Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Nếu anh muốn, tôi sẽ là của anh ( sưu tầm )
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="mrgiaosu" data-source="post: 74437" data-attributes="member: 42606"><p><span style="color: Purple">Chap 10 : Tôi yêu trong đau khổ quen rồi ! - Trích lời của Yun . </span></p><p><span style="color: Purple">--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------</span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Shin ôm nó chặt thế đấy 3 năm không gặp Shin chẳng khác ngày xưa tí nào . Vẫn dịu dàng , quan tâm và ... vẫn đê hèn , ác độc nhưng sao cái cảm giác của ngày xưa đau mất rồi nhỉ ? Nó không biết . Định thần , gạt nước mắt , nó đẩy Shin ra nói :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Anh làm quái gì ở đây thế ? ( Làm quái gì là làm quái gì )</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Shin cười cười :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Quái gì là quái làm sao ? Anh về đây để học chứ làm gì ? Anh sẽ học cùng lớp với em . Mà ... em thay đổi nhiều quá đấy ! </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Nó lại nhếch mép cười khinh bỉ : ( Bà này hay khinh người quá )</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Anh mà cũng biết học cơ đấy ! Tôi cứ tưởng anh chỉ biết hại người với ăn chơi thôi chứ </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Shin nhìn nó đang khinh bỉ mình , tự nhiên cười lớn : ( Thằng này điên cái chắc nà , bị khinh bỉ còn cười nữa )</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Ha ha , em bây giờ đúng là khác xưa rồi ! Chẳng còn là con rối trong tay anh nữa ! Thật là ... </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Nói rồi Shin hôn nó , nó cũng để mặc cho Shin hôn , chẳng làm gì cả . Nó tự hỏi : " Sao Shin hôn mình chẳng có cảm giác gì cả ? Nhạt nhẽo như các chàng trai khác , một nụ hôn tẻ nhạt vô cùng ... " . Nếu Shin hôn nó vào 3 năm trước , cái thời điểm mà nó chưa biết mình bị lợi dụng như một con rối ấy thì biết đâu ... nó sẽ sà vào mà ôm chầm lấy Shin , đón nhận nụ hôn của Shin một cách mãnh liệt , trường hợp đó hoàn toàn có thể xảy ra . Shin ngừng hôn , vén mái tóc ngắn của nó : </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Em còn chơi rock không ? </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Chơi hay không thì liên quan gì đến anh ? ( Nó lạnh lùng nói ) </span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Đúng là em thay đổi nhiều quá rồi ! Chẳng còn vui vẻ như trước nữa , chẳng còn ngoan ngoãn như trước nữa ... ( Shin tặc lưỡi ) </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Tôi chỉ như thế với anh thôi , đồ man rợ ạ ( Nó nói với khuôn mặt không biểu cảm ) </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Còn biết chửi anh nữa cơ đấy Anh chẳng muốn cải nhau với em trong lần gặp lại đầu tiên đâu . Và hãy nhớ , hình xăm đó chưa có mờ đi đâu đấy ! </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Nói rồi Shin cười đểu . Nó ngồi im , bất động . Mặc kệ cho Shin vuốt ve tóc nó , mặc kệ Shin mò mẫm khuôn mặt nó . Nó vẫn ngồi im . Shin hôn môi nó rồi lần xuống cổ ( Các bé nên tưởng tượng cảnh này , rất nà hot hot hot nhá ) , nó vẫn không cử động . Khuôn mặt không một tí biểu cảm gì của nó bây giờ cứ trong như một con búp bê xinh đẹp vậy . Không biết ở đâu , tự dưng " hắn " thò đầu ra cùng với một cô gái , họ ôm eo ... hôn hít nhau trông thân mật đến khó chịu . Lúc này , khuôn mặt lạnh băng của nó bỗng trở nên hớt hãi , đẩy Shin ra , nó vội túm cổ áo mình lại và đứng phắt dậy dể cho hắn đừng thấy vết hôn ở cổ của mình . Nó và cả Shin cũng không hiểu sao nó lại hành động như vậy , cảm giác giống như là đang ăn vụng bị bắt vậy ấy .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Hắn thấy nó đang ở cùng chàng trai khác , lại có cái vẻ mặt lúng túng đó ... tự dưng máu lên tới não , muốn tát cho nó một cái . Rồi hắn nghĩ lại : " Sao mình lại muốn tán nhỏ đó chứ , nhỏ đó có phải bạn gái mình đâu ... nhỏ đó có phản bội mình đâu ... " . Rồi hắn bước lại gần nó , cười khây khẩy :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Con vịt bầu điên khùng kia lại đi cám dỗ trai à ? Chỗ này là của tôi sao cô chứ chiếm hoài thế hả ? </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Gấu lắm lông cũng đi dụ gái đấy thôi . Tôi đến trước thì chỗ này là của tôi ( Không cần đợi gì hết , nó đớp lời hắn lại ngay )</span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Cô có điên không đấy , tự cô ta theo tôi mà </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Thì anh thử hơi anh ta xe , có phải anh ta tự theo tôi không mà bảo tôi cám dỗ anh ta ? </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Thôi , không chấp mấy người điên như cô </span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Nó tức giận đạp cho hắn một cái ngay chân ( bà này được cái bụng với cái chân làm tới hoài ) Cười ha hả khoái trí . Shin thấy vẻ mặt của nó không khỏi ngạc nhiên , rồi Shin lại cười lớn : ( Thằng này bị điên này Nãy giờ thì thấy nó cười lớn hông à ) :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Ha ha , không ngờ em cũng có vẻ mặt đó à ? </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Thế anh nghĩ tôi vô cảm à ?</span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Ít nhất là ở trước mặt anh ( Shin nói rồi chậc chậc lưỡi , trêu đùa )</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Nó nín bặt , không biết đáp lại thế nào . Thấy vậy , Shin nói :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Em đưa tay cho anh </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Nó đưa 1 tay ra cho Shin , tay còn lại vẫn kiên quyết nắm cổ áo lại để che đi những vết hôn vừa rồi Shin gây ra . Nó tự nhủ : " Lại thế , chỉ vì cái hình xăm ngớ ngẩn đó mà mình phải nghe lời anh ta đến chừng nào đây Ngày xưa thật ngu ngốc , tại sao lên để anh ta xăm lên mình con bướm này chứ ... bây giờ hối hận cũng đã muộn rồi " . Shin thấy vậy , nói:</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Đưa 2 tay cho anh nào ! ( Come on babe , đưa tay cho anh ấy đi )</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Không thích .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Shin ngạc nhiên , đây là lần đầu tiên nó phản kháng lại Shin , trước giờ nó vẫn luôn ngoan ngoãn vâng lời Shin ... dù cho đúng hay sai , to hay lớn , có thể nói là bất-cứ-chuyện-gì . </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Hắn với con nhỏ hồi nãy đứng ở đó , hắn nhìn hai người họ ... bực bội không chịu được , trong mắt hắn thì hai người họ như có một thế giới riêng không chen ngang vào được . Tuy là bực bội vô cùng nhưng không hiểu sao hắn vẫn đứng đó nhìn , có lẽ vì hắn muốn xem nhỏ đó phản ứng như thế nào cũng nên . Đứng lâu , nhưng hắn không có vẻ gì là gấp gáp , còn con nhỏ hồi nãy thì nôn nóng giữ lắm rồi , con nhỏ đó ỏng ẹo :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Anh đứng đây làm gì , chúng mình vào sau cái cây cũng được mà . </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Anh thích thế , nếu em không muốn thì về đi </span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Nhỏ đó đành im lặng mà đứng đó , hiếm có dịp được âu yếm với hot boy của trường mà . Shin nhìn hắn cười đắc thắng rồi nhìn nó nói thêm lần nữa:</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Đưa hai tay cho anh .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Tôi đã nói là không thích mà .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Anh nói lần nữa , đưa hai tay cho anh .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Nó biết Shin sắp nổi đoá lên . Mỗi lần Shin nổi đoá lên dù là ai đi nữa cũng có thể ra tay được , có khi giết người Shin cũng dám làm . Cũng chính vì một lần Shin nổi đoá mà nó đã bị Shin làm nhục đến cỡ nào , Shin nói lời ngon ngọt để xoa dịu nỗi mất mát cái quý ngàn vàng của một cô gái ... thế là Shin đã xăm con bướm đó để trói buộc nó với cái lời hứa là :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Khi nào con bướm nay phai đi thì em sẽ không còn là của anh nữa , em sẽ được tự do . Còn nếu không , em sẽ chết với anh ... cả người em yêu cũng thế , sẽ chết hết . Và khi con bướm này còn thì em vẫn phải nghe lời anh ... làm bất cứ điều gì anh muốn , nếu không ... em chết cũng không yên đâu . </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Lúc đó , nó vẫn còn xem Shin là một người vô cùng đặc biệt với nó ( Sao bà ngu thế Yun ) . Và nó ngây thơ nghĩ rằng Shin làm như thế là vì quá yêu nó , nên đã chấp nhận để Shin xăm con bướm đó . Nó đâu biết , mình lại bị lợi dụng như một con rối .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Nó suy nghĩ một hồi rồi cũng đưa hai tay ra , cổ áo không được giữ lại , bung xuống , lộ rõ những vết hôn vừa rồi >"< . Hắn và cái con nhỏ đi cùng nhìn thấy những vết hôn đó . Tự dưng hắn thấy tức giận vô cùng , muốn trả đũa họ ngay lập tức . Con nhỏ đó thì nói khinh bỉ :</span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Giời ạ , tưởng chỉ là play girl ... chỉ làm mấy chuyện này ở ngoài chứ . Ai ngờ lại làm cảm ở trong trường . Uổng công là tiểu thư nhà họ Bạch gia giáo .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Nó nhíu mày , ánh mắt long lanh như cầu xin hắn hãy cứu nó ... nhưng vô ích , hắn không hiểu ( Ngu vừa thôi cha nội ). Hắn nắm chặt tay con nhỏ hồi nãy rồi kéo ra phía sau thân cây ( dạng như đâu lưng lại với nhau á ) , hắn bắt đầu hôn nhỏ đó , nhỏ đó la rồi ngất đi trong khoái cảm ( Con này dâm vật ) </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Ưm ... ưm ... Jun đúng là ... ưm ... ưm ... hôn gi..ỏi... nhất.. ưm .. ưm .. đấy ... ưm ưm ( Cấm trẻ em đọc cái này )</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Nghe được những tiếng đó , nó thấy se thắt tim lại , nó nhíu mày khó chịu ... nó tự nhỏ : " Chẳng nhẽ mình thích hắn thật rồi sao ? Chỉ mới gặp nhau thôi mà ... làm sao nhanh thế được ! " . Shin biết nó đã rơi vào bẫy của mình . Sỡ dĩ Shin muốn nó đưa 2 tay ra là cố tình muốn cho cổ áo bung xuống để hắn thấy mấy vết hôn đó , kích thích hắn làm tổn thương nó . Nó biết chuyện đó là do Shin chuẩn bị sẵn nhưng không còn cách nào khác . Shin là như vậy đấy , luôn dùng thủ đoạn để gây tổn hại người khác , những lời nói ra chẳng bao giờ thật lòng . Nó cảm thấy hơi đau và khinh bỉ Shin dù cho là nó không còn bất cứ tình cảm gì ngoài căm thù cả . Shin cười gian đắc thắng rồi ra lệnh cho nó :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Ngồi vào lòng anh này !</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Nó đi đến gần Shin , ngồi vào lòng Shin , ngoan ngoãn như con cún ... Shin vòng tay qua eo nó , rồi nói tiếp :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Hình xăm đó còn chứ ?</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Còn , nếu không tôi nghe theo lời anh làm gì ?</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Được , ha ha , tốt lắm Con bướm đôi của chúng ta </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Anh im miệng đi , chỉ vì con bướm đó mà anh biết tôi khổ sở thế nào không ?</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Hừ , em nói thế với anh mà được đấy à ? Đừng thế chứ ... đã từng với nhau mà ! ( Thằng chó đẻ Dám chơi đểu bà Yun )</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Đợi đến lúc con bướm này phai đi , tôi sẽ đánh chết anh </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Nếu được thì em cứ đánh , anh chỉ sợ em không nỡ tay thôi </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Anh ... anh ... ( Nó tức giận đáp )</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Hắn ở bên kia nghe hết tất cả ( Shin cố tình cho nghe mà ) Hắn tự dưng nghe những lời đó cảm thấy ghen tức vô cùng , phòng mang trợn má ( làm như con nít á ) đi qua phía Shin và nó đang ngồi. Chỉ thẳng vào mặt Shin rồi hỏi :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Con vịt bầu kia , thằng này là thằng nào đây </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Shin nhìn hắn cười ha hả , châm biếm , nhìn Shin bây giờ chẳng khác gì những tên vô học . Shin nói :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Yun , nói cho hắn biết anh là gì của em đi !</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Nãy giờ , khi thấy phản ứng của hắn , tự dưng nó vui chết được , cười khì khì một mình mà chẳng để ý đến lời nói của Shin ( Đáng đời , ăn cục quê rồi nghen con ) . Shin trừng mắt tức giận , nói chậm rãi và nhấn mạng từng chữ :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Nói cho hắn ta biết anh là gì của em đi !</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Nó giật mình , hiểu ý Shin nó nhìn hắn , nói :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Đồ gấu lắm lông , anh cần biết để làm gì ? Đừng nói là để đến nhà xin ăn đấy nhé ! </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Cô ... cô ... Thì cô cứ nói đi .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Anh là gì mà tôi phải nói cho anh biết ?</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Cô ... Thôi , không nói với cô nữa .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Nói rồi hắn bỏ đi trong sự ghen tức . Ừ , hắn đang ghen ... nhưng là một cái ghen không được thừa nhận ( Hắn tự nghĩ thế thôi =.= , chứ cái ghen của hắn khiến bà Yun vui lắm ý ) . Quay lại nó , nó mỉm cười dịu dàng nhìn theo bóng hắn , bỗng Shin lên giọng :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Em yêu cậu ta à ? </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Ừ , tôi yêu đấy !</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Hờ , anh cứ tưởng em bướng bỉnh đến nổi không thừa nhận chứ ! Lòng tự trọng lúc trước của em đâu rồi </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Anh ta là ngoại lệ .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Em nên nhớ , đừng có phản lại lời hứa của chúng ta đấy ! Anh sẽ giết em ... và cả hắn nữa . </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Nhưng tôi vẫn được quyền anh ta đúng không ?</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Shin nghĩ ngợi : " Nếu như thế thì có thể nó sẽ đau khổ đấy nhỉ ? Như thế thú vị hơn " . Rồi Shin nói :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Ok . Điều đó là đương nhiên , nhưng sẽ tổn thương nhiều đấy ! </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Nó đứng dậy , nhìn Shin với đôi mắt trong sáng nhưng u uất ... nó nói trong ánh nắng mặt trời sáng rọi :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Tôi yêu trong đau khổ quen rồi ! </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Shin giật mình , bỗng dưng hắn thấy người con gái ngày xưa hắn lợi dụng khác xa nhau quá . Hắn tròn mắt nhìn người con gái đó bước đi . Hắn đổi ý định , hắn sẽ khiến nó là của hắn , hắn sẽ không cho nó yêu ai khác ngoài hắn , hắn sẽ cho nó yêu trong đau khổ đến không chịu được thì thôi ( thằng này , sao mày ác thế hả ).</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Chap 11 : Âm mưu của Chan , San , Kyo và Hanri. </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Cứ thế , 2 tuần trôi qua . Ngày nào Shin cũng lẽo đẻo theo nó , kêu nó làm mấy cái chuyện khiến nó chẳng muốn tí nào , bực không chịu được . Còn hắn ... ngày nào cũng có cảm giác ghen tuông không rõ , và thế là lại quấn quít lấy mấy cô gái khác để đừng có mà quan tâm đến cái chuyện đó nữa .</span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Ông Chan và Durin thì đi thăm quan hết thành phố rồi . Ngày nào cũng đi nên có lẽ là thuộc hết mọi ngỏ ngách cũng không chừng . </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Thế là ngày mai , lớp 11Vip lại chuẩn bị đón tiếp một thiếu nữ xinh đẹp vào học nữa ... Cái người-mà-ai-cũng-biết đó là bạn gái ông Chan , Durin ấy ! Ngày mai , Durin sẽ chính thức nhập học chung với nó và ông Chan .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Và nó cũng đã cho Durin xem phòng nó rồi . Lúc mới nhìn thì Durin xém ngất , " Cái phòng này mà là của con gái à ? Giời ơi , giống cái hang động yêu quái hơn thì có ! " - Durin nghĩ . Nhưng rồi nhìn cũng thấy thú vị , thế là lại đâm ra thích thích . Tối nào cũng kéo qua phòng nó ngủ , riết rồi thành thói quen luôn .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">( Bật mí luôn là bà Yun dạo này thay đổi nhiều lắm ý - chắc do lão Jun chứ ai . Bả cho ông Chan vào phòng mà mở đèn luôn nhé ! Còn cho bà Durin ngủ chung nữa . Bả cũng bắt đầu hiền hiền lại rồi á - hiền hiền thôi chứ chưa có hẳn là hiền luôn nha dzời . Ít đi chơi lại nà , ít hẹn hò với mấy thằng dở hơi luôn nà . Ôi , lão Jun ơi ... lão có phải thần tiên không mà lão lại có sức mạnh to lớn , có thể làm thay đổi một con " quỷ cái " nhanh thế hả )</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Sáng ...Chủ nhật . </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Hai cô nương , mặt trời lên tới đỉnh rồi kìa ... Dậy dùm con - Giọng ông Chan </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Nó và Durin nằm lăn lóc trên giường . Durin thì lòm khòm ngồi dậy dụi mắt rồi , còn nó thì còn nằm đó mà ngáy khò khò . Hôm nay là ngày nghỉ , nó chẳng buồn nghe lời ông Chan dậy sớm nữa . Nó muốn ngủ ... cho đã đời . Ông Chan thấy nó nằm ngáy , giơ tay lên đập vô đầu nó một cái :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Mày dậy nghen chưa ? Hôm nay phải dẫn Durin đi chơi nữa đó ! - Ông Chan gắt với nó</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">" Bực mình ông này ghê , mình ngủ tí có chết thằng nào đâu . Đúng là người yêu là no.1 mà " - Nó nghĩ . Rồi tiện chân nó đạp ổng một cái " đúng-chỗ-hiểm " , ổng bị đạp đúng-chỗ-hiểm ... đau không thể đỡ nổi , tay ôm chỗ-hiểm mà nằm lăn lóc trên sàn ( Đúng là con trai hổ báo thì chỉ có chỗ này là điểm yếu thôi ) ... Ông Chan la oái oái , mà cái sàn nhà thì toàn đầu lâu với hình nộm , mà ông này thì " hơi " sợ ma nên lăn qua gặp cái đầu lâu ... ổng giật mình , lăn qua bên kia ổng thấy cái hình nộm ... lại giật mình . Chịu không nổi ổng nhịn đau , đứng phắt dậy chửi nó :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Mày để mấy thứ này trong phòng mà không gớm sao Mày sống được mà không bị đau tim chết cũng là một kỳ tích đấy </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Nó lù khù ngồi dậy để trả lời ổng , nó nói trong cơn mê ( Tức là nửa tình nửa ngủ , mắt nhắm mắt mở ý ) :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Thì ai bảo mày sợ ma làm gì , tao đây không sợ nên tao mới không chết . Còn như mày sống ở cái phòng này thì tao chắc qua ngày hôm sau mày chỉ còn lại cái xác khô thôi .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Bị nói trúng tim đen , ông Chan quê trước mặt người yêu , nín ... không nói nữa . Từ nãy giờ Durin nhìn hai anh em nó cải nhau mà ôm bụng lăn trên giường , cười ra cả nước mắt . Rồi nó nói với Durin :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Cười ít thôi má , cười nhiều mồm rộng thì ai yêu .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Durin giỡn lại với nó :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Anh mày yêu chứ ai yêu Phải không anh Chan ( Durin vừa nó vừa chớp chớp nhìn sang ông Chan để trêu ổng )</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Ông Chan mắc cỡ ( ông này mà mắc cỡ thì ... tác giả chẳng dám tưởng tượng đâu ) , không nói gì . Nó nhìn ông Chan đỏ mặt , cười khằng khặc :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Mày ... mày ... mà cũng biết mắc cỡ á Đau bụng tao quá ... " Chan đại ca " của trường Nights ... biết mắc cỡ kìa . Mẹ ơi , không ngờ " đại ca " mắc cỡ cũng giống như con nít 3 tuổi á ( Nó ôm bụng vừa cười vừa nói , tất nhiên là nó nhấn mạnh chữ đại ca để cho thêm phần gây cấn rồi )</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Im mày đi ! ( Ổng cáu với nó )</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Tao đi tắm đây . Mày cũng kêu con này này đi tắm đi ( Nó vừa nói vừa chỉ chỉ sang Durin rồi nó nói tiếp ) Tao kêu nó không chịu , nó đang đợi " chồng " nó kêu nó mới chịu đi tắm đấy ( Nó nhấn mạng chữ chồng , ý muốn trêu hai người họ là vợ chồng ý mờ ) </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Đúng là hiệu quả ngay lập tức , hai người họ đỏ mặt ... nhìn đáng yêu hết sức . Nó cười cười rồi đi vào nhà tắm , " Cứ nhìn họ hạnh phúc thế mình cũng thấy vui vui . Thôi thì cứ để họ hạnh phúc thế đi , biết đâu lại hay ... nhỉ ? " - Nó nghĩ . </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Nó vào phòng tắm , cởi đồ ... Nó vặn vòi sen , nước chảy róc rách ... chạm vào da thịt nó mát lạnh , nó thở dài mệt mỏi . Hai tuần nay không có ngày nào nó không nghĩ đến tình cảm của mình đối với Jun , nó đang nghi ngờ rằng có phải nó yêu Jun thật rồi không ? Lần trước nó có nói với Shin là nó yêu Jun ... nhưng nó vẫn chưa dám chắc , vì nó sợ bị tổn thương . Mỗi lần nhìn Jun hôn hít , ôm eo , thân mật với cô gái khác là nó lại cảm thấy tim mình se thắt lại ... Có phải là nó đã đặt niềm tin vào Jun và đã yêu Jun thật rồi không ? </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Mãi lo suy nghĩ , nó bỗng dưng thấy đầu óc quay cuồng cuồng ... Mọi vật bị nhoè ra rồi đen thui . Nó nằm phịch xuống đất với trạng thái êva hoàn toàn =.= ( trẻ em chưa đủ tuổi vị thành niên cấm mơ mộng đến nhớ ) . Ông Chan ở ngoài nói chuyện với Durin đã 30 phút mà chưa thấy nó ra , cứ nghĩ là nó muốn sửa soạn cho đẹp để đi chơi nên cũng thôi .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Rồi hắn ở đâu , chạy xông thằng vào phòng ông Chan với Durin đang "tám " ( E hèm , đi chơi tập thể mà lị , mà phòng đó không phải là của bà Yun nha , hồi nãy đi sang phòng khác rồi ) . Thở hổn hển , tay nắm chặt , mặt tái mét ... Hôm nay hắn mặc style hip hop trong đẹp cực kì ( rất là xì tin , modern mờ lại chuẩn nữa nhớ ) , thế mà lại phán một câu làm cả ông Chan và Durin nằm lăn ra đất cười :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Nhà vệ sinh ở đâu ... Tao ... tao mắc ... đái ... quá </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Ông Chan cười chảy cả nước mắt , vừa cười vừa nói :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Mày đi xuống dưới mà đi , nhà vệ sinh trên này con Yun tắm rồi </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Thôi đi bố , mắc muốn chết ... Bố kêu nó lội cầu thang nữa để xuống dưới chắc con làm tại chỗ luôn quá </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Thế mày lại mà kêu nó nhanh lên đi </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">San , Kyo và Hanri cũng đã có mặt tại phòng đó . 5 năm người họ cười hắn là thằng ngốc . Ai đời nào cậu chủ tập đoàn Bùi Tịnh , hot boy của trường , play boy nổi tiếng mà lại ... như thế Liên tưởng đến họ chỉ biết ôm bụng cười mà thôi </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Hắn chạy lại nhà vệ sinh . Đứng trước cửa , hắn đập cửa ầm ầm hối nó :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Nhanh lên đi con vịt bầu kia , nhanh lên coi </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Im lặng , không ai trả lời .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Nhanh lên đi , cô định ở trong đấy bao lâu nữa </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Im lặng , vẫn không ai trả lời .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Này , không định trả lời tôi luôn đấy à ... cái con vịt bầu xấu xí kia </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Im lặng , hắn bắt đầu thấy lo . Hắn chạy qua phòng , hỏi ông Chan :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Cái con vịt bầu đó ở trong phòng tắm bao lâu rồi ?</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Chắc cũng khoảng 30 phút ... </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Durin chen ngang :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Chính xác là 40 phút </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Bây giờ mới biết Durin ở đây , nãy giờ hắn lo đi " giải quyết của nợ " nên không để ý . Nhìn Durin trong bộ pijamma màu hồng xinh xắn , tim hắn ré lên ... mà không hiểu lý do tại sao . Ông Chan nhíu mài hỏi :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Mày hỏi thế có gì không ?</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Định thần , hắn nói :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- À ừ , tao gọi mãi mà con vịt bầu đó chẳng trả lời ... Mà với lại , tao mắc quá ... rồi !</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Sao lại nhỉ ? Bình thường nó tắm hơn 20 phút là quá lắm rồi .. Để tao xem nào ... </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Trước cửa toilet ... </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Ông Chan , hắn , Durin và 3 thằng ôn dịch kia đập ầm ầm vào cửa hỏi :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Yun ơi , mày có đấy không ?</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Im lặng .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Yun , mày có có đấy không ?</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Im lặng .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Có chuyện rồi ! - Ông Chan hớt hải .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Thế là 5 thằng con trai " sức như trâu " hợp tác lại phá cửa . Cửa bung ra , nó nằm im đó , ướt nhẹp ... để lộ cái lưng với đường cong sắt sảo ( E hèm , bả nằm đưa lưng ra phía cửa nhớ ... Tác giả muốn thế để đừng có nhìn thấy mấy chỗ nhạy cảm ý mà ) . Thấy cảnh tượng đó , 4 thằng con trai ( 3 thằng ôn dịch với ông Chan ) đỏ mặt mà xoay lưng đi chỗ khác ... cả Durin cũng ngượng ngùng với cảnh tượng đó . Còn hắn , tuy cũng ngượng nghịu lắm nhưng vội vớ lấy cái khăn rồi chùm lấy thân hình nó , bế nó lên , chạy thẳng vào phòng hồi nãy ông Chan với Durin tám ( Vì phòng đó là gần nhất ) . Bốn thằng con trai với Durin ngẩn tò tè mà chạy theo hắn . </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Hắn đặt nó xuống giường , quên đi " cái của nợ cần giải quyết " Hắn vội lấy chăn che lại ... chứ nhìn hồi thì không biết có chuyện gì xảy ra đâu à nha . Ông Chan vào đầu tiên , hớt hải lại nhìn nó ... nhìn mặt nó trắng bệt , không có tí máu . Ông sợ quá móc điện thoại ra gọi cho bác sĩ riêng lại khám . Còn 3 thằng kia thì vẫn còn bị cảnh tượng hồi nãy ám ảnh ... ngượng nghịu chẳng dám vào . Durin vào với vẻ mặt lo lắng , nhìn nó ... rồi nói với hắn và ông Chan :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Hai người đi ra ngoài đi , em thay đồ cho nó .. </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Ừ ... thế bọn anh ra nhé ! Em thay đồ cho nó nhanh nhanh rồi ... để bác sĩ khám nhé ! Lão già ấy nói sẽ lại ngay đấy </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Ừ , em biết rồi ... Hai anh ra nhanh đi - Durin vừa nói vừa đẩy đẩy hai người đó đi .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Durin khoá cửa lại và mặc đồ cho nó .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Ngoài phòng ...</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Thiệt là tao không ngờ mày làm như vậy đấy !</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Ừ đúng rồi đấy , tao ngượng còn không dám nhìn nữa ấy </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Mày đúng là gan thật ... lúc mày chạy nhìn mày vừa sợ vừa ngượng ...không thể hình dung ra đâu là thằng Jun play boy nữa </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Ba thằng ôn dịch nhiều chuyện hùa nhau nói . Ông Chan nãy giờ đứng nghe , bây giờ mới lên tiếng :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Mày không đi " giải quyết " nữa à ? </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Hắn giật mình nhớ ra , tự dưng " cái của nợ cần giải quyết " đó quay lại , hắn nói lấp bấp :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Tao ... tao ... đi đây </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Nói rồi hắn phóng vèo vào nhà vệ sinh . ( E hèm , lấy tạm bợ cái cửa che lại Vì một dãy thì chỉ có một cái nhà vệ sinh ngoài , mà một dãy thì hơi bị dài à nha nên nếu mà mắc quá , đợi đi hết dãy lầu này cũng đã làm tại chỗ rồi ấy ) . Ông Chan ở đó vuốt cằm đăm chiêu suy nghĩ :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Thằng này thích con Yun hay sao ấy nhỉ ?</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">3 thằng ôn dịch kia đoán được ổng nghĩ gì , liền xía mỏ vào :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Ừ , thích là cái chắc rồi </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Chậc , tao cũng nghĩ thế ... Mà không biết chừng nào nó biết đây nhỉ ? - Ông Chan nói </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Thằng khờ đó thì làm mẹ gì biết sớm thế Hay tụi mình giúp nó đi - Hanri lên tiếng </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Giúp không Chan , Kyo ? Tao là tao đồng tình với thằng Hanri đấy - San nói </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Tao chả có ý kiến gì , tụi mày thế nào thì tao thế đó - Kyo nói ( Lần đầu tiên thấy ông này nói chuyện đó nha ) </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Ok , nếu tụi mày đã thế thì ... tao cũng phải giúp thôi . Âm mưu thế nào thì sẽ bàn kĩ lại sau Trước tiên là xem nó thích con Yun như thế nào đã . Phải thử thách nó thì mới cho phép nó với con Yun chứ Chứ không nó lại gạ gẫm con Yun ... thì khổ chết em tao ấy chứ </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Thế thì mới thú vị , đúng không - Cả 3 thằng nói cùng lúc .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Thế là 4 thằng cười đểu ... mà lại cười lớn nữa chứ . Durin thay đồ cho nó xong rồi , mở cửa khều ông Chan đang cười ha hả :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Xong rồi đấy , anh định cười cho ruồi vào miệng rồi mới nín à ? </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Không có , chỉ là đang vui nên cười thế thôi mà - ông Chan bào chữa ngay .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Hắn " giải quyết của nợ " xong , người nhẹ như tên . Cùng lúc đó ông bác sĩ già cũng đi vào , khám bệnh cho nó . Hắn chạy theo để đến kịp xem tình hình thế nào . Khám xong , ông bác sĩ già phán :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Chỉ là suy nghĩ nhiều rồi bị áp lực thôi ! Cứ để cô ấy nghỉ một tí là sẽ khoẻ lại thôi ! Tôi về đây </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Ông bác sĩ già bước ra về , không ai tiễn cũng chẳng ai thèm nhìn ổng . Ổng nghĩ : " Đúng là bọn trẻ bây giờ , tiểu thư cậu ấm thì chẳng xem ai ra gì " ( Ông già mà đi ghen tị với lớp trẻ à ) . </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Hắn nghe đến chữ " áp lực " liền nhớ đến cuộc nói chuyện cách đây hơn 2 ngày của Yun và Shin , máu muốn nổi lên tới đầu , định tìm Shin đánh cho một quả đấm nhưng mà hắn lại nghĩ nên ở lại thì tốt hơn ... Hắn lo cho nó.</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Hai ngày trước ...tại vườn cây sau dãy học cũ .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Em đang nghĩ gì đấy ? - Shin hỏi</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Chẳng nghĩ gì cả , tôi nghĩ gì cũng phải nói cho anh nghe sao ? - Nó gắt</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Hừ , dạo này em hay làm anh bực mình đấy ! - Shin bắt đầu hậm hừ .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Mục đích của tôi là vậy mà - Nó đớp lại .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Rồi " Bốp " xin tán vào mặt nó , Shin xoa mặt nó rồi cười đểu :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- A ... anh lỡ tay ! </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Nó sợ Shin , nó sợ Shin sẽ giết nó , rồi giết luôn Jun ... nên nó cũng chẳng nói gì , im lặng . Chỉ nhếch mép cười khinh khỉnh . Shin nói tiếp :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Em đừng dại mà phản kháng lại anh , không tốt đâu ... </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Nhưng ...</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Không nhưng nhị gì sất , em muốn anh ta chết luôn à ? - Shin gắt với nó </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Tôi ... </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Ha ha , nhắc đến hắn là em lại bị như thế ! Em bị mất ngủ cũng vì hắn đấy à ? Ha ha , thằng đấy có phúc thật đấy ! ( Shin cười khốn nạn )</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Tôi khinh anh ! </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Lại " Bốp " , thêm một cái tát vào má nó . Shin lại cười đểu :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Ối , anh lại lỡ tay rồi ! ... Tội em quá nhỉ ? </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Anh làm gì tôi cũng được , nhưng không được động đến anh ta ..</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Ha ha , anh sẽ không động đến anh ta ... nhưng sẽ làm em mất ăn mất ngủ vì sợ hãi . Em cứ chờ đi ! </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Hắn vô tình đi ngang được , nghe thấy . Thấy Shin tát nó , hắn thấy đau ở ngực , hắn định lao ra cản và tán lại Shin gấp 100 lần nhưng rồi hắn nghĩ : " Mình là gì của nhỏ đó đâu ... Bây giờ mà ra cản rồi nhỏ đó kiếm chuyện với mình nói không cần thì mình bị quê à ? Chắc nhỏ đó làm gì thằng đó rồi bị đánh chứ gì ! " hắn ta " mà thằng đó nói là ai ấy nhỉ ? Sao nhỏ đó cứ phải bênh vực thế ? Hừ , không rỗi hơi mà đi để ý mấy chuyện đó ! " .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Rồi hắn bỏ đi ... nhưng ngực vẫn cảm thấy đau . Người đó là ai mà nó lại ra sức bảo vệ hắn thế ? Hắn vẫn chứ biết ... hắn là người đó . ( Thằng này ngu vãi đái , thế mà không biết )</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------</span></p><p> <span style="color: Purple">Chap 12 : Mở đầu thử thách thứ nhất . </span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Chiều tối ( Khoảng 7 -8 giờ ) ... Chủ nhật </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Tại vila của tập đoạn Bạch .</span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Người nó rả rời . Nó đã tỉnh nhưng mắt vẫn nhắm , nó mệt đến nổi không còn chút sức lực nào để mở mắt nữa . Nó nhớ tới câu nói của Shin :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Ha ha , anh sẽ không động đến anh ta ... nhưng sẽ làm em mất ăn mất ngủ vì sợ hãi . Em cứ chờ đi ! </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Rồi nó nghĩ : " Thế thì anh làm được rồi đấy ! Tôi đã mất ăn mất ngủ rồi lại nằm một cục ở đây ! Nhưng tôi sẽ không bỏ cuộc đâu ... anh làm tổn hại tôi cũng vô ích thôi ! Dù tôi có chết tôi cũng không để anh động đến Jun " . ( Bà này bảo vệ người mình yêu kinh thật )</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">------</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Hắn ngồi đó , từ sáng đến giờ hắn chưa có hạt cơm vào bụng . Ông Chan , Durin và 3 thằng ôn dịch kia rủ đi ăn nhà hàng nhưng hắn không chịu , hắn bảo ở lại xem con vịt bầu ra sao . Lúc đó Durin ngây thơ định nói là Yun không sao , nhưng ông Chan kéo tay Durin đi , không cho Durin nói . Ông Chan muốn tạo không gian riêng cho hai người đó ( Ông này khôn lại tâm lý nữa ) .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Hắn ngồi trên ghế cạnh giường Yun , bụng đói meo ... đầu thì buồn ngủ kinh khủng ( Hắn có thói quen là trưa phải ngủ nhưng hôm nay lại không ngủ lên đâm ra mệt mỏi thế á ) . Hắn bắt đầu gật gù buồn ngủ , nhưng nhìn nó mặt vẫn trắng bệch ( Tại hắn nghĩ thế thôi chứ từ sáng tới giờ cũng hồng lên 1 tí mà lị ) , hắn sợ nó xảy ra chuyện gì nên đành chống cằm ... căng mắt ra mà canh chừng . </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Nhưng , hắn chịu không nổi nữa , gục cạnh giường của nó . Hắn mớ ... và trong giấc mơ hắn thấy mình nắm tay nó , nên ở ngoài đời thực hắn cũng lấy tay mình đan xen vào tay nó . Hắn chỉ có một cảm nhận ... ấm áp và hạnh phúc vô cùng .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">-----</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Nó cảm thấy hơi ấm từ một bàn tay to lớn . Nó bắt đầu gắng sức mở mắt , lờ đờ ... nó nhìn thấy một bóng người đang ngồi gục bên cạnh . Nó cố mở mắt to hơn để nhìn rõ , ... thì ra là hắn , nó giật mình trong sự vui sướng . </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Nó nghĩ : " Tay hắn ấm thật ! ... Phải chi mình được nắm bàn tay mình mãi thì tốt quá ! " . Bất giác , theo phản xạ ... nó cười một nụ cười hạnh phúc . Rồi nước mắt ở đâu đó chảy ra . Do nằm ngửa nên có độ dốc khá lớn , giọt nước mắt rơi xuống trên tấm ga trải giường , tạo thành một vệt tròn . Nó yêu Jun thật rồi ... thật sự là yêu rồi nhưng biết làm sao đấy ? Nó không thể thể hiện ra , nếu thể hiện ... Shin sẽ còn dùng nhiều thủ đoạn để hại Jun . Nó sợ ... nó sợ mình sẽ gián tiếp làm hại đến Jun mất ! . Nó bị Shin khống chế rồi ... nó không muốn Shin khùng lên , như thế thì Jun sẽ chết mất , chết thật đấy chẳng chơi ! ( Thằng Shin mất dạy Mày mà ở ngoài đời bố đã cho mày chết rồi )</span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Nó nhắm mắt lại để cho dòng nước trong mắt chảy , nó không muốn trở về thực tế làm quái gì nữa ! Nhưng còn hắn ... nếu không còn hắn nó sống còn ý nghĩa gì nữa ? Ba nó đã muốn giết nó , mẹ nó thì sống mù quáng trong tình yêu rồi ... Còn ông Chan , đã có Durin , nó không muốn phiền hà hai người đó . Nó siết chặt tay hắn ... vừa khóc lại vừa cười ( Bà này là quái nhân nà Người ta có câu : " Vừa khóc vừa cười ăn mười cục shit " Thế bà này có nên ăn không )</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">------</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Hắn bị cái siết chặt của nó làm thức giật . Lần thứ 2 ... hắn thấy nó khóc , tự dưng hắn thấy đau lòng . Hắn không xác định được tình cảm của mình ! Tại sao khi bên nó , hắn cảm thấy hình như hắn yêu nó thật , yêu thật sự đấy ! . Nhưng mỗi lần gặp Durin , hắn lại cảm thấy tim mình cứ đập thổn thức ... Rốt cuộc hắn yêu ai đây ? </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Hắn vội bỏ cái suy nghĩ vớ vẩn đó mà lay nó dậy :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Vịt bầu ... vịt bầu ... cô tỉnh chưa </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Nó mở nhẹ mắt , mỉm cười không nói gì . Rồi nó lại nhắm mắt , hắn ngạc nhiên trước thái độ của nó ! Tại sao phải nó lại vừa khóc vừa cười như vậy ? Bỗng dưng hắn nhớ tới " hắn ta " ( " hắn ta " trong cuộc đối thoại ở chap trên ý ) . Hắn tự nhủ : " Chắc do hắn ta chứ gì " ( Con lạy cha nội hắn ta là cha nội đó ) . Khó chịu vô cùng , ngực như muốn nổ tung ... Hắn không chịu được nữa , đứng phắt dậy để đi ra ngoài ... Hắn không muốn có cái cảm giác này nữa . Nó mở mắt và ngạc nhiên , không hiểu sao hắn lại như thế , nó đã nắm tay hắn chặt ... nay càng chặt hơn , nó không cho hắn đi . Hắn quay lại nhìn nó , rồi hất tay nó ra ... nói mà chẳng biết lời nói của mình vô tình làm đau một người con gái :</span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Cô bị điên đấy à ? Con vịt bầu xấu xí như cô mà cũng có tư cách nắm tay tôi sao </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Hắn nói thế ... và cứ tưởng nó sẽ đớp lại như bình thường . Nhưng không , nó nhíu mày nhìn hắn , hắn thật sự không khỏi ngạc nhiên trước cách hành động của nó . Hắn quay lưng , định đi ra ngoài để đừng cảm thấy bực túc , ghen tuông nữa ... nhưng nó lại nắm lại không cho hắn đi . Không hiểu nổi nó nữa , " Không phải cô đang nghĩ đến hắn sao ? Lại còn nắm tay tôi kéo lại làm gì ? " - Hắn nghĩ . Rồi hắn nói một cách vô tình :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Cô lo mà nghĩ đến người cô yêu đi , đừng có mà nắm tay tôi nữa . Con vịt bầu như cô không có tư cách nắm tay tôi đâu . </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Khi nghe đến tiếng người-cô-yêu , nó như bị ông trời giáng một cái ngay đầu ! Nó nghĩ : " Người tôi yêu là anh mà , anh nghĩ người tôi yêu là ai mà anh lại nói thế ? " . Tự dưng dòng nước mắt tổn thương chịu đựng trong 2 tuần qua không mời mà cứ trào ra , nó đưa tay gạt mãi mà không hết ! </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Hắn lại ngạc nhiên , hai mắt lại xuất hiện hai dòng nước mắt của nó như xé hết ruột gan hắn ... Đau vô cùng ( Lão này thật sự là thích Yun chứ có thích bà Durin đâu ) . Hắn đâu có biết những lời nhất thời ghen tuông của hắn như cứa từng nhát vào tim nó ... đau đến thế nào đâu . Nó từ từ thả lỏng tay hắn ra rồi nói , giọng không run nhưng lại yếu ớt vô cùng :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Ừ thì tôi như thế đấy ... không đủ tư cách nắm tay anh đâu . Anh cứ đi đi ... và đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa . </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Hừ , tôi mà thèm xuất hiện trước mặt cô sao ? Đồ điên , cô không xuất hiện trước mặt tôi là mừng cho tôi rồi .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Rồi hắn bước ra khỏi phòng . Nó lặng lẽ nhìn bóng hắn đi , nó nghĩ : " Lại đánh mất nữa à ? Có phải anh ta ghét mình rồi không nhỉ ? Mình cứ tưởng mình yêu trong đau thương quen rồi chứ ! Nhưng sao lần này nó đau gấp trăm lần trước thế này ? Ngay cả lúc biết Shin lừa dối mình cũng chẳng đau thế này ! Rốt cuộc là sao đây ? "</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">----</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Hắn vừa đi vừa tức giận , đi đến gần cầu thang hắn chịu không nổi . Nắm tay lại và đánh thẳng vào tường , máu tuôn ra . Đúng lúc 5 người kia đi ăn về , thấy hắn bị thế lo lắng hỏi :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Mày có sao không ? - Ông Chan</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Sao lại để chảy máu thế này ? - Hanri nói .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Mày điên hay sao mà lại tự đánh rồi để tự chảy máu thế kia ? Tự biên tự diễn à hay mày muốn làm đạo diễn - San nói </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Kê nó đi ! - Kyo vẫn lạnh lùng nói ( Ông này đúng là lạnh thật Mấy chap rồi nói được có 2 lần )</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Anh bị sao thế ? Có cần em băng lại không - Đến lượt Durin hỏi , với vẻ mặt lo lắng .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Tự dưng tim hắn đập thổn thức , chẳng hiểu lý do vì sao nữa ( Hừ , không hiểu nổi ông này đang muốn gì đây ) . Hắn nghĩ : " Chắc có lẽ mình thích Durin ... chứ không phải thích con vịt bầu đó đâu ! , làm sao mà có thích con vịt bầu đó được chứ , nhưng ... Durin đã là bạn gái của thằng Chan ... ! " . Vừa nghĩ hắn vừa nhìn đăm đăm Durin làm ông Chan khó chịu , ông ấy thấy hắn thật sự không ổn rồi . Ông ấy kêu :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Này ! </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Hắn giật mình , nhìn ông Chan đang khó chịu , biết là ông Chan đã nhìn thấy tâm tư hắn . Hắn nói nhanh rồi bước xuống lầu ra khỏi cửa đi về :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Tao về ! </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Durin quay sang ông Chan hỏi :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Anh Chan này , sao Jun lại nhìn em thò lõ thế ? </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Anh không biết ! Có lẽ Jun thích em cũng không chừng ! </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Anh đừng nói thế chứ , rõ ràng hồi nãy anh bảo Jun thích Yun còn gì </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- .... ( ông Chan không biết nói gì , im lặng ) </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Ba thằng ôn dịch và ông Chan chơi với Jun từ nhỏ nên nhìn thấy một trong 5 đứa có biểu hiện gì là biết ngay . Như lúc này , hẳn là Jun thích Durin rồi ... nhưng còn ánh mắt và hành động Jun dành cho Yun ... cũng là thích vậy >"< . Cả 5 người im lặng , bầu không khí căng thẳng xuất hiện . Họ chợt nhớ ra Yun rồi chạy lên ...</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Tại Nhà hàng Shuki ... 1 giờ 30 phút trước :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Năm người ngồi một bàn to , dài khoảng 20 m ( Nhà hành hạnh VIp màlị ) . Ăn những món ngon nhất của nhà hàng , xung quanh ai cũng nhìn 5 người họ . Cử chỉ tao nhã của họ khi cầm dao , nĩa ... làm lên vẻ quý phái , nhưng chẳng kém phần năng động của tuổi trẻ ( Cậu chủ , cô chủ mà sao lại không tao nhã đc ) . Mọi người cảm thấy ngưỡng mộ họ , rồi ông Chan nói với Durin :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Bọn anh có chuyện này muốn nói với em </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Durin ngừng ăn , hỏi :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Chuyện gì thế anh ? </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Chuyện thằng Jun và Yun . </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Họ thế nào ? </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Hình như thằng Jun thích Yun - San chen ngang .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Thế thì nói với em làm gì Vụ hồi sáng là em biết rồi .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Nhưng bọn anh định sẽ giúp bọn nó - Hanri nói .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Ừ , bọn anh muốn giúp bọn nó thành một đôi , nhưng phải qua nhiều thử thách , em là bạn thân của Yun nên bọn anh định hỏi ý kiến ấy mà - Kyo lên tiếng với khuôn mặt lạnh băng </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Em thì chẳng thành vấn đề gì cả , em thấy Jun với Yun rất hợp nhau ấy </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Thế thì tối nay 3 đứa mày ở lại đây , bàn về thử thách thứ nhất nhá - ông Chan nói với ba thằng kia </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Ok - 3 thằng ôn dịch nói .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Tại phòng Yun đang nằm ... </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">5 người họ chạy lên chỗ phòng Yun đang nằm . Đẩy cửa vào thấy Yun đang nằm chùm chăn che kín đầu . Durin thấy không ổn , đề nghị mọi người đi ra khỏi phòng để Durin nói chuyện riêng với Yun . Sau khi tống được 4 thằng con trai ra , Durin khoá cửa lại , lại gần giường và giở chăn lên . Nó giật mình , ngước lên nhìn Durin ... Durin ngạc nhiên , sợ hãi nhìn nó ... Môi nó đang chảy máu , chắc do cắn chặt quá nên đã bật máu lúc nào mà không hay . Máu chảy ròng ròng , Durin vội chạy đi lấy khăn giấy lại lao cho nó . Durin nhìn nó thương xót hỏi :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Chuyện gì xảy ra với mày thế ?</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Shin về rồi ! ... ( Nó lo lắng đáp ) </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Durin trừng mặt nhìn nó , như không tin vào điều mình vừa nghe ... miệng nói lấp bấp :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Hắn ... về...từ...k..hi ... nào </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Hai tuần nay rồi !</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Thế anh Chan có biết không ? </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Thằng đấy có đi học đâu mà biết có hay không biết ... </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Thế còn vụ Jun ... hồi nãy ... </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Không có gì đâu , chỉ là chửi nhau như bình thường thôi ấy mà ... ( Nó cười cười đáp)</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Thế môi mày ..</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Tao đã nói là không có gì rồi mà ! ( Nó giận dữ đáp ) </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Ừ , thế ... thì thôi vậy . Tao không làm phiền mày nữa ... </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Durin thở dài rồi bước ra khỏi phòng . Nó nhìn Durin nghĩ : " Xin lỗi ... " . Nó nằm xuống , chùm chăn kín lại , nó lại ngủ ... hôm nay nó đã đau đớn lắm rồi . Durin bước ra nhìn ông Chan , lắc đầu tỏ vẻ không ổn rồi kéo ổng vào góc nhà , nói nhỏ :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Shin về rồi .. </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Ổng giật mình , mặt đỏ lên vì tức ... gân máu phồng nên , nhìn ông ấy lúc này cứ như muốn giết người vậy . Ông ấy hỏi :</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Thằng đó về hồi nào </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Yun nói 2 tuần trước ...</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Hừ , thằng chó đẻ ấy đừng để anh gặp lại ... Nếu gặp được anh sẽ giết nó ( ông Chan nổi máu khùng lên ) </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Nhưng ... Yun không ổn lắm ! ...</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Nó bị sao à ?</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Hình như ... mà thôi , em cũng chẳng biết nữa .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Durin bước đi , thở dài thườn thượt . Trong đầu thầm nghĩ : " Shin về ... lại sắp có chuyện rồi ! " .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Ông Chan dỗi theo bóng Durin , thầm nghĩ : " Mọi chuyện sao cứ rối tung lên thế này ... Sao chuyện của con Yun với thằng Jun cứ điên điên khùng khùng sao ấy nhỉ ? Nhưng rốt cuộc , thằng Jun thích ai đây ! Nếu nó thích Durin , mình sẽ giết nó mất ... " </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Tối ngày chủ nhật ... </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Tại phòng ông Chan .</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Tụi mày định kế hoạch thế nào ? - Ông Chan hỏi </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Tao định thế này này ... #&#)&)#%# - Hanri đề nghị ( Cấm đọc nhớ )</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Không , như thế không hay , phải như vậy *$@)#@%$#@%$ - San cải </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Tao lại thấy không hợp lý , phải như kế hoạch của tao mới đúng ý - Hanri đớp lời </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Tụi mày nói nhanh đi , nếu không chuẩn bị kế hoạch nhanh thì không còn thời gian đâu . Chướng ngại vật lần này lớn lắm đấy - Ông Chan nói nghiêm túc nhưng lại đầy đe doạ </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Ừ thế thì sẽ thế này nhé $$*%%%*$ - San đưa ra quyết định mới . </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Ok , nhất trí thế nhé ! - 3 thằng đáp ( trừ Kyo ra )</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Tao lại thấy không được , phải cho logic và hợp hoàn cảnh , phải như thế này *$%*$%*$ ( Chan nói ) </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Ok , kế hoạch thằng này hay . Quyết định thế nhé - Ông San nói </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">- Ok , quyết định vậy đi - 4 thằng cùng đáp</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Họ ...</span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Jun , Yun , Durin , Chan , Shin ... Rồi sẽ đi về đâu ? </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Liệu họ có thành một đôi được hay không ? </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple">Rốt cuộc , thử thách đầu tiên của 4 lão quái này là gì ? </span> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span> </p><p> <span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p><p><span style="color: Purple"></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="mrgiaosu, post: 74437, member: 42606"] [COLOR=Purple]Chap 10 : Tôi yêu trong đau khổ quen rồi ! - Trích lời của Yun . -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Shin ôm nó chặt thế đấy 3 năm không gặp Shin chẳng khác ngày xưa tí nào . Vẫn dịu dàng , quan tâm và ... vẫn đê hèn , ác độc nhưng sao cái cảm giác của ngày xưa đau mất rồi nhỉ ? Nó không biết . Định thần , gạt nước mắt , nó đẩy Shin ra nói :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Anh làm quái gì ở đây thế ? ( Làm quái gì là làm quái gì )[/COLOR] [COLOR=Purple] Shin cười cười :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Quái gì là quái làm sao ? Anh về đây để học chứ làm gì ? Anh sẽ học cùng lớp với em . Mà ... em thay đổi nhiều quá đấy ! [/COLOR] [COLOR=Purple] Nó lại nhếch mép cười khinh bỉ : ( Bà này hay khinh người quá )[/COLOR] [COLOR=Purple] - Anh mà cũng biết học cơ đấy ! Tôi cứ tưởng anh chỉ biết hại người với ăn chơi thôi chứ [/COLOR] [COLOR=Purple] Shin nhìn nó đang khinh bỉ mình , tự nhiên cười lớn : ( Thằng này điên cái chắc nà , bị khinh bỉ còn cười nữa )[/COLOR] [COLOR=Purple] - Ha ha , em bây giờ đúng là khác xưa rồi ! Chẳng còn là con rối trong tay anh nữa ! Thật là ... [/COLOR] [COLOR=Purple] Nói rồi Shin hôn nó , nó cũng để mặc cho Shin hôn , chẳng làm gì cả . Nó tự hỏi : " Sao Shin hôn mình chẳng có cảm giác gì cả ? Nhạt nhẽo như các chàng trai khác , một nụ hôn tẻ nhạt vô cùng ... " . Nếu Shin hôn nó vào 3 năm trước , cái thời điểm mà nó chưa biết mình bị lợi dụng như một con rối ấy thì biết đâu ... nó sẽ sà vào mà ôm chầm lấy Shin , đón nhận nụ hôn của Shin một cách mãnh liệt , trường hợp đó hoàn toàn có thể xảy ra . Shin ngừng hôn , vén mái tóc ngắn của nó : [/COLOR] [COLOR=Purple] - Em còn chơi rock không ? [/COLOR] [COLOR=Purple] - Chơi hay không thì liên quan gì đến anh ? ( Nó lạnh lùng nói ) - Đúng là em thay đổi nhiều quá rồi ! Chẳng còn vui vẻ như trước nữa , chẳng còn ngoan ngoãn như trước nữa ... ( Shin tặc lưỡi ) [/COLOR] [COLOR=Purple] - Tôi chỉ như thế với anh thôi , đồ man rợ ạ ( Nó nói với khuôn mặt không biểu cảm ) [/COLOR] [COLOR=Purple] - Còn biết chửi anh nữa cơ đấy Anh chẳng muốn cải nhau với em trong lần gặp lại đầu tiên đâu . Và hãy nhớ , hình xăm đó chưa có mờ đi đâu đấy ! [/COLOR] [COLOR=Purple] Nói rồi Shin cười đểu . Nó ngồi im , bất động . Mặc kệ cho Shin vuốt ve tóc nó , mặc kệ Shin mò mẫm khuôn mặt nó . Nó vẫn ngồi im . Shin hôn môi nó rồi lần xuống cổ ( Các bé nên tưởng tượng cảnh này , rất nà hot hot hot nhá ) , nó vẫn không cử động . Khuôn mặt không một tí biểu cảm gì của nó bây giờ cứ trong như một con búp bê xinh đẹp vậy . Không biết ở đâu , tự dưng " hắn " thò đầu ra cùng với một cô gái , họ ôm eo ... hôn hít nhau trông thân mật đến khó chịu . Lúc này , khuôn mặt lạnh băng của nó bỗng trở nên hớt hãi , đẩy Shin ra , nó vội túm cổ áo mình lại và đứng phắt dậy dể cho hắn đừng thấy vết hôn ở cổ của mình . Nó và cả Shin cũng không hiểu sao nó lại hành động như vậy , cảm giác giống như là đang ăn vụng bị bắt vậy ấy .[/COLOR] [COLOR=Purple] Hắn thấy nó đang ở cùng chàng trai khác , lại có cái vẻ mặt lúng túng đó ... tự dưng máu lên tới não , muốn tát cho nó một cái . Rồi hắn nghĩ lại : " Sao mình lại muốn tán nhỏ đó chứ , nhỏ đó có phải bạn gái mình đâu ... nhỏ đó có phản bội mình đâu ... " . Rồi hắn bước lại gần nó , cười khây khẩy :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Con vịt bầu điên khùng kia lại đi cám dỗ trai à ? Chỗ này là của tôi sao cô chứ chiếm hoài thế hả ? [/COLOR] [COLOR=Purple] - Gấu lắm lông cũng đi dụ gái đấy thôi . Tôi đến trước thì chỗ này là của tôi ( Không cần đợi gì hết , nó đớp lời hắn lại ngay ) - Cô có điên không đấy , tự cô ta theo tôi mà [/COLOR] [COLOR=Purple] - Thì anh thử hơi anh ta xe , có phải anh ta tự theo tôi không mà bảo tôi cám dỗ anh ta ? [/COLOR] [COLOR=Purple] - Thôi , không chấp mấy người điên như cô Nó tức giận đạp cho hắn một cái ngay chân ( bà này được cái bụng với cái chân làm tới hoài ) Cười ha hả khoái trí . Shin thấy vẻ mặt của nó không khỏi ngạc nhiên , rồi Shin lại cười lớn : ( Thằng này bị điên này Nãy giờ thì thấy nó cười lớn hông à ) :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Ha ha , không ngờ em cũng có vẻ mặt đó à ? [/COLOR] [COLOR=Purple] - Thế anh nghĩ tôi vô cảm à ? - Ít nhất là ở trước mặt anh ( Shin nói rồi chậc chậc lưỡi , trêu đùa )[/COLOR] [COLOR=Purple] Nó nín bặt , không biết đáp lại thế nào . Thấy vậy , Shin nói :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Em đưa tay cho anh [/COLOR] [COLOR=Purple] Nó đưa 1 tay ra cho Shin , tay còn lại vẫn kiên quyết nắm cổ áo lại để che đi những vết hôn vừa rồi Shin gây ra . Nó tự nhủ : " Lại thế , chỉ vì cái hình xăm ngớ ngẩn đó mà mình phải nghe lời anh ta đến chừng nào đây Ngày xưa thật ngu ngốc , tại sao lên để anh ta xăm lên mình con bướm này chứ ... bây giờ hối hận cũng đã muộn rồi " . Shin thấy vậy , nói:[/COLOR] [COLOR=Purple] - Đưa 2 tay cho anh nào ! ( Come on babe , đưa tay cho anh ấy đi )[/COLOR] [COLOR=Purple] - Không thích .[/COLOR] [COLOR=Purple] Shin ngạc nhiên , đây là lần đầu tiên nó phản kháng lại Shin , trước giờ nó vẫn luôn ngoan ngoãn vâng lời Shin ... dù cho đúng hay sai , to hay lớn , có thể nói là bất-cứ-chuyện-gì . [/COLOR] [COLOR=Purple] Hắn với con nhỏ hồi nãy đứng ở đó , hắn nhìn hai người họ ... bực bội không chịu được , trong mắt hắn thì hai người họ như có một thế giới riêng không chen ngang vào được . Tuy là bực bội vô cùng nhưng không hiểu sao hắn vẫn đứng đó nhìn , có lẽ vì hắn muốn xem nhỏ đó phản ứng như thế nào cũng nên . Đứng lâu , nhưng hắn không có vẻ gì là gấp gáp , còn con nhỏ hồi nãy thì nôn nóng giữ lắm rồi , con nhỏ đó ỏng ẹo :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Anh đứng đây làm gì , chúng mình vào sau cái cây cũng được mà . [/COLOR] [COLOR=Purple] - Anh thích thế , nếu em không muốn thì về đi Nhỏ đó đành im lặng mà đứng đó , hiếm có dịp được âu yếm với hot boy của trường mà . Shin nhìn hắn cười đắc thắng rồi nhìn nó nói thêm lần nữa:[/COLOR] [COLOR=Purple] - Đưa hai tay cho anh .[/COLOR] [COLOR=Purple] - Tôi đã nói là không thích mà .[/COLOR] [COLOR=Purple] - Anh nói lần nữa , đưa hai tay cho anh .[/COLOR] [COLOR=Purple] Nó biết Shin sắp nổi đoá lên . Mỗi lần Shin nổi đoá lên dù là ai đi nữa cũng có thể ra tay được , có khi giết người Shin cũng dám làm . Cũng chính vì một lần Shin nổi đoá mà nó đã bị Shin làm nhục đến cỡ nào , Shin nói lời ngon ngọt để xoa dịu nỗi mất mát cái quý ngàn vàng của một cô gái ... thế là Shin đã xăm con bướm đó để trói buộc nó với cái lời hứa là :[/COLOR] [COLOR=Purple] Khi nào con bướm nay phai đi thì em sẽ không còn là của anh nữa , em sẽ được tự do . Còn nếu không , em sẽ chết với anh ... cả người em yêu cũng thế , sẽ chết hết . Và khi con bướm này còn thì em vẫn phải nghe lời anh ... làm bất cứ điều gì anh muốn , nếu không ... em chết cũng không yên đâu . [/COLOR] [COLOR=Purple] Lúc đó , nó vẫn còn xem Shin là một người vô cùng đặc biệt với nó ( Sao bà ngu thế Yun ) . Và nó ngây thơ nghĩ rằng Shin làm như thế là vì quá yêu nó , nên đã chấp nhận để Shin xăm con bướm đó . Nó đâu biết , mình lại bị lợi dụng như một con rối .[/COLOR] [COLOR=Purple] Nó suy nghĩ một hồi rồi cũng đưa hai tay ra , cổ áo không được giữ lại , bung xuống , lộ rõ những vết hôn vừa rồi >"< . Hắn và cái con nhỏ đi cùng nhìn thấy những vết hôn đó . Tự dưng hắn thấy tức giận vô cùng , muốn trả đũa họ ngay lập tức . Con nhỏ đó thì nói khinh bỉ : - Giời ạ , tưởng chỉ là play girl ... chỉ làm mấy chuyện này ở ngoài chứ . Ai ngờ lại làm cảm ở trong trường . Uổng công là tiểu thư nhà họ Bạch gia giáo .[/COLOR] [COLOR=Purple] Nó nhíu mày , ánh mắt long lanh như cầu xin hắn hãy cứu nó ... nhưng vô ích , hắn không hiểu ( Ngu vừa thôi cha nội ). Hắn nắm chặt tay con nhỏ hồi nãy rồi kéo ra phía sau thân cây ( dạng như đâu lưng lại với nhau á ) , hắn bắt đầu hôn nhỏ đó , nhỏ đó la rồi ngất đi trong khoái cảm ( Con này dâm vật ) [/COLOR] [COLOR=Purple] - Ưm ... ưm ... Jun đúng là ... ưm ... ưm ... hôn gi..ỏi... nhất.. ưm .. ưm .. đấy ... ưm ưm ( Cấm trẻ em đọc cái này )[/COLOR] [COLOR=Purple] Nghe được những tiếng đó , nó thấy se thắt tim lại , nó nhíu mày khó chịu ... nó tự nhỏ : " Chẳng nhẽ mình thích hắn thật rồi sao ? Chỉ mới gặp nhau thôi mà ... làm sao nhanh thế được ! " . Shin biết nó đã rơi vào bẫy của mình . Sỡ dĩ Shin muốn nó đưa 2 tay ra là cố tình muốn cho cổ áo bung xuống để hắn thấy mấy vết hôn đó , kích thích hắn làm tổn thương nó . Nó biết chuyện đó là do Shin chuẩn bị sẵn nhưng không còn cách nào khác . Shin là như vậy đấy , luôn dùng thủ đoạn để gây tổn hại người khác , những lời nói ra chẳng bao giờ thật lòng . Nó cảm thấy hơi đau và khinh bỉ Shin dù cho là nó không còn bất cứ tình cảm gì ngoài căm thù cả . Shin cười gian đắc thắng rồi ra lệnh cho nó :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Ngồi vào lòng anh này ![/COLOR] [COLOR=Purple] Nó đi đến gần Shin , ngồi vào lòng Shin , ngoan ngoãn như con cún ... Shin vòng tay qua eo nó , rồi nói tiếp :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Hình xăm đó còn chứ ?[/COLOR] [COLOR=Purple] - Còn , nếu không tôi nghe theo lời anh làm gì ?[/COLOR] [COLOR=Purple] - Được , ha ha , tốt lắm Con bướm đôi của chúng ta [/COLOR] [COLOR=Purple] - Anh im miệng đi , chỉ vì con bướm đó mà anh biết tôi khổ sở thế nào không ?[/COLOR] [COLOR=Purple] - Hừ , em nói thế với anh mà được đấy à ? Đừng thế chứ ... đã từng với nhau mà ! ( Thằng chó đẻ Dám chơi đểu bà Yun )[/COLOR] [COLOR=Purple] - Đợi đến lúc con bướm này phai đi , tôi sẽ đánh chết anh [/COLOR] [COLOR=Purple] - Nếu được thì em cứ đánh , anh chỉ sợ em không nỡ tay thôi [/COLOR] [COLOR=Purple] - Anh ... anh ... ( Nó tức giận đáp )[/COLOR] [COLOR=Purple] Hắn ở bên kia nghe hết tất cả ( Shin cố tình cho nghe mà ) Hắn tự dưng nghe những lời đó cảm thấy ghen tức vô cùng , phòng mang trợn má ( làm như con nít á ) đi qua phía Shin và nó đang ngồi. Chỉ thẳng vào mặt Shin rồi hỏi :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Con vịt bầu kia , thằng này là thằng nào đây [/COLOR] [COLOR=Purple] Shin nhìn hắn cười ha hả , châm biếm , nhìn Shin bây giờ chẳng khác gì những tên vô học . Shin nói :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Yun , nói cho hắn biết anh là gì của em đi ![/COLOR] [COLOR=Purple] Nãy giờ , khi thấy phản ứng của hắn , tự dưng nó vui chết được , cười khì khì một mình mà chẳng để ý đến lời nói của Shin ( Đáng đời , ăn cục quê rồi nghen con ) . Shin trừng mắt tức giận , nói chậm rãi và nhấn mạng từng chữ :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Nói cho hắn ta biết anh là gì của em đi ![/COLOR] [COLOR=Purple] Nó giật mình , hiểu ý Shin nó nhìn hắn , nói :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Đồ gấu lắm lông , anh cần biết để làm gì ? Đừng nói là để đến nhà xin ăn đấy nhé ! [/COLOR] [COLOR=Purple] - Cô ... cô ... Thì cô cứ nói đi .[/COLOR] [COLOR=Purple] - Anh là gì mà tôi phải nói cho anh biết ?[/COLOR] [COLOR=Purple] - Cô ... Thôi , không nói với cô nữa .[/COLOR] [COLOR=Purple] Nói rồi hắn bỏ đi trong sự ghen tức . Ừ , hắn đang ghen ... nhưng là một cái ghen không được thừa nhận ( Hắn tự nghĩ thế thôi =.= , chứ cái ghen của hắn khiến bà Yun vui lắm ý ) . Quay lại nó , nó mỉm cười dịu dàng nhìn theo bóng hắn , bỗng Shin lên giọng :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Em yêu cậu ta à ? [/COLOR] [COLOR=Purple] - Ừ , tôi yêu đấy ![/COLOR] [COLOR=Purple] - Hờ , anh cứ tưởng em bướng bỉnh đến nổi không thừa nhận chứ ! Lòng tự trọng lúc trước của em đâu rồi [/COLOR] [COLOR=Purple] - Anh ta là ngoại lệ .[/COLOR] [COLOR=Purple] - Em nên nhớ , đừng có phản lại lời hứa của chúng ta đấy ! Anh sẽ giết em ... và cả hắn nữa . [/COLOR] [COLOR=Purple] - Nhưng tôi vẫn được quyền anh ta đúng không ?[/COLOR] [COLOR=Purple] Shin nghĩ ngợi : " Nếu như thế thì có thể nó sẽ đau khổ đấy nhỉ ? Như thế thú vị hơn " . Rồi Shin nói :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Ok . Điều đó là đương nhiên , nhưng sẽ tổn thương nhiều đấy ! [/COLOR] [COLOR=Purple] Nó đứng dậy , nhìn Shin với đôi mắt trong sáng nhưng u uất ... nó nói trong ánh nắng mặt trời sáng rọi :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Tôi yêu trong đau khổ quen rồi ! [/COLOR] [COLOR=Purple] Shin giật mình , bỗng dưng hắn thấy người con gái ngày xưa hắn lợi dụng khác xa nhau quá . Hắn tròn mắt nhìn người con gái đó bước đi . Hắn đổi ý định , hắn sẽ khiến nó là của hắn , hắn sẽ không cho nó yêu ai khác ngoài hắn , hắn sẽ cho nó yêu trong đau khổ đến không chịu được thì thôi ( thằng này , sao mày ác thế hả ).[/COLOR] [COLOR=Purple] Chap 11 : Âm mưu của Chan , San , Kyo và Hanri. [/COLOR] [COLOR=Purple] Cứ thế , 2 tuần trôi qua . Ngày nào Shin cũng lẽo đẻo theo nó , kêu nó làm mấy cái chuyện khiến nó chẳng muốn tí nào , bực không chịu được . Còn hắn ... ngày nào cũng có cảm giác ghen tuông không rõ , và thế là lại quấn quít lấy mấy cô gái khác để đừng có mà quan tâm đến cái chuyện đó nữa . Ông Chan và Durin thì đi thăm quan hết thành phố rồi . Ngày nào cũng đi nên có lẽ là thuộc hết mọi ngỏ ngách cũng không chừng . [/COLOR] [COLOR=Purple] Thế là ngày mai , lớp 11Vip lại chuẩn bị đón tiếp một thiếu nữ xinh đẹp vào học nữa ... Cái người-mà-ai-cũng-biết đó là bạn gái ông Chan , Durin ấy ! Ngày mai , Durin sẽ chính thức nhập học chung với nó và ông Chan .[/COLOR] [COLOR=Purple] Và nó cũng đã cho Durin xem phòng nó rồi . Lúc mới nhìn thì Durin xém ngất , " Cái phòng này mà là của con gái à ? Giời ơi , giống cái hang động yêu quái hơn thì có ! " - Durin nghĩ . Nhưng rồi nhìn cũng thấy thú vị , thế là lại đâm ra thích thích . Tối nào cũng kéo qua phòng nó ngủ , riết rồi thành thói quen luôn .[/COLOR] [COLOR=Purple] ( Bật mí luôn là bà Yun dạo này thay đổi nhiều lắm ý - chắc do lão Jun chứ ai . Bả cho ông Chan vào phòng mà mở đèn luôn nhé ! Còn cho bà Durin ngủ chung nữa . Bả cũng bắt đầu hiền hiền lại rồi á - hiền hiền thôi chứ chưa có hẳn là hiền luôn nha dzời . Ít đi chơi lại nà , ít hẹn hò với mấy thằng dở hơi luôn nà . Ôi , lão Jun ơi ... lão có phải thần tiên không mà lão lại có sức mạnh to lớn , có thể làm thay đổi một con " quỷ cái " nhanh thế hả )[/COLOR] [COLOR=Purple] Sáng ...Chủ nhật . [/COLOR] [COLOR=Purple] - Hai cô nương , mặt trời lên tới đỉnh rồi kìa ... Dậy dùm con - Giọng ông Chan [/COLOR] [COLOR=Purple] Nó và Durin nằm lăn lóc trên giường . Durin thì lòm khòm ngồi dậy dụi mắt rồi , còn nó thì còn nằm đó mà ngáy khò khò . Hôm nay là ngày nghỉ , nó chẳng buồn nghe lời ông Chan dậy sớm nữa . Nó muốn ngủ ... cho đã đời . Ông Chan thấy nó nằm ngáy , giơ tay lên đập vô đầu nó một cái :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Mày dậy nghen chưa ? Hôm nay phải dẫn Durin đi chơi nữa đó ! - Ông Chan gắt với nó[/COLOR] [COLOR=Purple] " Bực mình ông này ghê , mình ngủ tí có chết thằng nào đâu . Đúng là người yêu là no.1 mà " - Nó nghĩ . Rồi tiện chân nó đạp ổng một cái " đúng-chỗ-hiểm " , ổng bị đạp đúng-chỗ-hiểm ... đau không thể đỡ nổi , tay ôm chỗ-hiểm mà nằm lăn lóc trên sàn ( Đúng là con trai hổ báo thì chỉ có chỗ này là điểm yếu thôi ) ... Ông Chan la oái oái , mà cái sàn nhà thì toàn đầu lâu với hình nộm , mà ông này thì " hơi " sợ ma nên lăn qua gặp cái đầu lâu ... ổng giật mình , lăn qua bên kia ổng thấy cái hình nộm ... lại giật mình . Chịu không nổi ổng nhịn đau , đứng phắt dậy chửi nó :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Mày để mấy thứ này trong phòng mà không gớm sao Mày sống được mà không bị đau tim chết cũng là một kỳ tích đấy [/COLOR] [COLOR=Purple] Nó lù khù ngồi dậy để trả lời ổng , nó nói trong cơn mê ( Tức là nửa tình nửa ngủ , mắt nhắm mắt mở ý ) :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Thì ai bảo mày sợ ma làm gì , tao đây không sợ nên tao mới không chết . Còn như mày sống ở cái phòng này thì tao chắc qua ngày hôm sau mày chỉ còn lại cái xác khô thôi .[/COLOR] [COLOR=Purple] Bị nói trúng tim đen , ông Chan quê trước mặt người yêu , nín ... không nói nữa . Từ nãy giờ Durin nhìn hai anh em nó cải nhau mà ôm bụng lăn trên giường , cười ra cả nước mắt . Rồi nó nói với Durin :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Cười ít thôi má , cười nhiều mồm rộng thì ai yêu .[/COLOR] [COLOR=Purple] Durin giỡn lại với nó :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Anh mày yêu chứ ai yêu Phải không anh Chan ( Durin vừa nó vừa chớp chớp nhìn sang ông Chan để trêu ổng )[/COLOR] [COLOR=Purple] Ông Chan mắc cỡ ( ông này mà mắc cỡ thì ... tác giả chẳng dám tưởng tượng đâu ) , không nói gì . Nó nhìn ông Chan đỏ mặt , cười khằng khặc :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Mày ... mày ... mà cũng biết mắc cỡ á Đau bụng tao quá ... " Chan đại ca " của trường Nights ... biết mắc cỡ kìa . Mẹ ơi , không ngờ " đại ca " mắc cỡ cũng giống như con nít 3 tuổi á ( Nó ôm bụng vừa cười vừa nói , tất nhiên là nó nhấn mạnh chữ đại ca để cho thêm phần gây cấn rồi )[/COLOR] [COLOR=Purple] - Im mày đi ! ( Ổng cáu với nó )[/COLOR] [COLOR=Purple] - Tao đi tắm đây . Mày cũng kêu con này này đi tắm đi ( Nó vừa nói vừa chỉ chỉ sang Durin rồi nó nói tiếp ) Tao kêu nó không chịu , nó đang đợi " chồng " nó kêu nó mới chịu đi tắm đấy ( Nó nhấn mạng chữ chồng , ý muốn trêu hai người họ là vợ chồng ý mờ ) [/COLOR] [COLOR=Purple] Đúng là hiệu quả ngay lập tức , hai người họ đỏ mặt ... nhìn đáng yêu hết sức . Nó cười cười rồi đi vào nhà tắm , " Cứ nhìn họ hạnh phúc thế mình cũng thấy vui vui . Thôi thì cứ để họ hạnh phúc thế đi , biết đâu lại hay ... nhỉ ? " - Nó nghĩ . [/COLOR] [COLOR=Purple] Nó vào phòng tắm , cởi đồ ... Nó vặn vòi sen , nước chảy róc rách ... chạm vào da thịt nó mát lạnh , nó thở dài mệt mỏi . Hai tuần nay không có ngày nào nó không nghĩ đến tình cảm của mình đối với Jun , nó đang nghi ngờ rằng có phải nó yêu Jun thật rồi không ? Lần trước nó có nói với Shin là nó yêu Jun ... nhưng nó vẫn chưa dám chắc , vì nó sợ bị tổn thương . Mỗi lần nhìn Jun hôn hít , ôm eo , thân mật với cô gái khác là nó lại cảm thấy tim mình se thắt lại ... Có phải là nó đã đặt niềm tin vào Jun và đã yêu Jun thật rồi không ? [/COLOR] [COLOR=Purple] Mãi lo suy nghĩ , nó bỗng dưng thấy đầu óc quay cuồng cuồng ... Mọi vật bị nhoè ra rồi đen thui . Nó nằm phịch xuống đất với trạng thái êva hoàn toàn =.= ( trẻ em chưa đủ tuổi vị thành niên cấm mơ mộng đến nhớ ) . Ông Chan ở ngoài nói chuyện với Durin đã 30 phút mà chưa thấy nó ra , cứ nghĩ là nó muốn sửa soạn cho đẹp để đi chơi nên cũng thôi .[/COLOR] [COLOR=Purple] Rồi hắn ở đâu , chạy xông thằng vào phòng ông Chan với Durin đang "tám " ( E hèm , đi chơi tập thể mà lị , mà phòng đó không phải là của bà Yun nha , hồi nãy đi sang phòng khác rồi ) . Thở hổn hển , tay nắm chặt , mặt tái mét ... Hôm nay hắn mặc style hip hop trong đẹp cực kì ( rất là xì tin , modern mờ lại chuẩn nữa nhớ ) , thế mà lại phán một câu làm cả ông Chan và Durin nằm lăn ra đất cười :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Nhà vệ sinh ở đâu ... Tao ... tao mắc ... đái ... quá [/COLOR] [COLOR=Purple] Ông Chan cười chảy cả nước mắt , vừa cười vừa nói :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Mày đi xuống dưới mà đi , nhà vệ sinh trên này con Yun tắm rồi [/COLOR] [COLOR=Purple] - Thôi đi bố , mắc muốn chết ... Bố kêu nó lội cầu thang nữa để xuống dưới chắc con làm tại chỗ luôn quá [/COLOR] [COLOR=Purple] - Thế mày lại mà kêu nó nhanh lên đi [/COLOR] [COLOR=Purple] San , Kyo và Hanri cũng đã có mặt tại phòng đó . 5 năm người họ cười hắn là thằng ngốc . Ai đời nào cậu chủ tập đoàn Bùi Tịnh , hot boy của trường , play boy nổi tiếng mà lại ... như thế Liên tưởng đến họ chỉ biết ôm bụng cười mà thôi [/COLOR] [COLOR=Purple] Hắn chạy lại nhà vệ sinh . Đứng trước cửa , hắn đập cửa ầm ầm hối nó :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Nhanh lên đi con vịt bầu kia , nhanh lên coi [/COLOR] [COLOR=Purple] Im lặng , không ai trả lời .[/COLOR] [COLOR=Purple] - Nhanh lên đi , cô định ở trong đấy bao lâu nữa [/COLOR] [COLOR=Purple] Im lặng , vẫn không ai trả lời .[/COLOR] [COLOR=Purple] - Này , không định trả lời tôi luôn đấy à ... cái con vịt bầu xấu xí kia [/COLOR] [COLOR=Purple] Im lặng , hắn bắt đầu thấy lo . Hắn chạy qua phòng , hỏi ông Chan :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Cái con vịt bầu đó ở trong phòng tắm bao lâu rồi ?[/COLOR] [COLOR=Purple] - Chắc cũng khoảng 30 phút ... [/COLOR] [COLOR=Purple] Durin chen ngang :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Chính xác là 40 phút [/COLOR] [COLOR=Purple] Bây giờ mới biết Durin ở đây , nãy giờ hắn lo đi " giải quyết của nợ " nên không để ý . Nhìn Durin trong bộ pijamma màu hồng xinh xắn , tim hắn ré lên ... mà không hiểu lý do tại sao . Ông Chan nhíu mài hỏi :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Mày hỏi thế có gì không ?[/COLOR] [COLOR=Purple] Định thần , hắn nói :[/COLOR] [COLOR=Purple] - À ừ , tao gọi mãi mà con vịt bầu đó chẳng trả lời ... Mà với lại , tao mắc quá ... rồi ![/COLOR] [COLOR=Purple] - Sao lại nhỉ ? Bình thường nó tắm hơn 20 phút là quá lắm rồi .. Để tao xem nào ... [/COLOR] [COLOR=Purple] Trước cửa toilet ... [/COLOR] [COLOR=Purple] Ông Chan , hắn , Durin và 3 thằng ôn dịch kia đập ầm ầm vào cửa hỏi :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Yun ơi , mày có đấy không ?[/COLOR] [COLOR=Purple] Im lặng .[/COLOR] [COLOR=Purple] - Yun , mày có có đấy không ?[/COLOR] [COLOR=Purple] Im lặng .[/COLOR] [COLOR=Purple] - Có chuyện rồi ! - Ông Chan hớt hải .[/COLOR] [COLOR=Purple] Thế là 5 thằng con trai " sức như trâu " hợp tác lại phá cửa . Cửa bung ra , nó nằm im đó , ướt nhẹp ... để lộ cái lưng với đường cong sắt sảo ( E hèm , bả nằm đưa lưng ra phía cửa nhớ ... Tác giả muốn thế để đừng có nhìn thấy mấy chỗ nhạy cảm ý mà ) . Thấy cảnh tượng đó , 4 thằng con trai ( 3 thằng ôn dịch với ông Chan ) đỏ mặt mà xoay lưng đi chỗ khác ... cả Durin cũng ngượng ngùng với cảnh tượng đó . Còn hắn , tuy cũng ngượng nghịu lắm nhưng vội vớ lấy cái khăn rồi chùm lấy thân hình nó , bế nó lên , chạy thẳng vào phòng hồi nãy ông Chan với Durin tám ( Vì phòng đó là gần nhất ) . Bốn thằng con trai với Durin ngẩn tò tè mà chạy theo hắn . [/COLOR] [COLOR=Purple] Hắn đặt nó xuống giường , quên đi " cái của nợ cần giải quyết " Hắn vội lấy chăn che lại ... chứ nhìn hồi thì không biết có chuyện gì xảy ra đâu à nha . Ông Chan vào đầu tiên , hớt hải lại nhìn nó ... nhìn mặt nó trắng bệt , không có tí máu . Ông sợ quá móc điện thoại ra gọi cho bác sĩ riêng lại khám . Còn 3 thằng kia thì vẫn còn bị cảnh tượng hồi nãy ám ảnh ... ngượng nghịu chẳng dám vào . Durin vào với vẻ mặt lo lắng , nhìn nó ... rồi nói với hắn và ông Chan :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Hai người đi ra ngoài đi , em thay đồ cho nó .. [/COLOR] [COLOR=Purple] - Ừ ... thế bọn anh ra nhé ! Em thay đồ cho nó nhanh nhanh rồi ... để bác sĩ khám nhé ! Lão già ấy nói sẽ lại ngay đấy [/COLOR] [COLOR=Purple] - Ừ , em biết rồi ... Hai anh ra nhanh đi - Durin vừa nói vừa đẩy đẩy hai người đó đi .[/COLOR] [COLOR=Purple] Durin khoá cửa lại và mặc đồ cho nó .[/COLOR] [COLOR=Purple] Ngoài phòng ...[/COLOR] [COLOR=Purple] - Thiệt là tao không ngờ mày làm như vậy đấy ![/COLOR] [COLOR=Purple] - Ừ đúng rồi đấy , tao ngượng còn không dám nhìn nữa ấy [/COLOR] [COLOR=Purple] - Mày đúng là gan thật ... lúc mày chạy nhìn mày vừa sợ vừa ngượng ...không thể hình dung ra đâu là thằng Jun play boy nữa [/COLOR] [COLOR=Purple] Ba thằng ôn dịch nhiều chuyện hùa nhau nói . Ông Chan nãy giờ đứng nghe , bây giờ mới lên tiếng :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Mày không đi " giải quyết " nữa à ? [/COLOR] [COLOR=Purple] Hắn giật mình nhớ ra , tự dưng " cái của nợ cần giải quyết " đó quay lại , hắn nói lấp bấp :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Tao ... tao ... đi đây [/COLOR] [COLOR=Purple] Nói rồi hắn phóng vèo vào nhà vệ sinh . ( E hèm , lấy tạm bợ cái cửa che lại Vì một dãy thì chỉ có một cái nhà vệ sinh ngoài , mà một dãy thì hơi bị dài à nha nên nếu mà mắc quá , đợi đi hết dãy lầu này cũng đã làm tại chỗ rồi ấy ) . Ông Chan ở đó vuốt cằm đăm chiêu suy nghĩ :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Thằng này thích con Yun hay sao ấy nhỉ ?[/COLOR] [COLOR=Purple] 3 thằng ôn dịch kia đoán được ổng nghĩ gì , liền xía mỏ vào :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Ừ , thích là cái chắc rồi [/COLOR] [COLOR=Purple] - Chậc , tao cũng nghĩ thế ... Mà không biết chừng nào nó biết đây nhỉ ? - Ông Chan nói [/COLOR] [COLOR=Purple] - Thằng khờ đó thì làm mẹ gì biết sớm thế Hay tụi mình giúp nó đi - Hanri lên tiếng [/COLOR] [COLOR=Purple] - Giúp không Chan , Kyo ? Tao là tao đồng tình với thằng Hanri đấy - San nói [/COLOR] [COLOR=Purple] - Tao chả có ý kiến gì , tụi mày thế nào thì tao thế đó - Kyo nói ( Lần đầu tiên thấy ông này nói chuyện đó nha ) [/COLOR] [COLOR=Purple] - Ok , nếu tụi mày đã thế thì ... tao cũng phải giúp thôi . Âm mưu thế nào thì sẽ bàn kĩ lại sau Trước tiên là xem nó thích con Yun như thế nào đã . Phải thử thách nó thì mới cho phép nó với con Yun chứ Chứ không nó lại gạ gẫm con Yun ... thì khổ chết em tao ấy chứ [/COLOR] [COLOR=Purple] - Thế thì mới thú vị , đúng không - Cả 3 thằng nói cùng lúc .[/COLOR] [COLOR=Purple] Thế là 4 thằng cười đểu ... mà lại cười lớn nữa chứ . Durin thay đồ cho nó xong rồi , mở cửa khều ông Chan đang cười ha hả :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Xong rồi đấy , anh định cười cho ruồi vào miệng rồi mới nín à ? [/COLOR] [COLOR=Purple] - Không có , chỉ là đang vui nên cười thế thôi mà - ông Chan bào chữa ngay .[/COLOR] [COLOR=Purple] Hắn " giải quyết của nợ " xong , người nhẹ như tên . Cùng lúc đó ông bác sĩ già cũng đi vào , khám bệnh cho nó . Hắn chạy theo để đến kịp xem tình hình thế nào . Khám xong , ông bác sĩ già phán :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Chỉ là suy nghĩ nhiều rồi bị áp lực thôi ! Cứ để cô ấy nghỉ một tí là sẽ khoẻ lại thôi ! Tôi về đây [/COLOR] [COLOR=Purple] Ông bác sĩ già bước ra về , không ai tiễn cũng chẳng ai thèm nhìn ổng . Ổng nghĩ : " Đúng là bọn trẻ bây giờ , tiểu thư cậu ấm thì chẳng xem ai ra gì " ( Ông già mà đi ghen tị với lớp trẻ à ) . [/COLOR] [COLOR=Purple] Hắn nghe đến chữ " áp lực " liền nhớ đến cuộc nói chuyện cách đây hơn 2 ngày của Yun và Shin , máu muốn nổi lên tới đầu , định tìm Shin đánh cho một quả đấm nhưng mà hắn lại nghĩ nên ở lại thì tốt hơn ... Hắn lo cho nó.[/COLOR] [COLOR=Purple] Hai ngày trước ...tại vườn cây sau dãy học cũ .[/COLOR] [COLOR=Purple] - Em đang nghĩ gì đấy ? - Shin hỏi[/COLOR] [COLOR=Purple] - Chẳng nghĩ gì cả , tôi nghĩ gì cũng phải nói cho anh nghe sao ? - Nó gắt[/COLOR] [COLOR=Purple] - Hừ , dạo này em hay làm anh bực mình đấy ! - Shin bắt đầu hậm hừ .[/COLOR] [COLOR=Purple] - Mục đích của tôi là vậy mà - Nó đớp lại .[/COLOR] [COLOR=Purple] Rồi " Bốp " xin tán vào mặt nó , Shin xoa mặt nó rồi cười đểu :[/COLOR] [COLOR=Purple] - A ... anh lỡ tay ! [/COLOR] [COLOR=Purple] Nó sợ Shin , nó sợ Shin sẽ giết nó , rồi giết luôn Jun ... nên nó cũng chẳng nói gì , im lặng . Chỉ nhếch mép cười khinh khỉnh . Shin nói tiếp :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Em đừng dại mà phản kháng lại anh , không tốt đâu ... [/COLOR] [COLOR=Purple] - Nhưng ...[/COLOR] [COLOR=Purple] - Không nhưng nhị gì sất , em muốn anh ta chết luôn à ? - Shin gắt với nó [/COLOR] [COLOR=Purple] - Tôi ... [/COLOR] [COLOR=Purple] - Ha ha , nhắc đến hắn là em lại bị như thế ! Em bị mất ngủ cũng vì hắn đấy à ? Ha ha , thằng đấy có phúc thật đấy ! ( Shin cười khốn nạn )[/COLOR] [COLOR=Purple] - Tôi khinh anh ! [/COLOR] [COLOR=Purple] Lại " Bốp " , thêm một cái tát vào má nó . Shin lại cười đểu :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Ối , anh lại lỡ tay rồi ! ... Tội em quá nhỉ ? [/COLOR] [COLOR=Purple] - Anh làm gì tôi cũng được , nhưng không được động đến anh ta ..[/COLOR] [COLOR=Purple] - Ha ha , anh sẽ không động đến anh ta ... nhưng sẽ làm em mất ăn mất ngủ vì sợ hãi . Em cứ chờ đi ! [/COLOR] [COLOR=Purple] Hắn vô tình đi ngang được , nghe thấy . Thấy Shin tát nó , hắn thấy đau ở ngực , hắn định lao ra cản và tán lại Shin gấp 100 lần nhưng rồi hắn nghĩ : " Mình là gì của nhỏ đó đâu ... Bây giờ mà ra cản rồi nhỏ đó kiếm chuyện với mình nói không cần thì mình bị quê à ? Chắc nhỏ đó làm gì thằng đó rồi bị đánh chứ gì ! " hắn ta " mà thằng đó nói là ai ấy nhỉ ? Sao nhỏ đó cứ phải bênh vực thế ? Hừ , không rỗi hơi mà đi để ý mấy chuyện đó ! " .[/COLOR] [COLOR=Purple] Rồi hắn bỏ đi ... nhưng ngực vẫn cảm thấy đau . Người đó là ai mà nó lại ra sức bảo vệ hắn thế ? Hắn vẫn chứ biết ... hắn là người đó . ( Thằng này ngu vãi đái , thế mà không biết )[/COLOR] [COLOR=Purple] ----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Chap 12 : Mở đầu thử thách thứ nhất . Chiều tối ( Khoảng 7 -8 giờ ) ... Chủ nhật [/COLOR] [COLOR=Purple] Tại vila của tập đoạn Bạch . Người nó rả rời . Nó đã tỉnh nhưng mắt vẫn nhắm , nó mệt đến nổi không còn chút sức lực nào để mở mắt nữa . Nó nhớ tới câu nói của Shin :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Ha ha , anh sẽ không động đến anh ta ... nhưng sẽ làm em mất ăn mất ngủ vì sợ hãi . Em cứ chờ đi ! [/COLOR] [COLOR=Purple] Rồi nó nghĩ : " Thế thì anh làm được rồi đấy ! Tôi đã mất ăn mất ngủ rồi lại nằm một cục ở đây ! Nhưng tôi sẽ không bỏ cuộc đâu ... anh làm tổn hại tôi cũng vô ích thôi ! Dù tôi có chết tôi cũng không để anh động đến Jun " . ( Bà này bảo vệ người mình yêu kinh thật )[/COLOR] [COLOR=Purple] ------[/COLOR] [COLOR=Purple] Hắn ngồi đó , từ sáng đến giờ hắn chưa có hạt cơm vào bụng . Ông Chan , Durin và 3 thằng ôn dịch kia rủ đi ăn nhà hàng nhưng hắn không chịu , hắn bảo ở lại xem con vịt bầu ra sao . Lúc đó Durin ngây thơ định nói là Yun không sao , nhưng ông Chan kéo tay Durin đi , không cho Durin nói . Ông Chan muốn tạo không gian riêng cho hai người đó ( Ông này khôn lại tâm lý nữa ) .[/COLOR] [COLOR=Purple] Hắn ngồi trên ghế cạnh giường Yun , bụng đói meo ... đầu thì buồn ngủ kinh khủng ( Hắn có thói quen là trưa phải ngủ nhưng hôm nay lại không ngủ lên đâm ra mệt mỏi thế á ) . Hắn bắt đầu gật gù buồn ngủ , nhưng nhìn nó mặt vẫn trắng bệch ( Tại hắn nghĩ thế thôi chứ từ sáng tới giờ cũng hồng lên 1 tí mà lị ) , hắn sợ nó xảy ra chuyện gì nên đành chống cằm ... căng mắt ra mà canh chừng . [/COLOR] [COLOR=Purple] Nhưng , hắn chịu không nổi nữa , gục cạnh giường của nó . Hắn mớ ... và trong giấc mơ hắn thấy mình nắm tay nó , nên ở ngoài đời thực hắn cũng lấy tay mình đan xen vào tay nó . Hắn chỉ có một cảm nhận ... ấm áp và hạnh phúc vô cùng .[/COLOR] [COLOR=Purple] -----[/COLOR] [COLOR=Purple] Nó cảm thấy hơi ấm từ một bàn tay to lớn . Nó bắt đầu gắng sức mở mắt , lờ đờ ... nó nhìn thấy một bóng người đang ngồi gục bên cạnh . Nó cố mở mắt to hơn để nhìn rõ , ... thì ra là hắn , nó giật mình trong sự vui sướng . [/COLOR] [COLOR=Purple] Nó nghĩ : " Tay hắn ấm thật ! ... Phải chi mình được nắm bàn tay mình mãi thì tốt quá ! " . Bất giác , theo phản xạ ... nó cười một nụ cười hạnh phúc . Rồi nước mắt ở đâu đó chảy ra . Do nằm ngửa nên có độ dốc khá lớn , giọt nước mắt rơi xuống trên tấm ga trải giường , tạo thành một vệt tròn . Nó yêu Jun thật rồi ... thật sự là yêu rồi nhưng biết làm sao đấy ? Nó không thể thể hiện ra , nếu thể hiện ... Shin sẽ còn dùng nhiều thủ đoạn để hại Jun . Nó sợ ... nó sợ mình sẽ gián tiếp làm hại đến Jun mất ! . Nó bị Shin khống chế rồi ... nó không muốn Shin khùng lên , như thế thì Jun sẽ chết mất , chết thật đấy chẳng chơi ! ( Thằng Shin mất dạy Mày mà ở ngoài đời bố đã cho mày chết rồi ) Nó nhắm mắt lại để cho dòng nước trong mắt chảy , nó không muốn trở về thực tế làm quái gì nữa ! Nhưng còn hắn ... nếu không còn hắn nó sống còn ý nghĩa gì nữa ? Ba nó đã muốn giết nó , mẹ nó thì sống mù quáng trong tình yêu rồi ... Còn ông Chan , đã có Durin , nó không muốn phiền hà hai người đó . Nó siết chặt tay hắn ... vừa khóc lại vừa cười ( Bà này là quái nhân nà Người ta có câu : " Vừa khóc vừa cười ăn mười cục shit " Thế bà này có nên ăn không )[/COLOR] [COLOR=Purple] ------[/COLOR] [COLOR=Purple] Hắn bị cái siết chặt của nó làm thức giật . Lần thứ 2 ... hắn thấy nó khóc , tự dưng hắn thấy đau lòng . Hắn không xác định được tình cảm của mình ! Tại sao khi bên nó , hắn cảm thấy hình như hắn yêu nó thật , yêu thật sự đấy ! . Nhưng mỗi lần gặp Durin , hắn lại cảm thấy tim mình cứ đập thổn thức ... Rốt cuộc hắn yêu ai đây ? [/COLOR] [COLOR=Purple] Hắn vội bỏ cái suy nghĩ vớ vẩn đó mà lay nó dậy :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Vịt bầu ... vịt bầu ... cô tỉnh chưa [/COLOR] [COLOR=Purple] Nó mở nhẹ mắt , mỉm cười không nói gì . Rồi nó lại nhắm mắt , hắn ngạc nhiên trước thái độ của nó ! Tại sao phải nó lại vừa khóc vừa cười như vậy ? Bỗng dưng hắn nhớ tới " hắn ta " ( " hắn ta " trong cuộc đối thoại ở chap trên ý ) . Hắn tự nhủ : " Chắc do hắn ta chứ gì " ( Con lạy cha nội hắn ta là cha nội đó ) . Khó chịu vô cùng , ngực như muốn nổ tung ... Hắn không chịu được nữa , đứng phắt dậy để đi ra ngoài ... Hắn không muốn có cái cảm giác này nữa . Nó mở mắt và ngạc nhiên , không hiểu sao hắn lại như thế , nó đã nắm tay hắn chặt ... nay càng chặt hơn , nó không cho hắn đi . Hắn quay lại nhìn nó , rồi hất tay nó ra ... nói mà chẳng biết lời nói của mình vô tình làm đau một người con gái : - Cô bị điên đấy à ? Con vịt bầu xấu xí như cô mà cũng có tư cách nắm tay tôi sao [/COLOR] [COLOR=Purple] Hắn nói thế ... và cứ tưởng nó sẽ đớp lại như bình thường . Nhưng không , nó nhíu mày nhìn hắn , hắn thật sự không khỏi ngạc nhiên trước cách hành động của nó . Hắn quay lưng , định đi ra ngoài để đừng cảm thấy bực túc , ghen tuông nữa ... nhưng nó lại nắm lại không cho hắn đi . Không hiểu nổi nó nữa , " Không phải cô đang nghĩ đến hắn sao ? Lại còn nắm tay tôi kéo lại làm gì ? " - Hắn nghĩ . Rồi hắn nói một cách vô tình :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Cô lo mà nghĩ đến người cô yêu đi , đừng có mà nắm tay tôi nữa . Con vịt bầu như cô không có tư cách nắm tay tôi đâu . [/COLOR] [COLOR=Purple] Khi nghe đến tiếng người-cô-yêu , nó như bị ông trời giáng một cái ngay đầu ! Nó nghĩ : " Người tôi yêu là anh mà , anh nghĩ người tôi yêu là ai mà anh lại nói thế ? " . Tự dưng dòng nước mắt tổn thương chịu đựng trong 2 tuần qua không mời mà cứ trào ra , nó đưa tay gạt mãi mà không hết ! [/COLOR] [COLOR=Purple] Hắn lại ngạc nhiên , hai mắt lại xuất hiện hai dòng nước mắt của nó như xé hết ruột gan hắn ... Đau vô cùng ( Lão này thật sự là thích Yun chứ có thích bà Durin đâu ) . Hắn đâu có biết những lời nhất thời ghen tuông của hắn như cứa từng nhát vào tim nó ... đau đến thế nào đâu . Nó từ từ thả lỏng tay hắn ra rồi nói , giọng không run nhưng lại yếu ớt vô cùng :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Ừ thì tôi như thế đấy ... không đủ tư cách nắm tay anh đâu . Anh cứ đi đi ... và đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa . [/COLOR] [COLOR=Purple] - Hừ , tôi mà thèm xuất hiện trước mặt cô sao ? Đồ điên , cô không xuất hiện trước mặt tôi là mừng cho tôi rồi .[/COLOR] [COLOR=Purple] Rồi hắn bước ra khỏi phòng . Nó lặng lẽ nhìn bóng hắn đi , nó nghĩ : " Lại đánh mất nữa à ? Có phải anh ta ghét mình rồi không nhỉ ? Mình cứ tưởng mình yêu trong đau thương quen rồi chứ ! Nhưng sao lần này nó đau gấp trăm lần trước thế này ? Ngay cả lúc biết Shin lừa dối mình cũng chẳng đau thế này ! Rốt cuộc là sao đây ? "[/COLOR] [COLOR=Purple] ----[/COLOR] [COLOR=Purple] Hắn vừa đi vừa tức giận , đi đến gần cầu thang hắn chịu không nổi . Nắm tay lại và đánh thẳng vào tường , máu tuôn ra . Đúng lúc 5 người kia đi ăn về , thấy hắn bị thế lo lắng hỏi :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Mày có sao không ? - Ông Chan[/COLOR] [COLOR=Purple] - Sao lại để chảy máu thế này ? - Hanri nói .[/COLOR] [COLOR=Purple] - Mày điên hay sao mà lại tự đánh rồi để tự chảy máu thế kia ? Tự biên tự diễn à hay mày muốn làm đạo diễn - San nói [/COLOR] [COLOR=Purple] - Kê nó đi ! - Kyo vẫn lạnh lùng nói ( Ông này đúng là lạnh thật Mấy chap rồi nói được có 2 lần )[/COLOR] [COLOR=Purple] - Anh bị sao thế ? Có cần em băng lại không - Đến lượt Durin hỏi , với vẻ mặt lo lắng .[/COLOR] [COLOR=Purple] Tự dưng tim hắn đập thổn thức , chẳng hiểu lý do vì sao nữa ( Hừ , không hiểu nổi ông này đang muốn gì đây ) . Hắn nghĩ : " Chắc có lẽ mình thích Durin ... chứ không phải thích con vịt bầu đó đâu ! , làm sao mà có thích con vịt bầu đó được chứ , nhưng ... Durin đã là bạn gái của thằng Chan ... ! " . Vừa nghĩ hắn vừa nhìn đăm đăm Durin làm ông Chan khó chịu , ông ấy thấy hắn thật sự không ổn rồi . Ông ấy kêu :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Này ! [/COLOR] [COLOR=Purple] Hắn giật mình , nhìn ông Chan đang khó chịu , biết là ông Chan đã nhìn thấy tâm tư hắn . Hắn nói nhanh rồi bước xuống lầu ra khỏi cửa đi về :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Tao về ! [/COLOR] [COLOR=Purple] Durin quay sang ông Chan hỏi :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Anh Chan này , sao Jun lại nhìn em thò lõ thế ? [/COLOR] [COLOR=Purple] - Anh không biết ! Có lẽ Jun thích em cũng không chừng ! [/COLOR] [COLOR=Purple] - Anh đừng nói thế chứ , rõ ràng hồi nãy anh bảo Jun thích Yun còn gì [/COLOR] [COLOR=Purple] - .... ( ông Chan không biết nói gì , im lặng ) [/COLOR] [COLOR=Purple] Ba thằng ôn dịch và ông Chan chơi với Jun từ nhỏ nên nhìn thấy một trong 5 đứa có biểu hiện gì là biết ngay . Như lúc này , hẳn là Jun thích Durin rồi ... nhưng còn ánh mắt và hành động Jun dành cho Yun ... cũng là thích vậy >"< . Cả 5 người im lặng , bầu không khí căng thẳng xuất hiện . Họ chợt nhớ ra Yun rồi chạy lên ...[/COLOR] [COLOR=Purple] Tại Nhà hàng Shuki ... 1 giờ 30 phút trước :[/COLOR] [COLOR=Purple] Năm người ngồi một bàn to , dài khoảng 20 m ( Nhà hành hạnh VIp màlị ) . Ăn những món ngon nhất của nhà hàng , xung quanh ai cũng nhìn 5 người họ . Cử chỉ tao nhã của họ khi cầm dao , nĩa ... làm lên vẻ quý phái , nhưng chẳng kém phần năng động của tuổi trẻ ( Cậu chủ , cô chủ mà sao lại không tao nhã đc ) . Mọi người cảm thấy ngưỡng mộ họ , rồi ông Chan nói với Durin :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Bọn anh có chuyện này muốn nói với em [/COLOR] [COLOR=Purple] Durin ngừng ăn , hỏi :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Chuyện gì thế anh ? [/COLOR] [COLOR=Purple] - Chuyện thằng Jun và Yun . [/COLOR] [COLOR=Purple] - Họ thế nào ? [/COLOR] [COLOR=Purple] - Hình như thằng Jun thích Yun - San chen ngang .[/COLOR] [COLOR=Purple] - Thế thì nói với em làm gì Vụ hồi sáng là em biết rồi .[/COLOR] [COLOR=Purple] - Nhưng bọn anh định sẽ giúp bọn nó - Hanri nói .[/COLOR] [COLOR=Purple] - Ừ , bọn anh muốn giúp bọn nó thành một đôi , nhưng phải qua nhiều thử thách , em là bạn thân của Yun nên bọn anh định hỏi ý kiến ấy mà - Kyo lên tiếng với khuôn mặt lạnh băng [/COLOR] [COLOR=Purple] - Em thì chẳng thành vấn đề gì cả , em thấy Jun với Yun rất hợp nhau ấy [/COLOR] [COLOR=Purple] - Thế thì tối nay 3 đứa mày ở lại đây , bàn về thử thách thứ nhất nhá - ông Chan nói với ba thằng kia [/COLOR] [COLOR=Purple] - Ok - 3 thằng ôn dịch nói .[/COLOR] [COLOR=Purple] Tại phòng Yun đang nằm ... [/COLOR] [COLOR=Purple] 5 người họ chạy lên chỗ phòng Yun đang nằm . Đẩy cửa vào thấy Yun đang nằm chùm chăn che kín đầu . Durin thấy không ổn , đề nghị mọi người đi ra khỏi phòng để Durin nói chuyện riêng với Yun . Sau khi tống được 4 thằng con trai ra , Durin khoá cửa lại , lại gần giường và giở chăn lên . Nó giật mình , ngước lên nhìn Durin ... Durin ngạc nhiên , sợ hãi nhìn nó ... Môi nó đang chảy máu , chắc do cắn chặt quá nên đã bật máu lúc nào mà không hay . Máu chảy ròng ròng , Durin vội chạy đi lấy khăn giấy lại lao cho nó . Durin nhìn nó thương xót hỏi :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Chuyện gì xảy ra với mày thế ?[/COLOR] [COLOR=Purple] - Shin về rồi ! ... ( Nó lo lắng đáp ) [/COLOR] [COLOR=Purple] Durin trừng mặt nhìn nó , như không tin vào điều mình vừa nghe ... miệng nói lấp bấp :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Hắn ... về...từ...k..hi ... nào [/COLOR] [COLOR=Purple] - Hai tuần nay rồi ![/COLOR] [COLOR=Purple] - Thế anh Chan có biết không ? [/COLOR] [COLOR=Purple] - Thằng đấy có đi học đâu mà biết có hay không biết ... [/COLOR] [COLOR=Purple] - Thế còn vụ Jun ... hồi nãy ... [/COLOR] [COLOR=Purple] - Không có gì đâu , chỉ là chửi nhau như bình thường thôi ấy mà ... ( Nó cười cười đáp)[/COLOR] [COLOR=Purple] - Thế môi mày ..[/COLOR] [COLOR=Purple] - Tao đã nói là không có gì rồi mà ! ( Nó giận dữ đáp ) [/COLOR] [COLOR=Purple] - Ừ , thế ... thì thôi vậy . Tao không làm phiền mày nữa ... [/COLOR] [COLOR=Purple] Durin thở dài rồi bước ra khỏi phòng . Nó nhìn Durin nghĩ : " Xin lỗi ... " . Nó nằm xuống , chùm chăn kín lại , nó lại ngủ ... hôm nay nó đã đau đớn lắm rồi . Durin bước ra nhìn ông Chan , lắc đầu tỏ vẻ không ổn rồi kéo ổng vào góc nhà , nói nhỏ :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Shin về rồi .. [/COLOR] [COLOR=Purple] Ổng giật mình , mặt đỏ lên vì tức ... gân máu phồng nên , nhìn ông ấy lúc này cứ như muốn giết người vậy . Ông ấy hỏi :[/COLOR] [COLOR=Purple] - Thằng đó về hồi nào [/COLOR] [COLOR=Purple] - Yun nói 2 tuần trước ...[/COLOR] [COLOR=Purple] - Hừ , thằng chó đẻ ấy đừng để anh gặp lại ... Nếu gặp được anh sẽ giết nó ( ông Chan nổi máu khùng lên ) [/COLOR] [COLOR=Purple] - Nhưng ... Yun không ổn lắm ! ...[/COLOR] [COLOR=Purple] - Nó bị sao à ?[/COLOR] [COLOR=Purple] - Hình như ... mà thôi , em cũng chẳng biết nữa .[/COLOR] [COLOR=Purple] Durin bước đi , thở dài thườn thượt . Trong đầu thầm nghĩ : " Shin về ... lại sắp có chuyện rồi ! " .[/COLOR] [COLOR=Purple] Ông Chan dỗi theo bóng Durin , thầm nghĩ : " Mọi chuyện sao cứ rối tung lên thế này ... Sao chuyện của con Yun với thằng Jun cứ điên điên khùng khùng sao ấy nhỉ ? Nhưng rốt cuộc , thằng Jun thích ai đây ! Nếu nó thích Durin , mình sẽ giết nó mất ... " [/COLOR] [COLOR=Purple] Tối ngày chủ nhật ... [/COLOR] [COLOR=Purple] Tại phòng ông Chan .[/COLOR] [COLOR=Purple] - Tụi mày định kế hoạch thế nào ? - Ông Chan hỏi [/COLOR] [COLOR=Purple] - Tao định thế này này ... #&#)&)#%# - Hanri đề nghị ( Cấm đọc nhớ )[/COLOR] [COLOR=Purple] - Không , như thế không hay , phải như vậy *$@)#@%$#@%$ - San cải [/COLOR] [COLOR=Purple] - Tao lại thấy không hợp lý , phải như kế hoạch của tao mới đúng ý - Hanri đớp lời [/COLOR] [COLOR=Purple] - Tụi mày nói nhanh đi , nếu không chuẩn bị kế hoạch nhanh thì không còn thời gian đâu . Chướng ngại vật lần này lớn lắm đấy - Ông Chan nói nghiêm túc nhưng lại đầy đe doạ [/COLOR] [COLOR=Purple] - Ừ thế thì sẽ thế này nhé $$*%%%*$ - San đưa ra quyết định mới . [/COLOR] [COLOR=Purple] - Ok , nhất trí thế nhé ! - 3 thằng đáp ( trừ Kyo ra )[/COLOR] [COLOR=Purple] - Tao lại thấy không được , phải cho logic và hợp hoàn cảnh , phải như thế này *$%*$%*$ ( Chan nói ) [/COLOR] [COLOR=Purple] - Ok , kế hoạch thằng này hay . Quyết định thế nhé - Ông San nói [/COLOR] [COLOR=Purple] - Ok , quyết định vậy đi - 4 thằng cùng đáp[/COLOR] [COLOR=Purple] Họ ...[/COLOR] [COLOR=Purple] Jun , Yun , Durin , Chan , Shin ... Rồi sẽ đi về đâu ? [/COLOR] [COLOR=Purple] Liệu họ có thành một đôi được hay không ? [/COLOR] [COLOR=Purple] Rốt cuộc , thử thách đầu tiên của 4 lão quái này là gì ? [/COLOR] [COLOR=Purple] [/COLOR] [COLOR=Purple] [/COLOR] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Nếu anh muốn, tôi sẽ là của anh ( sưu tầm )
Top