Ngày buồn nhất(2)

  • Thread starter Thread starter honglan
  • Ngày gửi Ngày gửi

honglan

New member
Xu
0
Tiếp theo:

...Họa mi cũng chẳng còn hát khúc nhạc du dương,
Đóa hoàng lan dấu hương, im lìm bên bậc cửa,
Trước mắt em dường như niềm vui không còn nữa,
Lòng chợt thấy nỗi buồn như sắp sửa lên ngôi...

Thấy mọi vật thật gần mà cũng thật xa xôi,
Em thấy mình cô đơn giữa muôn trùng vắng lặng,
Mặt trời đã đi đâu mà sao không buông nắng?
Để căn phòng yên lặng, lạnh buốt đến thấu xương?

Lòng nặng trĩu, mịt mùng như không có con đường,
Bản nhạc buồn, bài thơ, phím dương cầm bỏ ngỏ,
Những nét vẽ, màu sơn, bức tranh còn dang dở,
Thời gian như ngừng thở, để mặc đó, quên trôi...

Nỗi buồn vẫn dìu dặt, réo rắt mãi không thôi
Nghe như ngày chẳng trôi mà cứ lê thê mãi,
Bao nỗi buồn, cô đơn nối tiếp nhau lắng lại,
Có biết chăng cõi lòng em tê tái con tim?

Em chờ đợi, bâng khuâng, tìm kiếm một bóng hình,
Để lí giải vì sao: với em - ngày buồn nhất?
Giây phút chẳng còn ai, ngày vô tình đánh mất
Phải chăng chính là ngày buồn nhất của lòng em?...:(

DDKT - 2009
 
Chủ nhật, ngày 16/08/2009

Có một ngày buồn rơi vào ngày Chủ nhật
Mẹ và Cha văng tiếng cãi cọ nhau
Con đau đầu, chưa hết tập sự đâu
Tại sao con, lại không người giúp đỡ.

Thầy hướng dẫn vẫn còn chưa có vợ
Trai 33, còn trẻ lắm mà thầy.
Toan tính đâu đây? Thầy toan tính...
Ổn định, nhà giàu, xinh gái, lại còn tơ...

Thày phong độ, đẹp trai, thày tài lắm
Đàn hát, thơ ca, mộc gỗ cũng tài.
Bắn bi-a, thày đỉnh cao của xóm
Nợ trẻ ít tiền, thày tránh tới hăm ba....

Toán lớp tám, sĩ số già nửa trăm, thày đậu 6
Chất lượng cuối năm, thày ngất ngưởng đâu đâu
Theo phân công, cứ theo năm, lên lớp
09-10 thày lại trốn ở đâu?

Tổ trưởng ? gương soi, nào đâu có sáng?
Em chán thày, em thấy mất niềm tin
Một sáng ban mai khi em hoàn thành tập sự
Giữa chúng ta còn tình nghĩa hay không?

Thày có giúp em? ừ có giúp
Em là người sống chẳng bạc như vôi
Thày có giúp em, ừ, em nhớ
Cảm ơn thày, tất cả tại em ngu.



Chiều nay học, người yêu không đến
Anh chờ hoài, chờ mãi bóng dáng thương
Chẳng nói một lời "Em xin phép"
Anh vẫn ngồi, bên chiếu đợi chờ em

Giấy xé nát những hôm em ngồi học
Tay vẽ sao trăng, miệng nhẻo cười
Anh lo lắm, biết không, lo lắng lắm
Em vẫn hồn nhiên, ... vẫn trăng sao...

Chiều em học, những hôm trời trở gió
Anh lại cầu, thôi, xin hãy đừng mưa
Anh chỉ sợ nước làm em bị cảm
Những ánh đèn xe làm lóa mắt người yêu.

Anh chẳng nói đâu, chẳng nói đâu
Dù rằng anh khổ lắm trong đầu
Anh chỉ muốn em tập trung học tốt
Để sau này không tiếc chữ "Còn đâu"

Anh cũng biết em đi xa, học mệt
Nên chỉ biết cười khi gặp mặt nhau
Giá em biết trong thâm sâu anh nhớ
Anh điên cuồng mỗi lúc vắng em lâu.



Thandieu2 - Buồn chung với nhé!
 
Ôi những kẻ vẫn thầm yêu trộm nhớ.
Dấu làm chi,ôm ấp mãi làm chi.
Nỗi khổ nào,bằng điều không nói được.
Cứ thênh thang đường rộng dài ta bước,
Tội thân chi câm nín mãi trong lòng.
Ừ thì biết vẫn là ngày buồn nhất,
Bởi không em,không anh,ta trông trải vô cùng.
Ừ vẫn biết có một ngày buồn nhất,
Biết làm gì cho vơi bớt chông chênh.
Thôi tự nhủ vui-buồn ngày cũng hết.
Chẳng tội gì ôm mãi nỗi buồn vương.
 
Ôi những kẻ vẫn thầm yêu trộm nhớ.
Dấu làm chi,ôm ấp mãi làm chi.
Nỗi khổ nào,bằng điều không nói được.
Cứ thênh thang đường rộng dài ta bước,
Tội thân chi câm nín mãi trong lòng.
Ừ thì biết vẫn là ngày buồn nhất,
Bởi không em,không anh,ta trông trải vô cùng.
Ừ vẫn biết có một ngày buồn nhất,
Biết làm gì cho vơi bớt chông chênh.
Thôi tự nhủ vui-buồn ngày cũng hết.
Chẳng tội gì ôm mãi nỗi buồn vương.

Cuộc sống tươi đẹp thế này mà sao nhiều người buồn thế nhỉ?????
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top