Hoàng Thịnh
Member
- Xu
- 0
Người nông dân và hạt thóc
View attachment 11008
Một hôm, có một người hỏi người nông dân có phải anh ta đã gieo lúa.
Người nông dân trả lời: “ Không, vì tôi luon sợ là trời sẽ không mưa.”
Người kia lạ hỏi: “thế anh đã trồng cây ông chưa?”
Người nông dân đáp: “Tôi sợ lũ côn trùng sẽ ăn hết.”
Thế người kia đành hỏi: “Vậy rốt cuộc anh đã trồng thứ gì?”
Người nông dân đáp: “Tôi chẳng trồng thứ gì hết, tôi muốn đảm bảo an toàn mà.”
Lời bình:
Một người không bao giờ muốn mạo hiểm, chỉ có mọt cách duy nhất là không làm gì cả, cũng giống như người nông dân kia, sẽ mãi mãi không có thứ gì, không làm được gì. Họ không muốn chịu khổ cũng như nỗi đau, nhưng vì thế mà họ sẽ không được học hỏi, thay đổi, trưởng thành, cảm nhận tình yêu hay cuộc sống. Họ bị trói buộc bởi chính thái độ của mình, như là những kẻ nô lệ bị mất tự do.
Theo sách Cuộc sống dạy ta điều gì?
View attachment 11008
Một hôm, có một người hỏi người nông dân có phải anh ta đã gieo lúa.
Người nông dân trả lời: “ Không, vì tôi luon sợ là trời sẽ không mưa.”
Người kia lạ hỏi: “thế anh đã trồng cây ông chưa?”
Người nông dân đáp: “Tôi sợ lũ côn trùng sẽ ăn hết.”
Thế người kia đành hỏi: “Vậy rốt cuộc anh đã trồng thứ gì?”
Người nông dân đáp: “Tôi chẳng trồng thứ gì hết, tôi muốn đảm bảo an toàn mà.”
Lời bình:
Một người không bao giờ muốn mạo hiểm, chỉ có mọt cách duy nhất là không làm gì cả, cũng giống như người nông dân kia, sẽ mãi mãi không có thứ gì, không làm được gì. Họ không muốn chịu khổ cũng như nỗi đau, nhưng vì thế mà họ sẽ không được học hỏi, thay đổi, trưởng thành, cảm nhận tình yêu hay cuộc sống. Họ bị trói buộc bởi chính thái độ của mình, như là những kẻ nô lệ bị mất tự do.
Theo sách Cuộc sống dạy ta điều gì?