Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Tình Yêu
Ngày cuối năm, ai còn nhắn nhủ điều gì?
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="sunjc13" data-source="post: 165568" data-attributes="member: 309383"><p>Trời cuối đông, gió lùa thốc vào mái phố rồi bất chợt nằm co ro. Những chuyến xe bus vội vã đến vội vã rời mang theo bước chân gấp gáp, bỗng thấy mọi thứ của ngày cuối năm chòng chành, chới với và xô bồ đến lạ. Ngày cuối năm, vẫn như bao ngày bình thường khác đủ 24 giờ nhưng dường như có chút gì đó dùng dằng, níu kéo và thấy trống trải vô cùng. </p><p></p><p></p><p>Đếm chậm thời gian, lặng nhìn tờ lịch treo tường im lìm một mình, chẳng nỡ xé bỏ đi như mọi ngày vì sợ. Sợ thời gian trôi, sợ cuốn đi những điều cũ, những điều chưa kịp làm và cả vô vàn cảm xúc chưa nói thành lời…Khi chiếc đồng hồ nhích dần từng tích tắc, khoảnh khắc kim giờ và kim phút chạm nhau trên một đường thẳng của ngày cuối cùng ấy đã là một khoảng cách rất xa. Là khoảng cách giữa năm cũ và năm mới, giữa điều đã cũ và điều sắp mới, giữa gần và xa; giữa những điều khó gọi thành tên…</p><p></p><p></p><p>Ngày cuối năm, phố chòng chành vụn vỡ những tia nắng đầu ngày còn lảng bảng sương sớm. Phố uống trọn những ánh nhìn, cả những tiếng thở dài thật khẽ khô khốc và cả bàn chân ai vội vã bước. </p><p></p><p></p><p>Ngày cuối năm, nhắn nhủ lòng mình sống chậm lại một chút để gói trọn cảm xúc yên bình khi một vòng tuần hoàn sắp khép lại…</p><p></p><p></p><p>Ngày cuối năm, ủ đầy trong lòng bàn tay mùa đông thật ấm, hít căng lồng ngực mùi vị tinh khôi của sáng sớm chòng chành nắng đợi gió bên song. Lắng nghe giọt café rơi tí tách chạm xuống đáy cốc, vỡ tan, như giây phút viên gạch nối giữa năm cũ và năm mới không còn giới hạn.</p><p></p><p></p><p>Ngày cuối năm, gói gém lại những điều đã cũ để khép lại một giấc mơ của ngày hôm qua, mỉm cười đặt niềm tin cho lựa chọn ngày sau, sẽ là hạnh phúc theo đến suốt cuộc đời. Khi những yêu thương đã trôi tuột khỏi tay thì cũng nên mạnh dạn vứt bỏ và tìm một yêu thương khác xứng đáng hơn. Thực tâm chẳng ai là quan trọng nhất đối với ai hết, chỉ có bản thân mới thực sự quan trọng với chính mình. Học cách trân quý bản thân mình trong một năm mới sắp gõ cửa, biết đâu, hạnh phúc một lần nữa mỉm cười…</p><p></p><p></p><p>Ngày cuối năm, sẽ thôi nhớ về yêu thương đã ngủ yên một góc nào đó trong trái tim còn lộn xộn để đón lấy những an yên dù ít ỏi nhưng là món quà cuối cùng của một năm cũ dù không trọn vẹn.</p><p></p><p></p><p style="text-align: center"><img src="https://k14.vcmedia.vn/k:3qsvZHBxXH8xPdzaJmLFPEqgKxHka/Image/2014/12/NewFolder/cuoi-aedd7/ngay-cuoi-nam-ai-con-nhan-nhu-dieu-gi.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></p> <p style="text-align: center"></p> <p style="text-align: center"></p> <p style="text-align: center"></p><p></p><p></p><p>Ngày cuối năm, thèm được trở về nơi ấy, một nơi dù có đi hết cuộc đời vẫn khao khát được tìm lại. Đó là nhà. Để được hít lấy vội vàng vị đất sỏi mằn mặn, nồng nồng in hằn những bước chân cha và giọt mồ hôi của mẹ. Để biết rằng thời gian chẳng chờ đợi một ai khi không biết trân trọng. Mái tóc cha đã phủ đầy sương gió, đôi mắt mẹ ủ đầy nỗi lo toan. Dù thương, dù nhớ cũng chỉ nguyện cầu sự bình yên suốt quãng đời còn lại…</p><p></p><p></p><p>Ngày cuối năm, có những chuyến tàu mang tên trở về vẫn lặng lẽ chuyển bánh xình xịch đưa nỗi nhớ về nơi xa. Có những niềm hạnh phúc chỉ cần nghĩ đến và cảm nhận cũng thấy an yên vì ngày cuối năm là để nhìn lại mãn nguyện vì những điều sắp qua dù chưa được vẹn toàn.</p><p></p><p></p><p>Ngày cuối năm, khép lại một mùa cũ, một năm cũ, hãy để lòng mình trải rộng ra, nhẹ nhàng và mãn nguyện. Có những điều chưa thực sự trọn vẹn, có những yêu thương đã vô tình đánh rơi và cả những dự định còn dang dở. Năm cũ sẽ chẳng kịp cho chúng ta thực hiện hết, vậy sao không nạp đầy năng lượng và say mê để bước vào một vòng tuần hoàn mới…</p><p></p><p></p><p>Ngày cuối năm, nhắn nhủ với bản thân rằng có rất nhiều điều đang đợi chờ phía trước…</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="sunjc13, post: 165568, member: 309383"] Trời cuối đông, gió lùa thốc vào mái phố rồi bất chợt nằm co ro. Những chuyến xe bus vội vã đến vội vã rời mang theo bước chân gấp gáp, bỗng thấy mọi thứ của ngày cuối năm chòng chành, chới với và xô bồ đến lạ. Ngày cuối năm, vẫn như bao ngày bình thường khác đủ 24 giờ nhưng dường như có chút gì đó dùng dằng, níu kéo và thấy trống trải vô cùng. Đếm chậm thời gian, lặng nhìn tờ lịch treo tường im lìm một mình, chẳng nỡ xé bỏ đi như mọi ngày vì sợ. Sợ thời gian trôi, sợ cuốn đi những điều cũ, những điều chưa kịp làm và cả vô vàn cảm xúc chưa nói thành lời…Khi chiếc đồng hồ nhích dần từng tích tắc, khoảnh khắc kim giờ và kim phút chạm nhau trên một đường thẳng của ngày cuối cùng ấy đã là một khoảng cách rất xa. Là khoảng cách giữa năm cũ và năm mới, giữa điều đã cũ và điều sắp mới, giữa gần và xa; giữa những điều khó gọi thành tên… Ngày cuối năm, phố chòng chành vụn vỡ những tia nắng đầu ngày còn lảng bảng sương sớm. Phố uống trọn những ánh nhìn, cả những tiếng thở dài thật khẽ khô khốc và cả bàn chân ai vội vã bước. Ngày cuối năm, nhắn nhủ lòng mình sống chậm lại một chút để gói trọn cảm xúc yên bình khi một vòng tuần hoàn sắp khép lại… Ngày cuối năm, ủ đầy trong lòng bàn tay mùa đông thật ấm, hít căng lồng ngực mùi vị tinh khôi của sáng sớm chòng chành nắng đợi gió bên song. Lắng nghe giọt café rơi tí tách chạm xuống đáy cốc, vỡ tan, như giây phút viên gạch nối giữa năm cũ và năm mới không còn giới hạn. Ngày cuối năm, gói gém lại những điều đã cũ để khép lại một giấc mơ của ngày hôm qua, mỉm cười đặt niềm tin cho lựa chọn ngày sau, sẽ là hạnh phúc theo đến suốt cuộc đời. Khi những yêu thương đã trôi tuột khỏi tay thì cũng nên mạnh dạn vứt bỏ và tìm một yêu thương khác xứng đáng hơn. Thực tâm chẳng ai là quan trọng nhất đối với ai hết, chỉ có bản thân mới thực sự quan trọng với chính mình. Học cách trân quý bản thân mình trong một năm mới sắp gõ cửa, biết đâu, hạnh phúc một lần nữa mỉm cười… Ngày cuối năm, sẽ thôi nhớ về yêu thương đã ngủ yên một góc nào đó trong trái tim còn lộn xộn để đón lấy những an yên dù ít ỏi nhưng là món quà cuối cùng của một năm cũ dù không trọn vẹn. [CENTER][IMG]https://k14.vcmedia.vn/k:3qsvZHBxXH8xPdzaJmLFPEqgKxHka/Image/2014/12/NewFolder/cuoi-aedd7/ngay-cuoi-nam-ai-con-nhan-nhu-dieu-gi.jpg[/IMG] [/CENTER] Ngày cuối năm, thèm được trở về nơi ấy, một nơi dù có đi hết cuộc đời vẫn khao khát được tìm lại. Đó là nhà. Để được hít lấy vội vàng vị đất sỏi mằn mặn, nồng nồng in hằn những bước chân cha và giọt mồ hôi của mẹ. Để biết rằng thời gian chẳng chờ đợi một ai khi không biết trân trọng. Mái tóc cha đã phủ đầy sương gió, đôi mắt mẹ ủ đầy nỗi lo toan. Dù thương, dù nhớ cũng chỉ nguyện cầu sự bình yên suốt quãng đời còn lại… Ngày cuối năm, có những chuyến tàu mang tên trở về vẫn lặng lẽ chuyển bánh xình xịch đưa nỗi nhớ về nơi xa. Có những niềm hạnh phúc chỉ cần nghĩ đến và cảm nhận cũng thấy an yên vì ngày cuối năm là để nhìn lại mãn nguyện vì những điều sắp qua dù chưa được vẹn toàn. Ngày cuối năm, khép lại một mùa cũ, một năm cũ, hãy để lòng mình trải rộng ra, nhẹ nhàng và mãn nguyện. Có những điều chưa thực sự trọn vẹn, có những yêu thương đã vô tình đánh rơi và cả những dự định còn dang dở. Năm cũ sẽ chẳng kịp cho chúng ta thực hiện hết, vậy sao không nạp đầy năng lượng và say mê để bước vào một vòng tuần hoàn mới… Ngày cuối năm, nhắn nhủ với bản thân rằng có rất nhiều điều đang đợi chờ phía trước… [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Tình Yêu
Ngày cuối năm, ai còn nhắn nhủ điều gì?
Top