Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
DIỄN ĐÀN GIÁO DỤC
Xã hội học tập
Nghị lực của nữ sinh đến trường trên lưng mẹ
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="kinhcan_3011" data-source="post: 149057" data-attributes="member: 304209"><p style="text-align: center"><span style="font-size: 18px"><strong>[FONT=.vntimeh]Nghị lực của nữ sinh đến trường trên lưng mẹ[/FONT]</strong></span></p><p></p><p></p><p><strong><span style="color: #000000">Bị bại liệt từ năm 2 tuổi, em Nguyễn Lương Phương Thủy, nữ sinh lớp 7A, Trường THCS Bình Dương (Thị trấn Bình Dương, huyện Phù Mỹ) đã trở thành tấm <a href="https://diendankienthuc.net/diendan/guong-sang-giao-duc/96524-chang-sinh-vien-ngheo-hoc-gioi-xuat-sac.html" target="_blank">gương sáng nỗ lực trong học tập</a> với thành tích 6 năm liền đều là học sinh giỏi.</span></strong></p><p></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong>Lưng mẹ gầy là đường con đến lớp</strong></span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong></strong></span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em>Đã 7 năm nay, thầy cô cũng như các em học sinh Trường THCS Bình Dương (thị trấn Bình Dương, huyện Phù Mỹ, Bình Định) đã quen thuộc với hình ảnh người mẹ ngày ngày 2 lần, có khi 4 lần, đều đặn cõng con đến lớp.</em></strong></span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em></em></strong></span></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"></span><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em><span style="font-size: 15px">Hôm chúng tôi đến thăm Phương Thủy tại ngôi trường này, vào giữa giờ ra chơi, em Thủy ngồi trong phòng trong khi các bạn chạy nhảy cười đùa. Chẳng biết, từ bao lâu em còn nhớ cái cảm giác được bước đi trên đôi chân lành lặn của mình.</span></em></strong></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em><span style="font-size: 15px"></span></em></strong></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em><span style="font-size: 15px">Cách đây hơn 10 năm, ngày ấy, Thủy là em bé 2 tuổi và đã tự mình đi những bước chân vững vàng. Rồi một trận sốt cao đã khiến Thủy phải nhắc từng bước đi khó nhọc.Sau trận sốt mê man, bé Thủy tỉnh dậy chỉ cảm thấy tay chân mình bị tê cứng, chẳng thể cử động được nữa. Ánh mắt trẻ thơ trong veo ướt nhòa mỗi khi tay chân tê nhức. Thấy con sốt, ba mẹ Thủy cũng chỉ biết cho con uống thuốc hạ sốt, nhưng lâu ngày chẳng bớt, gia đình nghĩ đến những điều chẳng lành. Sau đó, gia đình bế con đi bệnh viện chữa trị mới biết bị sốt biến chứng dẫn đến bại liệt. Bao nhiêu tài sản trong gia đình được bán đi để chữa trị nhưng bệnh tình em chẳng hề thuyên giảm.</span></em></strong></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em><span style="font-size: 15px"></span></em></strong></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em><span style="font-size: 15px">Từ đó, tuổi thơ của Thủy chỉ là những chuỗi ngày dài, hết nằm lại ngồi trên giường. Đến tuổi đi học nhìn các bạn trong xóm đi học qua nhà, Thủy nhìn với ánh mắt khao khát. “Ngày ấy, đã bao đêm em nằm mơ thấy mình khỏi bệnh được đến trường cùng các bạn nhưng lúc tỉnh em mới hiểu cuộc sống này không giống như câu chuyện cổ tích bà kể. Không còn đôi chân lành lặn, em trân trọng chút sức lực còn lại ở đôi tay. Em vẫn muốn được đến lớp, được học tập, được khám phá những chân trời mới trên trang sách dù em biết tự mình sẽ chẳng bao giờ đặt chân được đến đó...” - Thủy ngậm ngùi tâm sự.</span></em></strong></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em><span style="font-size: 15px"></span></em></strong></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em><span style="font-size: 15px">Ba mẹ Thủy làm nông nghiệp, đất đai cũng chẳng nhiều năm được mùa thì còn đủ ăn nhưng mất mùa thì thiếu ăn. Để lo cho cuộc sống gia đình với ba đứa con ăn học, ba em phải đi làm thuê xa, để vợ ở quê lo ruộng vườn và chăm sóc ba con.</span></em></strong></span></span></p><p> <span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em><span style="font-size: 15px"></span></em></strong></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em><span style="font-size: 15px">“Do việc đi lại em hầu như không đi được nên từ việc đi từ vệ sinh, ăn uống đến thay quần áo, đến trường đều do mẹ lo. Ngày em học ở trường làng thì mẹ cõng em đi bộ. Khi em lên lớp 6, việc đi học với hai mẹ con cũng khó khăn hơn khi quãng đường đến trường xa hơn, thì mẹ chở xe đạp đưa em đến trường” - Thủy cười hiền chia sẻ.</span></em></strong></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em><span style="font-size: 15px"></span></em></strong></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em><span style="font-size: 15px">Đã 7 năm qua, từng ngày được mẹ đưa đến trường, Thủy luôn tự nhủ phải cố gắng học tập để đền đáp công ơn ba mẹ.</span></em></strong></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em><span style="font-size: 15px"></span></em></strong></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em><span style="font-size: 15px"><strong>Học giỏi để ba mẹ vui…</strong></span></em></strong></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em><span style="font-size: 15px"><strong></strong></span></em></strong></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em><span style="font-size: 15px"><strong>Khi chúng tôi bước vào sân trường, hỏi các em học sinh lớp 6 đang nô đùa, một cô bé nhanh nhảu chỉ tay vào phòng lớp 7A, nơi Thủy đang học. Dường như từ giáo viên đến học sinh trong mái trường này đã thân quen lắm với cô học trò giàu nghị lực. Thấu hiểu nỗi khó khăn của em nên các bạn cùng lớp cũng thường hay giúp đỡ, thường hay cõng Thủy lên cầu thang để vào lớp hay dìu em ra hành lang chơi vào giờ giải lao.</strong></span></em></strong></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em><span style="font-size: 15px"><strong></strong></span></em></strong></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em><span style="font-size: 15px"><strong>Trò chuyện lâu với Thủy mới biết, em chẳng những liệt chân mà cơ thể cũng rất yếu ớt. Đã vậy em lại thường hay bị mất ngủ, thỉnh thoảng lại lên cơn sốt phải nhập viện. Thấu hiểu được nỗi thiệt thòi của bản thân, Thủy chỉ biết cố gắng học và học thật giỏi khiến ba mẹ vui, thầy cô, bạn bè nể phục. Chính vì thế, 6 năm qua Thủy luôn đạt học sinh giỏi, xứng danh là tấm gương cho bạn bè trong lớp, trường học tập.</strong></span></em></strong></span></span></p><p> <span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em><span style="font-size: 15px"><strong></strong></span></em></strong></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em><span style="font-size: 15px"><strong>“Em không được bình thường như các bạn, từ nhỏ đến giờ em vẫn chưa phụ giúp được gì cho ba mẹ, em chỉ có thể cố gắng học thật giỏi để tặng ba mẹ niềm vui nhỏ. Mỗi con điểm 10, mỗi tấm giấy khen là tự hào của ba mẹ…” - Thủy chia sẻ.</strong></span></em></strong></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em><span style="font-size: 15px"><strong></strong></span></em></strong></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em><span style="font-size: 15px"><strong>Nói đến thành tích học tập của cô học sinh giàu nghị lực, cô Bùi Thị Quý - giáo viên chủ nhiệm lớp 7A tự hào khoe: “Em Thủy bị bại liệt không đi lại được như các bạn bình thường trong lớp. Gia đình lại khó khăn nhưng em có nghị lực vượt lên học giỏi, đã 6 năm liền em là học sinh giỏi. Thủy chăm chỉ, ngoan ngoãn, ở trường em không còn mặc cảm bản thân, còn thường xuyên giúp đỡ bạn bè trong việc học”.</strong></span></em></strong></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em><span style="font-size: 15px"><strong></strong></span></em></strong></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em><span style="font-size: 15px"><strong>Chia sẻ về ước mơ, Thủy tâm sự: “Một ngày nào đó ba mẹ sẽ chẳng thể dìu bước em đi, con đường sẽ dài hơn. Em sẽ cố gắng học giỏi, sau nay không là gánh nặng của ba mẹ”.</strong></span></em></strong></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em><span style="font-size: 15px"><strong>Để viết nên những ước mơ và khao khát của mình, Thủy vẫn đang nỗ lực từng ngày. Hàng ngày, ngoài việc chăm chỉ học hành, Thủy dành thời gian để tập đi lại trên chiếc gậy tre mong một ngày em có thể đi bằng chính đôi chân của mình...</strong></span></em></strong></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em><span style="font-size: 15px"><strong></strong></span></em></strong></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em><span style="font-size: 15px"><strong></strong></span></em></strong></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em><span style="font-size: 15px"><strong></strong></span><strong><p style="text-align: right"><span style="font-size: 15px">< sưu tầm ></span></p><p></strong></em></strong></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-family: 'Times New Roman'"><strong><em></em></strong></span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="kinhcan_3011, post: 149057, member: 304209"] [CENTER][SIZE=5][B][FONT=.vntimeh]Nghị lực của nữ sinh đến trường trên lưng mẹ[/FONT][/B][/SIZE][/CENTER] [B][COLOR=#000000]Bị bại liệt từ năm 2 tuổi, em Nguyễn Lương Phương Thủy, nữ sinh lớp 7A, Trường THCS Bình Dương (Thị trấn Bình Dương, huyện Phù Mỹ) đã trở thành tấm [URL="https://diendankienthuc.net/diendan/guong-sang-giao-duc/96524-chang-sinh-vien-ngheo-hoc-gioi-xuat-sac.html"]gương sáng nỗ lực trong học tập[/URL] với thành tích 6 năm liền đều là học sinh giỏi.[/COLOR][/B] [SIZE=4][COLOR=#000000][FONT=Times New Roman][B]Lưng mẹ gầy là đường con đến lớp [/B][/FONT][/COLOR] [COLOR=#000000][FONT=Times New Roman][B][I]Đã 7 năm nay, thầy cô cũng như các em học sinh Trường THCS Bình Dương (thị trấn Bình Dương, huyện Phù Mỹ, Bình Định) đã quen thuộc với hình ảnh người mẹ ngày ngày 2 lần, có khi 4 lần, đều đặn cõng con đến lớp. [/I][/B][/FONT][/COLOR] [/SIZE][COLOR=#000000][FONT=Times New Roman][B][I][SIZE=4]Hôm chúng tôi đến thăm Phương Thủy tại ngôi trường này, vào giữa giờ ra chơi, em Thủy ngồi trong phòng trong khi các bạn chạy nhảy cười đùa. Chẳng biết, từ bao lâu em còn nhớ cái cảm giác được bước đi trên đôi chân lành lặn của mình. Cách đây hơn 10 năm, ngày ấy, Thủy là em bé 2 tuổi và đã tự mình đi những bước chân vững vàng. Rồi một trận sốt cao đã khiến Thủy phải nhắc từng bước đi khó nhọc.Sau trận sốt mê man, bé Thủy tỉnh dậy chỉ cảm thấy tay chân mình bị tê cứng, chẳng thể cử động được nữa. Ánh mắt trẻ thơ trong veo ướt nhòa mỗi khi tay chân tê nhức. Thấy con sốt, ba mẹ Thủy cũng chỉ biết cho con uống thuốc hạ sốt, nhưng lâu ngày chẳng bớt, gia đình nghĩ đến những điều chẳng lành. Sau đó, gia đình bế con đi bệnh viện chữa trị mới biết bị sốt biến chứng dẫn đến bại liệt. Bao nhiêu tài sản trong gia đình được bán đi để chữa trị nhưng bệnh tình em chẳng hề thuyên giảm. Từ đó, tuổi thơ của Thủy chỉ là những chuỗi ngày dài, hết nằm lại ngồi trên giường. Đến tuổi đi học nhìn các bạn trong xóm đi học qua nhà, Thủy nhìn với ánh mắt khao khát. “Ngày ấy, đã bao đêm em nằm mơ thấy mình khỏi bệnh được đến trường cùng các bạn nhưng lúc tỉnh em mới hiểu cuộc sống này không giống như câu chuyện cổ tích bà kể. Không còn đôi chân lành lặn, em trân trọng chút sức lực còn lại ở đôi tay. Em vẫn muốn được đến lớp, được học tập, được khám phá những chân trời mới trên trang sách dù em biết tự mình sẽ chẳng bao giờ đặt chân được đến đó...” - Thủy ngậm ngùi tâm sự. Ba mẹ Thủy làm nông nghiệp, đất đai cũng chẳng nhiều năm được mùa thì còn đủ ăn nhưng mất mùa thì thiếu ăn. Để lo cho cuộc sống gia đình với ba đứa con ăn học, ba em phải đi làm thuê xa, để vợ ở quê lo ruộng vườn và chăm sóc ba con. “Do việc đi lại em hầu như không đi được nên từ việc đi từ vệ sinh, ăn uống đến thay quần áo, đến trường đều do mẹ lo. Ngày em học ở trường làng thì mẹ cõng em đi bộ. Khi em lên lớp 6, việc đi học với hai mẹ con cũng khó khăn hơn khi quãng đường đến trường xa hơn, thì mẹ chở xe đạp đưa em đến trường” - Thủy cười hiền chia sẻ. Đã 7 năm qua, từng ngày được mẹ đưa đến trường, Thủy luôn tự nhủ phải cố gắng học tập để đền đáp công ơn ba mẹ. [B]Học giỏi để ba mẹ vui… [/B] [B]Khi chúng tôi bước vào sân trường, hỏi các em học sinh lớp 6 đang nô đùa, một cô bé nhanh nhảu chỉ tay vào phòng lớp 7A, nơi Thủy đang học. Dường như từ giáo viên đến học sinh trong mái trường này đã thân quen lắm với cô học trò giàu nghị lực. Thấu hiểu nỗi khó khăn của em nên các bạn cùng lớp cũng thường hay giúp đỡ, thường hay cõng Thủy lên cầu thang để vào lớp hay dìu em ra hành lang chơi vào giờ giải lao. Trò chuyện lâu với Thủy mới biết, em chẳng những liệt chân mà cơ thể cũng rất yếu ớt. Đã vậy em lại thường hay bị mất ngủ, thỉnh thoảng lại lên cơn sốt phải nhập viện. Thấu hiểu được nỗi thiệt thòi của bản thân, Thủy chỉ biết cố gắng học và học thật giỏi khiến ba mẹ vui, thầy cô, bạn bè nể phục. Chính vì thế, 6 năm qua Thủy luôn đạt học sinh giỏi, xứng danh là tấm gương cho bạn bè trong lớp, trường học tập. “Em không được bình thường như các bạn, từ nhỏ đến giờ em vẫn chưa phụ giúp được gì cho ba mẹ, em chỉ có thể cố gắng học thật giỏi để tặng ba mẹ niềm vui nhỏ. Mỗi con điểm 10, mỗi tấm giấy khen là tự hào của ba mẹ…” - Thủy chia sẻ. Nói đến thành tích học tập của cô học sinh giàu nghị lực, cô Bùi Thị Quý - giáo viên chủ nhiệm lớp 7A tự hào khoe: “Em Thủy bị bại liệt không đi lại được như các bạn bình thường trong lớp. Gia đình lại khó khăn nhưng em có nghị lực vượt lên học giỏi, đã 6 năm liền em là học sinh giỏi. Thủy chăm chỉ, ngoan ngoãn, ở trường em không còn mặc cảm bản thân, còn thường xuyên giúp đỡ bạn bè trong việc học”. Chia sẻ về ước mơ, Thủy tâm sự: “Một ngày nào đó ba mẹ sẽ chẳng thể dìu bước em đi, con đường sẽ dài hơn. Em sẽ cố gắng học giỏi, sau nay không là gánh nặng của ba mẹ”. Để viết nên những ước mơ và khao khát của mình, Thủy vẫn đang nỗ lực từng ngày. Hàng ngày, ngoài việc chăm chỉ học hành, Thủy dành thời gian để tập đi lại trên chiếc gậy tre mong một ngày em có thể đi bằng chính đôi chân của mình... [/B][/SIZE][B][RIGHT][SIZE=4]< sưu tầm >[/SIZE][/RIGHT] [/B] [/I][/B][/FONT][/COLOR] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
DIỄN ĐÀN GIÁO DỤC
Xã hội học tập
Nghị lực của nữ sinh đến trường trên lưng mẹ
Top