Mưa......

Bạch Việt

New member
Xu
69
MƯA......

Nhìn mưa rơi che mờ cửa sổ ...*ßuồn !

Thích mưa..chỉ đơn giản vì đứng dưới mưa không ai có thể nhận ra là mình đang khóc...che giấu sự yếu đuối của bản thân....


1269865699.nv.jpg



* Mưa là nước mắt chăng? Có thật mưa là nước mắt thương đế khóc thương cho loài người trần gian ngu ngốc?.....*là nước mắt.....nếu mưa là nước mắt chả lẽ nắng lại là nụ cười? Đó là một câu trả lời thật ngu ngốc....

* Khóc - đâu phải chỉ khi vui người ta mới khóc...

* Cười - có biết bao nhiêu người từng cười trong đau khổ..bởi đơn giản..họ không còn nước mắt để khóc....

Hối hận...hối hận vì tất cả những gì mình đã làm....hối hận vì mình được sinh ra...hối hận vì mang hình dáng một con người...hối hận vì...hối hận vì....

Đứng trước gương để tự nhìn lại bản thân..ảo ảnh trong gương là ai kia? mình à? Thật sao?.....

Bây giờ..mưa vẫn là mưa...vẫn chỉ là mưa..nhưng đơn giản..không phải là mưa của ngày hôm qua nữa....

Hối hận cũng đã muộn....tự trách cũng chả lợi ích gì...muộn rồi !

Mưa đã rơi..cho dù có theo vòng tuần hoàn trở lại bên mây để rồi tiếp đất một lần nữa thì nó cũng đã là một cơn mưa khác...

Mưa..là mưa..nhưng ko phải là mưa...

Biết rõ là không nên cứ nhìn mãi về quá khứ mà sao....*Lăn dài....mặn..là nước mắt....ghét nước mắt ! Nó chỉ là yếu đuối...nó là yếu đuối..là yếu đuối....yếu đuối.....

"Quá khứ là phủ định, hiện tại là khẳng định nhưng tương lai mới là quyết định..."

*Khóc...lại khóc...cuối cùng thì mày vẫn chỉ là một “đứa con gái”
yếu đuối như bao “đứa con gái” khác thôi mưa ạ ! Có bao giờ mày nhìn vào chính bản thân mày để nhận ra rằng..mày ko đáng sống...

Sao lại thay đổi nhiều đến vậy? Sao lại thay đổi...sao ko tiếp tục làm mưa của ngày hôm qua? Tại sao?...tại sao?....

Từng âm thanh cứ vang lên trong đầu..." Mày nhìn lại bản thân đi...mày thấy gì? màu đen ! màu đen !..tương lai của mày là màu đen !...có soi cỡ nào cũng ko chuyển sang màu hồng đc đâu mưa ạ..."

*
Khóc....là mưa...mưa khóc.....


(ST)
 
Hối hận...hối hận vì tất cả những gì mình đã làm....hối hận vì mình được sinh ra...hối hận vì mang hình dáng một con người...hối hận vì...hối hận vì....
****noub****
*Lăn dài....mặn..là nước mắt....ghét nước mắt ! Nó chỉ là yếu đuối...nó là yếu đuối..là yếu đuối....yếu đuối.....
****noub****
bambo :-[
creamdang........noub
 
Ko hẳn mưa lúc nào cũng buồn bạn ạ! Nó chỉ mang cho người ta thêm tâm trạng thôi, không ai ghét mưa cả ^^!
 
SAO EM CÒN BUỒN...

[FLASH]https://static.mp3.zing.vn/skins/default/flash/player/mp3Player_skin8.swf?xmlurl=https://mp3.zing.vn/blog/?ZS8xOC9lMTg1ZjI5MDllYWUwNmRjM2Q2YzhmMDFiODhhODBjNy5cUIbaBmUsICDN8U2FvInagaMEIEVcUIbaBIEPDsm4gQnXhdUng5NdUngfE3hdUng7kgVMOiWeBXxmYWxzZQ[/FLASH]
 
Cơn mưa trái mùa chợt đến , rồi chợt đi , lạnh giá và khô cằn....mội lần đi rồi lại đến , để lại đây chút dư vị của cái nóng khô cằn đặc trưng của khí hậu phương nam.
Đã bao lần ướt áo, đã bao lần cảm lạnh vì những cơn mưa.. bất chợt , những cơn mưa vô nghĩa đi cùng con người vô nghĩa ….nơi đây cũng vô nghĩa
Riêng cuộc đời ta đã quá lạnh lẽo và khô cằn...Rồi những cơn mưa đi qua đời tôi , bỗng chợt khô cằn theo…
Ngồi nơi này , nơi những ngự trị những suy nghĩ vẩn vơ đan xen... Mưa đang vô vị và nhạt nhẽo cũng như chính con người nơi đây.
Đâu đây bản nhạc thân quen , chiếc bàn thân thuộc , nơi trú ngụ quen thuộc ấy giờ chỉ còn vang lên trong trí tưởng tượng của tôi .....

Mưa mùa xuân đến , gió lạnh đến , đem đi tất cả mọi thứ nơi tôi...tôi nhớ...tôi đau...Tôi tự hỏi cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ....
Tôi đâu hững hờ nhưng sao cuộc đời lại hờ hững với chính tôi....
Mưa ơi ! đừng rơi nữa đi ! Tôi bắt đầu cảm thấy chơi vơi nhiều lắm rồi đấy....hãy xoá hết , trôi hết đi những vùng ký ức xưa kia
Tôi chỉ biết câm nín , chỉ biêt đau một mình , chỉ biết tự vấn một mình còn ai nữa đâu mà chia sẻ...Mưa lấy hết đi rồi....Mưa ạ!
Ôi cái tâm hồn trống rỗng này ,chỉ một mình buồn, một mình san sẻ , môt mình chìm đắm trong men say cuộc đời .
Nểu chỉ được mong , tôi mong mưa đừng mang hết những thứ quanh tôi đi xa...đừng đem đi đâu cả nhé , nếu có đem , đem đến đâu gần thôi tôi còn kịp chạy để lấy lại.
 
MƯA HÀ NỘI

Trời lại mưa rồi, Hà Nội ơi

Trên vòm sấu, mùa thu không còn nữa
Phố trơn nắng, nắng tàn nơi bậc cửa
Chẳng có ai đầu trần và ngốc ngếch như em
.
Trời lại mưa rồi, câu hát cũ ai quên
Dòng tóc ướt chẳng còn ai xa xót
Trên dốc cao, em dỗ mình đừng khóc
Giọt mưa hiền mà quất đến thật đau...
.
Trời lại mưa rồi, mà sao nỡ quên nhau
Hà Nội vắng một tiếng cười góc phố
Chỉ tại mưa thôi lại thấy mình đang nhớ
Bánh xe vòng quanh quẩn chỉ đường quen...
.

Trời lại mưa rồi, Hà Nội ướt như em
Quạnh vắng quá, gánh hàng hoa sũng nước
Giá mà quên một lời nguyện ước
Chẳng bao giờ thành của tuổi hai mươi...
.
Trời lại mưa rồi, Hà Nội của em ơi!

-Nguyễn Trung Thu-
 
MƯA

Tôi chẳng biết bao giờ mưa mới đến
Mà trong tôi đã rạo rực mưa rồi
Mưa quay cuồng, mưa day dứt lòng tôi
Mưa ấm lạ, mưa thấm vào tiềm thức

Có những đêm mơ màng, mưa lách tách
Hạt mưa nào nhẹ bước đến bên tôi
Tôi giật mình thấy rung động làn môi
Và xao xuyến nhìn mưa tuôn rào rạt

Mưa có biết giờ đây tôi khao khát
Biến thành mây, thành gió hay bão giông
Mưa có biết giữa trời chiều bát ngát
Tôi nhớ mưa, mưa có nhớ gì không

Có những lúc lòng tôi đầy nắng hạn
Mưa nghĩ gì sao chẳng thấy mưa rơi
Để cho tôi ấm áp một khoảng trời
Trong ánh chớp, mắt sáng ngời hai phía


Huỳnh Công Thành
(Kỷ niệm một chiều mưa đã xa)
 
Mưa Sài Gòn

Dễ thương quá, mưa Sài Gòn bất chợt
Hiên nhà ai, minh ghé lại đục nhờ
Chỗ quá nhỏ, hai mình ngồi sát lại
Tóc vô tình buông xõa vướng vai ai

Ai làm thinh mắt lặng ngắm tóc dài
Miệng khe khẽ "cô ơi, coi chừng lạnh"
Em e thẹn chẳng dám nhìn bên cạnh
Tay rụt rè giữ cho tóc đừng bay

Trời gợn buồn, mưa bụi cứ lay lay
Sáng mùa thu, bên thềm mưa rơi rụng
Ngồi đan tay ngắm nhìn trời làm nũng
Mưa ướt đầm vùng khờ dại bình yên.

(ST)
 
mưa ơi........... nhớ mưa
hihi
mưa thật đáng yêu
mưa lọc sạch bầu khí oi ả nóng bức mùa hè
mưa cuốn đi tất cả bụi bẩn
...mưa ới ơi
khekhe_bagiakia1028.jpg



khekhe_bagiakia1034.jpg
 
Trời mưa...

Khi đi ngoài đường, gặp trời mưa chúng ta sẽ làm gì để không bị ướt? Có người sẽ tìm nơi ẩn náu, có người sẽ mặc áo mưa v.v... Nhưng suốt cuộc đời bạn, có bao giờ bạn bị mưa làm ướt sũng chưa? Có bao giờ bạn dầm mưa chưa?

Câu trả lời chắc chắn là có, đúng không các bạn? Và thưa các bạn, nỗi buồn trong lòng chúng ta cũng như thế. Dù bạn là ai, là người cao sang quyền thế hay tài giỏi xuất chúng thì trong cuộc đời bạn, bạn vẫn không thể tránh khỏi được nỗi buồn. Như vậy thì nếu rơi vào hoàn cảnh ấy, bạn cũng đừng quá u sầu và than trách cuộc đời mà hãy can đảm đối diện nó, lúc đó bạn sẽ bãn lĩnh hơn, sáng suốt hơn và vượt qua những nỗi buồn, những khó khăn dễ dàng hơn.

Cũng như khi bị mắc mưa, nếu bạn không thể tìm được cách cho mình đừng bị ướt, có phải là bạn đành chấp nhận dầm mưa về nhà không? Khi ấy có phải bạn có thấy sự bực bội khi bị ướt sũng không còn nữa hay không? Đúng như thế, vì lúc ấy bạn đã tìm cách giải quyết được vấn đề của mình rồi.

Cuộc sống có rất nhiều điều chờ đón bạn, có niềm vui thì sẽ có nỗi buồn, đó là quy luật và cũng là sự thi vị của cuộc sống. Hãy mạnh mẽ và yêu đời lên, bạn nhé?
 
Những người yêu mưa thường hay buồn và nhiều cảm xúc ;D
Tớ cũng yêu mưa :">
Cứ gặp mưa là tắm mưa... Đi học gặp mưa, lấy áo mưa bọc cặp sách, ta thì "còn ta với nồng nàn" :))
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top