MƯA……….
Những cơn mưa bắt đầu đến, nó mang theo biết bao niềm vui và cũng không ít nỗi buồn. Mưa. Để rồi những người dân quê tôi thấp thổm mà bảo nhau “ Mưa như thế này quài chắc lúa nhà tui ngập úng mất”. Để rồi những người anh người chị sống xa nhà châu mày lo lắng không biết giờ này lũ lụt có lớn lắm không? nhà mình có bị ngập không? Mưa làm cho nó nhớ về ấy những kỉ niệm làm nó bồi hồi, xao xuyến nhưng cũng không khỏi buồn man mác. Mưa để thằng nhóc chạy theo đưa ô cho cô bé rồi cùng dạo bước trên đường về. Mưa đối với ai đó là một niềm vui nhưng lại đối với người khác đó là nỗi buồn. Tôi không biết mưa đem đến cho tôi niềm vui hay nỗi buồn tôi chỉ biết mưa rửa trôi tất cả nỗi niềm của tôi khi tôi cảm thấy mệt mỏi. Mưa tưới mát tâm hồn tôi khi nó thật sự cằn cõi. Mưa để tôi nhớ về ấy nhớ cái buổi chiều, ấy chở mình trên con đường xào xạc lá rồi ấy thì thầm: “ Tui thích nhỏ”. Và cũng một buổi chiều mưa, ấy lại nói: “ tui phải xa nhỏ để du học, dù ở phương trời nào trái tim tui cũng chỉ hướng về nhỏ”.
Một mùa mưa nữa cũng đã đến, không biết tôi có còn được ấy chở trên con đường đầy lá khi mưa đã về và không biết tôi sẽ được nghe ấy nói gì…?
Những cơn mưa bắt đầu đến, nó mang theo biết bao niềm vui và cũng không ít nỗi buồn. Mưa. Để rồi những người dân quê tôi thấp thổm mà bảo nhau “ Mưa như thế này quài chắc lúa nhà tui ngập úng mất”. Để rồi những người anh người chị sống xa nhà châu mày lo lắng không biết giờ này lũ lụt có lớn lắm không? nhà mình có bị ngập không? Mưa làm cho nó nhớ về ấy những kỉ niệm làm nó bồi hồi, xao xuyến nhưng cũng không khỏi buồn man mác. Mưa để thằng nhóc chạy theo đưa ô cho cô bé rồi cùng dạo bước trên đường về. Mưa đối với ai đó là một niềm vui nhưng lại đối với người khác đó là nỗi buồn. Tôi không biết mưa đem đến cho tôi niềm vui hay nỗi buồn tôi chỉ biết mưa rửa trôi tất cả nỗi niềm của tôi khi tôi cảm thấy mệt mỏi. Mưa tưới mát tâm hồn tôi khi nó thật sự cằn cõi. Mưa để tôi nhớ về ấy nhớ cái buổi chiều, ấy chở mình trên con đường xào xạc lá rồi ấy thì thầm: “ Tui thích nhỏ”. Và cũng một buổi chiều mưa, ấy lại nói: “ tui phải xa nhỏ để du học, dù ở phương trời nào trái tim tui cũng chỉ hướng về nhỏ”.
Một mùa mưa nữa cũng đã đến, không biết tôi có còn được ấy chở trên con đường đầy lá khi mưa đã về và không biết tôi sẽ được nghe ấy nói gì…?