Họ và tên: Nguyễn Trung Tín
Tuổi: 19
Nghề Nghiệp: sinh viên
Mùa xuân đầu xa quê
Trên bầu trời, vài cánh én tung bay
Hoa đua nở tỏa hương nồng ngất ngây
Chiếc lá non đang lớn dần xanh biếc.
Sống xa quê, nhớ quê nhà da diết
Nhớ cái vị mặn nồng của biển quê
Nhớ bờ cát trắng dưới nắng ngày hè
Nhớ hàng dừa xanh nghiêng mình trước gió…
Những đêm buồn, nằm im nghe sóng vỗ
Lặng lẽ đếm những vì sao trên trời
Nhìn trăng soi biển đêm vàng lấp lánh
Nỗi muộn phiền trong lòng cũng nhẹ vơi;
Nhớ mẹ già tần tảo chăm bầy con
Nỗi vất vả thân cò thêm gầy guộc,
Nhớ cha già với ruộng, vườn, cày, cuốc
Mỗi chiều về mái đầu lấm chút sương,
Nhớ làm sao, bầy cháu nhỏ thân thương
Đứa cháu lớn ngày theo mẹ ra chợ
Chiều tối về lo học hành, sách vở
Có đôi lúc phải một mình trông em,
Nhớ những khi sương giăng kín trời đêm
Đứa cháu nhỏ chốc chốc lại quấy khóc
Lăn trên má giọt mồ hôi mệt nhọc
Suốt đêm dài chị thức đủ năm canh;
Sau nỗi nhớ quê hương, nhớ gia đình
Tôi dành lại một phần nhỏ trong tim
Để dành cho một nửa của đời mình
Người con gái đẹp nhất của lòng anh.
Nhìn xuân đến mang theo những màu xanh
Phải đón xuân giữa muôn trùng sóng nước
Lòng lại nhớ những mùa xuân năm trước
Cả nhà mình cùng quây quần bên nhau
Cùng chia sẻ vui buồn suốt đêm thâu
Rồi trao nhau những nụ cười hạnh phúc,
Nhớ mọi người cùng với những lời chúc
Nhớ lũ trẻ vui áo mới, lì xì…
Nhớ khoảnh khắc năm cũ vừa qua đi
Anh và em trao nhau lời hẹn ước.
Xuân năm nay con không về quê được
Việc của con qua Tết này mới xong
Xin mọi người ở nhà đừng đợi mong
Con không muốn làm phiền lòng cha mẹ
Cha mẹ nhớ phải giữ gìn sức khỏe
Nhất là những ngày lạnh giá cuối đông,
Còn mấy nhóc ở nhà nhớ phải ngoan
Chăm học hành và vâng lời người lớn,
Và đôi lời gửi người hay dỗi hờn
Ở nơi đây anh nhớ em nhiều lắm
Mỗi đêm nhìn biển xanh sâu thăm thẳm
Anh lại tìm thấy hình bóng của em
Anh muốn nói ngàn lời từ con tim
Chưa bao giờ ta xa nhau lâu thế
Anh sẽ về, hãy chờ anh em nhé
Như bến kia vẫn đợi thuyền anh về.
Tuổi: 19
Nghề Nghiệp: sinh viên
Mùa xuân đầu xa quê
Tặng anh trai ở xa quê,
không về đón Tết cùng gia đình được
Mùa đông sắp qua rồi, xuân đang đếnkhông về đón Tết cùng gia đình được
Trên bầu trời, vài cánh én tung bay
Hoa đua nở tỏa hương nồng ngất ngây
Chiếc lá non đang lớn dần xanh biếc.
Sống xa quê, nhớ quê nhà da diết
Nhớ cái vị mặn nồng của biển quê
Nhớ bờ cát trắng dưới nắng ngày hè
Nhớ hàng dừa xanh nghiêng mình trước gió…
Những đêm buồn, nằm im nghe sóng vỗ
Lặng lẽ đếm những vì sao trên trời
Nhìn trăng soi biển đêm vàng lấp lánh
Nỗi muộn phiền trong lòng cũng nhẹ vơi;
Nhớ mẹ già tần tảo chăm bầy con
Nỗi vất vả thân cò thêm gầy guộc,
Nhớ cha già với ruộng, vườn, cày, cuốc
Mỗi chiều về mái đầu lấm chút sương,
Nhớ làm sao, bầy cháu nhỏ thân thương
Đứa cháu lớn ngày theo mẹ ra chợ
Chiều tối về lo học hành, sách vở
Có đôi lúc phải một mình trông em,
Nhớ những khi sương giăng kín trời đêm
Đứa cháu nhỏ chốc chốc lại quấy khóc
Lăn trên má giọt mồ hôi mệt nhọc
Suốt đêm dài chị thức đủ năm canh;
Sau nỗi nhớ quê hương, nhớ gia đình
Tôi dành lại một phần nhỏ trong tim
Để dành cho một nửa của đời mình
Người con gái đẹp nhất của lòng anh.
Nhìn xuân đến mang theo những màu xanh
Phải đón xuân giữa muôn trùng sóng nước
Lòng lại nhớ những mùa xuân năm trước
Cả nhà mình cùng quây quần bên nhau
Cùng chia sẻ vui buồn suốt đêm thâu
Rồi trao nhau những nụ cười hạnh phúc,
Nhớ mọi người cùng với những lời chúc
Nhớ lũ trẻ vui áo mới, lì xì…
Nhớ khoảnh khắc năm cũ vừa qua đi
Anh và em trao nhau lời hẹn ước.
Xuân năm nay con không về quê được
Việc của con qua Tết này mới xong
Xin mọi người ở nhà đừng đợi mong
Con không muốn làm phiền lòng cha mẹ
Cha mẹ nhớ phải giữ gìn sức khỏe
Nhất là những ngày lạnh giá cuối đông,
Còn mấy nhóc ở nhà nhớ phải ngoan
Chăm học hành và vâng lời người lớn,
Và đôi lời gửi người hay dỗi hờn
Ở nơi đây anh nhớ em nhiều lắm
Mỗi đêm nhìn biển xanh sâu thăm thẳm
Anh lại tìm thấy hình bóng của em
Anh muốn nói ngàn lời từ con tim
Chưa bao giờ ta xa nhau lâu thế
Anh sẽ về, hãy chờ anh em nhé
Như bến kia vẫn đợi thuyền anh về.
Tp.HCM, 02/01/2013
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: