồi nó lại lớn thêm, biết cuộc sống xung quanh nó không đẹp đẽ và vành vạnh như nó vẫn tưởng tượng, biết sự thật không phaỉ là tất cả, biết niềm vui không một mình ngự trị trên trái đất mà còn có những nỗi đau, biết cuộc đời có những điều người ta thấy bằng mắt, nghe bằng tai nhưng cũng có những điều người ta phải cảm nhận bằng trái tim và trí tưởng tượng của chính mình, biết tới tình yêu (có lẽ thế) :D biết tới sự mất mát, sinh ly tử biệt... nó còn biết nhiều hơn nữa chăng? Hình như nó chỉ đang học hỏi mà thôi... Nó mỉm cười! Ánh nắng đã nhuộm vàng khung cửa sổ cũ kỹ. Nó sẽ bắt đầu từ đâu....trong miền ký ức lạ kỳ vọng về trong tiềm thức tưởng như đáng lẽ đã ngủ quên... Ký ức từ lâu lắm... [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
MUSIC
Nhật ký của Tử thần...
Top