Nghẹn lòng cảnh 4 chị em côi cút sau lũ
Cơn lũ tràn qua, ngôi nhà của 4 chị em cũng chẳng có gì để cuốn đi. Ngôi nhà của của các em: Trần Thị Thảo, Trần Thị Quyên, Trần Thị Trang, Trần Thị Thương, ngoài thùng rỗng, quần áo rách, chăn màn cũ mèm, mốc meo và vài cái nồi không trong bếp thì không còn thứ gì đáng giá.
Mẹ mất, bố không rõ đi đâu, bốn chị em côi cút trong căn nhà hoang vắng. Ảnh: Nguyễn Hường
Mẹ mất đúng vào những ngày nước dâng càng làm cho ngôi nhà vốn đã trống trơn, mục nát càng hoang vắng, tiêu điều.
Từ ngày mẹ mất, chiếc giường duy nhất cho năm mẹ con nằm suốt mấy năm qua giờ ngâm trong lũ đã mục nát, gãy sập. Cả bốn chị em nằm chung một cái phản.
Hỏi chuyện đến đâu, bé Trang, đang là học sinh lớp 7, Trường THCS Xuân Lộc (huyện Can Lộc, Hà Tĩnh) lại nghẹn ngào khóc tới đó. Mẹ bệnh nặng từ khi em học lớp 2.
Từ đó, mẹ không làm được gì vì bệnh của mẹ phải kiêng khem khổ sở. Người mẹ cứ gầy quắt đi. Những năm cuối đời, mẹ lâm vào loạn thần, không làm chủ được bản thân.
Anh Trần Đình Thắng, chú ruột của bốn chị em Thảo kể lại:
"Chị Tâm (mẹ của bốn chị em) bệnh mấy năm nay, phải kiêng nắng, tránh khói, bao nhiêu năm có chưa được đâu, người cứ gầy quắt lại. Anh Hậu (bố của bốn chị em) làm ăn không gặp, chị ấy lại đẻ nhiều cháu gái quá, nên anh ấy sinh ra chán nản, bất mãn... Bây giờ, không biết anh ấy ở đâu. Ở nhà, anh em cũng khó khăn và có gia đình cả, chỉ giúp các cháu được công là nhiều, tài chính chưa ai lo được".
Nhà của bốn chị em Thảo. Ảnh: Anh Tuấn
Nước mắt cứ chảy dài theo những bất hạnh mà bây giờ bốn chị em đang trải qua. Trang thương chị gái học khá, mong được đi học nhưng đã phải nghỉ học từ năm lớp 10. Lúc đó, tiền đóng học của Thảo, chị gái đầu, lên tới hơn một triệu đồng, mẹ em biết có học hết năm nay, Thảo cũng không thể có tiền mà theo đến năm sau.
Trang kể: Chị em hỏi ý kiến bố, bố bảo cứ đi học đi, nhưng bố không có hứa hẹn cụ thể nào chuyện đóng góp tiền nong, chị Thảo đành nghe lời mẹ nghỉ học, đi làm thuê để dành tiền học cho ba em gái trong nhà.
Bố của Thảo đi làm ăn xa tận Thái Lan. Không hiểu công việc của bố làm gì và thu nhập ra sao, chỉ biết mẹ bảo không đủ tiền để mẹ mua thuốc. Thảo nghỉ học và đi làm cho một công ty đông lạnh ở Hưng Yên, mới chỉ qua mấy tháng thử việc với lương hơn một triệu, Thảo đã phải quay về chăm sóc mẹ khi bệnh của mẹ đã quá nặng. Vì em nghỉ lâu quá nên công ty cũng cho em nghỉ việc luôn.
"Sắp tới, em đi tìm việc làm. Các em ở nhà phải tự lập, giống như hồi trước em đi làm ở Hưng Yên, các em ở nhà cũng vừa phải chăm sóc mẹ, vừa tự lo cho mình. Có bác ở gần đây, nhờ bác trông nom các em thêm. Đi ngay cũng tội các em lắm. Nhưng em không ở nhà mãi được, lấy tiền mô cho các em ăn học."
"Vì mẹ sinh toàn con gái, bố lại phân biệt con gái, con trai nên tâm trạng bố đâm chán nản. bất mãn. Từ ngày mẹ mất, lo tang lễ cho mẹ xong, mấy chị em cũng không biết bố đang ở đâu, bố đang làm gì, bố đã có dự định gì lo cho cuộc sống của 4 đứa con."- Nói đến đây, cả bốn chị em lại sụt sùi nước mắt.
Tiền học phí của ba em đều chưa nộp được. Từ ngày mẹ mất, trong nhà chỉ còn được một triệu đồng, bốn chị em có gì ăn nấy. Ruộng vườn sau lũ trống không. Hỏi bé Quyên, em út mới học lớp 5, bây giờ em mong muốn điều gì, bé chỉ nghẹn ngào nói không thành tiếng: "Em muốn chị Thảo được đi học... Em không muốn phải nghỉ học."
Đợt lũ lụt vừa rồi, bốn chị em sống nhờ vào gạo, mì tôm và quần áo cứu trợ. Bây giờ lũ đã qua đi nhưng hoàn cảnh của bốn chị em vẫn chưa nhận được sự giúp đỡ nào đáng kể, chỉ mới có xã đang làm thủ tục để ba em được miễn giảm học phí.
Theo VNN.