Người Trung Hoa nổi tiếng là những Thương gia giỏi, rất tinh thông nghề nghiệp lại lắm mưu mẹo trong kinh doanh, câu chuyện dưới đây có thể phần nào nói lên điều đó.
Một thương gia buôn bán hàng châu báu ngọc ngà tên là Giám Chỉ Tử, là người nổi tiếng thông minh và lắm mưu mẹo trong kinh doanh. Một hôm, Giám Chỉ Tử gặp một người đang bán một viên ngọc trên phố. Mọi người đang xúm lại xem hàng. Giám Chỉ Tử là dân trong nghề, thấy có người bán ngọc là len lỏi vào xem tận mắt cho bằng được. Giám Chỉ Tử thấy viên ngọc to, trong sáng, không tì vết, xứng đáng nhận được trăm lạng bạc. Nhưng nếu được gia công tinh chế thêm, thì giá tới ngàn lượng. Kinh nghiệm lâu năm trong nghề mách bảo Giám Chỉ Tử. Đây là món làm ăn có lãi lớn, viên ngọc thuộc loại thượng hạng, sau khi chế tạo xong sẽ có giá trị rất lớn.
Nhưng Giám Chỉ Tử hiểu rằng, mình nhìn ra giá trị viên ngọc, thì nhiều người cũng nhận ra. Hơn nữa Giám Chỉ Tử còn biết, ở trong cùng ngành nghề, nhiều người còn giàu có và có thế lực mạnh hơn mình nhiều. Nên cơ hội dành cho Giám Chỉ Tử có thể mua được viên ngọc quý này là rất nhỏ.
Đầu óc linh hoạt chuyển động, bất chợt Giám Chỉ Tử nảy ra một mẹo, khi đến lượt cầm viên ngọc để xem. Giám Chỉ Tử làm như lỡ tay, đánh rơi viên ngọc xuống đất, làm cho viên ngọc bị sứt vỡ một miếng nhỏ. Vì thế Giám Chỉ Tử bèn nhanh miệng ngỏ lời xin lỗi và xin bồi thường cho chủ viên ngọc trăm lượng bạc như rao bán, và xin nhận viên ngọc đã bị sứt vỡ, giá trị đã bị giảm đi rất nhiều.
Các Thương gia khác thấy viên ngọc bị sứt vỡ, tuy có vẻ tiếc rẻ nhưng cũng không ai chịu xem xét kỹ thêm, liền bỏ đi không muốn tranh mua nữa. Điều này quả đúng ý của Giám Chỉ Tử. Hắn liền giao ngay tiền cho người chủ viên ngọc như sợ bị từ chối, nhận lấy viên ngọc sứt vỡ, rồi bỏ đi thật nhanh. Về đến nhà. Giám Chỉ Tử cho gia công thành hai viên ngọc nhỏ hơn, có hình dáng rất đẹp, chất ngọc sáng láng trong veo không tì vết, rõ ràng là hai viên ngọc quý báu, bán được cả ngàn lượng bạc. Kiếm được lãi gấp 10 lần số tiền bỏ ra để bồi thường cho viên ngọc quý trước đó.
Sưu tầm.
Một thương gia buôn bán hàng châu báu ngọc ngà tên là Giám Chỉ Tử, là người nổi tiếng thông minh và lắm mưu mẹo trong kinh doanh. Một hôm, Giám Chỉ Tử gặp một người đang bán một viên ngọc trên phố. Mọi người đang xúm lại xem hàng. Giám Chỉ Tử là dân trong nghề, thấy có người bán ngọc là len lỏi vào xem tận mắt cho bằng được. Giám Chỉ Tử thấy viên ngọc to, trong sáng, không tì vết, xứng đáng nhận được trăm lạng bạc. Nhưng nếu được gia công tinh chế thêm, thì giá tới ngàn lượng. Kinh nghiệm lâu năm trong nghề mách bảo Giám Chỉ Tử. Đây là món làm ăn có lãi lớn, viên ngọc thuộc loại thượng hạng, sau khi chế tạo xong sẽ có giá trị rất lớn.
Nhưng Giám Chỉ Tử hiểu rằng, mình nhìn ra giá trị viên ngọc, thì nhiều người cũng nhận ra. Hơn nữa Giám Chỉ Tử còn biết, ở trong cùng ngành nghề, nhiều người còn giàu có và có thế lực mạnh hơn mình nhiều. Nên cơ hội dành cho Giám Chỉ Tử có thể mua được viên ngọc quý này là rất nhỏ.
Đầu óc linh hoạt chuyển động, bất chợt Giám Chỉ Tử nảy ra một mẹo, khi đến lượt cầm viên ngọc để xem. Giám Chỉ Tử làm như lỡ tay, đánh rơi viên ngọc xuống đất, làm cho viên ngọc bị sứt vỡ một miếng nhỏ. Vì thế Giám Chỉ Tử bèn nhanh miệng ngỏ lời xin lỗi và xin bồi thường cho chủ viên ngọc trăm lượng bạc như rao bán, và xin nhận viên ngọc đã bị sứt vỡ, giá trị đã bị giảm đi rất nhiều.
Các Thương gia khác thấy viên ngọc bị sứt vỡ, tuy có vẻ tiếc rẻ nhưng cũng không ai chịu xem xét kỹ thêm, liền bỏ đi không muốn tranh mua nữa. Điều này quả đúng ý của Giám Chỉ Tử. Hắn liền giao ngay tiền cho người chủ viên ngọc như sợ bị từ chối, nhận lấy viên ngọc sứt vỡ, rồi bỏ đi thật nhanh. Về đến nhà. Giám Chỉ Tử cho gia công thành hai viên ngọc nhỏ hơn, có hình dáng rất đẹp, chất ngọc sáng láng trong veo không tì vết, rõ ràng là hai viên ngọc quý báu, bán được cả ngàn lượng bạc. Kiếm được lãi gấp 10 lần số tiền bỏ ra để bồi thường cho viên ngọc quý trước đó.
Sưu tầm.