Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
TÂM LÍ HỌC
Tâm lý học Tổng quát
Ngụy biện của tôi về Facebook
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="rubi_mos2002" data-source="post: 154635" data-attributes="member: 50878"><p><span style="font-family: 'arial'">Tham khảo</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">My Quibble With Facebook</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Why sharing our thoughts and feelings renders them less special.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Published on May 11, 2012 by Sonja Lyubomirsky, Ph.D. in How of Happiness</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"><strong>Tại sao chia sẻ những suy nghĩ và cảm xúc của chúng ta làm chúng trở nên kém đặc biệt hơn</strong></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Cuối cùng tôi đã nhận ra lý do tại sao tôi không thích dùng Facebook. Đó không phải là những lí do rõ ràng: Không phải cách con người lẫn lộn giữa lòng tự trọng và sự tôn trọng với số lượng “bạn bè” và “lượt like” của họ hoặc những người gửi ảnh có xu hướng “dãn nhãn” cho bản thân họ. Nó thậm chí không phải là sự ngớ ngẩn của những thông báo của hầu hết mọi người (nói thật, trừ khi bạn là bạn rất thân của tôi, tôi không quan tâm đến chuyến cắm trại vào cuối tuần của bạn). </span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Lý do tôi hầu như không có được niềm vui nào với Facebook đó là <strong>nó tầm thường hóa những người bạn của chúng ta</strong>, những thành viên gia đình, những người quen và đồng nghiệp của chúng ta. Nó làm cho những con người độc nhất có những phẩm chất kích thích sự tò mò được giữ kín và biến họ thành người bình thường, tầm thường và đôi lúc thậm chí là tẻ nhạt.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">1 trong những “người bạn” Facebook của tôi là 1 đồng nghiệp tôi thực sự thích. Tôi chỉ gặp được anh ấy tại những hội nghị - 1 năm 1 lần – và tôi luôn thấy nó là điều thú vị khi có cơ hội dành thời gian với anh ấy. Anh ấy thú vị, hài hước và 1 chút bí ẩn, khó hiểu. Mỗi lần tôi gặp anh, tôi nhìn thấy 1 chút xíu của khía cạnh khác biệt ở anh, và lúc nào cũng khám phá được điều gì đó mới lạ. Nhưng trên Facebook, anh ấy chỉ là 1 anh chàng bình thường. Đó không phải vì những thông báo trên Facebook của anh là nhảm nhí hoặc gây bực bội – đôi lúc chúng thật dễ thương hoặc kích thích suy ngẫm. Nhưng, có lẽ do tiết lộ quá nhiều về bản thân anh, anh trở thành 1 Joe bình thường. Trong 1 cuộc trò chuyện ngoài đời, lời tự thú của anh vì xúc động bởi chiến công mới nhất của con trai anh có thể là 1 khoảnh khắc đánh nhớ hoặc đặc biệt, nhưng lời tự thú tương tự trên Facebook làm anh không khác biệt so với 5.6 tỷ phụ huynh trên thế giới. Khi chúng ta cô đọng thành 2 dòng và đăng lên Facebook cho cả thế giới xem thì những suy nghĩ và cảm xúc của chúng ta không còn quá đặc biệt nữa.</span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Nguồn: PsychologyToday</span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="rubi_mos2002, post: 154635, member: 50878"] [FONT=arial]Tham khảo My Quibble With Facebook Why sharing our thoughts and feelings renders them less special. Published on May 11, 2012 by Sonja Lyubomirsky, Ph.D. in How of Happiness [B]Tại sao chia sẻ những suy nghĩ và cảm xúc của chúng ta làm chúng trở nên kém đặc biệt hơn[/B] Cuối cùng tôi đã nhận ra lý do tại sao tôi không thích dùng Facebook. Đó không phải là những lí do rõ ràng: Không phải cách con người lẫn lộn giữa lòng tự trọng và sự tôn trọng với số lượng “bạn bè” và “lượt like” của họ hoặc những người gửi ảnh có xu hướng “dãn nhãn” cho bản thân họ. Nó thậm chí không phải là sự ngớ ngẩn của những thông báo của hầu hết mọi người (nói thật, trừ khi bạn là bạn rất thân của tôi, tôi không quan tâm đến chuyến cắm trại vào cuối tuần của bạn). Lý do tôi hầu như không có được niềm vui nào với Facebook đó là [B]nó tầm thường hóa những người bạn của chúng ta[/B], những thành viên gia đình, những người quen và đồng nghiệp của chúng ta. Nó làm cho những con người độc nhất có những phẩm chất kích thích sự tò mò được giữ kín và biến họ thành người bình thường, tầm thường và đôi lúc thậm chí là tẻ nhạt. 1 trong những “người bạn” Facebook của tôi là 1 đồng nghiệp tôi thực sự thích. Tôi chỉ gặp được anh ấy tại những hội nghị - 1 năm 1 lần – và tôi luôn thấy nó là điều thú vị khi có cơ hội dành thời gian với anh ấy. Anh ấy thú vị, hài hước và 1 chút bí ẩn, khó hiểu. Mỗi lần tôi gặp anh, tôi nhìn thấy 1 chút xíu của khía cạnh khác biệt ở anh, và lúc nào cũng khám phá được điều gì đó mới lạ. Nhưng trên Facebook, anh ấy chỉ là 1 anh chàng bình thường. Đó không phải vì những thông báo trên Facebook của anh là nhảm nhí hoặc gây bực bội – đôi lúc chúng thật dễ thương hoặc kích thích suy ngẫm. Nhưng, có lẽ do tiết lộ quá nhiều về bản thân anh, anh trở thành 1 Joe bình thường. Trong 1 cuộc trò chuyện ngoài đời, lời tự thú của anh vì xúc động bởi chiến công mới nhất của con trai anh có thể là 1 khoảnh khắc đánh nhớ hoặc đặc biệt, nhưng lời tự thú tương tự trên Facebook làm anh không khác biệt so với 5.6 tỷ phụ huynh trên thế giới. Khi chúng ta cô đọng thành 2 dòng và đăng lên Facebook cho cả thế giới xem thì những suy nghĩ và cảm xúc của chúng ta không còn quá đặc biệt nữa. Nguồn: PsychologyToday[/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
TÂM LÍ HỌC
Tâm lý học Tổng quát
Ngụy biện của tôi về Facebook
Top