Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Phổ Thông
Ngữ văn THPT
Văn 12
Người lái đò sông Đà - Nguyễn Tuân
Nguyễn Tuân là cây bút rất mực tài hoa, lịch lãm
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="steppe huynh" data-source="post: 142094"><p><span style="font-family: 'arial'"><strong><em> Nguyễn Tuân là con người rất mực tài hoa và uyên bác. </em></strong>Ông am hiểu nhiều môn nghệ thuật khác: hội hoạ, điêu khắc, sân khấu, điện ảnh.v.v, và cả những ngành không liên quan gì đến nghệ thuật như quân sự, võ thuật. Trong sáng tác, ông thường vận dụng con mắt của nhiều ngành nghệ thuật khác nhau để tăng cường khả năng quan sát, diễn tả của</span><a href="https://vnkienthuc.com/forums/nguoi-lai-do-song-da-nguyen-tuan.325/" target="_blank"><span style="font-family: 'arial'"> nghệ thuật văn chương</span></a><span style="font-family: 'arial'">.</span></p><p></p><p style="text-align: center"><span style="font-family: 'arial'">[ATTACH=full]3268[/ATTACH]</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>I. CUỘC ĐỜI</strong></span></p><p></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>1. Tiểu sử</strong></span></p><p></p><p><span style="font-family: 'arial'">a) Nguyễn Tuân (1910-1987) quê ở làng Nhân Mục, nay thuộc phường Nhân Chính, quận Thanh Xuân, Hà Nội. Ông xuất thân trong một gia đình nhà Nho khi Hán học đã tàn.</span></p><p></p><p><span style="font-family: 'arial'">b) Nguyễn Tuân là một nghệ sĩ lớn, một nhà văn hóa lớn.</span></p><p></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>2. Con người </strong></span></p><p></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong><em>a) Nguyễn Tuân là một trí thức có lòng yêu nước nồng nàn và tinh thần dân tộc sâu sắc. </em></strong>Lòng yêu nước của ông có màu sắc riêng: gắn bó đầy tự hào với những giá trị văn hoá nghệ thuật cổ truyền của dân tộc. Ông yêu tha thiết tiếng mẹ đẻ; những kiệt tác văn chương của dân tộc; các làn điệu dân ca; những phong cảnh đẹp của quê hương; những thú chơi tao nhã của người xưa; những món ăn truyền thống thể hiện khẩu vị tinh tế của người Việt…</span></p><p></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong><em>b) Ở<a href="https://vnkienthuc.com/threads/chuyen-de-tong-hop-kien-thuc-tac-pham-nguoi-lai-do-song-da-nguyen-tuan.770/" target="_blank"> Nguyễn Tuân</a> ý thức cá nhân phát triển rất cao. </em></strong>Ông viết văn trước hết để khẳng định cá tính của mình; ông ham du lịch; ông tự gán cho mình một chứng bệnh gọi là chủ nghĩa xê dịch, chủ trương đi để thay thực đơn cho giác quan. Trong sáng tác văn học, ông luôn luôn có ý thức phát huy cá tính, khẳng định phong cách độc đáo của mình.</span></p><p></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong><em>c) Nguyễn Tuân là con người rất mực tài hoa và uyên bác. </em></strong>Ông am hiểu nhiều môn nghệ thuật khác: hội hoạ, điêu khắc, sân khấu, điện ảnh.v.v, và cả những ngành không liên quan gì đến nghệ thuật như quân sự, võ thuật. Trong sáng tác, ông thường vận dụng con mắt của nhiều ngành nghệ thuật khác nhau để tăng cường khả năng quan sát, diễn tả của nghệ thuật văn chương.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong><em>d) Nguyễn Tuân là nhà văn biết quí trọng nghề nghiệp của mình. </em></strong>Cuộc đời sáng tác của Nguyễn Tuân là một quá trình săn tìm và diễn tả cái đẹp. Dường như ông sinh ra để làm nghệ thuật. Ông đối lập dứt khoát nghề văn với thái độ cơ hội, con buôn. Ông coi nghề văn là một hình thái lao động nghiêm túc, thậm chí “khổ hạnh” nữa và ông đã lấy cuộc đời cầm bút hơn nửa thế kỉ của mình để chứng minh cho quan niệm ấy. </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>II. SỰ NGHIỆP VĂN HỌC</strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>1. Quá trình sáng tác và các đề tài chính</strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">a) Nguyễn Tuân không phải là nhà văn thành công ngay từ đầu, ông đã thử bút qua nhiều thể loại: thơ, truyện ngắn, hiện thực, trào phúng. Phải đến <em>Một chuyến đi </em>(1938), <em>Vang bóng một thời </em>(1939) ông mới khẳng định vị trí của mình.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">b) Tác phẩm của Nguyễn Tuân trước Cách mạng tháng Tám chủ yếu xoay quanh ba đề tài: “chủ nghĩa xê dịch” ; vẻ đẹp “vang bóng một thời” và đời sống trụy lạc.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">c) Lòng yêu nước và thái độ bất mãn với xã hội thực dân phong kiến đã đưa Nguyễn Tuân đến với cách mạng và kháng chiến. Từ sau 1945, ông chân thành đem ngòi bút phục vụ những nhiệm vụ chính trị của đất nước.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>2. Phong cách nghệ thuật</strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em><u>Khái niệm phong cách nghệ thuật nhà văn</u>:</em> Phong cách nghệ thuật nhà văn là những nét riêng biệt, độc đáo có ý nghĩa thẩm mĩ trong sáng tác của một nhà văn, nó được tạo thành bởi một cái nhìn độc đáo đối với đời sống và sự thống nhất mang tính ổn định của các phương thức, phương tiện nghệ thuật biểu hiện in đậm dấu ấn của người nghệ sĩ. </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><em><u>Khái quát</u>:</em> <strong>Nguyễn Tuân có một phong cách nghệ thuật rất độc đáo và sâu sắc.</strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> <strong>a) Trong sáng tác của mình, Nguyễn Tuân đã sáng tạo nên </strong></span><a href="https://vnkienthuc.com/threads/phan-tich-hinh-tuong-con-song-da-trong-tuy-but-nguoi-lai-do-song-da-cua-nguyen-tuan.65378/" target="_blank"><span style="font-family: 'arial'"><strong>một thế giới nghệ thuật</strong></span></a><span style="font-family: 'arial'"><strong> hết sức độc đáo, trong đó sự vật được quan sát, khám phá và diễn tả nghiêng về phương diện văn hoá mĩ thuật ; con người được quan sát, khám phá và diễn tả nghiêng về phương diện tài hoa, nghệ sĩ.</strong></span></p><p></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Trước cách mạng, ông tìm cái đẹp còn vương sót lại, cái đẹp của một thời vang bóng. </span></p><p></p><p><span style="font-family: 'arial'">+ Đó là những phong tục đẹp, những thú tiêu dao hưởng lạc lành mạnh và tao nhã của người xưa như: uống trà, nhắm rượu, chơi hoa, chơi chữ đẹp, đánh thơ, thả thơ… </span></p><p></p><p><span style="font-family: 'arial'">+ Thế giới nhân vật mà ông dựng lên là những con người của thời vang bóng ấy. Đó là cụ Nghè Móm nghèo nhưng vẫn giữ thói quen thắp nến bạch lạp để đọc Đường thi sách thạch bản (<em>Thả thơ</em>); là cụ Kép nguyện đem cả cái quãng đời xế chiều của một nhà nho để phụng sự hoa thơm cỏ quí (<em>Hương cuội</em>); là ông Huấn Cao có tài viết chữ rất nhanh và rất đẹp và có nhân cách cao vời (<em>Chữ người tử tù</em>)…</span></p><p></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Sau cách mạng, sáng tác của ông có nhiều thay đổi về đề tài nhưng vẫn thống nhất trong phong cách nghệ thuật. Tiêu biểu cho giai đoạn này là tập tùy bút <em>Sông Đà. </em></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">b) <strong>Nguyễn Tuân quan niệm cái đẹp là những gì gây ấn tượng mạnh, đập mạnh vào giác quan nghệ sĩ.</strong> Ông không thích cái gì bằng phẳng, nhợt nhạt, khuôn phép yên ổn. Ông là nhà văn của những tính cách độc đáo, của những tình cảm, cảm giác mãnh liệt, của những phong cảnh tuyệt mĩ, của gió, bão, núi cao, rừng thiêng, của thác ghềnh dữ dội…</span></p><p></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Thiên nhiên trong văn ông phải là những cảnh tượng hoặc tột cùng dữ dội hoặc tuyệt mĩ tuyệt vời. Những trang viết hay nhất của ông thường là những trang tả đèo cao, vực sâu, tả gió, tả bão, tả thác nước dữ dội, tả những cảnh tượng tuyệt vời thơ mộng. Ông viết về con Sông Đà tuôn dài, tuôn dài như một áng tóc trữ tình … Ông viết về gió Than Uyên làm cho người ngồi trên ngựa hộc máu cam; đá to bằng hột gà cũng bay vù vù, cột </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">nhà chôn một thước ta gió nhổ cả đi. </span></p><p></p><p><span style="font-family: 'arial'">- Con người trong văn ông phải là những tính cách phi thường như ông lái đò Lai Châu vượt qua thác dữ. Gặp những đối tượng như vậy, nhà văn dốc hết vốn kiến thức uyên bác cũng như kho chữ nghĩa phong phú của mình để chạy đua cùng đối tượng. Kết quả là sự ra đời của những trang tuyệt bút .</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">c) <strong>Nguyễn Tuân là cây bút rất mực tài hoa, lịch lãm.</strong> Mô tả một đối tượng nào đấy, ông không chỉ vận dụng những hiểu biết về nghệ thuật văn chương mà còn kết hợp thích đáng những lợi thế kỹ thuật thể hiện của nhiều ngành nghệ thuật khác như hội hoạ, âm nhạc, điện ảnh…kể cả những ngành rất ít khi vận dụng trong văn chương như quân sự, võ thuật.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"> </span></p><p><span style="font-family: 'arial'">d) <strong>Thể tài sáng tác chủ yếu của Nguyễn Tuân phù hợp với phong cách của ông là thể tuỳ bút</strong> – một thể văn có tính chủ quan cao và rất tự do phóng túng. Tuỳ bút của Nguyễn Tuân mang nhiều chất bút kí – một thể văn thiên về thông tin tư liệu. Đây là chỗ tính uyên bác của Nguyễn Tuân càng bộc lộ rõ. Bài "Người lái đò sông Đà" là một bằng chứng tiêu biểu.</span></p><p></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>III. KẾT LUẬN</strong></span></p><p></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>1. </strong>Nguyễn Tuân là một nghệ sĩ lớn, có</span><a href="https://vnkienthuc.com/threads/tong-hop-kien-thuc-co-ban-ve-nguoi-lai-do-song-da.67412/" target="_blank"><span style="font-family: 'arial'"> phong cách nghệ thuật độc đáo</span></a><span style="font-family: 'arial'">, ông xứng đáng là một nhà văn tiêu biểu của thế kỉ XX. </span></p><p></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>2. </strong>Ở Nguyễn Tuân, tài đi liền với tâm, người đọc mến mộ Nguyễn Tuân về tài, nhưng còn trọng ông về nhân cách về tấm lòng của ông đối với đất nước, dân tộc.</span></p><p style="text-align: right"><span style="font-family: 'arial'">( Sưu Tầm ) </span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="steppe huynh, post: 142094"] [FONT=arial][B][I] Nguyễn Tuân là con người rất mực tài hoa và uyên bác. [/I][/B]Ông am hiểu nhiều môn nghệ thuật khác: hội hoạ, điêu khắc, sân khấu, điện ảnh.v.v, và cả những ngành không liên quan gì đến nghệ thuật như quân sự, võ thuật. Trong sáng tác, ông thường vận dụng con mắt của nhiều ngành nghệ thuật khác nhau để tăng cường khả năng quan sát, diễn tả của[/FONT][URL='https://vnkienthuc.com/forums/nguoi-lai-do-song-da-nguyen-tuan.325/'][FONT=arial] nghệ thuật văn chương[/FONT][/URL][FONT=arial].[/FONT] [CENTER][FONT=arial][ATTACH=full]3268._xfImport[/ATTACH][/FONT][/CENTER] [FONT=arial][B]I. CUỘC ĐỜI[/B][/FONT] [FONT=arial][B]1. Tiểu sử[/B][/FONT] [FONT=arial]a) Nguyễn Tuân (1910-1987) quê ở làng Nhân Mục, nay thuộc phường Nhân Chính, quận Thanh Xuân, Hà Nội. Ông xuất thân trong một gia đình nhà Nho khi Hán học đã tàn.[/FONT] [FONT=arial]b) Nguyễn Tuân là một nghệ sĩ lớn, một nhà văn hóa lớn.[/FONT] [FONT=arial][B]2. Con người [/B][/FONT] [FONT=arial][B][I]a) Nguyễn Tuân là một trí thức có lòng yêu nước nồng nàn và tinh thần dân tộc sâu sắc. [/I][/B]Lòng yêu nước của ông có màu sắc riêng: gắn bó đầy tự hào với những giá trị văn hoá nghệ thuật cổ truyền của dân tộc. Ông yêu tha thiết tiếng mẹ đẻ; những kiệt tác văn chương của dân tộc; các làn điệu dân ca; những phong cảnh đẹp của quê hương; những thú chơi tao nhã của người xưa; những món ăn truyền thống thể hiện khẩu vị tinh tế của người Việt…[/FONT] [FONT=arial][B][I]b) Ở[URL='https://vnkienthuc.com/threads/chuyen-de-tong-hop-kien-thuc-tac-pham-nguoi-lai-do-song-da-nguyen-tuan.770/'] Nguyễn Tuân[/URL] ý thức cá nhân phát triển rất cao. [/I][/B]Ông viết văn trước hết để khẳng định cá tính của mình; ông ham du lịch; ông tự gán cho mình một chứng bệnh gọi là chủ nghĩa xê dịch, chủ trương đi để thay thực đơn cho giác quan. Trong sáng tác văn học, ông luôn luôn có ý thức phát huy cá tính, khẳng định phong cách độc đáo của mình.[/FONT] [FONT=arial][B][I]c) Nguyễn Tuân là con người rất mực tài hoa và uyên bác. [/I][/B]Ông am hiểu nhiều môn nghệ thuật khác: hội hoạ, điêu khắc, sân khấu, điện ảnh.v.v, và cả những ngành không liên quan gì đến nghệ thuật như quân sự, võ thuật. Trong sáng tác, ông thường vận dụng con mắt của nhiều ngành nghệ thuật khác nhau để tăng cường khả năng quan sát, diễn tả của nghệ thuật văn chương. [B][I]d) Nguyễn Tuân là nhà văn biết quí trọng nghề nghiệp của mình. [/I][/B]Cuộc đời sáng tác của Nguyễn Tuân là một quá trình săn tìm và diễn tả cái đẹp. Dường như ông sinh ra để làm nghệ thuật. Ông đối lập dứt khoát nghề văn với thái độ cơ hội, con buôn. Ông coi nghề văn là một hình thái lao động nghiêm túc, thậm chí “khổ hạnh” nữa và ông đã lấy cuộc đời cầm bút hơn nửa thế kỉ của mình để chứng minh cho quan niệm ấy. [B]II. SỰ NGHIỆP VĂN HỌC[/B] [B]1. Quá trình sáng tác và các đề tài chính[/B] a) Nguyễn Tuân không phải là nhà văn thành công ngay từ đầu, ông đã thử bút qua nhiều thể loại: thơ, truyện ngắn, hiện thực, trào phúng. Phải đến [I]Một chuyến đi [/I](1938), [I]Vang bóng một thời [/I](1939) ông mới khẳng định vị trí của mình. b) Tác phẩm của Nguyễn Tuân trước Cách mạng tháng Tám chủ yếu xoay quanh ba đề tài: “chủ nghĩa xê dịch” ; vẻ đẹp “vang bóng một thời” và đời sống trụy lạc. c) Lòng yêu nước và thái độ bất mãn với xã hội thực dân phong kiến đã đưa Nguyễn Tuân đến với cách mạng và kháng chiến. Từ sau 1945, ông chân thành đem ngòi bút phục vụ những nhiệm vụ chính trị của đất nước. [B]2. Phong cách nghệ thuật[/B] [I][U]Khái niệm phong cách nghệ thuật nhà văn[/U]:[/I] Phong cách nghệ thuật nhà văn là những nét riêng biệt, độc đáo có ý nghĩa thẩm mĩ trong sáng tác của một nhà văn, nó được tạo thành bởi một cái nhìn độc đáo đối với đời sống và sự thống nhất mang tính ổn định của các phương thức, phương tiện nghệ thuật biểu hiện in đậm dấu ấn của người nghệ sĩ. [I][U]Khái quát[/U]:[/I] [B]Nguyễn Tuân có một phong cách nghệ thuật rất độc đáo và sâu sắc.[/B] [B]a) Trong sáng tác của mình, Nguyễn Tuân đã sáng tạo nên [/B][/FONT][URL='https://vnkienthuc.com/threads/phan-tich-hinh-tuong-con-song-da-trong-tuy-but-nguoi-lai-do-song-da-cua-nguyen-tuan.65378/'][FONT=arial][B]một thế giới nghệ thuật[/B][/FONT][/URL][FONT=arial][B] hết sức độc đáo, trong đó sự vật được quan sát, khám phá và diễn tả nghiêng về phương diện văn hoá mĩ thuật ; con người được quan sát, khám phá và diễn tả nghiêng về phương diện tài hoa, nghệ sĩ.[/B][/FONT] [FONT=arial]- Trước cách mạng, ông tìm cái đẹp còn vương sót lại, cái đẹp của một thời vang bóng. [/FONT] [FONT=arial]+ Đó là những phong tục đẹp, những thú tiêu dao hưởng lạc lành mạnh và tao nhã của người xưa như: uống trà, nhắm rượu, chơi hoa, chơi chữ đẹp, đánh thơ, thả thơ… [/FONT] [FONT=arial]+ Thế giới nhân vật mà ông dựng lên là những con người của thời vang bóng ấy. Đó là cụ Nghè Móm nghèo nhưng vẫn giữ thói quen thắp nến bạch lạp để đọc Đường thi sách thạch bản ([I]Thả thơ[/I]); là cụ Kép nguyện đem cả cái quãng đời xế chiều của một nhà nho để phụng sự hoa thơm cỏ quí ([I]Hương cuội[/I]); là ông Huấn Cao có tài viết chữ rất nhanh và rất đẹp và có nhân cách cao vời ([I]Chữ người tử tù[/I])…[/FONT] [FONT=arial]- Sau cách mạng, sáng tác của ông có nhiều thay đổi về đề tài nhưng vẫn thống nhất trong phong cách nghệ thuật. Tiêu biểu cho giai đoạn này là tập tùy bút [I]Sông Đà. [/I] b) [B]Nguyễn Tuân quan niệm cái đẹp là những gì gây ấn tượng mạnh, đập mạnh vào giác quan nghệ sĩ.[/B] Ông không thích cái gì bằng phẳng, nhợt nhạt, khuôn phép yên ổn. Ông là nhà văn của những tính cách độc đáo, của những tình cảm, cảm giác mãnh liệt, của những phong cảnh tuyệt mĩ, của gió, bão, núi cao, rừng thiêng, của thác ghềnh dữ dội…[/FONT] [FONT=arial]- Thiên nhiên trong văn ông phải là những cảnh tượng hoặc tột cùng dữ dội hoặc tuyệt mĩ tuyệt vời. Những trang viết hay nhất của ông thường là những trang tả đèo cao, vực sâu, tả gió, tả bão, tả thác nước dữ dội, tả những cảnh tượng tuyệt vời thơ mộng. Ông viết về con Sông Đà tuôn dài, tuôn dài như một áng tóc trữ tình … Ông viết về gió Than Uyên làm cho người ngồi trên ngựa hộc máu cam; đá to bằng hột gà cũng bay vù vù, cột nhà chôn một thước ta gió nhổ cả đi. [/FONT] [FONT=arial]- Con người trong văn ông phải là những tính cách phi thường như ông lái đò Lai Châu vượt qua thác dữ. Gặp những đối tượng như vậy, nhà văn dốc hết vốn kiến thức uyên bác cũng như kho chữ nghĩa phong phú của mình để chạy đua cùng đối tượng. Kết quả là sự ra đời của những trang tuyệt bút . c) [B]Nguyễn Tuân là cây bút rất mực tài hoa, lịch lãm.[/B] Mô tả một đối tượng nào đấy, ông không chỉ vận dụng những hiểu biết về nghệ thuật văn chương mà còn kết hợp thích đáng những lợi thế kỹ thuật thể hiện của nhiều ngành nghệ thuật khác như hội hoạ, âm nhạc, điện ảnh…kể cả những ngành rất ít khi vận dụng trong văn chương như quân sự, võ thuật. d) [B]Thể tài sáng tác chủ yếu của Nguyễn Tuân phù hợp với phong cách của ông là thể tuỳ bút[/B] – một thể văn có tính chủ quan cao và rất tự do phóng túng. Tuỳ bút của Nguyễn Tuân mang nhiều chất bút kí – một thể văn thiên về thông tin tư liệu. Đây là chỗ tính uyên bác của Nguyễn Tuân càng bộc lộ rõ. Bài "Người lái đò sông Đà" là một bằng chứng tiêu biểu.[/FONT] [FONT=arial][B]III. KẾT LUẬN[/B][/FONT] [FONT=arial][B]1. [/B]Nguyễn Tuân là một nghệ sĩ lớn, có[/FONT][URL='https://vnkienthuc.com/threads/tong-hop-kien-thuc-co-ban-ve-nguoi-lai-do-song-da.67412/'][FONT=arial] phong cách nghệ thuật độc đáo[/FONT][/URL][FONT=arial], ông xứng đáng là một nhà văn tiêu biểu của thế kỉ XX. [/FONT] [FONT=arial][B]2. [/B]Ở Nguyễn Tuân, tài đi liền với tâm, người đọc mến mộ Nguyễn Tuân về tài, nhưng còn trọng ông về nhân cách về tấm lòng của ông đối với đất nước, dân tộc.[/FONT] [RIGHT][FONT=arial]( Sưu Tầm ) [/FONT][/RIGHT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Phổ Thông
Ngữ văn THPT
Văn 12
Người lái đò sông Đà - Nguyễn Tuân
Nguyễn Tuân là cây bút rất mực tài hoa, lịch lãm
Top