MƯA......
Nhìn mưa rơi che mờ cửa sổ ...*ßuồn !
Thích mưa..chỉ đơn giản vì đứng dưới mưa không ai có thể nhận ra là mình đang khóc...che giấu sự yếu đuối của bản thân....
* Mưa là nước mắt chăng? Có thật mưa là nước mắt thương đế khóc thương cho loài người trần gian ngu ngốc?.....*là nước mắt.....nếu mưa là nước mắt chả lẽ nắng lại là nụ cười? Đó là một câu trả lời thật ngu ngốc....
* Khóc - đâu phải chỉ khi vui người ta mới khóc...
* Cười - có biết bao nhiêu người từng cười trong đau khổ..bởi đơn giản..họ không còn nước mắt để khóc....
Hối hận...hối hận vì tất cả những gì mình đã làm....hối hận vì mình được sinh ra...hối hận vì mang hình dáng một con người...hối hận vì...hối hận vì....
Đứng trước gương để tự nhìn lại bản thân..ảo ảnh trong gương là ai kia? mình à? Thật sao?.....
Bây giờ..mưa vẫn là mưa...vẫn chỉ là mưa..nhưng đơn giản..không phải là mưa của ngày hôm qua nữa....
Hối hận cũng đã muộn....tự trách cũng chả lợi ích gì...muộn rồi !
Mưa đã rơi..cho dù có theo vòng tuần hoàn trở lại bên mây để rồi tiếp đất một lần nữa thì nó cũng đã là một cơn mưa khác...
Mưa..là mưa..nhưng ko phải là mưa...
Biết rõ là không nên cứ nhìn mãi về quá khứ mà sao....*Lăn dài....mặn..là nước mắt....ghét nước mắt ! Nó chỉ là yếu đuối...nó là yếu đuối..là yếu đuối....yếu đuối.....
"Quá khứ là phủ định, hiện tại là khẳng định nhưng tương lai mới là quyết định..."
*Khóc...lại khóc...cuối cùng thì mày vẫn chỉ là một “đứa con gái” yếu đuối như bao “đứa con gái” khác thôi mưa ạ ! Có bao giờ mày nhìn vào chính bản thân mày để nhận ra rằng..mày ko đáng sống...
Sao lại thay đổi nhiều đến vậy? Sao lại thay đổi...sao ko tiếp tục làm mưa của ngày hôm qua? Tại sao?...tại sao?....
Từng âm thanh cứ vang lên trong đầu..." Mày nhìn lại bản thân đi...mày thấy gì? màu đen ! màu đen !..tương lai của mày là màu đen !...có soi cỡ nào cũng ko chuyển sang màu hồng đc đâu mưa ạ..."
*Khóc....là mưa...mưa khóc.....
(ST)