- Cái chớm lạnh của mùa đông đã dần mơn man trong cơn gió lạnh đầu mùa rồi đó anh. Em nghe hơi sương trong buổi sớm dường như làm cho cái lạnh như ngọt ngào hơn. Em ở đây...một mình...thực hiện những điều đã hứa với anh.
Từ điều đầu tiên.
Sẽ đan khăn cho anh. Chiếc khăn em đã đan từ mùa đông năm ngoái. Em vụng về nên đan lâu, mấy lần anh nhìn thấy chê "khăn gì mà thủng nhiều lỗ thế em?" >___< Em chỉ khẽ quay đi. Hình như em đãđan đi đan lại nhiều lần lắm, em sợ anh lần tới nhìn thấy nó sẽ lại chê. Mỗi lần đan lại hình như em lại đan khéo hơn một chút anh ạ. Giờ thì cũng khá khẩm lắm rồi. Hi vọng mùa đông này anh sẽ thấy ấm áp hơn với chiếc khăn do chính tay em đan cho anh.
Điều thứ hai...rồi điều thứ ba nữa...em đang ngày ngày thực hiện nó. Không hiểu sao mùa đông và giá lạnh làm cho em nhớ anh nhiều hơn. Để bớt nhớ anh, em thường hay đọc sách. Trước đây, anh hay chê em lười đọc, chẳng chịu tìm hiểu kiến thức của loài người, bây giờ số sách mà em đãđọc qua có lẽ chính em cũng không thể nào đếm hết được. Nhưng quá nửa là sách nói về tình yêu và tình người. Có lẽ tâm hồn em đang thiếu đi điều đó sau những ngày tháng nhìn ngắm cuộc đời hình đa giác với nhiều giao điểm rẽ ngang rẽ dọc, với tư duy thực tế tới trụi trần. Em cũng không hiểu tại sao anh lại nhìn thấy điều đóở em? Có phải anh hay nhìn vào đôi mắt em?
Mùa đông...phải không anh? Anh đã làm cho em khóc rất nhiều, hình như khi khóc vào mùa đông em cảm thấy tê tái hơn, cho dù muối đã kết tinh trong giá lạnh.
"Có lẽ em sẽ không bao giờ quên anh vì anh đã mang lại cho em toàn làđau khổ, bởi vì niềm vui thì dễ quên nhưng nỗi đau thì sẽ còn in đậm mãi". Em đã hiểu điều đó khi bước vào cái địa hạt mơ hồ của tình yêu. Cảm ơn anh rất nhiều-Người đã mang lại cho em nhiều nỗi đau ngọt ngào và xa xót!
Mùa đông...phải không anh? Mùa cưới...Anh liệu rằng đã tìm được bến dừng chân bên người con gái mà anh thật lòng yêu thương và muốn gắn bó trọn đời? Em chỉ muốn nói với anh rằng "Đừng yêu ai đó chỉ vì sắc đẹp vì sắc đẹp rồi cũng sẽ phai tàn. Đừng yêu ai vì tiền tài hay danh vọng vì những điều đó rồi cũng sẽ tan thành mây khói. Hãy đến với người mang lại cho anh sự thoải mái, tiếng cười, niềm vui và hạnh phúc" Em biết, chỉ cần nhìn thấy anh nở nụ cười thì dù là với ai em cũng thấy rất mãn nguyện. Bởi nụ cười anh với em sưởi ấm cả mùa đông.
Mùa đông...phải không anh? Thời gian đang trôi qua âm thầm và lặng lẽ. Bước chân lặng thinh của Thượng đếđang làm cho chúng ta trưởng thành hơn chứ không hề giàđi. Tình yêu cũng như thế phải không anh? Hi vọng rằng thời gian và khoảng cách sẽ làm cho những tình cảm ấy ngày một nhiều thêm chứđừng phai nhạt đi. Qua ngày mai, em sẽ thật hạnh phúc khi biết rằng ở một nơi nào đó có một người nghĩ tới em, mong cho em vui vẻ. Người ấy là anh! Mỗi mùa đông anh có cảm thấy mình cần một ai đóở bên không? Trước khi gặp em có lẽ rằng anh có khi không có lấy chút thời gian giành cho mình huống chi là tự hỏi mình điều đó. Em thì thấy đêm mùa đông rất lạnh. Nhưng em vẫn thích mùa đông hơn mùa hè. Bởi mùa đông dù lạnh tới mấy thì có thể mặc thêm thật nhiều quần áo nhưng mùa hè dù oi bức đến mấy cũng không thể cởi hết đồ ra được. >____< Anh hẳn là sẽ cười và nói rằng em ngốc ngếch. Hẳn rồi! Bởi vì có kẻ nào yêu mà thấy mình là người thông minh đâu anh nhỉ?
Mùa đông... Phải không anh? Anh có nhớ thơ của Chế Lan Viên:
"Cái rét đầu mùa cái rét xa em
Đêm nay lạnh chăn chia làm hai nửa
Nửa đắp cho em nơi muôn trùng sóng bể
Nửa đắp cho mình lạnh ở phía không em"
Đêm đêm mùa đông anh ở nơi phương trời xa xôi ấy, hãy ấm áp nghe anh.
"Ai biết lòng anh thương nhớđâu?
Gần nhau không nói, biết chi sầu.
Cầm tay hỏi mộng, buồn như tủi,
Thầm hiểu anh thôi, lặng cúi đầu."
(Thơ Đinh Hùng)
Mùa đông...Phải không anh? Và một điều nữa em muốn nói cho anh. Dù cho điều gì có xảy ra thì mùa đông cũng không kéo dài mãi mãi. Mọi điều chỉ là tương đối mà thôi. Con người cũng luôn luôn thay đổi. Nếu là anh thì em sẽ mỉm cười và không bao giờ rơi nước mắt. Bởi lẽ cuộc đời đâu giống như trang sách giở trang đầu là có thể lật giở ngay trang cuối đúng không anh? Thượng đế ban phát cho tình yêu thì cũng có thể bắt con người ta phải trả giá bằng cay đắng.
"Đừng mang cho ai đó hơi ấm
...........................Rồi bỏ đi
Đừng mang cho ai đó niềm tin
..........................Rồi lừa dối
Đừng mang cho ai đó hi vọng
..........................Rồi đập tan
Và đặc biệt là...
Đừng nói yêu ai đó...........................Rồi nói tất cả chỉ là ngộ nhận"
Nếu như anh là kẻ dối lừa, em có thể sống trong thù hận nhưng em chẳng đủ bản lĩnh để dối lừa vì em là một kẻ không thể sống trong tội lỗi. Một điều đầu tiên và cũng là duy nhất.
Và mùa đông này em sẽ không cô đơn...