Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
CLB Văn học
Nghĩ cho mình cái kết của câu chuyện
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="dungham" data-source="post: 93313" data-attributes="member: 144901"><p><em><span style="color: blue"><img src="https://cdn.jsdelivr.net/gh/twitter/twemoji@14.0.2/assets/72x72/1f600.png" class="smilie smilie--emoji" loading="lazy" width="72" height="72" alt=":D" title="Big grin :D" data-smilie="8"data-shortname=":D" /> Tiếp nhé, tớ vừa viết thêm được 1 ít <img src="https://cdn.jsdelivr.net/gh/twitter/twemoji@14.0.2/assets/72x72/1f600.png" class="smilie smilie--emoji" loading="lazy" width="72" height="72" alt=":D" title="Big grin :D" data-smilie="8"data-shortname=":D" /></span></em></p><p> </p><p> </p><p> </p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px"> Bắt đầu thích nghi dần ở ngôi trường mới, nó tham gia nhiệt tình vào các hoạt động của trường. Có lẽ những ngày làm lớp trưởng thời phổ thông cũng đã rèn luyện cho nó khá nhiều. Cuộc sống bận rộn cuốn lấy nó hay vì nó cố lao đầu vào công việc để thôi nhớ về Kiên? Nó cũng không biết. Cuộc sống của nó vui vẻ hơn, nó cười nhiều hơn nhưng nụ cười ấy không đủ để nó cảm thấy hết buồn, không đủ để mỗi đêm nó vẫn trốn mình trong chăn khóc thầm vì sợ lũ bạn cùng phòng nghe thấy nó khóc, sợ mọi người quan tâm an ủi nó, mỗi lời an ủi, động viên dường như làm nó càng tủi thân hơn. Nó càng nhớ Kiên hơn. Kiên ơi! Rồi nó lại mơ, lại thấy Kiên trong những giấc mơ ấy. Nó vẫn cãi nhau, vẫn chiến tranh với Kiên mỗi ngày lên lớp…. Có nhiều lúc nó không dám ngủ vì nó sợ, sợ gặp Kiên trong giấc mơ, sợ những kí ức quá khứ sẽ càng làm nó bị tổn thương hơn…..</span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> ***********************</span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> Nó rảo bước nhanh trên sân trường, dường như cuộc sống của nó lúc nào cũng vội vã như dòng người nơi đất lạ này. Một dáng người quen thuộc phía xa rồi hòa lẫn vào dòng người đông đúc. Là cậu ấy! Lòng nó như rộn ràng từng khúc nhạc, nó định chạy đuổi theo nhưng lại thôi không bước tiếp. Nó không hiểu tại sao thay vì chạy đi thì nó lại đứng….đần mặt ra. Nó... lại cười. ít nhất thì nó cũng biết được rằng Kiên đang ở đâu đó rất gần nó, kiên vẫn luôn xuất hiện dù chỉ là thoáng qua. Nó không chạy theo, không cố gắng tìm hiểu nguyên nhân tại sao, nó cứ lặng lẽ như vậy vì nó tin rằng đến một lúc nào đó Kiên sẽ đến tìm nó, sẽ nói cho nó biết nguyên nhân hay ít nhất cũng là một lời giải thích cho sự chia tay chăng? Nó nghĩ vẩn vơ như vậy cho đến khi về ký túc…</span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> *****************</span></span></p><p> </p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> Cả phòng nó hôm nay họp “ hội nghị” gấp, mấy đứa chúng nó lúc nào cũng vui vẻ như vậy. </span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> - E, hèm!Tôi xin trịnh trong tuyên bố với toàn thể “anh em” trong phòng, em Lan Anh nhà ta đã chính thức bị “ say nắng”. Cụ thể nguyên nhân dẫn đến cơn say là…….Tôi xin nhường mic cho nhân vật chính! - Sau màn tuyên bố rất hùng hồn và đầy tính hồi hộp của Châu “mộng” là tràng cười rũ rượi của cả bọn. tất cả đều háo hức đón xem “ tình tiết” được “ tường thuật” lại từ nhân vật chính.</span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> Lan Anh thẹn thùng và hơi chút e ngại, khuôn mặt đỏ ửng lên như người vừa ngồi bên bếp lửa. </span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> Con bé ậm ừ rồi kể lại đầu đuôi “sự việc”.</span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> - Uhm, hôm trước đi làm thêm về xe tớ bị hỏng giữa đường lại chẳng tìm được quán sửa xe nào gần đấy, trong người cũng chẳng mang theo đồng nào (chú thích thêm là sinh viên nghèo chỉ có ngựa sắt để cưỡi thôi <img src="https://cdn.jsdelivr.net/gh/twitter/twemoji@14.0.2/assets/72x72/1f600.png" class="smilie smilie--emoji" loading="lazy" width="72" height="72" alt=":D" title="Big grin :D" data-smilie="8"data-shortname=":D" />). Uhm,...</span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> - Và rồi gặp chàng ra tay cứu giúp, chàng giúp nàng mang xe ra quán và hào phóng rút tiền ra trả cho nàng rồi chàng và nàng, xe đạp cùng xe máy đưa nhau về - Châu “ mộng” vừa tranh kể nốt phần còn lại vừa diễn phụ họa với Hà “mập” là cả lũ lại được một phen ôm bụng cười. </span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> - Vấn để của chúng ta bây giờ là phải trợ giúp đắc lực để “ tác hợp” cho đôi trẻ, bà con đồng ý thì cho xin tràng vỗ tay! Cả lũ lại cười rũ rượi tưởng chừng như “náo loạn” cả khu kí túc. Rồi cả lũ quay ra “chất vấn” nhân vật nữ chính.</span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> - cậu ấy trông như thế nào? Có to cao đẹp trai bằng Châu “mộng” của chúng ta không? Tên là gì? Số điện thoại?... Cả lũ nhí nhố làm Lan Anh càng ngượng ngùng hơn. Bỗng mặt con bé “đần” ra:</span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> - Úi, tớ quên chưa hỏi tên cậu ấy!</span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px">- Trời ơi! Sao lại quên quan cái quan trọng nhất thế! – Châu “ mộng” thốt lên như vừa xem một bàn thắng “hụt” đầy tiếc nuối – Thế đã xin số phone của chàng chưa?</span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px">- Uhm, có. Cậu ấy chủ động xin số phone của tớ trước. À, hình như cậu ấy học trường chúng ta đó.</span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px">- Oh!!!!!!!!!!!!! - Không thể giảm được mức độ ngạc nhiên xuống hơn cả lũ lại nhao nhao lên. Tốt, tốt quá còn gì! Bây giờ ngồi bàn “chiến lược” thôi – Châu “mộng” nháy một cái cười tinh quái với Lan Anh. </span></span></p><p> </p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> Nó mỉm cười mong chờ cho tình yêu đẹp của cô bạn cùng phòng. Ngồi với lũ bạn một lúc rồi nó bận việc phải đi, còn lũ bạn vẫn ở lại bàn bạc sôi nổi.</span></span></p><p> </p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> ************************</span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> Kết thúc một chuỗi ngày mệt mỏi, nó trở về với căn phòng nhỏ thân yêu với lũ bạn nghịch ngợm của mình. Có lẽ đó là nơi nó cảm thấy bình an nhất như chính ngôi nhà thứ hai của nó. Phòng tối om, hình như chưa có đứa nào về. Nó với tay bật công tắc điện bỗng Bụp! Nó giật mình tưởng điện nổ, mắt nó ngơ gác ( miệng cười toác)</span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> - Happy birthday to you!!!!!!!!!! – Nó cũng không biết được cảm xúc của mình lúc này, có lẽ là hạnh phúc chăng? Bên tai nó chỉ còn tiếng bài hát happy birthday. Ừ, nó….đang khóc nhưng không phải khóc như những lần trước, nó đang khóc vì vui sướng, vì hạnh phúc, vì được nhìn thấy những “tiểu quỷ” thân yêu của nó. Lâu lắm rồi nó mới có được cảm giác như vậy. Nó thấy yêu lũ “ tiểu quỷ” này hơn bao giờ hết. </span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> - Tớ….Tớ …. Cảm ơn các cậu nhiều lắm – Nó chỉ có thể lắp bắp nói được vỏn vẹn câu ấy.</span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> - Vậy thì ngày nào bọn tớ cũng làm cho cậu cảm ơn nhiều nhiều nhá!!! – Châu “mộng” toe toét nở một nụ cười tinh quái rồi tặng cho nó 1 hộp quà nhỏ. </span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px">- Tớ…. Tớ….yêu các cậu nhiều lắm! Tôi nói trong dòng nước mắt hạnh phúc đang trào dâng.</span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px">- Chuyện, chúng tớ lúc nào chả đáng yêu, cậu mà không yêu bọn tớ thì bọn tớ “xịt” – Câu nói của Châu “mộng” làm cả lũ cười vang rồi lại “tí tởn” đùa nghịch và liên hoan. </span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> Bỗng Lan Anh có điện thoại – là cậu ấy! – Nét vui sướng không thể giấu nổi trên khuôn mặt con bé.</span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 18px">-</span> <span style="font-size: 18px">Alo! Mình Lan Anh đây!</span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> - Chào cậu! Xe của cậu ổn chứ? </span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> - Uhm. Cảm ơn cậu nhiều nha, hôm đó không có cậu thì tớ cũng chẳng biết làm thế nào - Lan Anh nhỏ nhẹ.</span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> - Chào em rể tương lai! – Tiếng cả lũ nhí nhố vọng qua điện thoại làm Lan Anh ngượng ngùng.</span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> - Uhm, không có gì mà, hôm đó nếu người bị hỏng xe không phải là cậu thì tớ vẫn sẽ giúp.</span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> - Cậu tốt bụng quá.</span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> - Cậu đừng nói thế làm tớ ngại. Các cậu đang làm vậy, tớ thấy mọi người cười vui vẻ quá.</span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> - Uhm, hôm nay sinh nhật bạn tớ, chúng tớ đang tổ chức sinh nhật cho bạn ấy.</span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> - Vậy à, tớ làm phiền cậu mất rồi, tớ gọi không đúng lúc nhỉ!</span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> - Không sao đâu, tớ mới là người làm phiền cậu. Không có cậu thì….</span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> - Cậu đừng bận tâm. Hì hì, tớ không làm phiền cậu nữa, cho tớ gửi lời chúc mừng sinh nhật đến người bạn của cậu nhé.Mọi người vui vẻ nhé!</span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> - Uhm, Chào cậu! – Giọng Lan Anh có hơi chút tiếc nuối.</span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> - Oh!!!!!!!! Yêu rồi. Cả lũ lại cười vui vẻ và nô nghịch đủ trò.</span></span></p><p> </p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> Hôm nay nó đã có một buổi tối thật vui vẻ, nó nghĩ lại và cười thật hạnh phúc, bỗng 1 ý nghĩ chợt xẹt qua đầu nó. Giọng người trong điện thoại lúc gọi cho Lan Anh, nó thấy quen quá, quen như nó đã từng nghe thấy rất nhiều lần rồi. Có lẽ nào là Kiên không? – Không, không phải thế đâu. Nó tự trấn an mình và thiếp đi lúc nào không hay.</span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> - Chúc mừng sinh nhật cậu,hoa hướng dương của tớ – Kiên mỉm cười với nó trên tay cầm một bó hướng dương tươi sắc, nụ cười của cậu ấy lại thắt vào lòng nó. Nụ cười mà bao lâu nay nó đã cố gắng để bận rộn che đi nhưng sao giờ đây lại vỡ òa. Nó lại khóc, lại đuổi theo Kiên. Kiên! Kiên ơi! Đợi tớ! – Nhưng vẫn như mọi lần, Kiên lại mờ đi trong khoảng không xa vời.</span></span></p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> Nó bật dậy, người đầy mồ hôi. Nó thấy mắt mình ươn ướt, nó đã khóc trong giấc mơ ư? Nó cũng không nhớ mình đã khóc trong mơ bao nhiêu lần như vậy? Nó nhẹ nhàng bước ra ngoài lan can để mọi người không bị tỉnh giấc. Trời hôm nay nhiều sao quá, trời quang mây và láp lánh đến lạ kì. Nó ngước lên nhìn những ngôi sao kia, lấp lánh như Kiên nhưng không bao giờ nó chạm tới được. Kiên ơi, cậu ở đâu!</span></span></p><p> </p><p> </p><p><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> ***********************************</span></span></p><p> </p><p> </p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: blue"><em><img src="https://cdn.jsdelivr.net/gh/twitter/twemoji@14.0.2/assets/72x72/1f600.png" class="smilie smilie--emoji" loading="lazy" width="72" height="72" alt=":D" title="Big grin :D" data-smilie="8"data-shortname=":D" /> lúc nào rảnh tớ sẽ viết tiếp <img src="https://cdn.jsdelivr.net/gh/twitter/twemoji@14.0.2/assets/72x72/1f600.png" class="smilie smilie--emoji" loading="lazy" width="72" height="72" alt=":D" title="Big grin :D" data-smilie="8"data-shortname=":D" /></em></span></span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="dungham, post: 93313, member: 144901"] [I][COLOR=blue]:D Tiếp nhé, tớ vừa viết thêm được 1 ít :D[/COLOR][/I] [FONT=Times New Roman][SIZE=5] Bắt đầu thích nghi dần ở ngôi trường mới, nó tham gia nhiệt tình vào các hoạt động của trường. Có lẽ những ngày làm lớp trưởng thời phổ thông cũng đã rèn luyện cho nó khá nhiều. Cuộc sống bận rộn cuốn lấy nó hay vì nó cố lao đầu vào công việc để thôi nhớ về Kiên? Nó cũng không biết. Cuộc sống của nó vui vẻ hơn, nó cười nhiều hơn nhưng nụ cười ấy không đủ để nó cảm thấy hết buồn, không đủ để mỗi đêm nó vẫn trốn mình trong chăn khóc thầm vì sợ lũ bạn cùng phòng nghe thấy nó khóc, sợ mọi người quan tâm an ủi nó, mỗi lời an ủi, động viên dường như làm nó càng tủi thân hơn. Nó càng nhớ Kiên hơn. Kiên ơi! Rồi nó lại mơ, lại thấy Kiên trong những giấc mơ ấy. Nó vẫn cãi nhau, vẫn chiến tranh với Kiên mỗi ngày lên lớp…. Có nhiều lúc nó không dám ngủ vì nó sợ, sợ gặp Kiên trong giấc mơ, sợ những kí ức quá khứ sẽ càng làm nó bị tổn thương hơn…..[/SIZE][/FONT] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] ***********************[/FONT][/SIZE] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] Nó rảo bước nhanh trên sân trường, dường như cuộc sống của nó lúc nào cũng vội vã như dòng người nơi đất lạ này. Một dáng người quen thuộc phía xa rồi hòa lẫn vào dòng người đông đúc. Là cậu ấy! Lòng nó như rộn ràng từng khúc nhạc, nó định chạy đuổi theo nhưng lại thôi không bước tiếp. Nó không hiểu tại sao thay vì chạy đi thì nó lại đứng….đần mặt ra. Nó... lại cười. ít nhất thì nó cũng biết được rằng Kiên đang ở đâu đó rất gần nó, kiên vẫn luôn xuất hiện dù chỉ là thoáng qua. Nó không chạy theo, không cố gắng tìm hiểu nguyên nhân tại sao, nó cứ lặng lẽ như vậy vì nó tin rằng đến một lúc nào đó Kiên sẽ đến tìm nó, sẽ nói cho nó biết nguyên nhân hay ít nhất cũng là một lời giải thích cho sự chia tay chăng? Nó nghĩ vẩn vơ như vậy cho đến khi về ký túc…[/FONT][/SIZE] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] *****************[/FONT][/SIZE] [FONT=Times New Roman][SIZE=5] [/SIZE][/FONT] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] Cả phòng nó hôm nay họp “ hội nghị” gấp, mấy đứa chúng nó lúc nào cũng vui vẻ như vậy. [/FONT][/SIZE] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] - E, hèm!Tôi xin trịnh trong tuyên bố với toàn thể “anh em” trong phòng, em Lan Anh nhà ta đã chính thức bị “ say nắng”. Cụ thể nguyên nhân dẫn đến cơn say là…….Tôi xin nhường mic cho nhân vật chính! - Sau màn tuyên bố rất hùng hồn và đầy tính hồi hộp của Châu “mộng” là tràng cười rũ rượi của cả bọn. tất cả đều háo hức đón xem “ tình tiết” được “ tường thuật” lại từ nhân vật chính.[/FONT][/SIZE] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] Lan Anh thẹn thùng và hơi chút e ngại, khuôn mặt đỏ ửng lên như người vừa ngồi bên bếp lửa. [/FONT][/SIZE] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] Con bé ậm ừ rồi kể lại đầu đuôi “sự việc”.[/FONT][/SIZE] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] - Uhm, hôm trước đi làm thêm về xe tớ bị hỏng giữa đường lại chẳng tìm được quán sửa xe nào gần đấy, trong người cũng chẳng mang theo đồng nào (chú thích thêm là sinh viên nghèo chỉ có ngựa sắt để cưỡi thôi :D). Uhm,...[/FONT][/SIZE] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] - Và rồi gặp chàng ra tay cứu giúp, chàng giúp nàng mang xe ra quán và hào phóng rút tiền ra trả cho nàng rồi chàng và nàng, xe đạp cùng xe máy đưa nhau về - Châu “ mộng” vừa tranh kể nốt phần còn lại vừa diễn phụ họa với Hà “mập” là cả lũ lại được một phen ôm bụng cười. [/FONT][/SIZE] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] - Vấn để của chúng ta bây giờ là phải trợ giúp đắc lực để “ tác hợp” cho đôi trẻ, bà con đồng ý thì cho xin tràng vỗ tay! Cả lũ lại cười rũ rượi tưởng chừng như “náo loạn” cả khu kí túc. Rồi cả lũ quay ra “chất vấn” nhân vật nữ chính.[/FONT][/SIZE] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] - cậu ấy trông như thế nào? Có to cao đẹp trai bằng Châu “mộng” của chúng ta không? Tên là gì? Số điện thoại?... Cả lũ nhí nhố làm Lan Anh càng ngượng ngùng hơn. Bỗng mặt con bé “đần” ra:[/FONT][/SIZE] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] - Úi, tớ quên chưa hỏi tên cậu ấy![/FONT][/SIZE] [FONT=Times New Roman][SIZE=5]- Trời ơi! Sao lại quên quan cái quan trọng nhất thế! – Châu “ mộng” thốt lên như vừa xem một bàn thắng “hụt” đầy tiếc nuối – Thế đã xin số phone của chàng chưa?[/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=5]- Uhm, có. Cậu ấy chủ động xin số phone của tớ trước. À, hình như cậu ấy học trường chúng ta đó.[/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=5]- Oh!!!!!!!!!!!!! - Không thể giảm được mức độ ngạc nhiên xuống hơn cả lũ lại nhao nhao lên. Tốt, tốt quá còn gì! Bây giờ ngồi bàn “chiến lược” thôi – Châu “mộng” nháy một cái cười tinh quái với Lan Anh. [/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=5] [/SIZE][/FONT] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] Nó mỉm cười mong chờ cho tình yêu đẹp của cô bạn cùng phòng. Ngồi với lũ bạn một lúc rồi nó bận việc phải đi, còn lũ bạn vẫn ở lại bàn bạc sôi nổi.[/FONT][/SIZE] [FONT=Times New Roman][SIZE=5] [/SIZE][/FONT] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] ************************[/FONT][/SIZE] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] Kết thúc một chuỗi ngày mệt mỏi, nó trở về với căn phòng nhỏ thân yêu với lũ bạn nghịch ngợm của mình. Có lẽ đó là nơi nó cảm thấy bình an nhất như chính ngôi nhà thứ hai của nó. Phòng tối om, hình như chưa có đứa nào về. Nó với tay bật công tắc điện bỗng Bụp! Nó giật mình tưởng điện nổ, mắt nó ngơ gác ( miệng cười toác)[/FONT][/SIZE] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] - Happy birthday to you!!!!!!!!!! – Nó cũng không biết được cảm xúc của mình lúc này, có lẽ là hạnh phúc chăng? Bên tai nó chỉ còn tiếng bài hát happy birthday. Ừ, nó….đang khóc nhưng không phải khóc như những lần trước, nó đang khóc vì vui sướng, vì hạnh phúc, vì được nhìn thấy những “tiểu quỷ” thân yêu của nó. Lâu lắm rồi nó mới có được cảm giác như vậy. Nó thấy yêu lũ “ tiểu quỷ” này hơn bao giờ hết. [/FONT][/SIZE] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] - Tớ….Tớ …. Cảm ơn các cậu nhiều lắm – Nó chỉ có thể lắp bắp nói được vỏn vẹn câu ấy.[/FONT][/SIZE] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] - Vậy thì ngày nào bọn tớ cũng làm cho cậu cảm ơn nhiều nhiều nhá!!! – Châu “mộng” toe toét nở một nụ cười tinh quái rồi tặng cho nó 1 hộp quà nhỏ. [/FONT][/SIZE] [FONT=Times New Roman][SIZE=5]- Tớ…. Tớ….yêu các cậu nhiều lắm! Tôi nói trong dòng nước mắt hạnh phúc đang trào dâng.[/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=5]- Chuyện, chúng tớ lúc nào chả đáng yêu, cậu mà không yêu bọn tớ thì bọn tớ “xịt” – Câu nói của Châu “mộng” làm cả lũ cười vang rồi lại “tí tởn” đùa nghịch và liên hoan. [/SIZE][/FONT] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] Bỗng Lan Anh có điện thoại – là cậu ấy! – Nét vui sướng không thể giấu nổi trên khuôn mặt con bé.[/FONT][/SIZE] [FONT=Times New Roman][SIZE=5]-[/SIZE] [SIZE=5]Alo! Mình Lan Anh đây![/SIZE][/FONT] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] - Chào cậu! Xe của cậu ổn chứ? [/FONT][/SIZE] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] - Uhm. Cảm ơn cậu nhiều nha, hôm đó không có cậu thì tớ cũng chẳng biết làm thế nào - Lan Anh nhỏ nhẹ.[/FONT][/SIZE] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] - Chào em rể tương lai! – Tiếng cả lũ nhí nhố vọng qua điện thoại làm Lan Anh ngượng ngùng.[/FONT][/SIZE] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] - Uhm, không có gì mà, hôm đó nếu người bị hỏng xe không phải là cậu thì tớ vẫn sẽ giúp.[/FONT][/SIZE] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] - Cậu tốt bụng quá.[/FONT][/SIZE] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] - Cậu đừng nói thế làm tớ ngại. Các cậu đang làm vậy, tớ thấy mọi người cười vui vẻ quá.[/FONT][/SIZE] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] - Uhm, hôm nay sinh nhật bạn tớ, chúng tớ đang tổ chức sinh nhật cho bạn ấy.[/FONT][/SIZE] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] - Vậy à, tớ làm phiền cậu mất rồi, tớ gọi không đúng lúc nhỉ![/FONT][/SIZE] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] - Không sao đâu, tớ mới là người làm phiền cậu. Không có cậu thì….[/FONT][/SIZE] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] - Cậu đừng bận tâm. Hì hì, tớ không làm phiền cậu nữa, cho tớ gửi lời chúc mừng sinh nhật đến người bạn của cậu nhé.Mọi người vui vẻ nhé![/FONT][/SIZE] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] - Uhm, Chào cậu! – Giọng Lan Anh có hơi chút tiếc nuối.[/FONT][/SIZE] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] - Oh!!!!!!!! Yêu rồi. Cả lũ lại cười vui vẻ và nô nghịch đủ trò.[/FONT][/SIZE] [FONT=Times New Roman][SIZE=5] [/SIZE][/FONT] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] Hôm nay nó đã có một buổi tối thật vui vẻ, nó nghĩ lại và cười thật hạnh phúc, bỗng 1 ý nghĩ chợt xẹt qua đầu nó. Giọng người trong điện thoại lúc gọi cho Lan Anh, nó thấy quen quá, quen như nó đã từng nghe thấy rất nhiều lần rồi. Có lẽ nào là Kiên không? – Không, không phải thế đâu. Nó tự trấn an mình và thiếp đi lúc nào không hay.[/FONT][/SIZE] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] - Chúc mừng sinh nhật cậu,hoa hướng dương của tớ – Kiên mỉm cười với nó trên tay cầm một bó hướng dương tươi sắc, nụ cười của cậu ấy lại thắt vào lòng nó. Nụ cười mà bao lâu nay nó đã cố gắng để bận rộn che đi nhưng sao giờ đây lại vỡ òa. Nó lại khóc, lại đuổi theo Kiên. Kiên! Kiên ơi! Đợi tớ! – Nhưng vẫn như mọi lần, Kiên lại mờ đi trong khoảng không xa vời.[/FONT][/SIZE] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] Nó bật dậy, người đầy mồ hôi. Nó thấy mắt mình ươn ướt, nó đã khóc trong giấc mơ ư? Nó cũng không nhớ mình đã khóc trong mơ bao nhiêu lần như vậy? Nó nhẹ nhàng bước ra ngoài lan can để mọi người không bị tỉnh giấc. Trời hôm nay nhiều sao quá, trời quang mây và láp lánh đến lạ kì. Nó ngước lên nhìn những ngôi sao kia, lấp lánh như Kiên nhưng không bao giờ nó chạm tới được. Kiên ơi, cậu ở đâu![/FONT][/SIZE] [FONT=Times New Roman][SIZE=5] [/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=5] [/SIZE][/FONT] [SIZE=5][FONT=Times New Roman] ***********************************[/FONT][/SIZE] [FONT=Times New Roman][SIZE=5] [/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=5] [/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=4][COLOR=blue][I]:D lúc nào rảnh tớ sẽ viết tiếp :D[/I][/COLOR][/SIZE][/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
CLB Văn học
Nghĩ cho mình cái kết của câu chuyện
Top