Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Nếu anh muốn, tôi sẽ là của anh ( sưu tầm )
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="mrgiaosu" data-source="post: 74432" data-attributes="member: 42606"><p>Chap 5 : Bước tiến triển đầu tiên và cô bạn thân của nó. </p><p>----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------</p><p>Hắn ngồi trơ ra đó , chẳng muốn đi tí nào . Nó ngồi trên giường giận dữ :</p><p></p><p>- Thằng dỡ hơi kia , đi nhanh lên ! Lấy ngay cái sa-lông-pát lại đây ... Đau khiếp thế này giời . Nhanh lên , không thì đừng hòng mà về ! </p><p></p><p>Hắn lại " lên máu " ( Dạo này 2 ông bà này thích lên máu Có khi nào đột quỵ chết không nhỉ ) , hắn nói :</p><p></p><p>- Hừ , ngồi đó đi . </p><p></p><p>Rồi hắn bước ra khỏi phòng bệnh , nó ngồi xoa xoa cái lưng đau ( Tội bà ý , té từ trên giường xuống chắc đau lắm ) . Hắn mở cửa ngó dáo dáo . " Lạ nhỉ ? Mụ già y tế đi đâu mà gần hết buổi còn chưa về nữa ? Thôi kẹ mẹ bả , lấy sa-lông-pát cho con khùng đó rồi mình về ... Lạy cho nó dán xong vẫn chưa hết đau , cho khỏi về nhà , he he ( Giọng ông này đểu nhẹ luôn á trời ) . Cho nó hết đói , khỏi ai kiếm chuyện với mình nữa ! " - Hắn nghĩ . Rồi hắn lại phòng kho để thuốc lấy , hắn lấy sa-lông-pát đem vô cho nó . Nó hậm hừ nói :</p><p></p><p>- Sao không để tôi chết luôn rồi anh hãy đem vô </p><p>- Tôi cũng định như thế á - Hắn đâm chọt nó lại </p><p>Nó nhíu mày , bực bội vô cùng nhưng đau quá , nó nghĩ nên dán sa-lông-pát rồi chửi nhau tiếp với hắn . Nó nói :</p><p></p><p>- Quay đi chỗ khác nhanh lên ! </p><p>- Ơ !! Sao lại phải quay đi chứ - Hắn ngây thơ hỏi ( Ông này bị bệnh " ngây thơ trong trắng " )</p><p></p><p>- Thế anh định nhìn tôi vén áo lên dán à ? Thích thì cứ việc , tôi cũng chả thấy phiền đâu - Nó vừa đâm chọt vừa thách thức . ( Cái bà này 1 tí nết cũng không có nữa )</p><p></p><p></p><p>- Cô tưởng tôi không dám à ? Cứ làm đi , tôi nhìn cho cô xem . Đến lúc đó đừng có mắc cỡ mà nói " Anh ơi , quay chỗ khác dùm em đi ! " đó à nha . - Bị thách thức , tự dưng lòng tự trọng của hắn bị kích thích , liền phát ngôn ra câu đó mà chẳng nghĩ đến hậu quả của nó </p><p></p><p>Nó quay lưng qua , vén áo lên ( Kéo đến giữ lưng để dán thôi nhớ , nghĩ bậy nghĩ bạ là tán chết à nha ) ... Những đường cong quyến rũ lộ rõ ra , da nó vừa hồng hồng lại vừa trắng nữa nên nhìn cứ tưởng như một kiệt tác đặc sắc . Hắn bắt đầu ân hận về cái câu trả lời hồi nãy của mình , hắn nghĩ : " Ui , cái con vịt bầu này sao lại có thân hình đẹp thế nhỉ ?, biết thế chẳng thèm nhìn ... " ( Chẳng thèm nhìn cơ đấy , các cậu thấy ông này biện minh hay không ) . Tuy nghĩ thế nhưng do lần đầu tiên thấy con gái đang " vén áo " như thế nên ... mặt hắn đỏ lên , chẳng hiểu sao tim hắn lại đập " thình thịch thình thịch " liên hồi như thế nhỉ ? </p><p></p><p>Nó dán xong , nhìn hắn đang ngượng đến đỏ hẳn cả mặt . Nó cười trêu chọc :</p><p></p><p>- Ui dzời , play boy mà biết đỏ mặt cơ đấy ? Lần đầu nhìn thấy da thịt con gái à </p><p></p><p>Hắn bị nói trúng tim đen , giật nẩy mình hồi hộp . Rồi hắn nói bâng quơ :</p><p></p><p>- Thứ như cô ai thèm nhòm , da thì đen ... môi thì thâm ... răng thì lòi xỉ ( ông này toàn thích nói sai sự thật không hà trời ) . Cô lại là con vịt bầu lùn tịt nữa chứ ( Cái này đúng , bà Yun cao có 1m7 , trông khi đó hắn cao 1m8 lận ) . Xấu xí , ai thèm nhòm </p><p></p><p>Nó tức giận , đứng lên ... nhưng do đau lưng với ê hết mông , nó không giữ thăng bằng được , lăn đùng ra sàn nằm ( Ui , tưởng tượng cảnh này tớ thấy tội bà Yun quá , 2 cú rồi ... cú nào cũng đau cả . Gặp tớ chắc tớ nhập viện luôn quá ) . Nó nằm trên sàn lăn qua lăn lại , miệng lẩm bẩm rên rĩ và chửi hắn :</p><p></p><p>- Đau quá ... Ái ái ... Kệ mẹ ông , thằng dở hơi thích gây sự với con gái ! ... Ai dzaaa , đau quá ... đau quá đi . Thế này thì làm sao tôi đứng dậy đây hở trời . .</p><p></p><p>Hắn vội bước lại nhìn , ui ... cảnh tượng nực cười nhất hắn từng thấy . Nó đang cong quẹo xoa cái lưng đau , vừa rên vừa lẩm bẩm chửi ... lại còn thêm cái mặt nửa đau nửa bực bội nữa . Mấy cái đó hợp lại khiến hắn muốn nhịn cười mà không được . Hắn cười khặc khặc , khiến nó càng bực bội hơn . Rồi hắn nghiêm mặt lại , bế xốc nó lên ( Có chúa mới biết hắn bế bả như thế nào , khi mà bả đang cong quẹo trên sàn như thế ) . Nó giật mình mở to mắt . Hắn đang bế nó đi ra khỏi phòng bệnh . Đến cửa , hắn kêu với vẻ nửa châm chọt nửa buồn cười :</p><p></p><p>- Thò tay ra mở cửa đi má ! Không mở rồi sao con bế má ra .</p><p></p><p>Nó vẫn trừng mặt ngạc nhiên nhìn ngắn , hắn lại hối :</p><p></p><p>- Nhanh đi ! Hết tiết rồi kìa .</p><p></p><p>Nó thò tay ra , mở khoá . Vừa mở cửa ra thì thấy ông San đang định mở cửa đi vào ( Chậc , vào mang tập cho nó á , hết tiết rồi còn đâu ) . Nhìn thấy cảnh tượng hắn đang bế nó , ông San không đổi kinh ngạc , ổng nói :</p><p></p><p>- Sao ... sao ... Yun ... mày ... sao ... sao lại như vậy </p><p></p><p>Ông San vừa nó vừa chỉ sang nó , rồi chỉ sang hắn ... sau đó lại chỉ cái tay hắn đang bế nó ( Thử tưởng tượng xem nào lúc này lão lấp ba lấp bấp như con gà mắc tóc á ) . Hắn cũng giật mình , liền thả nó xuống . Nó được hắn thả xuống , liền đứng khom khom người xoa xoa lưng cho đỡ đau . Hắn thấy thằng bạn đang chết đứng ở đó , nói với giọng gượng ép :</p><p></p><p>- Tao lỡ hất nó xuống giường , nó bị đau lưng nên tao phải bế nó ... </p><p></p><p>Ông San bây giờ mới hiểu ra mọi chuyện . Ổng cười cười đểu đểu , ổng đề nghị :</p><p></p><p>- Thế mày đi đi , tao bế Yun ra . Thằng Chan đợi ở ngoài ý , đang bị mấy em bu </p><p></p><p>Hắn gật đầu rồi lạnh lùng bước đi không thèm quay mặt lại nhìn, để nó ở đó với ông San . Tự dưng nó thấy hụt hẫng ? Tại sao thế nhỉ ? Lạ quá , mình bị gì thế này ? . Giọng ông San như kéo nó ra khỏi cái mớ suy nghĩ rối nùi đó :</p><p></p><p>- Anh bế em nhé ! </p><p></p><p>- Bế làm quái gì ? Anh cứ cho em mượn vai để vịnh là được rồi ! - Nó nhăn mặt , tỏ vẻ không muốn </p><p></p><p>- Ôi , ra chỉ mỗi thằng Jun bế em được thôi - Ông San trêu nó </p><p></p><p>- Nói linh tinh gì thế ? - Lại bực bội ( Bà này riết mau có nếp nhăn lắm nà )</p><p></p><p>- Thôi thôi , anh đùa tí thôi mà - ông San nhe hàm răng ra cười với nó ( Có ai mà cười với tớ thế chắc tớ ngất mất , nhìn tởm )</p><p></p><p>Nó vịnh vai ông San , khó nhọc bước đi . Phải chi để ông San bế thì đã khoẻ rồi , nhưng nó chẳng thích ... chẳng hiểu sao nó chỉ thích được hắn bế thôi Sao nhỉ ... cảm giác như được ba bế hồi bé , cảm giác an toàn xâm lấn con người nó , nó muốn được vòng tay đó ôm , được vòng tay đó bảo vệ , được hưởng trọn hơi ấm từ vòng tay đó . Vòng tay rắn chắc , đôi vai rộng ... nhưng nó không xác định được , rốt cuộc cái cảm giác của nó khi được hắn bế là gì ( Ngốc gì mà ngốc thế bà Yun )</p><p></p><p></p><p>Bước ra khỏi phòng y tế , ông Chan đang đứng đấy với 2 , 3 đứa con gái xinh xinh . Ông hết ôm eo lại vuốt má , rồi hôn má , thậm chí hôn môi . Dù nó cũng hay làm vậy với đám con trai ... nhưng nhìn cảnh đó nó bực mình dễ sợ . Nó kêu ông Chan :</p><p></p><p>- Anh Chan qua đây dìu em này ! ( Nó nghĩ ổng đang tán gái , kêu anh-em đi cho ổng đỡ mất mặt )</p><p></p><p>Ổng đi đi lại gần nó , lấy cặp da của nó đang đeo trên người ông San đồng thời ổng cũng nhìn châm chọc nó cho đỡ tức ( Tức vì tại sao hằng ngày ko kêu ổng bằng anh mà bây giờ lại kêu , ổng nghĩ bà Yun dở hơi số một ý ) . Rồi ổng quay qua nói chuyện với ông San :</p><p></p><p>- Mày lo mấy em này dùm tao Nhớ </p><p></p><p>- Ừ , nhưng tao quét rác dùm mày mãi được à ? Chán mày quá ! </p><p></p><p>- Thì quét lần này nữa thôi , hàng " lỡm " rồi ! Tao tán nhầm gái làng chơi rồi mày ơi </p><p></p><p>Rồi ổng quay qua dìu nó , hẳn là không quên đạp chân nó trả thù vụ hồi sáng rồi ( Ông này đểu ) , nó nghiến răng chịu đau ... không nói gì , mấy đứa con gái hồi nãy hỏi :</p><p></p><p>- Anh Chan , con nhỏ đó là ai vậy ? </p><p></p><p>- Em gái - ổng bình thường trả lời .</p><p></p><p>- Nếu em gái mà được anh dìu như vậy em cũng muốn đc làm em gái anh nữa á - Một trong những mấy đứa con gái đó nói . ( Mấy con này nói mà ko biết nhục )</p><p></p><p>- Thôi, mấy cô im đi ! Tôi về cho đỡ phiền phức - Tự dưng ổng cáu </p><p></p><p>Nó nãy giờ im lặng , chẳng muốn nói gì . Hôm nay , Durin sẽ về , nó biết là ổng đã biết chuyện đó nên khi nghe mấy con nhỏ đó noí nhảm ổng nói năng như thế là đúg rồi .</p><p></p><p>------</p><p>Nói về Durin tí nhé </p><p></p><p>Durin là bạn thân của nó , thân ... rất thân ấy . Cái gì nó cũng nói cho Durin nghe , trừ một việc ... đó là sở thích của nó . Không ai biết được điều đó cả , nó muốn để dành việc người đầu tiên biết được sở thích của nó sẽ là người nó xem là quan trọng nhất . Nó luôn nghĩ như thế .</p><p></p><p>Durin và ông Chan yêu nhau , chính xác là vậy đấy ! Họ đã từng hạnh phúc bên nhau một thời gian dài . Rồi Durin phải đi Mỹ để du học . Tất nhiên là dù xa nhau nhưng họ vẫn yêu nhau tha thiết . Nhưng sau 3 tháng ( tính từ ngày Durin đi du học ) , Durin nói lời chia tay và kêu ông Chan quên Durin đi , Durin đã có bạn trai mới rồi . Từ khi chia tay với Durin , ông Chan như người mất hồn , sống chết không rõ . Lao đầu vào thuốc lắc , đi sàn , gái gú , rượu bia , đua xe ... biến thành một con người như bây giờ ( đại ca trường Nights , ăn chơi số 1 , quậy kinh khủng , đi thâu đêm thường xuyên ... Là dân hiphop chính hiệu , nhảy dance và poppin' cực chuẩn ) . </p><p></p><p>Sự thật thì ... Durin có nói với nó , Durin rất yêu ổng ... nhưng Durin không dám trói buộc ổng nữa . Durin không muốn ổng cứ đợi Durin , Durin phải để cho ổng được tự do ... Durin không muốn ổng sống trong 2 năm chờ đợi nên Durin quyết định chia tay . Durin không muốn giày vò bản thân và cả ông nữa .</p><p></p><p></p><p>---</p><p></p><p>Về đến nhà , nó nằm phịch lên giường ( Bà này thích ngủ ghê ý nhể ) . Phòng nó màu đen , rèm cửa cũng màu đen , cái gì cũng màu đen cả .</p><p></p><p>Hình nộm , đầu lâu ... ở khắp mọi nơi ( Thử tưởng tượng ra đây là sào huyệt của quái thú thì phòng của bà Yun là thế á ! ) Phòng nó có giá sách to như ở thư viện , toàn bộ thuộc thể loại kinh dị hoặc ma quái ( bả cũng có vài cuốn là chuyện thần bí mà theo dạng " khoa học không chứng minh được " á nha ) . Rồi kế giá sách ấy là một chồng video , toàn phim kinh dị hoặc khoa học viễn tưởng ( Bó tay bà này == ) . </p><p></p><p>Nó với tay lấy một cái đầu lâu lên , và ngắm nghía cái đầu lâu đó . Mỗi lần làm như thế nó thấy thanh thản hẳn ra , dần thì thành thói quen ( Ui , con gái ai thế đâu hả bà Yun , bà này chắc bị thần kinh thật rồi ). Nó mong đến chiều nhanh hơn một tí để nó ra sân bay để đón người bạn thân bao năm không gặp của nó , rồi chợt nó thiếp đi .... . </p><p></p><p></p><p>Nó mơ , trong mơ nó gặp ....</p><p></p><p>( Chap này hơi xàm , thông cảm dùm nha )</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="mrgiaosu, post: 74432, member: 42606"] Chap 5 : Bước tiến triển đầu tiên và cô bạn thân của nó. ---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Hắn ngồi trơ ra đó , chẳng muốn đi tí nào . Nó ngồi trên giường giận dữ : - Thằng dỡ hơi kia , đi nhanh lên ! Lấy ngay cái sa-lông-pát lại đây ... Đau khiếp thế này giời . Nhanh lên , không thì đừng hòng mà về ! Hắn lại " lên máu " ( Dạo này 2 ông bà này thích lên máu Có khi nào đột quỵ chết không nhỉ ) , hắn nói : - Hừ , ngồi đó đi . Rồi hắn bước ra khỏi phòng bệnh , nó ngồi xoa xoa cái lưng đau ( Tội bà ý , té từ trên giường xuống chắc đau lắm ) . Hắn mở cửa ngó dáo dáo . " Lạ nhỉ ? Mụ già y tế đi đâu mà gần hết buổi còn chưa về nữa ? Thôi kẹ mẹ bả , lấy sa-lông-pát cho con khùng đó rồi mình về ... Lạy cho nó dán xong vẫn chưa hết đau , cho khỏi về nhà , he he ( Giọng ông này đểu nhẹ luôn á trời ) . Cho nó hết đói , khỏi ai kiếm chuyện với mình nữa ! " - Hắn nghĩ . Rồi hắn lại phòng kho để thuốc lấy , hắn lấy sa-lông-pát đem vô cho nó . Nó hậm hừ nói : - Sao không để tôi chết luôn rồi anh hãy đem vô - Tôi cũng định như thế á - Hắn đâm chọt nó lại Nó nhíu mày , bực bội vô cùng nhưng đau quá , nó nghĩ nên dán sa-lông-pát rồi chửi nhau tiếp với hắn . Nó nói : - Quay đi chỗ khác nhanh lên ! - Ơ !! Sao lại phải quay đi chứ - Hắn ngây thơ hỏi ( Ông này bị bệnh " ngây thơ trong trắng " ) - Thế anh định nhìn tôi vén áo lên dán à ? Thích thì cứ việc , tôi cũng chả thấy phiền đâu - Nó vừa đâm chọt vừa thách thức . ( Cái bà này 1 tí nết cũng không có nữa ) - Cô tưởng tôi không dám à ? Cứ làm đi , tôi nhìn cho cô xem . Đến lúc đó đừng có mắc cỡ mà nói " Anh ơi , quay chỗ khác dùm em đi ! " đó à nha . - Bị thách thức , tự dưng lòng tự trọng của hắn bị kích thích , liền phát ngôn ra câu đó mà chẳng nghĩ đến hậu quả của nó Nó quay lưng qua , vén áo lên ( Kéo đến giữ lưng để dán thôi nhớ , nghĩ bậy nghĩ bạ là tán chết à nha ) ... Những đường cong quyến rũ lộ rõ ra , da nó vừa hồng hồng lại vừa trắng nữa nên nhìn cứ tưởng như một kiệt tác đặc sắc . Hắn bắt đầu ân hận về cái câu trả lời hồi nãy của mình , hắn nghĩ : " Ui , cái con vịt bầu này sao lại có thân hình đẹp thế nhỉ ?, biết thế chẳng thèm nhìn ... " ( Chẳng thèm nhìn cơ đấy , các cậu thấy ông này biện minh hay không ) . Tuy nghĩ thế nhưng do lần đầu tiên thấy con gái đang " vén áo " như thế nên ... mặt hắn đỏ lên , chẳng hiểu sao tim hắn lại đập " thình thịch thình thịch " liên hồi như thế nhỉ ? Nó dán xong , nhìn hắn đang ngượng đến đỏ hẳn cả mặt . Nó cười trêu chọc : - Ui dzời , play boy mà biết đỏ mặt cơ đấy ? Lần đầu nhìn thấy da thịt con gái à Hắn bị nói trúng tim đen , giật nẩy mình hồi hộp . Rồi hắn nói bâng quơ : - Thứ như cô ai thèm nhòm , da thì đen ... môi thì thâm ... răng thì lòi xỉ ( ông này toàn thích nói sai sự thật không hà trời ) . Cô lại là con vịt bầu lùn tịt nữa chứ ( Cái này đúng , bà Yun cao có 1m7 , trông khi đó hắn cao 1m8 lận ) . Xấu xí , ai thèm nhòm Nó tức giận , đứng lên ... nhưng do đau lưng với ê hết mông , nó không giữ thăng bằng được , lăn đùng ra sàn nằm ( Ui , tưởng tượng cảnh này tớ thấy tội bà Yun quá , 2 cú rồi ... cú nào cũng đau cả . Gặp tớ chắc tớ nhập viện luôn quá ) . Nó nằm trên sàn lăn qua lăn lại , miệng lẩm bẩm rên rĩ và chửi hắn : - Đau quá ... Ái ái ... Kệ mẹ ông , thằng dở hơi thích gây sự với con gái ! ... Ai dzaaa , đau quá ... đau quá đi . Thế này thì làm sao tôi đứng dậy đây hở trời . . Hắn vội bước lại nhìn , ui ... cảnh tượng nực cười nhất hắn từng thấy . Nó đang cong quẹo xoa cái lưng đau , vừa rên vừa lẩm bẩm chửi ... lại còn thêm cái mặt nửa đau nửa bực bội nữa . Mấy cái đó hợp lại khiến hắn muốn nhịn cười mà không được . Hắn cười khặc khặc , khiến nó càng bực bội hơn . Rồi hắn nghiêm mặt lại , bế xốc nó lên ( Có chúa mới biết hắn bế bả như thế nào , khi mà bả đang cong quẹo trên sàn như thế ) . Nó giật mình mở to mắt . Hắn đang bế nó đi ra khỏi phòng bệnh . Đến cửa , hắn kêu với vẻ nửa châm chọt nửa buồn cười : - Thò tay ra mở cửa đi má ! Không mở rồi sao con bế má ra . Nó vẫn trừng mặt ngạc nhiên nhìn ngắn , hắn lại hối : - Nhanh đi ! Hết tiết rồi kìa . Nó thò tay ra , mở khoá . Vừa mở cửa ra thì thấy ông San đang định mở cửa đi vào ( Chậc , vào mang tập cho nó á , hết tiết rồi còn đâu ) . Nhìn thấy cảnh tượng hắn đang bế nó , ông San không đổi kinh ngạc , ổng nói : - Sao ... sao ... Yun ... mày ... sao ... sao lại như vậy Ông San vừa nó vừa chỉ sang nó , rồi chỉ sang hắn ... sau đó lại chỉ cái tay hắn đang bế nó ( Thử tưởng tượng xem nào lúc này lão lấp ba lấp bấp như con gà mắc tóc á ) . Hắn cũng giật mình , liền thả nó xuống . Nó được hắn thả xuống , liền đứng khom khom người xoa xoa lưng cho đỡ đau . Hắn thấy thằng bạn đang chết đứng ở đó , nói với giọng gượng ép : - Tao lỡ hất nó xuống giường , nó bị đau lưng nên tao phải bế nó ... Ông San bây giờ mới hiểu ra mọi chuyện . Ổng cười cười đểu đểu , ổng đề nghị : - Thế mày đi đi , tao bế Yun ra . Thằng Chan đợi ở ngoài ý , đang bị mấy em bu Hắn gật đầu rồi lạnh lùng bước đi không thèm quay mặt lại nhìn, để nó ở đó với ông San . Tự dưng nó thấy hụt hẫng ? Tại sao thế nhỉ ? Lạ quá , mình bị gì thế này ? . Giọng ông San như kéo nó ra khỏi cái mớ suy nghĩ rối nùi đó : - Anh bế em nhé ! - Bế làm quái gì ? Anh cứ cho em mượn vai để vịnh là được rồi ! - Nó nhăn mặt , tỏ vẻ không muốn - Ôi , ra chỉ mỗi thằng Jun bế em được thôi - Ông San trêu nó - Nói linh tinh gì thế ? - Lại bực bội ( Bà này riết mau có nếp nhăn lắm nà ) - Thôi thôi , anh đùa tí thôi mà - ông San nhe hàm răng ra cười với nó ( Có ai mà cười với tớ thế chắc tớ ngất mất , nhìn tởm ) Nó vịnh vai ông San , khó nhọc bước đi . Phải chi để ông San bế thì đã khoẻ rồi , nhưng nó chẳng thích ... chẳng hiểu sao nó chỉ thích được hắn bế thôi Sao nhỉ ... cảm giác như được ba bế hồi bé , cảm giác an toàn xâm lấn con người nó , nó muốn được vòng tay đó ôm , được vòng tay đó bảo vệ , được hưởng trọn hơi ấm từ vòng tay đó . Vòng tay rắn chắc , đôi vai rộng ... nhưng nó không xác định được , rốt cuộc cái cảm giác của nó khi được hắn bế là gì ( Ngốc gì mà ngốc thế bà Yun ) Bước ra khỏi phòng y tế , ông Chan đang đứng đấy với 2 , 3 đứa con gái xinh xinh . Ông hết ôm eo lại vuốt má , rồi hôn má , thậm chí hôn môi . Dù nó cũng hay làm vậy với đám con trai ... nhưng nhìn cảnh đó nó bực mình dễ sợ . Nó kêu ông Chan : - Anh Chan qua đây dìu em này ! ( Nó nghĩ ổng đang tán gái , kêu anh-em đi cho ổng đỡ mất mặt ) Ổng đi đi lại gần nó , lấy cặp da của nó đang đeo trên người ông San đồng thời ổng cũng nhìn châm chọc nó cho đỡ tức ( Tức vì tại sao hằng ngày ko kêu ổng bằng anh mà bây giờ lại kêu , ổng nghĩ bà Yun dở hơi số một ý ) . Rồi ổng quay qua nói chuyện với ông San : - Mày lo mấy em này dùm tao Nhớ - Ừ , nhưng tao quét rác dùm mày mãi được à ? Chán mày quá ! - Thì quét lần này nữa thôi , hàng " lỡm " rồi ! Tao tán nhầm gái làng chơi rồi mày ơi Rồi ổng quay qua dìu nó , hẳn là không quên đạp chân nó trả thù vụ hồi sáng rồi ( Ông này đểu ) , nó nghiến răng chịu đau ... không nói gì , mấy đứa con gái hồi nãy hỏi : - Anh Chan , con nhỏ đó là ai vậy ? - Em gái - ổng bình thường trả lời . - Nếu em gái mà được anh dìu như vậy em cũng muốn đc làm em gái anh nữa á - Một trong những mấy đứa con gái đó nói . ( Mấy con này nói mà ko biết nhục ) - Thôi, mấy cô im đi ! Tôi về cho đỡ phiền phức - Tự dưng ổng cáu Nó nãy giờ im lặng , chẳng muốn nói gì . Hôm nay , Durin sẽ về , nó biết là ổng đã biết chuyện đó nên khi nghe mấy con nhỏ đó noí nhảm ổng nói năng như thế là đúg rồi . ------ Nói về Durin tí nhé Durin là bạn thân của nó , thân ... rất thân ấy . Cái gì nó cũng nói cho Durin nghe , trừ một việc ... đó là sở thích của nó . Không ai biết được điều đó cả , nó muốn để dành việc người đầu tiên biết được sở thích của nó sẽ là người nó xem là quan trọng nhất . Nó luôn nghĩ như thế . Durin và ông Chan yêu nhau , chính xác là vậy đấy ! Họ đã từng hạnh phúc bên nhau một thời gian dài . Rồi Durin phải đi Mỹ để du học . Tất nhiên là dù xa nhau nhưng họ vẫn yêu nhau tha thiết . Nhưng sau 3 tháng ( tính từ ngày Durin đi du học ) , Durin nói lời chia tay và kêu ông Chan quên Durin đi , Durin đã có bạn trai mới rồi . Từ khi chia tay với Durin , ông Chan như người mất hồn , sống chết không rõ . Lao đầu vào thuốc lắc , đi sàn , gái gú , rượu bia , đua xe ... biến thành một con người như bây giờ ( đại ca trường Nights , ăn chơi số 1 , quậy kinh khủng , đi thâu đêm thường xuyên ... Là dân hiphop chính hiệu , nhảy dance và poppin' cực chuẩn ) . Sự thật thì ... Durin có nói với nó , Durin rất yêu ổng ... nhưng Durin không dám trói buộc ổng nữa . Durin không muốn ổng cứ đợi Durin , Durin phải để cho ổng được tự do ... Durin không muốn ổng sống trong 2 năm chờ đợi nên Durin quyết định chia tay . Durin không muốn giày vò bản thân và cả ông nữa . --- Về đến nhà , nó nằm phịch lên giường ( Bà này thích ngủ ghê ý nhể ) . Phòng nó màu đen , rèm cửa cũng màu đen , cái gì cũng màu đen cả . Hình nộm , đầu lâu ... ở khắp mọi nơi ( Thử tưởng tượng ra đây là sào huyệt của quái thú thì phòng của bà Yun là thế á ! ) Phòng nó có giá sách to như ở thư viện , toàn bộ thuộc thể loại kinh dị hoặc ma quái ( bả cũng có vài cuốn là chuyện thần bí mà theo dạng " khoa học không chứng minh được " á nha ) . Rồi kế giá sách ấy là một chồng video , toàn phim kinh dị hoặc khoa học viễn tưởng ( Bó tay bà này == ) . Nó với tay lấy một cái đầu lâu lên , và ngắm nghía cái đầu lâu đó . Mỗi lần làm như thế nó thấy thanh thản hẳn ra , dần thì thành thói quen ( Ui , con gái ai thế đâu hả bà Yun , bà này chắc bị thần kinh thật rồi ). Nó mong đến chiều nhanh hơn một tí để nó ra sân bay để đón người bạn thân bao năm không gặp của nó , rồi chợt nó thiếp đi .... . Nó mơ , trong mơ nó gặp .... ( Chap này hơi xàm , thông cảm dùm nha ) [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Nếu anh muốn, tôi sẽ là của anh ( sưu tầm )
Top