Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Phổ Thông
Ngữ văn THPT
Văn nghị luận xã hội
Nghị luận văn học: Bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Butchi" data-source="post: 68018" data-attributes="member: 7"><p><em><strong>Hãy trình bày suy nghĩ của mình về "bệnh vô cảm" trong xã hội hiện nay.</strong></em></p><p></p><p style="text-align: center"><strong>BÀI LÀM</strong></p> <p style="text-align: center"></p><p></p><p>Ngày nay, y học đang đối mặt với những căn bệnh hiểm nghèo, bệnh thế kỉ như AIDS. Đó là những căn bệnh cực kì nguy hiểm. Tuy nhiên, có một căn bệnh không nằm trong danh sách các bệnh của y học mà hậu quả của nó không đơn giản là sự sống còn của một ai đó như những căn bệnh đã nói, đó là bệnh vô cảm. Hiện nay "bệnh vô cảm" tác động rất lớn đến xã hội về mọi mặt, đặc biệt là vấn đề nhân đạo.</p><p></p><p>Từ xưa, truyền thống "Thương người như thể thương thân" được nhân dân ta giữ gìn và bảo tồn. Thế nhưng "bệnh vô cảm" là một trong những dấu hiệu của những lối sống đang gặm nhấm những truyền thống tốt đẹp đó. Những căn bệnh y học dù nguy hiểm nhưng với sự tiến bộ của y học thì vẫn có thể chữa khỏi. Tuy nhiên bệnh vô cảm thì không một sự tiến bộ khoa học nào chữa được nếu con người không chịu thay đổi lối sống ích kỉ. Những lối sống vô cảm khiến người ta nhìn lại thật xót xa.</p><p></p><p>Những biểu hiện lâm sàng của bệnh này rất dễ nhận biết. Ngày qua ngày, vẫn thấy những ứng xử vô cảm, thô bạo diễn ra mà đôi khi người ta coi cũng như những việc bình thường. Thấy việc làm càn, không dại gì ngăn, thấy người tật bị ức hiếp không dại gì bênh vực mà rước họa vào thân. Những lí do "không dại gì" đó càng tiếp tay cho kẻ xấu, việc xấu ngày càng lấn tới. Cụ thể hơn, không ít kẻ thấy những người bị nạn bỏ đi, đưa những ánh nhìn lướt qua lạnh lùng mặc kệ; thậm chí có kẻ đê hèn hơn, lợi dụng người ta mà lấy cắp tài sản của họ. Những kẻ không biết động lòng trước nỗi đau của người khác, không biết phẫn nộ, bất bình trước cái xấu, người ta vẫn hay bắt gặp đấy thôi nhưng vẫn hay bảo đó là việc của người khác, chẳng liên quan gì đến mình. Sống nghèo nàn, khan hiếm tình cảm như vậy thật đáng buồn. Càng đáng buồn hơn khi hầu như trong lĩnh vực nào cũng có những người như vậy từ những người thường đến những quan chức lãnh đạo, từ đứa trẻ đến người lớn.</p><p></p><p>Giới trẻ được coi là những người tri thức nhất thế nhưng cũng thật đáng buồn trước những dấu hiệu suy cấp đạo đức của một số bạn trẻ ngày nay. Đôi khi ta bắt gặp cảnh xua đuổi những người hành khất, bố thí vội cho họ để mong họ "sớm xéo đi" của các bạn trẻ. Những ánh mắt khinh khi, xem thường của họ đối với những người nghèo khổ làm người ta phải xem lại thế nào là tri thức. Họ sẵn sàng vào một shop đồ và bỏ ra hàng trăm thậm chí hàng triệu đồng để mua những món đồ đắt giá, sành điệu mà họ thích nhưng lại không dám bỏ ra vài nghìn để mua cho các em nhỏ lang thang lấy vài tờ báo hay vé số mà các em năn nỉ khan cả giọng...Ai dám bảo tri thức văn minh là thế!</p><p></p><p>Cuộc sống ngày càng xô bồ, hối hả, con người càng quay theo vòng xoáy của đồng tiền để mưu sinh và bị chính đồng tiền điều khiển. Vì tiền mà họ quên đi những tình cảm thật đáng quý vốn có, họ bị đồng tiền che lấp đi những phẩm chất tốt đẹp truyền thống từ xưa. Dần dần, họ sống một cuộc sống lạnh nhạt, vô cảm và chỉ xoay quanh vật chất. Những con người vô cảm như thế mà đi làm những ngành nghề lương tâm thì gây bao tội lỗi. Như nghề y chẳng hạn, sự thiếu tận tâm của các y bác sỹ đối với bệnh nhân nghèo khó gây ảnh hưởng không nhỏ đến tình trạng sức khỏe của họ. Thật đáng lên tiếng về những hiện tượng đó, bởi những hậu quả nó để lại tác động lớn tiêu cực đến toàn xã hội.</p><p></p><p>Ta vẫn thường nghe đâu đó câu hát: "Người với người sống để yêu nhau". Hãy dùng tình yêu của con người để cảm hóa những trái tim vô cảm, khơi dậy ở đó những nhịp đập yêu thương, những tình cảm nồng hậu nhất. Chỉ có tình người mới là liều thuốc, cũng là liều vắc-xin tốt nhất cho căn bệnh vô cảm.</p><p></p><p><em>Theo những bài văn hay 7*</em></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Butchi, post: 68018, member: 7"] [I][B]Hãy trình bày suy nghĩ của mình về "bệnh vô cảm" trong xã hội hiện nay.[/B][/I] [CENTER][B]BÀI LÀM[/B] [/CENTER] Ngày nay, y học đang đối mặt với những căn bệnh hiểm nghèo, bệnh thế kỉ như AIDS. Đó là những căn bệnh cực kì nguy hiểm. Tuy nhiên, có một căn bệnh không nằm trong danh sách các bệnh của y học mà hậu quả của nó không đơn giản là sự sống còn của một ai đó như những căn bệnh đã nói, đó là bệnh vô cảm. Hiện nay "bệnh vô cảm" tác động rất lớn đến xã hội về mọi mặt, đặc biệt là vấn đề nhân đạo. Từ xưa, truyền thống "Thương người như thể thương thân" được nhân dân ta giữ gìn và bảo tồn. Thế nhưng "bệnh vô cảm" là một trong những dấu hiệu của những lối sống đang gặm nhấm những truyền thống tốt đẹp đó. Những căn bệnh y học dù nguy hiểm nhưng với sự tiến bộ của y học thì vẫn có thể chữa khỏi. Tuy nhiên bệnh vô cảm thì không một sự tiến bộ khoa học nào chữa được nếu con người không chịu thay đổi lối sống ích kỉ. Những lối sống vô cảm khiến người ta nhìn lại thật xót xa. Những biểu hiện lâm sàng của bệnh này rất dễ nhận biết. Ngày qua ngày, vẫn thấy những ứng xử vô cảm, thô bạo diễn ra mà đôi khi người ta coi cũng như những việc bình thường. Thấy việc làm càn, không dại gì ngăn, thấy người tật bị ức hiếp không dại gì bênh vực mà rước họa vào thân. Những lí do "không dại gì" đó càng tiếp tay cho kẻ xấu, việc xấu ngày càng lấn tới. Cụ thể hơn, không ít kẻ thấy những người bị nạn bỏ đi, đưa những ánh nhìn lướt qua lạnh lùng mặc kệ; thậm chí có kẻ đê hèn hơn, lợi dụng người ta mà lấy cắp tài sản của họ. Những kẻ không biết động lòng trước nỗi đau của người khác, không biết phẫn nộ, bất bình trước cái xấu, người ta vẫn hay bắt gặp đấy thôi nhưng vẫn hay bảo đó là việc của người khác, chẳng liên quan gì đến mình. Sống nghèo nàn, khan hiếm tình cảm như vậy thật đáng buồn. Càng đáng buồn hơn khi hầu như trong lĩnh vực nào cũng có những người như vậy từ những người thường đến những quan chức lãnh đạo, từ đứa trẻ đến người lớn. Giới trẻ được coi là những người tri thức nhất thế nhưng cũng thật đáng buồn trước những dấu hiệu suy cấp đạo đức của một số bạn trẻ ngày nay. Đôi khi ta bắt gặp cảnh xua đuổi những người hành khất, bố thí vội cho họ để mong họ "sớm xéo đi" của các bạn trẻ. Những ánh mắt khinh khi, xem thường của họ đối với những người nghèo khổ làm người ta phải xem lại thế nào là tri thức. Họ sẵn sàng vào một shop đồ và bỏ ra hàng trăm thậm chí hàng triệu đồng để mua những món đồ đắt giá, sành điệu mà họ thích nhưng lại không dám bỏ ra vài nghìn để mua cho các em nhỏ lang thang lấy vài tờ báo hay vé số mà các em năn nỉ khan cả giọng...Ai dám bảo tri thức văn minh là thế! Cuộc sống ngày càng xô bồ, hối hả, con người càng quay theo vòng xoáy của đồng tiền để mưu sinh và bị chính đồng tiền điều khiển. Vì tiền mà họ quên đi những tình cảm thật đáng quý vốn có, họ bị đồng tiền che lấp đi những phẩm chất tốt đẹp truyền thống từ xưa. Dần dần, họ sống một cuộc sống lạnh nhạt, vô cảm và chỉ xoay quanh vật chất. Những con người vô cảm như thế mà đi làm những ngành nghề lương tâm thì gây bao tội lỗi. Như nghề y chẳng hạn, sự thiếu tận tâm của các y bác sỹ đối với bệnh nhân nghèo khó gây ảnh hưởng không nhỏ đến tình trạng sức khỏe của họ. Thật đáng lên tiếng về những hiện tượng đó, bởi những hậu quả nó để lại tác động lớn tiêu cực đến toàn xã hội. Ta vẫn thường nghe đâu đó câu hát: "Người với người sống để yêu nhau". Hãy dùng tình yêu của con người để cảm hóa những trái tim vô cảm, khơi dậy ở đó những nhịp đập yêu thương, những tình cảm nồng hậu nhất. Chỉ có tình người mới là liều thuốc, cũng là liều vắc-xin tốt nhất cho căn bệnh vô cảm. [I]Theo những bài văn hay 7*[/I] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Phổ Thông
Ngữ văn THPT
Văn nghị luận xã hội
Nghị luận văn học: Bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay
Top