small star
Moderator
- Xu
- 94
ậu biết không, lúc nào tớ cũng muốn là con trai. Vì sao á? Bởi vì thế này này:
Nếu tớ là con trai, tớ và cậu sẽ là chiến hữu trong những trận bóng nảy lửa. Thay vì ngồi trên khán đài cổ vũ cho cậu, tớ sẽ được đồng hành cùng cậu, cùng “chiến đấu”, cùng tận hưởng cảm giác rợn ngợp khi chiến thắng, cũng như sẻ chia sự thất vọng những lúc thua. Khi ấy, chúng mình sẽ hiểu nhau hơn rất nhiều và càng gắn bó hơn, phải không “đồng chí”?
Nếu tớ là con trai, mỗi khi tụi mình đi chơi hay đi ăn uống, quậy phá, cậu sẽ không phải là người luôn trả tiền. Tớ sẽ không phải nghe cậu nói rằng: “Ai lại để con gái trả tiền, xấu hổ lắm!”. Ôi, có gì mà xấu hổ cơ chứ! Bạn bè mà! Những lúc ấy tớ áy náy ghê, nhưng mà ai bảo con trai các cậu cứ nhiệt tình quá như thế cơ chứ!
Nếu tớ là con trai, buối sáng cậu sẽ chẳng phải chờ tớ tới nửa tiếng đồng hồ để chải đầu, cặp tóc trước khi đi học. Khổ, con gái mà, mấy cái việc điệu đà như thế khó làm nhanh được lắm; với lại tớ cũng muốn mình xinh xinh một chút để xứng với…anh chàng đẹp trai chở tớ đi học chứ! Mặc dù cậu cằn nhằn, nhưng tớ biết thừa ra nhé, có mà bảo đi trước đi cậu cũng không nghe đâu, vẫn chờ cho mà xem. Thấy chưa, tớ nói đúng mà!
Nếu tớ là con trai, tớ có thể sẽ “không nể nang” cậu một lúc nào đấy mà tức quá không kìm được. Như lần cậu đi chơi về muộn, lại còn cãi mẹ nữa, hư quá, làm tớ cũng bực mình. Tớ lựa lời nhắc nhở cậu không được như thế, cậu lại quát cả tớ. Nếu không phải là con gái, tớ đã không yếu đuối và bất lực ngồi khóc như thế; tớ sẽ đấm cho cậu một quả thật đáng đời để cậu chừa đi!
Nhưng biết làm thế nào được! Bố mẹ sinh ra mình là con gái, cho nên buộc phải dịu dàng, thùy mị, nhiều lúc phải nén, phải nhịn vậy thôi! Mà hình như từ khi chơi với cậu, tớ tự nhiên lại ăn nói đi đứng nhẹ nhàng hơn chút nữa hay sao ý! Thế mà, khi tớ nói với cậu tớ muốn là con trai, thì cậu lại trả lời:
- Cậu mà là con trai để… bẻ cổ người ta ra à?
Ôi, thật đáng ghét! Nhưng nói thì nói vậy thôi nhỉ. Mùa đông năm ngoái tớ đã thấy cậu quàng chiếc khăn len và đi đôi găng tay của tớ đan tặng. Chỉ cần thế thôi, tớ biết rằng đối với cậu, tớ là một cô bạn - con gái - rồi! Mà dù là con trai hay con gái, chúng mình vẫn cứ là bạn tốt của nhau. Nhất định thế!
Nguyễn Thùy Giang
Nếu tớ là con trai, tớ và cậu sẽ là chiến hữu trong những trận bóng nảy lửa. Thay vì ngồi trên khán đài cổ vũ cho cậu, tớ sẽ được đồng hành cùng cậu, cùng “chiến đấu”, cùng tận hưởng cảm giác rợn ngợp khi chiến thắng, cũng như sẻ chia sự thất vọng những lúc thua. Khi ấy, chúng mình sẽ hiểu nhau hơn rất nhiều và càng gắn bó hơn, phải không “đồng chí”?
Nếu tớ là con trai, mỗi khi tụi mình đi chơi hay đi ăn uống, quậy phá, cậu sẽ không phải là người luôn trả tiền. Tớ sẽ không phải nghe cậu nói rằng: “Ai lại để con gái trả tiền, xấu hổ lắm!”. Ôi, có gì mà xấu hổ cơ chứ! Bạn bè mà! Những lúc ấy tớ áy náy ghê, nhưng mà ai bảo con trai các cậu cứ nhiệt tình quá như thế cơ chứ!
Nếu tớ là con trai, buối sáng cậu sẽ chẳng phải chờ tớ tới nửa tiếng đồng hồ để chải đầu, cặp tóc trước khi đi học. Khổ, con gái mà, mấy cái việc điệu đà như thế khó làm nhanh được lắm; với lại tớ cũng muốn mình xinh xinh một chút để xứng với…anh chàng đẹp trai chở tớ đi học chứ! Mặc dù cậu cằn nhằn, nhưng tớ biết thừa ra nhé, có mà bảo đi trước đi cậu cũng không nghe đâu, vẫn chờ cho mà xem. Thấy chưa, tớ nói đúng mà!
Nếu tớ là con trai, tớ có thể sẽ “không nể nang” cậu một lúc nào đấy mà tức quá không kìm được. Như lần cậu đi chơi về muộn, lại còn cãi mẹ nữa, hư quá, làm tớ cũng bực mình. Tớ lựa lời nhắc nhở cậu không được như thế, cậu lại quát cả tớ. Nếu không phải là con gái, tớ đã không yếu đuối và bất lực ngồi khóc như thế; tớ sẽ đấm cho cậu một quả thật đáng đời để cậu chừa đi!
Nhưng biết làm thế nào được! Bố mẹ sinh ra mình là con gái, cho nên buộc phải dịu dàng, thùy mị, nhiều lúc phải nén, phải nhịn vậy thôi! Mà hình như từ khi chơi với cậu, tớ tự nhiên lại ăn nói đi đứng nhẹ nhàng hơn chút nữa hay sao ý! Thế mà, khi tớ nói với cậu tớ muốn là con trai, thì cậu lại trả lời:
- Cậu mà là con trai để… bẻ cổ người ta ra à?
Ôi, thật đáng ghét! Nhưng nói thì nói vậy thôi nhỉ. Mùa đông năm ngoái tớ đã thấy cậu quàng chiếc khăn len và đi đôi găng tay của tớ đan tặng. Chỉ cần thế thôi, tớ biết rằng đối với cậu, tớ là một cô bạn - con gái - rồi! Mà dù là con trai hay con gái, chúng mình vẫn cứ là bạn tốt của nhau. Nhất định thế!
Nguyễn Thùy Giang