Nàng thơ của tôi xinh đẹp như nàng Kiều
Vì cơm áo gạo tiền mà tôi để nàng bạc mệnh
Tôi rong ruổi từ sớm tinh mơ đến khi mờ đất
Trong chiếc quan tài pha lê tim tôi nàng ngủ ngon lành
Nhưng để nàng như vậy tôi đâu có đành
Nên những lúc tôi buồn thường rủ nàng ngâm họa
Tôi mới biết mình cũng yêu nàng cuồng nhiệt
Và nàng cũng yêu tôi say đắm mặn mà
Tôi là Kim Trọng cho mối tình đầu đã hóa thành tình xa
Là Thúc Sinh cho nàng hương nồng lửa đượm
Là Từ Hải cho nàng cuồng si ngưỡng mộ
Nàng thơ và tôi cũng là yêu đến thế giữa đời!