ThangLongVN
New member
- Xu
- 0
Người điếc, người mù và người khỏe mạnh
Có một khe núi địa thế hiểm trở, ở dưới vực là dòng nước cuồn cuộn chảy xiết, có vài sợi dây sắt nối liền hai bên bờ chính là chiếc cầu để đi qua.
Có bốn người, một người điếc, một người mù và hai khỏe mạnh đi cùng nhau.
Lần lượt từng người một đi qua chiếc cầu. Kết quả là: người mù, người điếc và một người khỏe mạnh qua cầu, người còn lại bị rớt xuống vực sâu.
Lẽ nào người khỏe mạnh đầy đủ lại không bằng người mù và người điếc hay sao?
Nhược điểm của anh ta lại chính là do anh ta có đầy đủ mọi thứ.
Người mù nói: “ Tôi không thể nhìn thấy núi non hiểm trở, cảnh rừng thiêng nước độc,tâm trạng bình tĩnh bám dây vượt qua cầu; người điếc nói :” Tôi thì không nghe được tiếng gào thét của nước bên dưới, nỗi lo sợ cũng giảm đi phần nào”; người khỏe mạnh kia nói:” Tôi bước qua cầu của tôi, vưc sâu thăm thẳm liên, can gì đến tôi, nước cuồn cuộn chảy cũng liên can gì đến tôi, những gì tôi cần chú ý đến chỉ là làm sao để vững vàng bước qua chiếc cầu.
Lời bình:
Nhiều khi, thành công chính là ở cách đi qua sợi dây bằng sắc kia, nguyên nhân thất bại không phải do trí tuệ hay hay sức mạnh mà do môi trường xung quanh, những gì tai nghe mắt thấy lại làm ta hoảng sợ. Thành công của tâm lý, thì ra là ở đây.
Có một khe núi địa thế hiểm trở, ở dưới vực là dòng nước cuồn cuộn chảy xiết, có vài sợi dây sắt nối liền hai bên bờ chính là chiếc cầu để đi qua.
Có bốn người, một người điếc, một người mù và hai khỏe mạnh đi cùng nhau.
Lần lượt từng người một đi qua chiếc cầu. Kết quả là: người mù, người điếc và một người khỏe mạnh qua cầu, người còn lại bị rớt xuống vực sâu.
Lẽ nào người khỏe mạnh đầy đủ lại không bằng người mù và người điếc hay sao?
Nhược điểm của anh ta lại chính là do anh ta có đầy đủ mọi thứ.
Người mù nói: “ Tôi không thể nhìn thấy núi non hiểm trở, cảnh rừng thiêng nước độc,tâm trạng bình tĩnh bám dây vượt qua cầu; người điếc nói :” Tôi thì không nghe được tiếng gào thét của nước bên dưới, nỗi lo sợ cũng giảm đi phần nào”; người khỏe mạnh kia nói:” Tôi bước qua cầu của tôi, vưc sâu thăm thẳm liên, can gì đến tôi, nước cuồn cuộn chảy cũng liên can gì đến tôi, những gì tôi cần chú ý đến chỉ là làm sao để vững vàng bước qua chiếc cầu.
Lời bình:
Nhiều khi, thành công chính là ở cách đi qua sợi dây bằng sắc kia, nguyên nhân thất bại không phải do trí tuệ hay hay sức mạnh mà do môi trường xung quanh, những gì tai nghe mắt thấy lại làm ta hoảng sợ. Thành công của tâm lý, thì ra là ở đây.
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: