Mưa sài gon!

Mr.Quangvd

New member
Xu
0
Ngày đầu đặt chân lên Sài Gòn, cách đây hơn 5 năm rồi. Ngày đó là cuối mùa mưa. trời mưa không nhiều mưa một cách bất chợt, hồi đó mình đã thấy đó là một nét đặc trưng của mưa sài gòn.tuy nhiên mỗi lần mưa như thế này mình cảm thấy bực bội vô cùng, bực vì không thể đi đâu, ngồi ru rú ở kí túc hoài cũng thấy chán. rồi lại ngồi lẩm bẩm chửi bới ông trời (mà chỉ một mình nghe thôi). Những cơn mưa kéo tới không hề báo trước, nhiều lúc trời đang nắng trang trang thế mà “ào, ào…..”. đã thế, trời mưa còn làm ngập nhiều đoạn đường nữa chứ, rác trôi bềnh bông, xe thì chết máy, người đi bộ thì phải lội bì bõm, chịu nổi không cơ chứ.


Tuy nhiên,hơn 5 năm trôi qua định kiến về mưa Sài Gòn cũng không còn nữa. Sau thời gian dài sống chung với mưa Sài Gòn mình thấy yêu nó lúc nào cũng chẳng hay. Bây giờ, đôi khi cũng bực mình vì mưa nhưng cảm thấy nó ngày một gần gũi hơn, đẹp hơn và lãng mạn hơn. Có những lần đang đi đường, thấy có dấu hiệu của mưa nhưng cứ để kệ vậy mà đi tiếp, những giọt mưa sẽ cuốn đi những lo toan và muộn phiền trong cuộc sống.

Người ta bảo, mưa Sài Gòn cũng như con gái Sài Gòn vậy. Đẹp lắm, long lanh lắm, yểu điệu nhưng cũng cứng rắn lắm. Nếu mưa Sài Gòn đến rồi đi bất chợt, khiến cho ta không kịp thời gian để khoác vội lên người chiếc áo mưa, thì con gái Sài Gòn cũng hay chợt yêu rồi chợt ghét một cách vô cớ.(ghét yêu thôi). "Sau cơn mưa thành phố như hiền hơn. Mắt lá long lanh, bâng khuâng như mắt người con gái. Đêm thì thầm, như cơn gió từ triền sông thổi mãi. Cho phố dịu dàng hơn, cho em nồng nàn hơn...". Con gái Sài Gòn cũng thế, phía sau những cơn "thịnh nộ" và "cuồng phong" là những tâm hồn dạt dào tình cảm, sâu lắng và chứa chan.
 
À mưa...
Mấy hôm nay lại ko thấy mưa...vẫn thích mưa...mưa càng to càng tốt...sấm sét đúng đùng càng tốt...chẳng hiểu sao những lúc như thế mình thấy trong lòng phấn chấn lắm...cám giác như lúc đó có ai cũng đang chờ đợi...chờ đợi cái gì đó sau mưa...xóa nhòa đi khoảng cách...ẩm ướt...mưa rào...từng giọt mưa trong veo rơi xuống rồi vụn vỡ...như cái cảm xúc nó tan ra...biến mất ko dấu vết...khi cơn mưa vội vã ra đi...........
 
A Quang viết về mưa SG đây ư? hjhj! Hôm bữa ở SG e cũng gặp 1 trận mưa! Xối xả! ở quận này k mưa nhưng sang quận kia lại mưa! E là đứa rất thích mưa, vì đi trong mưa e có một niền vui kì lạ, cười suốt ko vì lí do j cả! nhưng hôm đó e chẳng có cảm giác j về cơn mưa, chỉ đơn giản là trời mưa thôi!Có lẽ đó là nơi e lần đầu tiên đến,ko như ở quê hương! Đó cũng là lí do vì sao khi về ĐÀ Nẵng, gặp cơn mưa e lại bất chợt cười! cảm giác thích thú khi đc đi dưới mưa, đẫm mình trong dòng nước mát lạnh.nhưng rùi nhưng hôm sau lại mưa,lại thấy trong mưa có j đó thoáng buồn!hay chính lòng mình đang buồn điều j chăng? mưa mang bao cảm xúc, nhưng dường như cảm xúc trong e đang dần đánh mất, đánh mất điều j? e cũng ko biết đó là j. Có lẽ về lại quê hương nơi e phãi làm lại từ đầu,cảm xúc đã thay đổi chăng?
Muốn khóc nhưng ko hiểu vì sao? Nước mắt rơi bởi lòng mình chua chát!
Ngày đầu tiên đi dạo trên sg, e đã bị cuốn hút bởi sự hào nhoáng, rực rỡ, sự đông đúc, và cả sự thách thức! Đi qua các trường đại học, nhà sách lớn, siêu thị ...! tất cả đã làm cho lòng tham vọng trong e trỗi dậy. Nó thật ghê gớm! Nhưng sẽ chẳng là j nếu e ko đạt đc nó! Giờ đây khi về lại nhà, nơi cách đây nữa tháng mình đã trốn chạy sau nhưng thất bại thảm hại. mặc dù kết quả cuối năm đạt đc ko phải tệ, nhưng đó chỉ là cái vỏ, mình đã chẳng làm đc j trong cả 1 năm học! tự nói mình vấp ngã ở đâu hãy tự đứng lên ở đó. và đây chính là nơi e phãi làm lại tất cả tự đầu! ko biết rùi e có làm đc j ko? có thu đc j ko? có khác j ko? Nhưng có lẽ phãi thử làm! Đương nhiên là ko đơn giản hay dễ một chút nào cả rùi! Thay đổi một con người đâu phãi chuyện đơn giản! Thế nhưng đã chôn rùi! ko đi ko đc, và cũng ko có con đường khác để đi!
Một chút j đó của lòng giả dối đang tồn tại. Và mưa, e muốn chiều nay mưa thật to, thật to, thật to, to đến mức có thể xóa nhòa đi tất cả! những cơn mưa rùi mai đây e sẽ rơi xa!
 
Đó là bài viết cách đây lâu rùi anh viết ở blog, hồi đó mưa còn nhanh và bất chợt nhưng sài gòn bi h cũng có nhiều trận mưa ra rích đến cả ngày. mỗi lần nhìn mưa lâu như thế lại nhớ nhà, nhớ tới lúc ngồi ru rú một chỗ nhìn mưa, nhìn trời u ám. lúc đó trong đầu trống rõng chẳng có nghĩ gì cả, còn bi h nghĩ tới cuộc sống thấy mình bất lực quá. tương lai ko biết sẽ thế nào nưa, em còn trẻ còn nhiều việc cần làm và em có thể làm được, cố gắng lên nhé!

Tự ăn ủi mình rằng "nghèo lâu chứ giàu mấy chốc"
 
Người ta bảo, mưa Sài Gòn cũng như con gái Sài Gòn vậy. Đẹp lắm, long lanh lắm, yểu điệu nhưng cũng cứng rắn lắm. Nếu mưa Sài Gòn đến rồi đi bất chợt, khiến cho ta không kịp thời gian để khoác vội lên người chiếc áo mưa, thì con gái Sài Gòn cũng hay chợt yêu rồi chợt ghét một cách vô cớ.(ghét yêu thôi).

" đúng thế bạn ạ , con gái sài thành là thế á , nhẹ nhàng nhưng khóc hiểu , dè dặt nhưng nồng nhiệt , tin tưởng >< hoài nghi?:)

 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top