Nếu một ngày!

  • Thread starter Thread starter hamy905
  • Ngày gửi Ngày gửi

hamy905

New member
Xu
0
Nếu một ngày điện thoại vắng tiếng anh
Nhỏ sẽ hiểu anh xa rồi mãi mãi
Gom thương nhớ của một thời vụng dại
Dấu vào tim nghe sao nhói trong lòng!

Nếu một ngày ta chẳng có đợi mong
Thì anh hỡi xin thật lòng với nhỏ
Đừng dấu kín để vô tình như gió
Vội vã bay vào tận chốn xa xăm…

Nếu một ngày tình chẳng đến trăm năm
Thì hãy nói với nhỏ lời chia biệt
Đừng lặng lẽ giả vờ như không biết
Để nhỏ sầu ôm trọn nỗi niềm riêng!

Chiều dần trôi trời bất chợt ưu phiền
Nghe lòng nhớ niềm riêng buồn khôn tả
Nuốt dòng lệ chực chờ rơi lả chả
Mặn giọt sầu nhỏ chợt thấy lòng đau.
 
Nếu một ngày ta chẳng đến với nhau
Thì anh hỡi nhỏ đau lòng biết mấy
Nghe chua xót tim mình như ai lấy
Chợt buồn thay kẻ ấy đã quên mình

Nếu một ngày ta đã hết ân tình
Thì người hỡi chia tay đừng gian dối
Bao ước mộng khi về cùng chung lối
Gởi vào thơ như kỉ niệm vụt qua.

Nếu một ngày mình sẽ phải rời xa
Thì người hỡi tình phôi pha từ đó
Bao thương nhớ gởi riêng vào ngọn gió
Để lòng buồn nhật kí khắc niềm đau!
 
Nếu một ngày ta chẳng đến với nhau
Thì anh hỡi cứ rõ ràng sự thật
Dù biết đó sẽ đau lòng người mất
Nhưng như vầy cũng tốt với riêng ta!

Nếu một ngày tình chẳng có thiết tha
Thì anh hãy bỏ qua lời hẹn ước
Bao vung đắp lối về mình chung bước
Để lòng buồn xuôi ngược chỉ mình ta!
 
Hixx.
Thơ hay mà sao thấy lòng buồn quá... T__T

Tình yêu là một bài tập.! Quá nhiều giả thiết '' nếu '' .! Tốt hơn hết là không nên lao đầu vào tìm lời giải.!!
 
Và nếu như có một ngày một ngày nào đó
Anh quên em một ngày nào đó
Những ân tình nhạt nhòa phai dấu
Trong con tim chẳng còn thương đau ...
Đây là phần trogn bài hát mìnht hích. Có sao đâu, anh cứ đi thôi. :)
 
Nếu một ngày trời bỗng đổ mưa ngâu
Cho nhung nhớ giọt sầu vương khóe mắt
Lòng chợt nghĩ tình mình không bền chặt
Phút giây buồn nhỏ lại thấy xót đau!

Nếu một ngày lá xanh bỗng nhạt màu
Thì cứ hiểu sẽ xa cành từ đó
Chỉ nán lại phút giây chờ cơn gió
Rồi vụt bay chốn nọ chẳng quay về!
 
Nếu một ngày nhỏ chẳng đến nơi đây
Thì cứ hiểu nhạt phai rồi người hỡi
Lời nhắn vội ai ơi đừng chờ đợi
Cho đau lòng bởi kẻ đã ra đi

Nếu một ngày tình kia chẳng còn gì
Trang lưu bút giữ chi bao kỉ niệm
Để ngơ ngẩn cõi lòng như tìm kiếm
Một ân tình liệm chết giữa hư không!
 
Nếu một ngày tình ấy chẳng chung đôi
Thì người hỡi cứ coi như giấc mộng
Nhỏ sẽ nhớ mặc cho hồn rung động
Một chuyện tình nhanh chóng vụt tàn phai!

Nếu một ngày anh và nhỏ chia hai
Thì cứ hiểu an bày rồi số kiếp
Trăng sáng tỏ soi đường ai bước tiếp
Kẻ lữ hành lạc lối xếp từ quên!
 
Nếu một ngày anh cùng nhỏ xa xôi
Thì anh hỡi cách ngăn rồi từ đó
Nghe anh nói chưa lần hờn trách nhỏ
Lòng chợt vui như gió mát đêm hè

Nếu một ngày anh chẳng hát nhỏ nghe
Ru giấc ngủ trưa hè trời oi nóng
Thì nhỏ hiểu đành bay thôi giấc mộng
Một chữ tình lắng đọng ở ngăn tim!
 
Nếu mai này lối về chẳng chung đôi
Thì cứ hiểu ta xa rồi từ đấy
Đừng rơi lệ cho lòng đau biết mấy
Hãy hiểu rằng tình ấy chẳng thành duyên

Tình yêu đầu cứ để chữ vẹn nguyên
Cho thương nhớ quyến luyến hoài người cũ
Bao dấu ái gởi vào tim ấp ủ
Để cõi lòng tự nhủ nhớ chẳng quên!
 
Nếu một ngày ta chẳng gặp mặt nhau
Thì người hỡi chớ đau sầu duyên kiếp
Không chung lối chân về nào hòa hiệp
Xin nhớ rằng muôn kiếp nhỏ chẳng quên!

Nếu một ngày ta chẳng gọi đến tên
Thì người hỡi hãy cố quên đi nhá
Dù nhỏ biết giọt sầu rơi trong dạ
Nhưng xin người hối hả nuốt vào tim

Nếu một ngày điện thoại nhỏ lặng im
Thì người hỡi chớ tìm chi người cũ
Đừng hờn dỗi cho dù tình đã mất
Hãy hiểu rằng nhỏ cũng rất yêu ai

Nếu một ngày tình ấy chẳng nhạt phai
Nhưng trọn kiếp chia hai đường khác biệt
Thì người hỡi lòng nhỏ đau khôn xiết
Cúi mặt sầu tiễn biệt một tình yêu!
 
Nếu một ngày tình ấy vẫn vẹn nguyên
Thì người hỡi chớ ưu phiền gì nhỏ
Trang thơ gởi nỗi lòng xin bày tỏ
Hãy nhớ rằng chốn nọ kẻ chờ mong!

Nếu một ngày tình chợt hóa hư không
Thì ai đấy đừng đem lòng trách nhỏ
Bao thương cảm gởi đi vào ngọn gió
Mang nỗi sầu dấu kín bỏ vào tim
 
Và nếu như có một ngày một ngày nào đó
Anh quên em một ngày nào đó
Những ân tình nhạt nhòa phai dấu
Trong con tim chẳng còn thương đau ...
Đây là phần trogn bài hát mìnht hích. Có sao đâu, anh cứ đi thôi. :)

Nghe lại mấy lời nhạc bài NTTN của Đức Huy này và xem tên chủ đề lại nhớ đến mấy câu ..

Điện thoại ..

Ước đầu kia điện thoại mãi là em ..
Để anh gọi chẳng vì đâu cả
Đến 1 ngày .. chả còn gì nói nữa ..
Ước đầu kia điện thoại vẫn là em

Có thể đầu kia chỉ có nắng mưa
Em cầm máy ko chẳng còn gì nói nữa
Chỉ hơi thở thân quen .. xa lạ ..
Câu thơ xưa .. tha thứ chia tay

Vẫn ước đầu dây kia là em mỗi ngày.
 
Nếu một mai tình thơ vẫn còn đó
Tiếng yêu thương nhờ gió gởi cho người
Cung đàn thơ thi tứ lại kém tươi
Bởi nhung nhớ làm tiếng cười chợt tắt…

Nếu một mai tình kia người đã cắt
Cho ngăn đôi son sắt phút hẹn thề
Người và nhỏ giờ cách biệt sơn khê
Mặc nhung nhớ … lối về ai chờ đợi

Nếu một mai ân tình sao dịu vợi
Tiếng nhớ thương người gởi đến cùng ai
Để bây giờ giây phút chợt tình phai
Để mặc nhỏ tháng ngày mang niềm nhớ?

Nếu một mai ân tình mình dang dở
Vần thơ chia nức nở điệp khúc sầu
Phút tạ từ viết vội chỉ dăm câu
Mà vương vấn để chớm sầu muôn kiếp…
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Nếu một mai đêm vắng bóng chị Hằng
Thì có lẽ ánh trăng khuya buồn lắm
Người cùng nhỏ hai phương trời xa thẳm
Chỉ cùng nhau tao ngộ khúc tình thơ…

Nếu một mai cung đàn dệt ước mơ
Lời thương nhớ nhỏ chờ người trong mộng
Trang viết gởi mặc tình thơ bay bổng
Đất Thánh buồn mưa đọng giọt sầu giăng…

Nếu một mai viễn xứ hiểu cho rằng
Tình của nhỏ vầng trăng nào chia cắt
Nhỏ xin đó mong tháng ngày bền chặt
Đừng gieo sầu cho mắt nhỏ bụi bay….
 
Nếu một ngày nhỏ ngủ gió vờn bay
Lời tình tự muôn đời say giấc điệp
Cho cõi mộng ngàn đời luôn nối tiếp
Để ước mơ mãi hòa hiệp từng giờ

Mấy hôm rồi nhỏ chẳng đến trang thơ
Bút lặng lẽ ngẩn ngơ trong chờ đợi
Giấy bất chợt gọi thầm mong nhỏ tới
Nhỏ về rồi thơ viết gởi vào đây!

“Nếu một ngày” lòng nhỏ chẳng nhạt phai
Lời hồi đáp nhạt nhòa thay thi tứ
Nhỏ vẫn thế niềm riêng luôn cất giữ
Gởi vào thơ từng chữ gắn ân tình!

Ghi nỗi lòng của nhỏ xứ Tây Ninh
Dù nơi ấy đất khô tình vẫn thấm
Nắng rực cháy nhưng ân tình nồng đậm
Đã bao lần sưởi ấm trái tim thơ!

Nhỏ cứ đi dù vướng lắm dại khờ
Dệt mộng mị từng giờ luôn bồi đắp
Dù cuộc sống nào phải đường thẳng tắp
Thuyền ước mơ quyết cập bến tương lai!

Dù sau này thơ viết chẳng nhạt phai
Nhỏ cứ đọc nhớ hoài chiều mùa hạ
Lời thơ gởi muôn đời nào mặc cả
Để thấy buồn khi kẻ lạ khen chê!

“Nếu một ngày” nhỏ viết có thấy ghê
Thì người hỡi chớ chê cười nhỏ nhé
Nỗi lòng đó ghi lại khi còn bé
Nào phải đâu là kẻ đã trưởng thành!

Lời thơ kia đôi lúc vẫn chẳng rành
Nhưng ghi đậm tuổi xanh ngày lạc bước
Cho in dấu mai kia dù xuôi ngược
Nhỏ khắc hoài giây phút được nối thơ!
 
Gió có về xin nhắn tới người xa
Sao lại cứa cho người ta hồn xót
Tình thơ gởi sao người nghe chẳng lọt
Để chốn này người đọc trót suy tư?

Hiểu rằng ai đang cố mãi ậm ừ
Để giễu cợt thi từ người xa lạ
Chiều nắng nhạt gió về xua mệt lả
Mây giăng sầu nhìn lá nhẹ nhàng rơi!

Biển vẫn ru ngàn năm sóng góp lời
Câu tình tự muôn đời gieo luyến nhớ
Mưa chợt đổ từng giọt sầu muôn thuở
Hỏi cớ gì đành lỡ hẹn cùng trăng?
 
Thơ của người như mang chút tơ vương
Cho lòng nhỏ mang chút hương nơi ấy
Người viễn xứ dù xa xôi thật đấy
Nhưng thật tình nhỏ thấy mãi gần bên!

Dù hiện giờ nhỏ biết chỉ cái tên
Nhưng thơ viết như nói lên tất cả
Cho nhỏ hiểu nỗi lòng người xa lạ
Một lần quen sao bỗng hóa thật gần!

Thơ gởi nhau mình kết chút nghĩa ân
Người phương ấy như kết thân cùng nhỏ
Trang thơ gởi nỗi lòng như còn đó
Để ngàn năm bày tỏ chuyện ân tình

Nghe ai khen khi đọc đến thơ mình
Nhỏ hiểu lắm lời thật tình người gởi
Và coi đó lời động viên người hỡi
Vì hiểu mình, thơ chẳng đợi luật vần!
 
Gió ru hời gió có biết cho chăng
Nhỏ bận học hay đâu rằng gió đợi
Ngày hè đến nhỏ chẳng giờ nghĩ ngợi
Học thêm hoài người hỡi nhỏ cực hôn?

Chiều Tây Ninh mưa lạnh thấm vào hồn
Nghe nhung nhớ bồn chồn trang thơ đối
Người phương ấy có bao giờ tự hỏi
Cớ vì sao người nối tuổi mười lăm?

Trăng vẫn tròn rực sáng khắp đêm rằm
Gió dịu mát âm thầm len khung cửa
Nhỏ bận mấy cũng vào như đã hứa
Dù thật lòng có bữa nhỏ bận ghê!

Trăng ngàn năm muôn thuở chứng hẹn thề
Xin hãy hiểu lối về người đang đợi
Thơ nhỏ viết mang chút tình nhắn gởi
Nghĩa quê hương người hỡi hãy nhớ nha!

Dù bây giờ nhỏ đang ở nơi xa
Khoảng cách ấy vẫn là không sâu thẩm
Người với nhỏ như không còn xa lắm
Bởi nỗi lòng ta gởi gắm trang thơ!

Có đôi khi hồn nhỏ chợt ngẩn ngơ
Rồi tự nhủ từng giờ người thơ nối
Chẳng hiểu rõ xin hỏi về nghề nghiệp
Cho công bằng nối tiếp trả lời nhau!

Bởi người ta hiểu rõ nhỏ thế nào
Còn riêng nhỏ, ủa sao mình quên hỏi
Người phương ấy cứ lờ nên chẳng nói
Không tiện lời đừng bắt lỗi nhỏ nha!
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top