Mùi của yêu thương

small star

Moderator
Xu
94
Khi hỏi mùi nào là mùi bạn yêu thích nhất, chắc chắn bạn sẽ không ngập ngừng mà trả lời rằng đó là mùi của kẹo ngọt...

Là mùi thơm lừng của bánh, mùi béo ngậy của sữa, mùi mát lạnh của kem hay bạn sẽ nhớ ngay đến mùi nước hoa yêu thích…Còn đối với mình, mùi hương yêu thích nhất chính là mùi cuộc sống - mùi của yêu thương…


mui.jpga.jpg

oOo

Đó là mùi trầu nồng nồng của bà, mùi hương thân thuộc suốt năm tháng tuổi thơ được sống bên bà. Thương sao nụ cười của bà vẫn rạng rỡ khi tuổi gần tám mươi, môi bà đỏ màu quết trầu. Đôi lúc, mình ước lại được là trẻ con để sà vào lòng bà, để bà an ủi, vỗ về khi mình vấp ngã, để những đêm trăng thanh, mình lại rúc đầu vào tay bà nghe kể chuyện cổ tích, bà vẫn nhai trầu, một tay phe phẩy chiếc quạt bằng mo cau. Mình chìm vào giấc mơ ấm áp, ngọt ngào, nơi đó, mình là một nàng công chúa bé bỏng được bà tiên hiền từ che chở, nâng niu…

Đó là mùi bùn trên con đường quê lầy lội làm những ngày khi còn học mẫu giáo hiện lên trong kí ức mình thật rõ nét. Vẫn từng ngày, ba đạp xe chở mình đến lớp, những ngày mưa to, không đi xe đạp được, ba lại cõng mình trên vai, đôi chân ba dính đầy bùn thoăn thoắt trên con đường trơn trượt sợ con gái trễ học. Buổi tan trường hôm ấy, chờ ba hoài không thấy, mình nước mắt ngắn dài tự đi về một mình, đôi chân bé xíu dò tìm từng viên sỏi cho khỏi ngã. Trời bỗng dưng mưa to, mình chạy nhanh tìm chỗ trú rồi ngã oạch một cái đau điếng giữa đường, quần áo ướt nhem, sách vở bẩn hết vì nước và bùn. Mình không đứng lên được nữa và ngồi khóc giữa đường. Thoáng chốc, từ xa, mình nhìn thấy dáng ba hốt hoảng chạy tới, ba ôm mình vào lòng xuýt xoa, lấy chiếc nón lá đang đội trên đầu che mưa cho mình. Về đến nhà, người ba cũng lấm lem bùn đất, ba nói mẹ đốt bếp cho mình sưởi ấm, rồi mặc gió mưa, ba ra vườn bẻ một nồi lá xông cho mình vì sợ con gái bị cảm. Đến bây giờ, mùi bùn vẫn luôn nhắc nhở mình về tình thương vô bờ của ba, ba như tán cây cổ thụ bất chấp thời tiết khắc nghiệt vẫn dang rộng che chở cho mình được bình yên…

Đó là mùi dầu gió thoang thoảng của mẹ. Từ ngày đi học xa, lúc nào mẹ cũng cất vào cặp mình một chai dầu gió. Trời mùa đông rét buốt, mình ngồi giữa phòng thi tay run lên không viết được, một ít dầu của mẹ làm tay mình ấm lên, mùi hương ấm áp quen thuộc làm mình tự tin hơn, cảm thấy như mẹ đang ở cạnh mình, mọi lo lắng phút chốc hoàn toàn biến mất. Mùi dầu gió mang trong đó cả sự quan tâm, lo lắng của mẹ…

Đó là mùi thơm của đám rạ đang cháy. Từng làn khói hòa vào khói bếp từ các nếp nhà nấp sau bụi tre làng, cảnh đồng quê thật đẹp trong màu vàng nâu của cánh đồng sau mùa gặt hái hòa cùng ráng chiều phía cuối chân trời. Nơi đấy, ông mặt trời to tròn chuẩn bị đi ngủ sau một ngày rong chơi mệt mỏi, ánh nắng không còn chói chang, mọi vật hiện lên như một bức tranh bình dị, ấm áp xiết bao. Rồi đây đó, lũ trẻ chạy về nhà ăn cơm sau tiếng gọi của mẹ trong tiếng cười khúc khích. Dưới từng mái nhà là bữa cơm chiều đầm ấp. Cuộc sống lắng đọng và đẹp làm sao trong khoảnh khắc yên bình ấy…

oOo

Và còn nhiều, nhiều lắm những mùi hương mà mình không thể nào quên được vì từ lâu chúng đã trở thành một phần cuộc sống của mình. Mùi hương thường làm mình gợi nhớ về những kỷ niệm, đánh thức những cảm giác đã lâu mình quên mất. Với mỗi mùi hương cảm nhận được, mình biết rằng mình đang sống trong tình yêu thương và mình đã đặt cho nó một cái tên, “Mùi của yêu thương - của hạnh phúc”!


Bupbekiw
 
Mùi của hạnh phúc

Cô đang mải đút kem cho đứa em nhỏ nhất, quay lại thằng bé đã đứng ngay sau, cổ đeo chồng vé số trên tấm bảng gỗ cũ mục. Chẳng biết thằng bé làm gì mà mặt lem hết cả. Thấy thế cô lấy khăn giấy lau mặt cho thằng bé rồi bảo ngồi xuống ghế, nó vẫn đứng không nói gì. Đôi mắt to tròn đen lay láy nhìn cô không chớp mắt. Ra hiệu cho chủ quán lấy thêm cây kem nữa, cô nói: "Mời em, nhóc còn đi học không?".

Thằng bé gật đầu.

- Nhóc mấy tuổi rồi ?

- Mười tuổi.

- Nè, nhóc ngồi xuống đây.

Im lặng một lát, thằng bé nhận cây kem rồi bước đi chẳng để cho cô kịp làm gì.

ImageView.aspx


Cô tiếp tục chuyện trò với mấy đứa em, hình ảnh thằng bé với đôi mắt biết nói cứ quẩn quanh trong đầu, đang định đứng lên ra về thì:

"Con cảm ơn cô" - thằng bé khi nãy lí nhí. Phía sau thằng bé là người đàn ông ngồi trên xe lăn, khỏi phải đoán đã biết đấy là hai cha con, đôi mắt người đàn ông nhìn cô giống hệt thằng bé.

Bước lại gần hơn để nhìn rõ người đàn ông ấy, anh ta người nhỏ thó, mặc chiếc áo màu xanh rộng thùng thình, chiếc quần dài không che hết được đôi chân dị tật.

- Anh là …

- Dạ, tôi là bố cháu. Tôi quay lại để cảm ơn cô.

- Có gì đâu anh, thằng nhóc rất dễ thương.

- Cảm ơn cô.

- Hôm nào hai bố con cũng đi à?

- Vâng, bảo nó ở nhà nó không chịu, cứ đòi theo bố mẹ.

- Thế chị nhà bán ở đâu?

- Dạ, ở đằng kia.

Cô xoa đầu thằng bé, kéo lại gần, hôn vào má, vào trán nó.

Lúc này thằng bé mới nghiêng đầu ghé sát vào tai bố, đưa cây kem đã chảy nước ra: "Bố ăn đi".

- Không, con ăn đi.

- Thế cả hai bố con mình cùng ăn.

Nói rồi thằng bé hồn nhiên mút cây kem một cái.

"Thôi chào cô. Chào cô đi con". Nghe lời bố, thằng bé nói "Con chào cô".

Người đàn ông bắt đầu lăn bánh xe, thằng bé một chân để lên trên song xe, một chân để dưới đất lấy đà đẩy. Nhìn hình ảnh hai bố con dìu nhau đi trong đêm, thằng bé nghiêng đầu ríu rít bên bố, trông bố con họ thật hạnh phúc, trong lòng cô biết bao nhiêu là cảm xúc.

Đang thanh toán tiền thì :

- Cô thấy mùi gì? - Là giọng của người phụ nữ bàn bên cạnh, nãy giờ có lẽ đã nghe thấy hết mọi chuyện.

- Chị nói sao?

- Là tôi nói cô hôn thằng bé thấy mùi gì?

- Mùi của hạnh phúc.

Chị ta nhìn cô thắc mắc, mùi của hạnh phúc?

- Mùi mà chúng ta không bao giờ có được - Nói rồi cô bế em lên xe.

Trên đường về, cô đã không thể nói thêm điều gì nữa, mặc cho mấy đứa em gặng hỏi chị hết điều này tới điều khác.

Đến ngã tư đang lúc đợi đèn đỏ, mắt cô nhòe đi khi thấy hai chiếc xe lăn đậu sát cạnh nhau trên mép đường: người đàn ông ban nãy đang cầm cây kem mút một cái rồi đưa cho người phụ nữ, còn thằng bé thì đứng nhìn cười.

ĐOÀN XUÂN
 
Hương của mẹ

tam.jpga.jpg



Nếu như mỗi con người có một mùi hương riêng thì với tôi, hương của mẹ là mùi hương thơm nhất và thân thuộc nhất.

Tại sao con người lại khác nhau? Vì ngoài hình dạng khác biệt ra, trên mỗi cơ thể con người có một mùi hương. Mùi hương ấy, người ta gọi là mùi hương thân thuộc.
Nếu như mỗi con người có một mùi hương riêng thì với tôi, hương của mẹ là mùi hương thơm nhất và thân thuộc nhất.
Khi tôi còn nhỏ, tôi thích ngửi mái tóc của mẹ, vì mái tóc ấy có mùi bồ kết, mùi lá chanh, lá bưởi. Tôi thích sà vào người mẹ, ôm lấy mẹ mà hít hà mùi hương lá mùi, lá xả. Tay mẹ thơm, không phải mùi thơm từ xà bông, thứ mùi thơm hoá học mà là mùi táo, mùi chanh, mùi cam. Dù phải thường xuyên nấu nướng, bếp núc, nhưng tay mẹ lúc nào cũng thơm tho, bởi lẽ mẹ có một thói quen là lau tay bằng cách chà các loại vỏ quả.
Khi tôi lớn lên, những thứ mùi ấy trên người mẹ không còn hoàn toàn như trước nữa. Một vài đêm mỗi tuần hay những lúc ngủ trưa, tôi thường tranh thủ ngủ cùng mẹ, bây giờ toả ra từ cơ thể mẹ không còn hương lá mùi, lá xả nữa mà là mùi mặn chát của mồ hôi. Tay mẹ không còn thơm mùi hoa quả, nhưng lúc này, nó rực lên mùi của cốm non. Quán bánh cốm phục vụ cưới hỏi, giỗ tết của nhà tôi ăn nên làm ra nhờ một tay mẹ gầy dựng. Tôi thích hít hà mùi cốm tươi từ bàn tay mẹ, bàn tay hàng ngày sàng sẩy từng hạt gạo, đảo từng hạt cốm, bàn tay tạo ra thứ bánh thơm ngon mà mỗi khi ăn, mọi người lại tấm tắc khen: "Đúng bánh cốm Hà Nội".
Tôi gọi tất cả những thứ mùi hương ấy, có ngọt ngào, thơm tho, có đắng cay, cực nhọc, tất cả, tất cả...là mùi hương của mẹ tôi. Thứ mùi hương ấy khiên tôi dù xa đến đâu cũng muốn về nhà, dù vất vả đến mấy cũng cố ráng để thành công, dù đau khổ thế nào cũng có động lực mà vượt qua, dù vui và hạnh phúc nhường nào cũng biết san sẻ để tiếp tục được yêu thương...Mùi hương của mẹ, một thứ mùi hương chẳng thể lẫn đi đâu để tôi quấn quýt, nâng niu...



Tuấn Ngọc
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top