Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Thơ ca chọn lọc
Nghiệm nguyên
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="kastryas" data-source="post: 15672" data-attributes="member: 5500"><p>Ai đã vượt lên chính mình bằng hành động tự phủ định?</p><p></p><p> Xin thưa, đó là hắn, kẻ luôn làm ồn những giấc ngủ của chúng tôi.</p><p></p><p> Hắn luôn mồm nói hắn không tồn tại, nhưng rồi hắn vẫn cứ quấy rầy những giấc ngủ của chúng tôi.</p><p></p><p> Đó là cách nói của chúng tôi về hắn.</p><p></p><p>Nói đơn giản hơn chúng tôi thấy hắn là một kẻ bịp bợm. Nhưng hắn luôn đúng. Có phải kẻ bịp bợm luôn đúng? Phải, kẻ bịp bợm luôn đúng, bởi đó là sự diễn giải cao độ nhất.</p><p></p><p>Một ngày nọ hắn đến trong lúc chúng tôi đang ngủ và hỏi: “Thế nào là to lớn?”. Chúng tôi nói: “To lớn là mênh mông”. Hắn lại hỏi: “Thế nào là mênh mông?”. Chúng tôi nói: “Mênh mông là bát ngát”. Hắn cười và hỏi: “Vậy thế nào là bát ngát?”. Chúng tôi lý giải cho hắn hiểu bát ngát là một khoảng to lớn và mênh mông. Hắn phá lên cười và bảo đó là sự ngông cuồng của diễn giải.</p><p></p><p>Một ngày khác, hắn đến và nói: “Tất cả đều dựa trên nguyên tắc không”. Chúng tôi nói: “Kẻ lữ hành cần có nhiều nước”. Hắn lại nói: “Đó là sự ngông cuồng của diễn giải”. Rồi hắn vào nhà tắm của chúng tôi, lát sau hắn bước ra và thơm lừng. Chúng tôi nói “mùi hương rất thơm”. Hắn cười và bảo chúng tôi: “Tôi cần sự thật hơn những sự thật.”</p><p></p><p>Hắn là một kẻ bịp bợm. Những người tôn trọng sự thật đều nói hắn là một kẻ bịp bợm. Hắn rất ngỗ ngược, hắn luôn phủ định chính hắn và la lớn rằng: “Tôi chẳng phải là tôi, tôi là sự thật, sự thật cách xa diễn giải và tôi không nhìn thấy mình, sự thật bất hạnh ấy.”</p><p></p><p>Có hôm hắn mang tới cho chúng tôi một bức tranh về nguồn gốc của các loài và nói: “Các sinh vật khoẻ nhất và dễ thích nghi nhất đã sống sót.” Hắn còn nói: “Đấy, trước kia chim chỉ biết bò, chúng không bao giờ vỗ cánh”. Hắn hỏi chúng tôi đâu là sự thật. Chúng tôi quay đi. Hắn la lớn: “Sự ngông cuồng của diễn giải.”</p><p></p><p>Một ngày khác, hắn đưa ra một vật có hình như những đồng xu và nói với chúng tôi: “Đây là tiền đồng Carthage, những binh sĩ Carthage đã uống máu trong thời chiến Punic.” Rồi hắn cười sặc sụa: “Hãy nhìn xem, trên đồng tiền, một chú ngựa và đôi cánh, sự khác nhau giữa bay và chạy”. Chúng tôi la lớn “Một kẻ bịp bợm”. Hắn gào lên: “Sự ngông cuồng của diễn giải.”</p><p></p><p>Hắn đúng là một kẻ bịp bợm nhất đời. Có lần hắn còn nói: “Sự dài ra hay ngắn lại ở lỗ mũi của một ả đàn bà cũng có thể sinh ra máu hoặc hoa hồng cho nhân loại”. Chúng tôi đuổi hắn ra khỏi nhà và thề không bao giờ cho hắn bước lên thềm một lần nữa.</p><p></p><p>Nhưng rồi chúng tôi nhớ hắn.</p><p></p><p>Khi trở lại hắn vẫn là một kẻ bịp bợm. Hắn hỏi chúng tôi: “Đã đọc trắng chưa?”. Chúng tôi nghĩ hắn đã điên loạn. Hắn nói: “Chưa đúng không, vậy thì hãy đứng bên ngoài và đừng bao giờ gõ cửa”. Bây giờ thì chúng tôi tin chắc hắn từ một kẻ bịp bợm chuyển thành phường điên loạn. Nhiều kẻ trong chúng tôi đã khóc vì cảm thương cho hắn.</p><p></p><p>“Có những thú nhận trở nên muộn màng, hãy tô màu cho những huyền thoại”. Khi từ giã chúng tôi hắn đã nói thế.</p><p></p><p>Chúng tôi lại nhớ hắn. Chúng tôi đến nhà hắn và chợt nhận ra: một ngôi nhà không hề có cửa.</p><p></p><p>Rồi nghe nói hắn chết, người ta kháo nhau rằng hắn chết đuối bên một bờ sông. Hắn chết khi nhìn thấy dưới nước một kẻ như hắn nhưng rõ nét hơn.</p><p></p><p>Cuộc sống của chúng tôi tạm thời yên ổn cho đến một ngày chúng tôi nhận ra trái đất hình tròn và nó không phải là vĩnh cửu.</p><p></p><p>Và sự điên loạn của hắn chưa có mẫu tự của một thứ ngôn ngữ nào có thể diễn giải.</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="kastryas, post: 15672, member: 5500"] Ai đã vượt lên chính mình bằng hành động tự phủ định? Xin thưa, đó là hắn, kẻ luôn làm ồn những giấc ngủ của chúng tôi. Hắn luôn mồm nói hắn không tồn tại, nhưng rồi hắn vẫn cứ quấy rầy những giấc ngủ của chúng tôi. Đó là cách nói của chúng tôi về hắn. Nói đơn giản hơn chúng tôi thấy hắn là một kẻ bịp bợm. Nhưng hắn luôn đúng. Có phải kẻ bịp bợm luôn đúng? Phải, kẻ bịp bợm luôn đúng, bởi đó là sự diễn giải cao độ nhất. Một ngày nọ hắn đến trong lúc chúng tôi đang ngủ và hỏi: “Thế nào là to lớn?”. Chúng tôi nói: “To lớn là mênh mông”. Hắn lại hỏi: “Thế nào là mênh mông?”. Chúng tôi nói: “Mênh mông là bát ngát”. Hắn cười và hỏi: “Vậy thế nào là bát ngát?”. Chúng tôi lý giải cho hắn hiểu bát ngát là một khoảng to lớn và mênh mông. Hắn phá lên cười và bảo đó là sự ngông cuồng của diễn giải. Một ngày khác, hắn đến và nói: “Tất cả đều dựa trên nguyên tắc không”. Chúng tôi nói: “Kẻ lữ hành cần có nhiều nước”. Hắn lại nói: “Đó là sự ngông cuồng của diễn giải”. Rồi hắn vào nhà tắm của chúng tôi, lát sau hắn bước ra và thơm lừng. Chúng tôi nói “mùi hương rất thơm”. Hắn cười và bảo chúng tôi: “Tôi cần sự thật hơn những sự thật.” Hắn là một kẻ bịp bợm. Những người tôn trọng sự thật đều nói hắn là một kẻ bịp bợm. Hắn rất ngỗ ngược, hắn luôn phủ định chính hắn và la lớn rằng: “Tôi chẳng phải là tôi, tôi là sự thật, sự thật cách xa diễn giải và tôi không nhìn thấy mình, sự thật bất hạnh ấy.” Có hôm hắn mang tới cho chúng tôi một bức tranh về nguồn gốc của các loài và nói: “Các sinh vật khoẻ nhất và dễ thích nghi nhất đã sống sót.” Hắn còn nói: “Đấy, trước kia chim chỉ biết bò, chúng không bao giờ vỗ cánh”. Hắn hỏi chúng tôi đâu là sự thật. Chúng tôi quay đi. Hắn la lớn: “Sự ngông cuồng của diễn giải.” Một ngày khác, hắn đưa ra một vật có hình như những đồng xu và nói với chúng tôi: “Đây là tiền đồng Carthage, những binh sĩ Carthage đã uống máu trong thời chiến Punic.” Rồi hắn cười sặc sụa: “Hãy nhìn xem, trên đồng tiền, một chú ngựa và đôi cánh, sự khác nhau giữa bay và chạy”. Chúng tôi la lớn “Một kẻ bịp bợm”. Hắn gào lên: “Sự ngông cuồng của diễn giải.” Hắn đúng là một kẻ bịp bợm nhất đời. Có lần hắn còn nói: “Sự dài ra hay ngắn lại ở lỗ mũi của một ả đàn bà cũng có thể sinh ra máu hoặc hoa hồng cho nhân loại”. Chúng tôi đuổi hắn ra khỏi nhà và thề không bao giờ cho hắn bước lên thềm một lần nữa. Nhưng rồi chúng tôi nhớ hắn. Khi trở lại hắn vẫn là một kẻ bịp bợm. Hắn hỏi chúng tôi: “Đã đọc trắng chưa?”. Chúng tôi nghĩ hắn đã điên loạn. Hắn nói: “Chưa đúng không, vậy thì hãy đứng bên ngoài và đừng bao giờ gõ cửa”. Bây giờ thì chúng tôi tin chắc hắn từ một kẻ bịp bợm chuyển thành phường điên loạn. Nhiều kẻ trong chúng tôi đã khóc vì cảm thương cho hắn. “Có những thú nhận trở nên muộn màng, hãy tô màu cho những huyền thoại”. Khi từ giã chúng tôi hắn đã nói thế. Chúng tôi lại nhớ hắn. Chúng tôi đến nhà hắn và chợt nhận ra: một ngôi nhà không hề có cửa. Rồi nghe nói hắn chết, người ta kháo nhau rằng hắn chết đuối bên một bờ sông. Hắn chết khi nhìn thấy dưới nước một kẻ như hắn nhưng rõ nét hơn. Cuộc sống của chúng tôi tạm thời yên ổn cho đến một ngày chúng tôi nhận ra trái đất hình tròn và nó không phải là vĩnh cửu. Và sự điên loạn của hắn chưa có mẫu tự của một thứ ngôn ngữ nào có thể diễn giải. [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Thơ ca chọn lọc
Nghiệm nguyên
Top